Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hyuga Hinata (double chương)

Tiểu thuyết gốc · 1892 chữ

Khi hắn về đến nhà thì mới cảm nhận được xung quanh con mắt đã biến mất.

"Phù, chỉ là nói vài câu thôi mà, làm gì căng dữ vậy"

Kể từ lúc hắn gọi Naruto thì đã bị 6 đôi mắt nhìn chằm chằm vào, hắn dùng Kenbunshoku Haki có thể thấy rõ là 4 tên Anbu cùng 2 tên khí tức cực kì âm lãnh, chắc chắn là Root, khi hắn rời khỏi đó thì vẫn còn 2 đôi mắt nhìn chằm chằm hắn cho tới khi hắn về nhà.

"Uzumaki Naruto sao..."

"Ta không có khả năng giúp đỡ ngươi nhiều, chỉ có thể ở vào lúc nào đó tiếp thêm động lực cho ngươi, để cho tuổi thơ của ngươi không còn cô đơn 1 mình tiến tới như nguyên tác"

Senkotsu trầm tư rồi lắc đầu, bỏ chuyện đó qua một bên hắn tiến vào phòng bếp phụ Yugao làm đồ ăn.

----------------

Xuân đi đông đến.

Đông đến, đã vào tháng 12, tuyết bắt đầu rơi trên các con đường, những căn nhà.

Hôm nay, hắn vẫn tiếp tục tiến vào rừng rèn luyện cơ thể như mọi ngày mặt kệ thời tiết giá lạnh.

"Hừm, hôm nay Yugao đã đi làm nhiệm vụ, ở nhà thật chán, ta phải làm gì đây?" Sau khi kết thúc rèn luyện của ngày hắn nhìn bầu trời thì thấy vẫn còn rất sớm, chỉ mới vào sau bữa ăn trưa thì lẩm bẩm, rồi cất bước đi ra khỏi khu rừng.

Khi vào đến trên đường lớn thì hắn chú ý tới một đám nam hài đang vây lại một nữ hài.

"Ahaha, nhìn này yêu quái có đôi mắt màu trắng a"

"Ahaha, thật đúng là yêu quái a"

"Yêu quái xấu xí"

Bọn họ đứng vây quanh khiến nữ hài sợ sệt ngồi xuống đất che mặt lại, sau đó chúng bắt đầu trêu cợt nàng khiến đôi mắt nàng rưng rưng, thân thể cũng khẽ run run.

Senkotsu tiến tới dùng chân đá vào tên mập nhất khiến hắn văng ra.

"Cút" Hắn cũng không dùng sức, vì hắn sợ đá chết tên mập mạp này a.

"A" Tên mập bị đá ngã thì dùng hai tay ôm chỗ bị đá rồi nhìn lại Senkotsu.

"A...lại là ngươi tên khốn này, hôm nay ta phải đánh ngươi nhừ tử, Ichi, Ni cùng tiến lên đánh hắn"

Khi nhìn rõ Senkotsu thì tên mập vội kêu 2 tên đồng bọn tiến lên vây vào Senkotsu.

"A...các ngươi biết ta"

Senkotsu cũng ngẩn ra, ta không có quen các ngươi a.

"Hôm nay chúng ta liền báo mối thù, Yaaa" Tên mập cũng không giải thích liền tiến lên.

Không cần nói cũng biết kết quả.

Ba tên nam hài ngồi quỳ tên đất, khuôn mặt bầm dập, trên đầu trồi ra thêm 'bánh bao 3 tầng'.

"Các ngươi biết sai chưa"

"Vâng, chúng ta biết sai" 3 người đồng thanh trả lời.

"Vậy còn không mau đi xin lỗi" Senkotsu hung ác nói.

"Chúng ta xin lỗi vì đã chọc ngươi" 3 người tiến về phía nữ hài đồng thanh lên tiếng khiến nàng khẽ giật mình không dám đáp lời.

Lúc này Senkotsu mới quan sát nàng, nàng đồng lứa tuổi với hắn, chỉ thấy nàng mặc bộ kimono màu đen có tóc ngắn màu đen tím, khuôn mặt tròn trĩnh đáng yêu, đặc biệt là đôi mắt to đồng tử trắng long lanh phối hợp với tính cách nhút nhát của nàng khiến người muốn ôm nàng vào ngực bảo hộ lấy nàng.

Nghĩ tới đây Senkotsu vội tán đi suy nghĩ, lắc đầu mạnh trong lòng niệm "Ta không phải Lolicon, ta không phải Lolicon, ta...phải Lolicon" A có gì đó sai sai, Senkotsu giật mình.

Hắn biết nàng chính là nữ chủ, vợ tương lai của Hokage đệ thất Uzumaki Naruto.

