Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi tưởng lại ký ức............ Tiêu Sơn thay đổi

Tiểu thuyết gốc · 3477 chữ

Gia Mã Đế Quốc...............

Ô Thản Thành................

Tiêu gia............................

- Kết quả ra sao rồi? Thằng bé đó như thế nào rồi?

Âm thanh trầm thấp của một trung niên vang lên trong căn phòng ở Hậu viện - Tiêu Chiến, tộc trưởng của Tiêu gia.

Một ông lão tóc bạc phơ đang ngồi bắt mặt cho anh ta, nhìn dáng vẻ rất mệt mỏi - Tiêu Bạch, là nhị phẩm luyện dược sư nổi tiếng ở Ô Thản Thành. Tiêu Bạch nhìn Tiêu Sơn một hồi rồi đáp:

- Tộc trưởng, thiếu chủ đã qua cơn nguy kịch. Nhưng kinh mạch đã bị phế... Với tình trạng này, e rằng đấu khí trong cơ thể thiếu chủ sẽ không còn, hơn có thể sẽ phải trở thành phế......

Lời lão chưa kịp nói hết, Tiêu Chiến đã ngắt lời :

- Không còn cách nào khác sao? Là ai đã ra tay độc ác vậy chứ?

- Chuyện này....... thứ cho lão phu cũng lực bất tòng tâm.... Tiêu Bạch đáp.

Bên ngoài xuất hiện một đám hộ vệ của tiêu tộc. Đội trưởng Bội Ân cùng những tên hộ vệ khác tiến đến hành lễ với Tiêu Chiến và Tiêu Bạch

- Tộc trưởng, chúng tôi đã điều tra phạm vi thiếu chủ ngã xuống..... nhưng thật đáng tiếc không tìm được bất kỳ manh mối nào liên quan đến kẻ đã gây ra cho thiếu ....

- Được rồi. Ngươi lui xuống đi... Có lẽ là số mệnh của nó...... Tiêu Phong, Con trai ngươi có lẽ kiếp này mặc định không thể trở thành cường giả một phương. Vậy ta sẽ cho nó một cuộc sống hạnh phúc nhất của người bình thường.

Tiêu Chiến thở dài rồi rời khỏi phòng và khép cửa lại.

Khung cảnh mờ dần rồi bắt đầu rõ hẳn......

Tiêu Sơn tỉnh lại sau khi Tiêu Chiến vừa đi được một lúc.

- Sao ta lại ở đây? Đây là đâu?

Tiêu Sơn tỉnh dậy, trong người vẫn còn đau nhức. Nhìn khắp cơ thể, hắn bỗng giật mình:

- Tay của ta.......... sao lại nhỏ đi rồi?

Tiêu Sơn định tiến đến chiếc gương nhưng vừa bước chưa được một bước liền ngã quỵ xuống.

- Aida.... thân thể này.... phế vật còn hơn phế vật..... Không thể nhấc nổi chân để đi nữa...... Cũng không biết nơi này là chỗ nào nữa.

Sau đó Tiêu Sơn cố gắng bước từng bước đến chiếc gương.... Nhìn vào gương..... Tiêu Sơn trong lòng rất hoảng...

Tại sao mình lại trẻ ra rồi? Còn gương mặt này...... nhìn lạ quá...... chẳng nhẽ ta đã xuyên không ư?

Bất chợt trong đầu hắn một tiếng máy móc vang lên:

- Chúc mừng ký chủ đã trở thành người được chọn của thần thoại hệ thống. Mời ký chủ lựa chọn giao diện hệ thống.......

Tiêu Sơn nghe xong trong lòng bỗng cảm thấy tràn ngập sung sướng.......

- Đây là gì? Chẳng phải hệ thống trong các bộ tiểu thuyết hay sao? Có hệ thống trong tay... haha... ta chắc chắn vô địch thiên hạ.......

Rồi tiếng máy móc lại vang lên:

- Mời ký chủ lựa chọn giao diện hệ thống.......

- Cho tôi hỏi giao diện hệ thống là gì?

- Hệ thống xin trả lời thắc mắc của ký chủ...... Giao diện hệ thống là nơi tương tác giữa ký chủ và hệ thống... Mời ký chủ lựa chọn giao diện hệ thống:

....1..... Giao diện truyền thống.............

