Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh viên đời thường

Tiểu thuyết gốc · 1532 chữ

Sau khi hoàn tất thủ tục nhập học, Trần Hạo cùng Bàn Tử lấy giấy xác nhận và đi đến khu vực ký túc xá. Ký túc xá tại học viện Chiến Binh cực kỳ rộng lớn, có thể nói tương đương với diện tích của cả trường Tinh Tú. Nơi đây có đầy đủ mọi thứ từ căn tin, thư viện đến sân huấn luyện, ... Tuy nhiên tất cả nếu muốn sử dụng đều tốn học phần, học phần giống như tiền tệ ngoài xã hội vậy, ngoại trừ việc giao dịch ra thì kẻ sở hữu nhiều học phần còn chứng minh được địa vị và thực lực của bản thân.

Trần Hạo nhanh chóng tìm thấy phòng số 999 tận cùng trong một nơi hẻo lánh, mặc dù đều là sinh viên cùng học viện nhưng hiển nhiên là đãi ngộ của những người từ tỉnh lên sẽ khác hoàn toàn so với dân bản địa a. Phòng ốc về cơ bản rất sạch sẽ, 2 giường tầng và 1 cái bàn lớn ở giữa.

Trần Hạo: ...

"Giống như thế này thì dường như sạch sẽ quá thì phải."

Trần Hạo vứt hành lý sang một bên nhanh chóng phóng lên giường trên nằm nghỉ ngơi. Trải qua nhiều ngày di chuyển trên xe cậu đã sớm mệt mỏi, điều đầu tiên cần làm là chợp mắt một chút.

"Ui Trần ca ơi."

"Ừ ta nghe đây nói đi đừng ngại."

"Ta muốn nằm giường trên."

"Bên kia còn giường đấy."

"Nhưng mà ta muốn nằm chung giường tầng với ca cơ."

"Phiền chết đi được! Được rồi."

Trần Hạo bực bội leo xuống, dù sao cũng là đàn anh trên danh nghĩa, nhường nhịn em út một chút là chuyện bình thường a.

5 phút sau ...

"Ui Trần ca ơi, trên đây đèn rọi sáng quá không ngủ được, ta muốn nằm dưới a."

Trần Hạo: ...

...

Không như những sinh viên sung sướng ở khu bản địa, sinh viên nghèo như Trần Hạo mỗi tháng đều phải đóng phí 100 học phần tiền ký túc xá. Một công việc ổn định là thứ mà Trần Hạo cực kỳ chú trọng trong thời điểm hiện tại. Công việc tại Đế Đô thì có rất nhiều thể loại, từ gia nhập chiến đấu đội ngũ, săn tiền thưởng cho đến những công việc rất đỗi bình thường như nhân viên phục vụ, phụ bếp ,vv.

Trằn trọc hơn nửa ngày, Trần Hạo ruốt cuộc quyết định được một công việc vừa an toàn vừa bí ẩn lại không để lộ thân phận.

--------

"Ồ! Cậu xin tuyển làm shipper à!

"Chỗ chúng tôi tuyển dụng rất đơn giản! Chỉ cần siêng năng thôi! Chúng tôi nhận giao hàng cho cả 3 khu vực học viện. Lương trực tiếp thanh toán bằng học phần không cần quy đổi, mỗi tháng tương đương 500 - 1000 học phần tùy năng suất."

"À mà cậu tu vi là gì? Chỗ chúng tôi nếu là nhân viên trên đại chiến sư sẽ được ưu tiên giao cho những đơn hàng đặc biệt có hưởng thêm hoa hồng từ tiền trách nhiệm."

Trần Hạo gãi gãi đầu, cậu ngượng ngùng nói:

"Cái đó! Nếu là Chiến vương thì sao a."

Chủ quán thở dài, gã nhìn quanh Trần Hạo một lượt, ôn tồn nói:

"Thanh niên biết ước mơ là tốt! Ta rất thích cậu! Ngay mai trực tiếp đi làm a! Vì ước mơ của cậu, ta trực tiếp tăng lương lên 10 học phần! Cố gắng lên, tuổi trẻ khinh cuồng, nhìn cậu làm ta nhớ đến thời trẻ a."

Nói đùa, tuổi trẻ mà đạt tới chiến vương không phải là con của đại gia tộc thì cũng là phú hào hùng bá một phương a, cần quái gì phải đi làm shipper. Chủ quán mặt ngoài niềm nở nhưng trong lòng thì khinh bỉ phun Trần Hạo một ngụm. Lão cũng không biết đứng trước mặt lão là thành viên thứ 9 của băng đảng tội phạm khét tiếng Đế Đô.

...

"Điều tra thế nào rồi ?"

Bá Linh nằm nhoài trên chiếc ghế giường nằm bãi biển, ánh nắng chiếu rọi lên làn da bóng bẩy căng mọng, nàng lười biếng duỗi người khẽ "ưm" một tiếng. Kế bên nàng đứng ngay ngắn một gã đại hán mặc âu phục màu đen, mặt gã lạnh băng, một vết sẹo dài kéo ngang trán dữ tợn như một con rết. Gã khom người khẽ nói:

"Là một học sinh khá giỏi được đặc cách tại một trường trung học ở Tây Thành, thực lực trước mắt bình thường, xuất thân hèn kém, cha là bảo vệ tại một công ty xây dựng, mẹ mất sớm. Mấy ngày trước nhập học vào Chiến Binh học viện, được xếp ở khu hạ đẳng. Hiện tại đang làm shipper cho cửa hàng quán phở Măm Măm."