"Ta có nên cướp đi của Naruto hay không?"

"Quyết định...cướp" Senkotsu ý chí kiên định

"Hừ, đừng để ta biết các ngươi tụ tập đi chọc ghẹo nàng, nếu có ta nhất định cho các ngươi biết thế nào là địa ngục" Senkotsu khuôn mặt hung ác đe dọa.

"Má ơi, cứu mạng a" 3 tên hoảng loạn kêu khóc bỏ chạy.

"Ta đã làm cm gì đâu"

Senkotsu đứng ngây người trong cơn gió lạnh thổi qua.

"Ano...cám...cám ơn Sen...Senkotsu-kun" Lúc này một giọng nói lấp bấp khiến hắn bừng tỉnh trở lại, xoay người nhìn người phát ra âm thanh.

Lúc này Senkotsu thấy nàng khuôn mặt đỏ ửng, cúi đầu xấu hổ không dám nhìn hắn, hai tay nàng thì dùng ngón tay trỏ đụng vào nhau.

"Ngươi biết ta sao?"

"A" "Senkotsu-kun không nhớ tới ta sao?" Hinata đôi mắt thoáng hiện lên vẻ thất lạc suy nghĩ.

----Hồi ức----

"Huhu" Hitana ôm mặt khóc trốn ra Hyuga gia tộc.

Hôm nay nàng nghe trộm được phụ thân nàng nói chuyện với mẫu thân.

Tất cả là do nàng.

Do nàng mà khiến phụ thân xém chết đi.

Do nàng mà Hizashi Oji phải hy sinh.

Hizashi Oji luôn tươi cười với nàng.

Vì nàng mà chết đi.

"Bành" Bỗng nàng đụng trúng ai đó làm nàng giật mình thoát khỏi cơn tự trách.

Nàng vội xin lỗi.

Nhưng ngươi đó lại không buông tha nàng. Hắn gọi bạn hắn vây lấy nàng.

Nàng rất sợ, từ trước tới nay nàng chưa bao giờ đi ra ngoài một mình.

Lúc này hắn xuất hiện.

Hắn đến kéo nàng ra phía sau.

Bóng lưng của hắn khiến nàng cảm giác được rất an toàn, đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác an toàn như vậy từ khi nàng bị bắt đi.

Hắn đánh nhau với bọn xấu, hắn thắng nhưng khuôn mặt hắn lại sưng tấy đi, tay chân bầm dập khiến tâm nàng nhức nhói, nàng không biết vì sao lại vậy.

Hắn không nói gì rồi rời đi.

"Ano...ngươi tên là gì?" Nàng thoáng có dũng khí vội vàng kêu lên. Nhưng rồi cuối cùng vẫn xấu hổ mà cúi đầu xuống.

"Utsugi Senkotsu" Hắn trả lời khiến nàng giật mình vui mừng.

Hắn đáp lại ta.

Nàng vui vẻ nhưng không dám ngẩng đầu lên mà vẫn lấp bấp "Ta...ta tên Hyuga....Hyuga Hinata, cám...cám ơn Senkotsu-kun"

Nhưng nhìn lên hắn đã không còn.

"Hinata-sama chúng ta về thôi, gia chủ rất lo cho ngài" Bỗng tiếng gọi vang lên thì ra nhà Hyuga đã tìm tới nàng.

Nàng đi nhưng vẫn quay đầu nhìn về hướng đã gặp gỡ hắn.

----Hiện tại----

"Ta...ta..." Nàng có lòng muốn kể lại nhưng tính cách xấu hổ khiến nàng vẫn lấp bấp không nói nên lời.

Senkotsu biết tính cách của nàng nên không có không kiên nhẫn, vẫn đứng đợi nàng trả lời.

Hinata nhớ tới đã từng qua rồi nàng thoáng bừng tỉnh "Nếu ta không nhanh lên cũng sẽ như lần trước, không còn gặp lại hắn nữa".

Nàng ngước mặt lên lấy dũng khí rồi nói "Ta...ta tên Hyuga Hinata, cám ơn Senkotsu-kun đã cứu ta, cùng với cám ơn 2 năm trước đã cứu ta"

Senkotsu ngẩn ra "3 năm trước sau"

Hinata lấy dũng khí xong thì thoáng xẹp xuống lại, nàng mặt đỏ bừng, đầu bốc khói, rồi thoáng lảo đảo.

Senkotsu lấy lại tinh thần thì thấy nàng lảo đảo liền đưa tay nắm lấy tay nàng giữ nàng đứng vững.

"A...Senkotsu-kun nắm...nắm tay ta" Nghĩ xong Hinata liền ngất xỉu.