....2..... Giao diện đặc biệt..............

- Giao diện đặc biệt là gì?

Tiêu Sơn nghi hoặc hỏi.

- Giao diện đặc biệt là khi ký chủ tương tác với hệ thống sẽ không như Giao diện truyền thống...

Tiếng âm thanh máy móc đáp.

- Ta thảo....

Tiêu Sơn cắn răng đáp:

- Lựa chọn giao diện đặc biệt.

Keng..... Lựa chọn hoàn tất.....

Bỗng chốc xung quanh hiện lên một chòm sáng... Từ trong đó bước ra một sinh vật nhỏ , cao bằng 1/3 cơ thể con người, đằng sau có 4 cánh nhìn trông như thiên sứ, trên tay cầm một cây gậy dài gần bằng ngón tay giữa, trên cùng có điểm một ngôi sao năm cánh ...... Tiêu Sơn nhìn thấy liền đứng hình......" Tại sao có người con gái đẹp đến như vậy chứ?....... Đúng rồi ..... Tinh linh tộc...... Đây là tinh linh thiên sứ."

Cô gái bước ra rồi cúi đầu chào lễ phép:

- Xin chào chủ nhân. Mời chủ nhân xác nhận mở gói quà tân thủ....

Nhìn thấy Tiêu Sơn vẫn còn đang thất thần, tinh linh nhắc lại:

- Mời chủ nhân xác nhận mở gói quà tân thủ....

Tiêu Sơn giật mình trở lại thực tại:

- Nàng là tinh linh tộc nhân à? Tên của em là gì?

Tinh linh nữ nhân nhanh chóng đáp:

- Đúng vậy Thưa chủ nhân. Em đại diện cho thần thoại hệ thống đến đây để trợ giúp anh trưởng thành. Ngoài ra em cũng chưa có tên. Mời chủ nhân ban tên.....

Tiêu Sơn đưa tay lên vuốt cằm rôi nghĩ :" Tinh linh à...... Tinh linh..... Ah.... Có rồi......."

- Tên của em sẽ là Hân Nghiên....... Tiêu Hân Nghiên nhé.....

- Cảm ơn chủ nhân ban tên.....

Hân Nghiên cười tít mắt vào...... Dường như cô bé rất thích thú với cái tên này. Cô bay quanh người Tiêu Sơn và nhắc:

- Chủ nhân còn chưa mở gói quà tân thủ đâu đấy....

- Ah...... Suýt nữa thì quên béng đi mất... Tiến hành mở gói quà tân thủ...Tiêu Sơn đáp.

Keng.....

Đang mở gói quà tân thủ......

Mở thành công.....

Chúc mừng ký chủ thu được giám định thuật sơ cấp, một viên Cực phẩm chữa Trị đan, một viên Cực phẩm tẩy tủy đan, Hoàng giai sơ cấp Cửu dương Chân kinh, 1 vạn kim tiền, truyền âm thuật, Huyết mạch ( chưa biết), vật phẩm (không biết)......

Đã đưa vào trong túi đồ hệ thống.

Nhìn danh sách vật phẩm mà Tiêu Sơn thầm vui mừng, nhưng đến hai vật phẩm cuối cùng lại không thấy có thông tin, liền hỏi:

- Hân Nghiên, vật phẩm cuối cùng là gì vậy? Tại sao ta không xem thông tin của nó được?

- Vật phẩm cuối cùng tạm thời chủ nhân chưa thể giám định được, đợi hệ thống nâng cấp sẽ có thông tin về vật phẩm này.

Hân Nghiên phồng má nhìn trông rất dễ thương đáp.

- Vậy còn huyết mạch?

- Huyết mạch cũng như vậy, thưa chủ nhân. Nhắc nhở chủ nhân hãy sử dụng huyết mạch khi đột phá Đấu Hoàng.

- Hân Nghiên, mở ra thông tin cá nhân... Tiêu Sơn hạ lệnh.

Keng.... Mở ra thành công.

Ký chủ: Tiêu Sơn

Cấp bậc : 0

Tuổi: 15 tuổi

Công pháp: 0

Thể lực: 10

Hồn lực: 5

Mị lực: 5

Nhìn thông tin cá nhân mà Tiêu Sơn cảm thấy chán nản.

