Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiền phức tới

Tiểu thuyết gốc · 1341 chữ

Vực Sâu tầng 99, hai đạo thế lực tập trung trước một cánh cổng đen tuyền to lớn xung quanh là hắc khí bốc lên nghi ngút. Nam tử dẫn đầu cánh tả vận một bộ trường bào màu trắng, phía trên là đường vân hình tròn khắc họa một con mắt với con ngươi hình tam giác, gã là Mộng Chiến, chiến tôn nhị tinh, một trong mười cường giả mạnh nhất Mộng Quốc. Nử tử cánh hữu là Bá La, trái ngược với khuôn mặt xinh đẹp của mình, nàng khoác trên người là một bộ chiến giáp đen tuyền, phần trước ngực là một đầu hổ đang trong tư thế gầm thét, đôi mắt nó khảm nạm hai viên băng tinh lấp lóa ánh sáng lam.

Nử tử cười lạnh phá vỡ không khí im lặng từ 2 bên.

"Chiến tôn giả không cần hùng hổ dọa người như thế, ai cũng biết Mộng Đế là đệ nhất cường giả nhân loại, không nhất thiết phải tranh giành Đế Binh với một gia tộc nhỏ bé như Bá gia chứ. Truyền ra bên ngoài người ta sẽ bảo là lấy lớn khi nhỏ".

Nam tử cười khẩy, gã vung vẩy một chiếc chìa khóa trên tay, chìa khóa tỏa ra quang mang màu đỏ nhàn nhạt.

"Bá gia mà là gia tộc nhỏ thì Mộng Quốc ta cũng không dám xưng quốc, Đế Binh ai ai cũng thèm không cần nói lễ nghĩa giả tạo như thế, vấn đề hiện nay cũng chưa đến lúc chúng ta phải tranh đấu. Nhìn kỹ cánh cửa sao, nó có 3 ổ khảm, dù cho ngươi có lấy được chìa khóa của ta thì cũng vô pháp tiến nhập tầng cuối cùng.

Nữ tử híp mắt lại, nàng âm trầm nói:

"Hừ! Huyết lệnh không phải chúng ta không tìm, nhưng vô luận lục soát 99 tầng đến từng tất đất thì cũng không thấy tung tích chiếc cuối cùng, việc xấu thì tất có nghi, không biết quý quốc đã đạt được hãy chưa? Hoặc là nói đã sớm chiếm được?"

"Đừng đánh giá cao bản thân quá! Nếu đạt được bọn ta lập tức khai chiến, hơi đâu nói nhiều như vậy làm gì! Vực Sâu khu vực này những thế lực tiến vào trên tầng 90 chỉ có ta và ngươi mà thôi! Tuy nhiên những tầng dưới thì không chắc, có lẽ một thế lực nào khác đã hất tay trên thì sao?

Bá La trầm mặc, nàng hiển nhiên cảm thấy lời nói của gã có đạo lý.

"Vậy ý của tôn giả là?"

"Tất nhiên là tạm thời đình chiến, tìm kiếm dựa vào bản sự, khi tập hợp đủ sẽ lại bàn bạc tiếp."

Chữ "bàn bạc" phát ra từ miệng gã tràn ngập sự mỉa mai, dùng đầu gối cũng biết chỉ có Chúa mới tin được.

"Vậy tiểu nữ xin phép cáo lui, tất cả trở về!".

Nàng phất tay lên, bỗng nhiên từ đội ngũ của Mộng Quốc hàng trăm thân ảnh vụt lên tiến về đội ngũ của Bá Gia. Tất cả đều là gián điệp, hiển nhiên là nàng muốn thị uy thể hiện một chút nanh vuốt cho kẻ thù xem.

Mộng Chiến giận tím mặt, gã không nghĩ đến hàng ngũ phe mình lại có nhiều gián điệp như vậy, quay lại nhìn nhân số không đủ một nửa, gã lẩm bẩm:

"Ít nhất cũng còn một số kẻ chân thành! Hừ hừ may mắn là không khai chiến nếu không chắc ta phải nằm lại đây".

"Này! Ta bảo là "tất cả". Bá La hét lên.

Từ hàng ngũ ít ỏi của Mộng Quốc giờ chỉ còn trơ trọi mỗi một mình Mộng Chiến cùng le que mấy tên lính nhép.

"Khủng bố, cực kì khủng bố!"

Nam tử run rẩy, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Đội ngũ bị mua chuộc gần như toàn bộ. Gã bộc phát ra khí thiế Chiến Tôn, vận hết sức lực từ lúc bú mẹ, thậm chí không tiếc hao phí tuổi thọ sử dụng cấm thuật bỏ chạy.

