Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trường hợp này là gì? Trọng Sinh? Chuyển sinh? Mặc kệ! Còn sống là được.

Tiểu thuyết gốc · 2246 chữ

Dương thần một lần nữa lại tỉnh giấc như mọi khi, ánh nắng mà ngài đưa xuống trần gian làm không khí trở nên ấm áp hơn so với thời điểm mà nguyệt thần trị vì.

Tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, đó âu chỉ là những âm thanh mà các vùng quê mới có thể nghe thấy. Ấy vậy mà trong cái nơi gọi là chung cư xuống cấp này nó lại là thứ âm thanh đã quá quen thuộc với cư dân nơi đây.

Tiếng gia cầm, gia súc hay chó mèo kêu đại phần là phát ra ở tầng trệt, nơi mà một tiểu phú hào sở hữu tòa chung cư đã được xây dựng cách đây ngót nghét chừng hai mươi năm này nuôi dưỡng.

Phòng 102 là nơi mà Đặng Tôn Vương hiện đang ở, một thanh niên đã 20 tuổi, học đại học võ tu hạng xoàng của thành phố Mịch Lâm. Ước mơ là vượt qua khỏi số phần nghèo khó mà trở thành một người dư dả, nhưng đó chỉ là một giấc mộng giữa ban ngày mà thôi.

Năm giờ rưỡi sáng, Vương tỉnh dậy để vệ sinh mặt mũi và cơ thể. Sau đó thì chuẩn bị bữa ăn. Người con gái vẫn đang say giấc trong phòng ngửi thấy mùi thức ăn nồng đậm lan tỏa khắp căn nhà liền thức giấc mà mở cửa tựa con ma đói tìm thấy chân lý kiếp ma của mình.

“Hôm qua anh làm về trễ quá. Em chờ anh đến mức ngủ quên luôn. Nhưng sao anh không gọi em dậy mà mang em vào phòng em thế? Không biết tận dụng cơ hội gì cả.”

Nữ nhân với mái tóc tím than, gương mặt vẫn còn đang ngái ngủ cùng cơ thể chẳng có gì che chắn ngoài một cái áo thun rộng thùng thình chỉ đủ che đi phần mông căng tròn trắng trẻo lạng chạng bước ra từ cửa phòng, âm thanh phát ra vẫn là của người chưa tỉnh ngủ.

“Đánh răng rồi vào ăn sáng nào. Hôm nay anh có bữa kiểm tra nên không có nhiều thời gian tám chuyện với em đâu.”

“Xùy~” Nữ nhân thè lưỡi rồi vào phòng tắm, mất tận năm phút để cô xử lý xong việc đánh răng rửa mặt.

“Đã hai tuần rồi đó, anh định để em đóng mạng nhện luôn hay sao vậy Vương?” Cô nàng ngồi xuống bàn ăn trong lúc chờ Vương dọn đồ ăn lên bàn, tiện thể phàn nàn vài điều.

“Chẳng phải mình đã ký bản cam kết rồi sao?” Vương đặt tô canh chua nghi ngút khói xuống bàn, tiện thể chồm tới hôn má cô nàng. “Để đổi cách xưng hô thì ta sẽ không quan hệ trong một tháng. Chẳng phải em chịu đựng được hai tuần rồi đó sao? Cô Linh?”

“Nè! Tại sao gọi em là “cô” cơ chứ… anh vi phạm cam kết rồi đó. Nên phạt anh một hiệp nhé?!” Linh cười ranh mãnh, liền tay kéo cổ áo xuống để lộ ra bầu ngực đang được nâng đỡ bởi chiếc áo lót ren màu đỏ hướng về phía Vương.

“Cam kết không có điều khoản đó. Tuy nhiên anh sẽ cho em một nụ hôn.” Vương nói xong thì liền hôn môi Linh, nhưng chỉ là một cái hôn chạm môi bình thường chứ không phải cái hôn kiểu Pháp mà Linh đang chờ mong nên cô nàng xụ mặt xuống tỏ vẻ không cam lòng.

“Ăn đi. Tối nay anh cũng về trễ nên em tự hâm đồ ăn lại mà dùng nhé.” Vương ngồi xuống và bắt đầu dùng bữa sáng.

“Mà anh nè, em nghe nói chuẩn bị có đại hội tuyển dụng Đấu giả sắp được tổ chức gần đây, anh xem có thể tham gia không?” Linh gắp một phần thịt cho Vương thì chợt nhớ về thông tin được đăng trên mạng nhóm tán gẫu của chung cư về vấn đề này nên liền thông báo cho Vương.

Người mà Linh yêu là một Đấu giả, nhưng thực tế thì thực lực của anh cũng không phải là thứ khiến mọi người quan tâm nếu như không muốn nói là chẳng khác gì người bình thường. Kể từ khi anh thức tỉnh khả năng của một người Tu luyện.