"Thật là..." Senkotsu vội vịn lấy nàng cười khổ bất đắc dĩ.

Hắn lúc này cũng nhớ tới nàng rồi. Thì ra là trước khi xuyên qua tiền thân vì cha mẹ chết đi mà đau buồn đi trên đường, gặp đám nhóc bắt nạt Hinata thì cảm xúc đau buồn đó bùng nổ lên, lôi kéo bọn chúng đánh nhau.

Đánh xong rồi hắn tiếp tục trạng thái đau buồn rồi rời đi mà không để ý tới Hinata chỉ thoáng nói ra tên mình.

"Hèn chi ta cứ cảm giác trong ký ức tiền thân đã gặp qua Hinata a" Senkotsu không ngờ tới hiệu ứng hồ điệp làm nàng rời đi nhà sớm nửa năm a.

Hắn nhớ rằng nàng trốn nhà ra gặp Naruto là vào mùa đông nhưng vì lúc đó hắn đang đi tìm Haku nên hắn rất tiếc nuối a, không ngờ tới hắn trước đó đã gặp nàng. Nhìn nàng thái độ ngày hôm nay thì hắn biết nàng đã thích hắn a.

Senkotsu đắc ý nghĩ tới, hắn đã yêu thích Hinata từ hồi còn xem Anime, nhìn nàng lặng lẽ theo sau Naruto còn tên ngu kia thì suốt ngày Sakura Sakura thì hắn có xúc động muốn xuyên qua tới sút Naruto vài cước rồi mang Hinata rời đi. Hiện tại đã thành hiện thực, chỉ thiếu sút Naruto vài cước.

"Hừm sau này sút bù cũng không sao a" Senkotsu suy nghĩ.

"A..."Lúc này Hinata tỉnh lại, thấy hắn đang vịn nàng thì mặt lại đỏ bừng, đầu bốc khói.

Thấy nàng có dấu hiệu ngất tiếp thì hắn vội buông tay ra nói "Này này ngươi ngất đi là ta sẽ biến mất như lần trước a"

Nghe vậy Hinata liền bừng tỉnh lại, không còn lảo đảo nữa nhưng nàng vẫn cúi đầu xấu hổ không dám nhìn hắn.

Hắn nhớ tới ta sao.

Thật tốt a.

"Hinata-chan, tại sao ngươi lại đi có một mình vậy a, trời tuyết lạnh dễ cảm lạnh lắm" Senkotsu thấy vậy liền bắt chuyện.

"A...A...Ta...Ta...Trốn nhà ra đi a" Đoạn đầu lấp bấp, đoạn sau thì nói nhỏ trong miệng, nếu Senkotsu không có Kenbunshoku Haki thì cũng chưa chắc nghe nàng nói cái gì.

"Haha, trốn nhà là không tốt a, ta đến đưa ngươi về nhà đi" Senkotsu cười nói.

"Ừm...cảm ơn Senkotsu-kun" Hinata mỉm cười đáp lại.

Nàng cười khiến hắn ngẩn người ra thoáng chốc rồi lấy lại tinh thần mỉm cười ôn hòa nhìn nàng nói "Đi thôi"

"Sen...Senkotsu-kun ta có thể gặp lại ngươi sao"

"Thật khó a, vì đang thường xuyên đi luyện tập a, nên có rất ít xuất hiện trên đường"

"A...Ta...Ta cũng muốn...muốn luyện tập chung với Senkotsu-kun a"

"A này đừng ngất xỉu a"

"Được rồi sau này ngươi rảnh rỗi thì tới nhà tìm ta trước 8h sáng a, ta cùng ngươi đi luyện tập"

"Ưm...cám ơn Senkotsu-kun"

Hai con người, một cặp đôi bước đi trên tuyết, hai người vừa đi vừa nói chuyện vui đùa, bầu trời tuyết bắt đầu thoáng rơi nhẹ tạo thành khung cảnh hòa hợp.

Nhiều năm về sau khoản thời gian này trở thành hồi ức đẹp đẽ nhất của hai người họ.

(Nữ nhân vật mình đầu tư nhất, viết chương này mình tốn tận 1 tiếng đồng hồ, haizz viết kịp ra chương cho ae xem, không trễ hẹn với ae. Và mình muốn chia sẻ thêm là truyện này do chính mình sáng tác nên, không phải lấy truyện khác sửa thành của mình, có đôi chỗ mình sẽ có tham khảo vài bộ truyện về các tình tiết xuất hiện của các nhân vật vì mình không nhớ nổi móc thời gian nhưng chỉ là tham khảo mà không phải la coppy a.)

Bạn đang đọc Hệ Thống Thẻ Bài Vô Hạn tại Anime sáng tác bởi HữuDanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HữuDanh
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 152

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.