Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Viêm

Tiểu thuyết gốc · 1663 chữ

Tiểu huyền giới, bỗng nhiên một tiếng vang giòn giã truyền ra từ trong quái thạch, Tô Mộc lập tức xuất hiện bên trong tiểu huyền giới xem xét. Sau một thanh âm vang lên, cả quái thạch bỗng nhiên chia năm xẻ bảy, biến thành vô số mảnh vỡ thật nhỏ, rơi xuống đầy đất. Ngay sau đó Tô Mộc ồ lên, chỗ vị trí đó lại xuất hiện thân ảnh của một cô bé.

Cô bé này thoạt nhìn bộ dáng ước chừng chỉ 10,11 tuổi, nằm nghiêng trên đất, thân thể nho nhỏ co rúc ở bên trong. Hai tay khép lại gối lên mặt mình, ngủ một cách cực kỳ an tường. Khác xa hình ảnh Lưu Viêm hóa hình khi xưa, nàng luôn lấy một hình tượng mỹ phụ diễm lệ xuất hiện trước mặt của Tô Mộc, mặc hở hang, ngực cao mông đẹp có thể khiến người ta mơ mộng.

Cô bé cũng một đầu mái tóc màu lửa đỏ hoàn mỹ, tóc đỏ nhu thuận rối tung ở trên người, che lấy thân thể nho nhỏ nghiêm nghiêm thật thật. Lúc này cô bé trước mặt run lên một cái hàng lông mi thật dài, ngay sau đó từ từ mở mắt. Nàng tựa hồ còn có chút mờ mịt đối với tình huống trước mắt, nâng lên mí mắt nhìn nhìn bộ dáng trợn mắt nhìn chằm chằm trước mặt, sau đó từ từ ngồi thẳng người.

Nàng ngồi xuống một cái, tóc dài lập tức tản ra, lộ ra thân thể trắng nõn. Tuy nhiên nàng hiển nhiên còn rất mơ hồ, gương mặt ngốc trệ.

“Chủ nhân người nhìn gì vậy?”

Cô bé lẩm bẩm một câu có chút bất mãn, thế nhưng lời vừa ra khỏi miệng, chính nàng cũng ngây ngẩn cả người. Đôi mắt đẹp một trận run rẩy kịch liệt, sau đó đặt hai tay ở trước mắt, kinh ngạc nhìn nhìn...

Một lát sau, một tiếng hét to truyền khắp tiểu huyền giới.

Sau 1 lúc cô bé mới khôi phục tâm tình, nàng biểu cảm ủy khuất tới cực điểm kia đủ để hòa tan lòng của bất kỳ kẻ nào, khiến người không nhịn được thổi nàng ở lòng bàn tay một phen yêu mến

Nhìn trên diện mạo, nàng còn có một chút dấu vết của Lưu Viêm. Chẳng qua là Lưu Viêm của lúc ấu niên rồi. Gương mặt nho nhỏ phấn điêu ngọc trác, thật giống như từ búp bê tinh xảo vậy. Da thịt trong trắng lộ hồng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn có chút trẻ con mủm mĩm, khiến người ta không nhịn được muốn véo một cái, thử thử cảm giác của tay.

“Chủ nhân, người nhìn đủ chưa?” Lưu Viêm trừng mắt với Tô Mộc, gương mặt nũng nịu có chút khó chịu.

Tô Mộc nhún nhún vai, bình tĩnh đáp: “Nàng có biết bộ dáng này của nàng thực người sự dễ thương hay không?”

Nói tới đây, Tô Mộc thoáng một cái đưa ra một bàn tay véo véo trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Viêm rồi ôm nàng vào lòng.

Lưu Viêm a lên 1 tiếng.

Sau khi biến thành bộ dáng này, ngay cả thanh âm của nàng cũng là đồng âm, trong trẻo dễ nghe, cũng không phải là sự tô mị bất phục lúc trước.