- Chẳng lẽ thân thể này ngoài vẻ bề ngoài ra thì phế vật đến vậy sao?

Sau đó Tiêu Sơn hạ lệnh:

- Học tập giám định thuật....

Keng.......

Học tập thành công.....

Trước mắt đẳng cấp sơ cấp. Ký chủ có thể lấy thông tin không vượt quá 2 đại cảnh giới.

Đúng lúc này, cửa phòng chợt mở ra.... một thiếu nữ khoảng 13 - 14 tuổi chạy vào. Tiêu Sơn vừa nhìn thấy liền sử dụng giám định thuật:

Tính danh : Tiêu Hà ( Dương Mộc Linh )

Câp bậc: Đấu khí thất đoạn ( Ngũ Tinh Đại Đấu Sư bị phong ấn)

Tuổi: 14 tuổi

Công pháp: Thiên giai trung cấp Nguyệt Dạ Hành (bị phong ấn), Thiên giai cao cấp Nguyệt Vũ ( bị phong ấn), Huyền giai trung cấp Mộc Thiên quyết

Dị hỏa: Cửu U Phong Viêm ( Bị phong ấn)

Tình trạng quan hệ: Là con gái của tộc trưởng Dương Thiết Tâm của Dương gia ở Trung Châu, hiện tại là người thân duy nhất của Tiêu Sơn sau khi Tiêu Phong và Hà Như Sương mất. (Đã bị mất trí nhớ)

Độ thiện cảm : 100%

Tiêu Hà Nhìn thấy Tiêu Sơn đang ngồi trên giường liền chạy đến ôm chặt lấy Tiêu Sơn và khóc lóc:

- Tiêu Sơn ca ca..... Huynh đi đâu mấy ngày nay vậy ...... hức hức..... muội rất nhớ huynh....

Tiêu Sơn giật mình hỏi:

- Muội muội ta có phải sống lại rồi không?

Thấy Tiêu Sơn nhìn mình còn ngơ ngác lại thốt ra một câu như vậy, Tiêu Hà tròn xoe mắt, vừa ngưng khóc được một lúc thì giờ lại càng khóc to hơn, vừa khóc vừa đấm vào lồng ngực hắn làm hắn tí nữa phun một ngụm huyết:

- Huynh thật đáng chết....... huynh mong muội chết lắm à..... hức hức........ biết vậy khi nghe tin huynh rơi xuống vực thì muội kệ huynh luôn rồi.... Huhu......

Tiêu Sơn đưa tay lau giọt nước mắt còn chảy trên má của Tiêu Hà rồi mỉm cười nói:

- Bậy nào..... Ta chưa bao giờ có ý muốn muội chết cả. Muội là người ta thương yêu nhất trên đời mà..... Đúng không nào?

Tiêu Hà lúc này đã ngưng khóc rồi phồng má, chu mỏ lên đáp:

- Thật không? Huynh không được gạt muội đâu đấy......

- Thật, huynh xin thề có trời đất chứng giám nếu huynh gạt muội thì ngũ lôi....

Tiêu Sơn chưa kịp nói hết lời thì Tiêu Hà đã lấy tay che lên miệng hắn và nói:

- Đừng thề nữa..... muội tin huynh mà....

Lời nói của Tiêu Hà đã kích động đến Tiêu Sơn. Tiêu Sơn thầm nghĩ: " Ở kiếp trước ta đã không bảo vệ được muội muội rồi, vậy hãy để kiếp này ta sẽ làm điều đó......."

- Hân Nghiên, dung hợp trí nhớ của kiếp này cho ta.

Keng.....

Bắt đầu dung hợp.......

Dung hợp hoàn tất.....