Thời đại hiện nay nhân loại vốn được chia ra làm hai phân tầng rõ rệt. Một là phàm nhân, hai là Đấu giả hay còn gọi là một người Tu võ. Phàm nhân thì chỉ là những con người bình thường, tố chất làm Đấu giả không tồn tại trong người của họ, chỉ có thể yên phận làm một con người bình thường.

Đấu giả thì lại khác, là những người thức tỉnh được cái gọi là “Siêu năng lực”, gọi chung là thế. Vì những khả năng mà các Đấu giả có được sau khi thức tỉnh là thứ mà phàm nhân chỉ có thể tạo ra ở các sản phẩm giải trí từ văn học cho đến truyện tranh hay màn ảnh. Có thể là tạo ra lửa, có thể là đóng băng cả một dòng sông hay thậm chí những năng lực phá hủy thế cân bằng của sự sống như hồi phục những thương tích khi mất tứ chi chẳng hạn.

Năng lực của các Đấu giả là vô tận, tuy nhiên, mỗi Đấu giả chỉ có được một loại năng lực duy nhất. Tùy vào cảm ngộ và thiên phú mà năng lực họ sở hữu sẽ đi lên được tới một đẳng cấp nhất định. Có người chỉ mất vài năm đã có thể phát triển năng lực của mình lên đến trình độ khó ai sánh bằng, nhưng cũng có người mất cả đời cũng chỉ dậm chân tại chỗ.

Và Vương chính là một trong những người đã được định dù cố cả đời cũng chẳng thể nào tiến lên dẫu chỉ một chút trong con đường Tu võ.

Mọi chuyện kể ra thì không không thể kể hết trong một sớm một chiều. Chỉ có thể nói rằng, kể từ khi Vương trở về từ thế giới của bộ phim Otome Dori thì thế giới đã hoàn toàn thay đổi như những gì đã được kể từ đầu đến giờ. Từ cách thế giới này vận hành cho đến sự tồn tại của Vương cũng đã thay đổi hoàn toàn.

Thế giới trước kia Vương sống là nơi mà con người có siêu năng lực chỉ là những lời đồn, nhưng giờ đây thì hoàn toàn là một sự thật rõ như cách mà con người cần hô hấp để sống vậy.

Bên cạnh đó, cuộc đời của Vương cũng đã được viết lại đến mức mà khi tỉnh dậy vào sáu tháng trước Vương đã khó mà chấp nhận được. Nhưng bằng cách nào đó, có thể là do suy nghĩ của mình cũng bị thay đổi trong quá trình chuyển giao giữa hai thế giới đã được viết lại nên sự thật về mình ra sao, thế giới quan của mình thế nào đã được Vương chấp nhận và xem nó là sự thật hiển nhiên.

Mỹ Họa Linh, người cô mà cậu thương yêu nay đã trở thành vợ chưa cưới của cậu, hai người đã đính hôn là những gì mà Vương biết được kể từ khi thức dậy trong tình trạng lõa thể trên cùng một chiếc giường với Linh. Lượng ký ức khổng lồ ấy làm não Vương như muốn nổ tung mà mồ hôi chảy nhệ nhại, ấy vậy mà trong lúc đang phải chịu cơn đau đó thì Vương lại phải chịu thêm một cuộc mây mưa một chiều điên cuồng từ Linh khiến cậu bất tỉnh nhân sự khi đã lên đỉnh cùng với Linh chỉ sau mười phút chịu đựng.

Cuộc sống cứ thế mà trôi qua như bình thường với cái thân phận mới mà Vương có được. Cậu không biết nó gọi là gì bởi thực sự thì Vương cũng chỉ là Vương, Linh cũng là Linh. Cái thay đổi thực ra chỉ là bản chất của thế giới này.

Kẻ mạnh nắm giữ quyền lực.

Mạnh ở đây là về thực lực. Mà thực lực thì được cân bằng hoàn hảo giữa Tài lực và Chiến lực.

Thế giới được nắm giữ bởi hai thế lực cân bằng đó, những nhà Tài phiệt hay các Đấu giả là hai thế lực nắm giữ thế giới này. Luật pháp ở thế giới cũ hay mới này cũng đều chỉ có một vai trò duy nhất, đảm bảo sự công bằng và quản lý phàm nhân. Luật pháp, không có ý nghĩa với các nhà Tài phiệt hay Đấu giả.

Trong lúc bữa ăn vẫn đang diễn ra thì bảng tin thời sự phát một bản tin khiến Vương có chút để tâm.