Lưu Viêm thấy gì cấn cấn phía dưới đang chọc vào mình thì ngó xuống phía dưới đũng quần Tô Mộc đã căng ra như có thứ gì muốn thoát khỏi. Lưu Viêm đương nhiên biết đó là gì, làm nàng mặt ửng đỏ lên

“Không lẽ chủ nhân có hứng thú với ta” Lưu Viêm vui mừng nghĩ. Bình thường nhìn chủ nhân và chúng nữ ngày đêm thác loạn làm nàng ghen tỵ chết đi được, nhưng nàng là khi linh là năng lương thuần túy lên đành chịu trận. Nay đã có thân thể của chính mình nàng cũng muốn được chủ nhân ôm ấp, sủng hạnh. Nghĩ đến đây, Lưu Viêm dùng bàn tay nhỏ nhắn của mình thò xuống nắm lấy con cc đầy gân guốc cương cứng của Tô Mộc trong đũng quần rồi vọc cc cho hắn. Tô Mộc sảng khoái rên lên 1 tiếng, hôn lên môi anh đào của Lưu Viêm. Lúc sau Tô Mộc mới buông Lưu Viêm ra, để nàng đứng thẳng, dáng người nàng nhỏ nhắn nhưng nàng đứng, miệng vẫn vừa tầm con cc Tô Mộc.

Nhìn con c-c Tô Mộc chỉ cách gương mặt mình vài cm, Lưu Viêm liền nhớ tới mấy đêm nàng theo dõi Tô Mộc cùng với các tỷ tỷ làm.

Nàng từ từ vươn đầu tới, nhỏ dãi của mình xuống con c-c của Tô Mộc cho nó ẩm ướt, sau đó đưa ngón tay, nhẹ vén tóc mai lên tai rồi mới bắt đầu dùng hồng nhuận miệng nhỏ mút sâu con cc Tô Mộc, gương mặt chuyên chú như đang nghiên cứu nhấm nháp một phần đồ ăn mỹ vị.

"Chụp"

"Ọp ọp"

Lưu Viêm học hỏi rất nhanh, chỉ từ việc xem chúng nữ cùng chủ nhân đã có thể có được bảy phần tay nghề. Nàng dùng lưỡi mân mê đầu khấc, sau đó lại liếm láp những chiếc gân nổi đầy trên thân con c-c của Tô Mộc.

Mất một lúc, cảm giác tới đầu khấc của con c-c Tô Mộc đang phình ra và đỏ chót, Lưu Viêm liền nhanh chóng cúi đầu xuống, nhét thật sâu nó vào trong cổ họng mình.

"Phụt phụt"

"Ọc!!"

Tinh dịch phun ra, bắn thẳng vào trong cổ họng nàng khiến Lưu Viêm suýt chút nữa nghẹn. Nàng vươn đầu dậy, mau chóng dùng tay đặt trước miệng đề phòng nó rơi ra ngoài sau đó mới từ từ nuốt xuống.

"Ưm... Ực"

Nuốt xong tinh dịch của Tô Mộc, ánh mắt Lưu Viêm có chút mê ly. Thực chất nàng không có biết có nên nuốt thứ này hay không nhưng các tỷ tỷ toàn làm thế nên Lưu Viêm cũng bắt chước theo.

"Vị cũng không tệ như ta tưởng tượng!" Lưu Viêm đỏ mặt nghĩ.

“Giỏi lắm” Tô Mộc xoa đầu Lưu Viêm khen ngợi.

Tô Mộc đè Lưu Viêm xuống, con cc vẫn còn cương cứng chà sát âm đạo nàng khiến Lưu Viêm thở dốc rên rỉ nhè nhẹ. Sau một lúc, sự kích thích đã lên tới cực điểm, Lưu Viêm nhìn đắm đuối về phía con c-c của Lăng Thiên. Hông tự đông nâng cao một chút...

Tô Mộc lập tức liền đâm thẳng con cc vào tử cung Lưu Viêm rồi bắt đầu nhấp hông tới tấp, thân hình Lưu Viêm nhỏ nhắn làm Tô Mộc cảm thấy cơ thể nàng như một cái sexdoll vậy, hắn thì đang cố tự xử...