Tiêu Sơn nhắm mắt lại hồi tưởng lại ký ức của chủ nhân cũ của cơ thể này. Tiêu Sơn là con duy nhất trong gia đình của Tiêu Phong và Hà Như Sương. Gia đình Tiêu Sơn sống ở ngoại thành của Gia Mã Đế Quốc, Tiêu Phong là người thích ẩn dật, lại chính là em trai của Tiêu Chiến, đã bị thất lạc từ nhiều năm trước. Thời gian sau đó, trong một lần chiến đấu với yêu thú ở Ma Thú Sơn Mạch , Tiêu Chiến bị trọng thương, được gia đình Tiêu Phong cứu giúp và cưu mang trong 3 tháng trời. Thời gian đó Tiêu Chiến ở nhà Tiêu Phong chợt nhận ra Tiêu Phong chính là người em đã mất của mình khi còn nhỏ. Sau đó hai anh em nhận nhau và cùng nhau đi Ma thú Sơn Mạch để tìm Dũ Huyết tán và Thanh Linh đan .

Trong quá trình tìm kiếm, Tiêu Phong đã phát hiện ra một đứa bé gái khoảng chừng 5- 6 tuổi, đang bị thương đi lạc ở trong rừng. Xung quanh cô bé có rất nhiều các xác chết nằm la liệt. Tiêu Phong vừa đến thì cô bé đã ngất vì mất quá nhiều máu. Tiêu Phong nhanh chóng mang cô bé về và chữa trị. Khi chuẩn bị về thì bất chợt phát hiện thấy dược liệu mình cần tìm, Tiêu Phong nhanh chóng giao đứa bé cho Tiêu Chiến và cấp tốc đi thu thập dược liệu. Tiêu Chiến trở về nhà liền giao đứa bé cho Hà Như Sương để chữa trị vì biết cô là một y sư giỏi. Ngay sau đó Tiêu Chiến đã trở lại Ma Thú Sơn mạch thì thấy Tiêu Phong đang chiến đấu với yêu thú ngũ giai, đang có dấu hiệu xuống sức. Tiêu Chiến nhanh chóng nhập vào cuộc chiến nhưng do bất cẩn đã gặp phải một yêu thú tứ giai đánh lén nên Tiêu Chiến bị trọng thương. Yêu thú ngũ giai nhân cơ hội này tung một chưởng muốn kết liễu Tiêu Chiến nhưng đã bị Tiêu Phong đỡ được. Do đỡ một chưởng của yêu thú ngũ giai nên Tiêu Phong đã chết. Tiêu Chiến trở về mang theo thi thể của Tiêu Phong. Như Sương sau khi nhìn thấy thi thể không kìm được nước mắt. Sau đó một lúc thì ngất đi, Tiêu Chiến nhìn Tiêu Sơn thấy thi thể của bố mình mà không rơi nước mắt thì cảm thấy rất hối hận. Sau khi chôn cất xong, gia đình Tiêu Phong bây giờ chỉ còn lại Hà Như Sương và Tiêu Sơn và một đứa bé được nhặt về. Do áy náy về việc này, Tiêu Chiến đã đón cả gia đình họ về gia tộc và tuyên bố Tiêu Phong chính là thân nhân mình đã tìm kiếm suốt mười mấy năm qua nhưng vì cứu mình nên đã bỏ mạng tại Ma Thú Sơn Mạch.

Chính vì lý do này nên trong tộc mọi người thường xuyên có con mắt khác đối với gia đình Tiêu Sơn và thường xuyên coi thường họ, nghĩ họ là gia đình thứ hai của Tiêu Chiến. Tiêu Viêm biết được tin này thì trong lòng cực kỳ đố kị, nhưng chưa bao giờ có tỏ thái độ ra ngoài. Còn đứa bé sau khi Tiêu Phong cứu về giao lại cho Tiêu Chiến do bị thương nặng nên bị mất trí nhớ, được Hà Như Sương đặt tên là Tiêu Hà và xem như con ruột của mình. Tưởng chừng Tiêu Hà sẽ làm một đóa hoa trong "bể kính" thì lại chính là một trong những thiên tài trong gia tộc, 14 tuổi đã là Ngũ Tinh Đại Đấu Sư, nhưng do căn cơ nàng chưa vững chắc nên Tiêu Chiến kết hợp cùng các trưởng lão phong ấn đấu khí của nàng lại để nàng tự củng cố căn cơ, rồi theo thời gian sẽ cởi bỏ dần ra để nàng trưởng thành. Chính vì vậy Tiêu Hà là một đóa hoa tươi mà nhiều người muốn nâng niu, rất được tộc trưởng thương yêu nên không ai trong tộc dám bắt nạt nàng.