"Rất không bình thường a. Hàn thúc nghĩ sao ?"

"Ta? Ta cảm thấy phở rất ngon a. Ta chính là hội viên cấp Vip ở cửa hàng đó."

Bá Linh sắc mặt đen lại, vị thúc bá này cái gì cũng tốt chỉ có lâu lâu đầu óc sẽ lại xuất hiện vấn đề a.

"Không phải! Ý ta là thúc nghĩ gì về tiểu tử đó!"

"Một học sinh rất bình thường a! Tuy nhiên nếu đúng như tiểu thư nói thì cần phái người theo dõi một chút. "

"Thúc cứ liệu mà làm dù sao chỉ là việc nhỏ."

Bá Linh cau mày, linh cảm cho nàng biết học sinh này cực kỳ không bình thường. Nàng hiện tại cực kỳ khát nhân tài a, đại ca chỗ đó vây cánh đã lan đến Mộng Quốc rồi. Nàng ẩn ẩn cảm thấy nếu chiêu mộ thành công kẻ này sẽ mang đến một sự thay đổi to lớn.

"Hừ! Vị trí gia chủ này chưa biết sẽ về tay ai đâu."

"À mà tiểu thư à!"

"Cái gì!"

Bá Linh tức giận, nàng cực kỳ ghét người nào dám cắt đứt dòng suy nghĩ của bản thân.

Bá Hàn không hề sợ hãi, gã mỉm cười nói:

"Thực sự là phở Măm Măm rất ngon a. Tiểu thư muốn ăn không? Ta cho người lập tức đặt một phần."

Bá Linh: ...

----------

Trần Hạo trở về nhà sau cuộc phỏng vấn, phòng 999 giờ đây tấp nập nhộn nhịp hơn hẳn. Mở cửa phòng, đập vào mắt cậu không còn là căn phòng sơ sài lúc ban đầu, giờ đây nó đầy đủ tiện nghi và ấm cúng. Bàn Tử ngồi ăn nhóp nhép, Phạm Phong thì từ tốn dọn dẹp.

"Có máy lạnh này, có tủ lạnh này, có ghế dựa và quạt điện a. Ồ! Còn có cả một con chó đang hút thuốc a."

"Con mẹ nó! Có một con chó đang hút thuốc a."

Trần Hạo run rẩy, cậu hoài nghi nhìn vào đầu cẩu đang thổi từng làn khói mờ ảo lên trần nhà. Nó là một giống chó Husky, thân dưới mặc một chiếc quần cộc in hình hoa hồng, thân trên thì ở trần, đôi mắt nhắm ghiền, hai tai đeo lên tai nghe, nhún nhảy theo điệu nhạc.

"Lôi Giác"

Dị năng: Thu Lôi

Công pháp: Cửu chuyển Lôi Công

Tu vi: Chiến Vương nhất tinh

Sức mạnh : 100

Sức bền: 100

Nhanh nhẹn: 200

Tinh thần: 50

Huyết mạch: Lôi Lang (Thức tỉnh 3/3) Phản tổ thất bại.

(Khóa)

(Khóa)

(Khóa)

Như cảm nhận được điều gì đó, Lôi Giác bật mở hai mắt, gã quay quanh thì phát hiện Trần Hạo.

"Ồ! Xin chào homie! Ta là Cẩu Đản a! Là bạn cùng phòng của cậu! Rất vui được làm quen. Bàn Tử cũng đã giới thiệu hết rồi a."

Gã nhẹ nhàng nhảy xuống đất, cánh tay lông lá thọc vào túi quần nhanh chóng móc ra một que thuốc dài, bọc quanh màu giấy nâu sậm.

"Homie à! Mình có món này "ngon" lắm! Nể mặt anh em lần đầu gặp gỡ mới phá lệ lấy ra hút đấy."

"Ngon lắm sao! Que này hơi nhỏ a! Chả bỏ dính răng."

Cẩu Đản bĩu môi khinh thường, gã nhìn Bàn Tử như một thằng ngốc.

"Món này không phải để ăn, mà là đốt lên để hút a."

Phạm Phong dù sao cũng là thiếu gia chốn quê, gã khẽ cười nói nhỏ:

"Bàn ca à! Cái này trong truyền thuyết gọi là "Cần" đấy. Khói sau khi đốt gây ra cảm giác lâng lâng khó tả. Tuy nhiên nhìn màu sắc và độ nồng này thì đây chắc chắc là siêu cấp hàng ngon a."

Trần Hạo lắc đầu xua tay, kiếp trước từng là sinh viên 5 tốt, cậu cực kỳ bài xích những thứ hàng cấm gây nghiện, cậu thậm chí còn chưa từng hút qua một điếu thuốc. Trần Hạo lặng lẽ tắt quạt máy, đóng kín toàn bộ cửa phòng.

"Đó cũng chính là điều mình tiếc nuối nhất a." Trần Hạo thở dài.

Căn phòng sau đó tràn ngập mùi khét, vang lên những tiếng cười dâm đãng.

Bạn đang đọc Hệ thống thách đấu anh hùng liên minh sáng tác bởi bonvabinvip
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bonvabinvip
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.