Nhìn thân ảnh lao đi xa của Mộng Chiến, Bá La mỉm cười, nàng chợt quay đầu lại cúi thấp đầu, khẽ hỏi:

"Gia chủ! Ta không hiểu tại sao phải thả gã đi! Nếu tiêu diệt gã chẳng phải chúng ta sở hữu 2 mảnh rồi sao."

"Tất nhiên là vì mảnh huyết lệnh đó là giả rồi."

Âm thanh trầm thấp vang lên trong không khí, một thân ảnh mơ hồ hiện ra. Dừng một chút, nó lại nói tiếp.

"Rút lui thôi! Chờ con mẹ gì nữa! Người ta chạy đi rồi đứng đây làm gì?"

Bá La: ...

Tây Thành, trường trung học phổ thông Tinh Tú, tại một lớp học nhỏ nhộn nhịp, các bạn học sinh trò chuyện, cười đùa vui vẻ, bầu không khí có vẻ hài hòa. Trần Hạo nhíu mày, cậu không hiểu tại sao hôm nay nhân số lại đông như vậy, thâm chí thằng "bắt nạt chuyên nghiệp" cũng có mặt, dường như có một sự kiện gì đó sắp diễn ra mà cậu không nắm bắt được. Phúc Bá bước vào lớp, trái với sự lụm thụm thường ngày, hôm nay lão diện một bộ vét bảnh bao, tóc tai cùng chòm râu tỉa tót gọn gàng, lão hằn giọng nói:

" E hèm! Hôm nay chúng ta sẽ chào đón một học sinh mới chuyển đến từ thành phố khác. Em ấy nhập học thời điểm này có chút vội vàng nhưng thầy hi vọng các em sẽ đối xử tốt với bạn ấy và giúp đỡ em ấy quen thuộc với hoàn cảnh trường ta."

Sau lời giới thiệu, một nữ sinh yêu kiều xuất hiện, dáng người nàng thướt tha, mái tóc dài màu xanh lam như dòng nước biếc chảy xuống eo, ngũ quan sinh động đặc biệt là đôi mắt trong veo như ngọc bích , từ nàng tỏa ra một sự lạnh lùng cùng khí chất cao quý. Nàng nhìn quanh lớp học, tất cả học sinh đều im lặng, đôi môi nhỏ đỏ mọng khẽ động:

"Chào các bạn học! Ta là Hàn Kỳ, mong được giúp đỡ".

Phạm Phong nhìn nàng không dời mắt, tim gã đập rộn ràng, mặt gã ngu ngơ như mới tỉnh ngủ. Gã thề là chưa bao giờ gặp một người con gái nào đẹp như Hàn Kỳ trong cuộc đời.

"Đây là cảm giác mới gặp đã yêu trong truyền thuyết sao?". Gã lẩm bẩm.

"Được rồi! Em ngồi vào chỗ đi".

Câu nói của Phúc Bá khiến gã bật tỉnh, gã nhìn tên đồng bọn ngồi kế bên tràn ngập sát khí, khẽ bảo:

"Cút! Nhanh lên".

Gã đồng bọn với kinh nghiệm liếm chó lâu năm ngay lập tức hiểu ý, vụt nhanh chen chúc sang bàn bên cạnh. Trần Hạo nhìn bọn chúng như nhìn khỉ, mặc dù cũng bị kinh diễm bởi vẻ ngoài của Hàn Kỳ, nhưng dù sao cũng là main, tâm tính cứng cỏi chưa kể đến lịch duyệt kiếp trước từng thấy biết bao nhiêu mỹ nhân. Cậu bĩu môi khinh bỉ:

"Non! Simp thì muôn đời ngu".

Bỗng Hàn Kỳ bước gần đến chỗ cậu, nàng cầm lấy chiếc cặp đang nằm trên một phần chiếc ghế dài, nhẹ nhàng đặt xuống chân Trần Hạo, không tiếng động ngồi xuống. Hành động dứt khoát tự nhiên và cực kì quý tộc. Nàng quay đầu mỉm cười gật đầu chào hỏi rồi sau đó nhắm mắt tu luyện.

Trần Hạo: ...

Cậu tò mò kiểm tra thuộc tính.

"Hàn Kỳ"

Tu vi: Chiến tông nhất tinh

Dị năng: Cảm ứng

Thể chất: Băng long thể

Sức mạnh: 50

Sức bền: 50

Nhanh nhẹn: 50

Tinh thần: 100

"Cha mẹ ơi! 100 chỉ số tinh thần".

Trần Hạo tặc lưỡi, chợt cậu nhìn lên vị trí hàng ghế trên, thở dài, cậu biết phiền phức đến rồi.

Bạn đang đọc Hệ thống thách đấu anh hùng liên minh sáng tác bởi bonvabinvip
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bonvabinvip
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.