Còn Tiêu Sơn thì tư chất rất khá, nhưng do 3 năm gần đây đấu khí vẫn dừng lại ở đấu khí tứ đoạn, thường xuyên bị mọi người bắt nạt, nhưng được Tiêu Hà luôn bảo vệ. Thời gian khi Tiêu Sơn giậm chân tại chỗ chỉ thực sự có Tiêu Hà quan tâm đến Tiêu Sơn, mặc dù biết hắn mang mác phế vật, nhưng nàng ấy chưa bao giờ ghét bỏ Tiêu Sơn. Nhưng không một ai biết rằng trước đó 3 năm gia tộc của Tiêu Chiến, Cổ tộc điều con gái của Cổ Nguyên, Cổ Huân Nhi, đến Tiêu tộc mục đích để tìm viên Đà Xá Cổ Đế, đã gia nhập vào gia tộc với tên Tiêu Huân Nhi nhưng thường xuyên bị Kim Đế Phần Thiên Viêm thiêu đốt làm cho cơ thể lúc nóng lúc lạnh, thường hay co giật vào buổi đêm, khiến cho Tiêu Sơn hằng đêm liền phải chạy qua phòng để truyền đấu khí cho Huân Nhi để ôn dưỡng kinh mạch và tôi luyện xương cốt. Mặc dù truyền xong thì hắn cũng táy máy với cơ thể Huân Nhi một chút rồi mới rời đi , nhưng hắn lại không biết khi hắn rời đi thì Tiêu Viêm cũng đến nhưng chưa kịp truyền thì Tiêu Huân Nhi đã tỉnh lại và cơ thể đã ổn, để Huân Nhi hiểu lầm là đấu khí do chính Tiêu Viêm truyền sang cho nàng và nghịch hư cơ thể của nàng. Không chỉ vậy, Tiêu Sơn còn có lúc xông vào phòng của Huân Nhi do "tình huống cấp bách" nên đã đeo mặt nạ lên rồi vào truyền đấu khí để ổn định thân thể cho nàng. Đến khi nàng ổn định rồi lại rời đi. Tiêu Huân Nhi khi tỉnh lại nhanh chóng tìm kiếm thân ảnh đó thì cùng lúc Tiêu Viêm cũng đang ở đó nên hiểu lầm càng lầm thêm. Đến khi Tiêu Sơn bị coi là " phế vật" được một thời gian thì cùng lúc đó Tiêu Viêm cũng vậy, từ một thiên tài chuẩn bị đột phá đấu giả rơi rụng xuống đấu khí tam đoạn. Khoảng thời gian đó Tiêu Viêm được Tiêu Huân Nhi chăm sóc vì nàng ấy nghĩ rằng chính Tiêu Viêm là người truyền đấu khí cho nàng khi nàng bị Kim Đế Phần Thiên Viêm thiêu đốt. Còn Tiêu Huân Nhi đối với Tiêu Sơn cũng chỉ là sự thương cảm do Tiêu Sơn có hoàn cảnh giống với Tiêu Viêm. Trong quá trình Tiêu Sơn đang tu luyện thì Tiêu Hà bị tập kích phía hậu sơn. Tiêu Sơn đã đỡ một chưởng cho Tiêu Hà và rơi xuống vực. Cũng may Tiêu Chiến đến kịp thời và cứu Tiêu Sơn một mạng để rồi đến bây giờ... Sau khi dung hợp xong, Tiêu Sơn lẩm bẩm: " Ngươi yên tâm an nghỉ đi, ta sẽ thay thân xác này báo thù giúp ngươi, giúp người thân của ngươi. Những kẻ đã bắt nạt ngươi sẽ phải trả giá đắt......"

Tiêu Hà rời khỏi lồng ngực của Tiêu Sơn rồi hỏi:

- Tiêu Sơn ca ca. Muội nghe tộc trưởng nói huynh đã mất hết đấu khí rồi đúng không?

Thấy Tiêu Sơn im lặng...... Tiêu Hà nói tiếp:

- Ca ca yên tâm. Dù ca ca là thiên tài hay mất hết đấu khí trở thành phế nhân muội vẫn mãi luôn bên ca ca.....

