Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 38: Một Chưởng Giết Hai Cao Thủ

Tiểu thuyết gốc · 1316 chữ

Đám người Trần Thánh Quốc thấy tiếng gầm lại im lặng không còn gầm vang nữa, liền tách nhau ra.

Trần Thánh Quốc nhìn con trai của mình đang ở sau lưng, con có biết vì sao tiếng gầm đó lại phát ra hay không.

Mà người Họ Ma lại ở trong đó?

Lê Thánh Nam nghe được Trần Thánh Quốc, nói người áo đen lại là người trong gia tộc họ Ma, trong gia phả họ Lê chúng ta nghe nói những người họ Ma lánh đời đã lâu nay lại sức hiện.

Trần Thánh Quốc gật đầu... Lê huynh nói không sai, người mang họ Ma còn lâu đời hơn cả 3 gia tộc của chúng ta.

Vì chuyện gì đó mà phải lánh đời không đi ra thế giới bên ngoài, hôm nay lại gặp một người họ Ma mà nghe giọng nói như còn rất trẻ.

Bịch bịch bịch...

Đám người Trần Thánh Quốc đang nói chuyện về người họ Ma, thì nghe tiếng bước chân từ trong hang động đi ra.

Nhìn thấy một người con gái từ trong đó đi ra, trên người còn dính máu trên áo.

Không ai khác chính là Kim Anh, từ khi biết được Trần Phong còn sống, mới đi ra nhưng do cơ thể không chịu nổi áp lực của Nghịch Long nên cơ thể mới bị thương nặng như vậy.

Sở huynh chúng ta đem cô gái này hỏi thử, ở trong đó có thấy Linh Thú phát ra tiếng gầm hay không.

Với lại xem thử trên cơ thể cô ta có thứ tốt hay không, nếu có chúng ta giết người lấy đồ cũng tốt.

Từ trong đó mà còn sống sót đi ra chấc là có!

Vậy chúng ta tới hỏi thử xem sao...

Nữ hiệp... Ở trong đó xảy ra chuyện gì sao, có cần bọn tôi giúp đỡ hay không?

Nghe có người hỏi mình, ngước nhìn lên thấy bọn người Sở Ninh nhìn xuống như cao cao tại thượng, như nhìn kẻ hèn mọn vậy.

Các ngươi muốn biết thì tự vào trong mà tìm hiểu hỏi ta làm gì, với lại ta là gì mà phải trả lời của bọn ngươi?

Sở Thanh nghe Kim Anh nói chuyện với cha mình như vậy, cha tôi hỏi cô là phúc lợi cho cô mà không biết đều, có tin tôi đem cô làm người hầu của tôi hay không?

Kiến hôi mà cũng muốn ta làm người hầu, không biết sống chết.

Kim Anh phóng ra thanh kiếm làm từ hoả hệ, khi thanh kiếm vừa phóng thích ra làm cho những người ở đây cảm thấy nóng dữ dội.

“Phá Linh Kiếm Tâm”

Sở Ninh thấy Kim Anh vậy mà có thể tạo ra Linh Kiếm bằng hỏa hệ mạnh như vậy, cũng làm ra phản ứng lấy ra thanh kiếm.

Chuyền linh khí vào thanh kiếm của mình, gầm lên một tiếng ( Thể Kiếm Pháp Thiên ) ong một tiếng thanh kiếm rung động kịch liệt.

Liền bây về phía thanh kiếm do Kim Anh tạo ra, khi hai thanh kiếm pha chạm vào nhau tạo ra một tiếng ầm.

Bịch...

Sở Ninh bị thanh kiếm của Kim Anh đánh trúng vào lòng ngực, nhìn xuống thấy những giọt máu đang chảy ra.

Tiêu Giang thấy Sở Ninh bị thương, cũng ra tay đánh về phía nàng.

Tiêu Giang lấy ra một thanh đao dài mét rưỡi chém rà, trong thanh đao có chứa một loại kịch độc trong đó.

Kim Anh nhìn thấy có người đánh về phía mình, lại chém ra một kiếm ra.

Một người mặc áo họ Nguyễn nhìn xem Trần Thánh Quốc, chúng ta có nên ra tay giúp đỡ cô gái trẻ đó không Trần huynh?

Địa huynh từ từ đã... Chúng ta muốn xem thử cô gái đó mạnh cở nào, nếu cô ấy gặp nguy hiểm thì chúng ta ra tay cũng không muộn.