“Dị giới nhân Satou Kazuma, Megumin, Aqua, Darkness được phát hiện đang phê thuốc tại câu lạc bộ Mộng Đồng dẫn đến việc phá hoại tài sản tư nhân với tổng giá trị lên đến hai mươi vạn. Theo bộ luật dành riêng cho các Đấu giả, Kiểm đấu viên Trương Tân Thành có phát biểu về mức xử phạt vì hành vì có tính tái phát của tổ đội Satou Kazuma sẽ là án tù cùng mức phạt hành chính đền bù mọi thiệt hại cho chủ câu lạc bộ Mộng Đồng…”

Bản tin vẫn cứ thế mà tiếp tục, Vương thì đưa chút suy nghĩ của mình về việc này, đúng hơn là về những con người gọi là “Dị giới nhân” này.

Lúc mà Vương trở lại với thế giới này thì nó vốn đã không phải là nơi mà cậu từng biết. Thế giới giờ đây tồn tại hai Chủng Giới. Đầu tiên là Nguyên giới nhân, tức những người giống như Vương hay Linh, là những người sống ở thế giới này, chiều không gian này, vũ trụ này ngay từ đầu, là những người của vũ trụ gốc. Và Dị giới nhân là những người đến từ các Vũ trụ khác, tất nhiên là chẳng ai biết họ đến từ đâu, là người như thế nào và sự thật họ là những nhân vật đến từ những sản phẩm của văn hóa đại chúng. Chỉ có Vương là người duy nhất biết được điều này, Nguyên giới nhân không biết, bởi vì những nhân vật này không có trong các sản phẩm văn hóa đại chúng của họ mà nó chỉ tồn tại trong ký ức của Vương tựa một giấc mộng mà thôi.

Tổ đội Satou Kazuma đến từ bộ Light Novel Konosuba - Ban Phước cho thế giới tuyệt vời này. Trong trí nhớ của Vương thì họ đúng là một tổ đội có chút gì đó không được bình yên. Và trong thế giới này cũng không thay đổi gì mấy. Cậu còn nhớ rõ vào thời gian đầu khi mình trở về thì đã bất ngờ vì sự xuất hiện của họ cùng hàng tá nhân vật khác, nhưng nổi bật nhất vẫn là họ với những lần làm nhiệm vụ thưởng thì ít nhưng đền bù thiệt hại thì nhiều, theo thông tin mà Vương biết được thì giờ đây họ thuộc Hội ‘Đuôi Tiên’ thì phải, chỉ là thành viên của hội này khá ít khi hoạt động ở Hạ tầng Phân lập, đẳng cấp của họ nằm ở tận Tứ tầng Phân lập. Duy là chỉ có nhóm của Satou Kazuma là hoạt động ở Hạ tầng này mà thôi, nơi mà phàm nhân chiếm 90% tỷ lệ và chỉ 10% Đấu giả với trình độ bình thường sinh sống.

Bữa ăn sáng cũng xong khi bản tin nói lan man về hình phạt cho nhóm Satou Kazuma kết thúc. Vương cùng Linh dọn bàn và rửa bát.

Hôm nay Vương phải đến trường để làm một bài kiểm tra cuối kỳ, và Linh thì sẽ tiếp tục công việc may đồ Cosplay của mình.

Khi Vương chuẩn bị rời khỏi nhà thì ngay lập tức bị Linh giữ chặt lại và cô nàng trao cho cậu một nụ hôn kiểu Pháp nồng sâu.

“Có lẽ anh phải tăng thời hạn lên hai tháng nhỉ?” Vương hăm dọa, tất nhiên là không phải không có ý như thế. Chỉ là khi thấy Linh tỏ vẻ hờn dỗi Vương liền xoa đầu cô nàng và rời đi, bỏ đi ý định tăng thời hạn ấy.

Vương đã thích nghi với cuộc sống mới, thế giới mới và cả cuộc sống mà chẳng có hệ thống như trước kia, chẳng phải làm nhiệm vụ hằng ngày hay những lợi ích hơn người. Giờ đây Vương là một con người bình thường, có chút hơn người bình thường dẫu chẳng mấy khác biệt vì đã là người thức tỉnh.

Cậu không biết gọi mình là gì. Liệu mình là người trọng sinh. Là người chuyển sinh vào một chiều không gian khác hay là gì đó mà cậu không thể xác định, không thể định nghĩa. Nhưng cậu chỉ cần biết một điều, cuộc sống cậu bình yên, cuộc sống cậu có Linh bên cạnh là quá đủ.

Rồi trong lúc đang đứng chờ tàu điện đến, Vương không thể lường trước được việc mình sắp vô tình vướng phải.

Bạn đang đọc Hệ Thống Wibu sáng tác bởi WibuSystem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WibuSystem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 228

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.