Tiêu Sơn mỉm cười rồi nói với Tiêu Hà :

- Cảm ơn muội nhiều nhé Hà Nhi. Bây giờ ca ca muốn nghỉ ngơi một chút, mai ta sẽ dẫn muội đi ra ngoài đi dạo nhé?

- Vâng. Muội biết rồi. Tiêu Sơn ca ca nhớ nghỉ ngơi đi nhé.... Ngày mai muội lại đến thăm ca ca...... Muội về đây.....

Tiêu Hà thật vui khi lần đầu tiên được Tiêu Sơn gọi là Hà Nhi. Từ trước đến giờ Tiêu Hà cảm thấy để Tiêu Sơn giao tiếp với người khác là một điều quá khó khăn, vậy mà giờ đây nàng lại nghe được những lời nói như vậy từ chính miệng của Tiêu Sơn, bảo sao nàng lại không cảm thấy vui vẻ...Trước khi ra về Tiêu Hà còn hạ lệnh cho hạ nhân chuẩn bị một thùng nước nóng để Tiêu Sơn có thể tiện tắm rửa. Sau khi thấy Tiêu Hà đi khuất tầm mắt, Tiêu Sơn liền hạ lệnh:

- Hân Nghiên, sử dụng Cực phẩm tẩy tủy đan.

- Keng..... Sử dụng thành công. Tiếng máy móc vang lên.

Bỗng dưng trên người Tiêu Sơn trở nên đau đớn kịch liệt. Gân xanh nổi lên và bắt đầu nứt ra, máu mê bê bết xung quanh người. Cơn đau kéo dài suốt hai canh giờ rồi mới dịu đi. Trên người Tiêu Sơn bỗng tỏa ra một mùi hôi thối kinh khủng. Tiêu Sơn nhanh chóng ngồi vào thùng tắm. Nước trong thùng nhanh chóng chuyển từ màu trắng sang một màu đen kịt và bốc mùi hôi thối. Sau khi ngâm xong Tiêu Sơn nhanh chóng sử dụng Cực phẩm chữa trị đan kết hợp sử dụng công pháp Cửu Dương chân kinh. Cảm thấy tinh thần dồi dào, đấu khí bắt đầu trở lại, Tiêu Sơn bắt đầu ngồi xuống, chân xếp bằng để tu luyện, miệng đọc khẩu quyết:

Tha cường do tha cường,

Thanh phong phất sơn cương

Tha hoành nhiệm tha hoành,

Minh nguyệt chiếu đại giang.

Cửu Dương chân kinh, 1 chu thiên.........

2 chu thiên........

EXP + 10....

EXP + 20..

Một đêm lại qua đi....

Sáng sớm, ánh mặt trời theo cửa sổ chiếu vào trên người thiếu niên đang khoanh chân tu luyện, rất ấm áp…

"Hô…"

Tĩnh tọa một lúc lâu sau, Tiêu Sơn hít một hơi thật sâu, một dòng khí nóng nhàn nhạt, mắt thường có thể thấy, theo miệng mũi, đi vào trong thân thể, ôn dưỡng cốt cách.

Đôi mắt đột nhiên mở, bạch quang trong mắt bắn ra, Tiêu Sơn vươn vai một cái, thần tình say mê:

- Chính là cảm giác này,.... cảm giác mạnh lên rốt cuộc đã trở lại.

Chậm rãi xuống giường, hoạt động thân thể một chút, vươn vai, bẻ tay kêu răng rắc, sau đó thay đổi một thân quần áo, ra ngoài tập mấy bài thể dục sáng mà kiếp trước hay tập luyện. Hạ nhân nhìn thấy Tiêu Sơn liền xì xào bàn tán :

- Tên đó chẳng phải là phế vật của Tiêu gia sao? Tại sao hắn còn mặt mũi để ra ngoài? Hắn định để mọi người chịu lời ra tiếng vào vì hắn hay sao?

Tiêu Sơn nghe vậy trong lòng cười lạnh : " Các ngươi cứ chờ đấy . Ngày ta lấy lại danh dự không còn xa nữa đâu.".............

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay, Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.