Ầm Ầm Ầm Ầm

Ba người càng đánh càng mảnh liệt, làm cho mảnh đất nổ tung từng mảnh, những cây to lớn bị những linh lực chém cho gẩy hết.

Kim Anh nhìn hai người mà nói...

Các ngươi chỉ có như vậy thôi sao?

Nghe nàng nói giọng điệu kinh thường mình, nếu cô muốn chết thì bọn ta sẽ thành toàn cho cô toại nguyện.

“Sở Hồng Phái Kiếm”

“ Tiêu Hạ Nhất Cựu Kiếp”

Hai người Tiêu Giang và Sở Ninh cùng chém ra chiêu thức mạnh nhất, trong gia tộc của mình ra làm cho linh khí cô đọng lại.

Trong hai luồng kiếm khí ẩn chứa linh lực trong cơ thể của bọn họ, mới mạnh như vậy.

Đối mặt với hai kiếm khí do hai người Sở Ninh với Tiêu Giang chém ra!

Trên mặt Kim Anh không có vẻ sợ hãi mà là kinh thường, chủng bị ra tay sát chiêu lại nghe tiếng Trần Phong gầm lên.

Các ngươi muốn chết...

“Địa Chấn Cửu Chưởng”

Trần Phong đánh ra một chưởng, mà trong chưởng đó lại có chính chưởng làm một.

Cú chưởng vừa ra làm cho không gian vỡ nát nhìn thấy bên trong không gian đen kịt, không thể thấy được gì.

Xiên qua không gian bắn về hai người:

Đám người nghe nhìn lại khi nhìn thấy Trần Phong đánh ra ( Địa Chấn Cửu Chưởng ) làm cho cơ thể nổi da gà, làm cho Linh Hồn rung rẩy.

Sở Ninh với Tiêu Giang hai người nhìn thấy Trần Phong đánh ra một chưởng, làm cho cơ thể của mình cứng đơ tại chỗ.

Khi một chưởng kia sắp tới chỗ hai người mới lấy được cử động, đưa Thanh Kiếm ra trước ngực để đở một chưởng của Trần Phong lại.

Khi hai người cảm nhận được sức mạnh của một chưởng này mới biết được, nó mạnh đến mức nào trên mặt của hai người đầy tiệt vọng.

Muốn mở miệng nói thứ gì đó nhưng đã muộn...

Bịch bùm bùm bùm...

Hai thanh kiếm gãy làm đôi, cơ thể của hai người cũng nổ tung từng mảnh, rơi xuống đất những giọt máu bắn tung tóe.

Đám người Sở Thanh nhìn thấy cha mình cứ như vậy mà chết: liền gào lên.

Cha không thể như vậy: ta lều mạng với các ngươi.

Sở Thanh ngươi la hét cái gì im miệng cho ta.

Tiêu Gia Long huynh bọn họ giết chiết cha của chúng ta, chúng ta chỉ biết đứng nhìn hay sao?

Tiêu Gia Long hai mắt đỏ bừng nhưng vẫn còn bình tĩnh hơn Sở Thanh nhiều.

Chúng ta bây giờ chỉ có về gia tộc tìm sư tổ mới được, bây giờ chúng ta có lều mạng sống này cũng không làm được gì.

Đám người Trần Thánh Quốc nhìn thấy cơ thể hai người Sở Ninh và Tiêu Giang nổ tung, trong lòng cảm thấy sợ hãi.

Nhất là hai người Bảo Trâm và Đỗ Mạnh khi nhìn thấy hai người nổ tung, trên mặt không còn giọt máu nào đều trắng xám.

Trong lòng mà nghĩ... Nếu mình tiếp nhận cú chưởng đó, mình có chịu nổi hay không nữa?

Trên đời này còn có người mạnh đến mức chỉ cần một chưởng, đã giết chết hai cao thủ Đại Tông Sư hay sao.

Trần Phong đi ra ngoài, nhìn đám người Sở Thanh, các ngươi có thể cúc được rồi.

Nếu muốn báo thù thì cứ việc đến đây tìm ta...

Kim Anh thấy Trần Phong đi ra, mà trên người Trần Phong không có một chiếc áo nào liền quay mặt sang hướng khác.

Áo của cậu đâu sao không mặc vô!

Ta quên mất quần áo của ta bị nổ tung rồi...

Nhìn thấy Trần Thiên đang đứng ở đó, Trần huynh còn áo hay không cho ta mượn một cái.

.......

Bạn đang đọc Hệ Thống Thần Giới sáng tác bởi Caunhocamquyen1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Caunhocamquyen1
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 533

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.