Lưu Viêm bị con c-c Tô Mộc trùng kích mạnh bạo, nàng la toáng lên. Tô Mộc cứ thế càng đâm càng nhanh, Lưu Viêm cũng từ đau đớn chuyển hóa thành sự sung sướng.

"Từ... chậm thôi, chủ nhân ta còn đau"

"Chậm lại đi mà"

"Làm ơn, ta xin người"

"Chủ nhân, ta..."

"Chủ nhân, sướng... sướng quá"

Lưu Viêm rên rỉ, đầu nàng hoàn toàn trống rỗng, quên mất việc Tô Mộc đang làm nàng trong một tư thế khá quỷ dị.

Một lúc sau, Tô Mộc sung sướng, bắn toàn bộ tinh dịch vào bên trong l-n nàng, cũng bởi hiện tại cơ thể nàng kích không lớn nên số lượng tinh trùng Tô Mộc bắn vào khiến tử cung nàng phình to như có thai vậy...

Lưu Viêm mắt trợn ngược, miệng lè lưỡi rồi ngất đi.

Khi Lưu Viêm tỉnh dậy, cảm thấy hạ thể vẫn còn đau đớn, nàng phồng má có chút hờn dỗi ngước mặt lên nhìn Tô Mộc, chủ nhân đ-t nàng mạnh bạo không thương tiếc gì cả, làm nàng cực kỳ đau đớn.

Tô Mộc gãi đầu, hắn lúc đó thấy Lưu Viêm trông giống sexdoll quá nên muốn thử cảm giác mới mẻ, không nghĩ tới việc nàng lại đau đớn như thế.

"Ta xin lỗi, tại lúc đó nàng kích thích quá nên ta..." Tô Mộc gãi đầu, một tay ôm eo một tay vuốt ve đầu ti của Lưu Viêm.

Tô Mộc ngọt ngào, nàng không nghĩ chủ nhân nàng lại ôn nhu thế này, bèn nói: “Không sao, miễn chủ nhân hài lòng là được”

Tô Mộc thấy Lưu Viêm hết giận mình, lại đè nàng giường, 2 tay Lưu Viêm chống về phía trước, đôi chân nhỏ giang rộng ra...

"Nàng đã khôi phục thể lực... vậy chúng ta tiếp tục nha" Tô Mộc vô sỉ nói.

"Ừm" Lưu Viêm cũng định từ chối Tô Mộc với lí do nàng vẫn còn đau, nhưng nghĩ lại lúc đó cũng rất sung sướng nên đành chiều ý chủ nhân...

Thế là, trong phòng lại tràn ngập âm thanh dâm đãng rên rỉ cùng tiếng va đập phạch phạch.

Sau vài ngày xả vào hết trong Lưu Viêm, Tô Mộc mới thư thái thỏa mãn bước ra ngoài. Thấy trong biệt phủ xuất hiện thêm 1 tiểu cô nương, làm Tần Ngọc và Trương Nhược Tích tưởng phu quân có 1 đứa con gái. 2 nàng nhanh chóng bắt truyện với Lưu Viêm

“Chủ nhân nói ngài ấy thích nhất là tiểu cô nương, càng nhỏ càng thích cho nên chủ nhân và ta đã…” Lưu Viêm tinh nghịch nói

Tần Ngọc và Trương Nhược Tích há hốc mồm, ánh mắt kỳ dị nhìn Tô Mộc như muốn nói “Bại hoại…Cầm thú…Đến tiểu cô nương chàng cũng không tha”. Thấy chúng nữ nhìn mình như vậy, Tô Mộc bèn phải giải thích lai lịch Lưu Viêm cho 2 nàng. Tô Mộc bước tới cốc lên đầu Lưu Viêm, quyết tâm tối nay khiến nàng không thể xuống giường.*

.

Bạn đang đọc Hệ Thống Từ Võ Luyện Đỉnh Phong sáng tác bởi thanhthanh00
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhthanh00
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 571

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.