Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta đi tìm ngươi

Tiểu thuyết gốc · 9006 chữ

Cánh Thiên Thần

Chương 10:Ta đi tìm ngươi(phần 1)

Chiêu Văn về đến Hoàng Cung bỏ mặc các bá quan và bọn người hậu cung đang đứng tiếp đón từ cổng thành đến Đại Điện,chàng không cởi bỏ chiến bào ,bên hông vẫn còn đeo kiếm Long Thần, phi thẳng ngựa chạy đến Minh Nguyệt cung.

_Nguyệt Thiên,bổn vương về rồi đây....Nguyệt Thiên...

Cung Nga vắng lặng không một tiếng hồi đáp.

_Nguyệt Thiên Khanh đang ở đâu?ta đã trở về rồi....

Chiêu Văn chạy khắp nơi trong hành cung tìm kiếm nhưng vẫn không thấy bóng hình của Nguyệt Thiên.

_Đại Vương vạn tuế....

_Ngươi là cung nữ thân cận của Nguyệt Thiên...Nguyệt Thiên đi đâu rồi?sao Tiểu Hầu Gia không ở thẩm cung đợi ta?

_Dạ...chuyện này...Tiểu Hầu Gia...ngài ấy...ngài ấy....

_Đã xảy ra chuyện gì?sao ngươi cứ ấp úng như vậy hả?Nguyệt Thiên đã đi đâu,tại sao ngay cả nô tài hầu hạ trong Minh Nguyệt cung này cũng đi đâu hết cả rồi.?nói mau...

_Dạ...khi Đại Vương vừa dẫn quân rời thành thì Tiểu Hầu Gia cũng phát bệnh trầm trọng và...và...đã qua đời ngay ngày hôm đó..

Chiêu Văn trợn mắt nắm chật lấy tay của ả nô tỳ,hét lớn.

_Ngươi vừa nói bậy cái gì vậy hả?

_Dạ,dạ ...xin Đại Vương tha mạng hu hu u...nô tỳ không có nói bậy,Tiểu Hầu Gia thật sự đã chết rồi....Thái Hậu vì sợ Đại Vương đau lòng nên đã ra Phụng Chỉ không ai được loan tin ra bên ngoài nếu không sẽ chu di cửu tộc ,chờ Đại Vương quay về mới được phép nói cho ngài tin này ,Thái Hậu đã sai người mang thi hài của Tiểu Hầu Gia về lại Hầu Phủ ngay ngày hôm đó. luôn...

Chiêu Văn giận dữ hét lên

_Ta không tin...ta không tin...

Chiêu Văn chạy đến tìm Thái Hậu chất vấn

_Phải,Cố Doãn Nguyệt Thiên đã chết rồi,vì sợ con phân tâm ở chiến trường nên Mẫu Hoàng đã ban lệnh phong toả tin tức,âm thầm sai người mang thi hài của Tiểu Hầu Gia về Hầu Phủ,cứ thế mà chôn cất không được phát tang.

_Hoàng Nhi không tin...Người đã bắt nhốt Nguyệt Thiên có đúng không?Vì người không muốn ta lập Nguyệt Thiên làm Hoàng Hậu.

_Con không tin thì cứ đến Hầu Phủ mà hỏi Cố Doãn Hầu .

Chiêu Văn cưỡi ngựa xông vào Hầu Phủ

_Nguyệt Thiên Khanh ra đây,là Khanh đang trốn bổn vương có đúng không,Nguyệt Thiên ..

_Đại Vương vạn tuế..

_Đại Vương vạn tuế...

Chiêu Văn chạy đến biệt viện của Nguyệt Thiên thì thấy bên cạnh tiểu đình nơi gốc cây Hoàng mai một ngôi mộ bằng ngọc thạch nằm lặng lẽ ,trên mộ và xung quanh những cánh hoa màu vàng đã phủ đầy,bia mộ khắc chữ đỏ Tiểu Hầu Gia Cố Doãn Nguyệt Thiên chi mộ.

Chiêu Văn như chết điếng từng bước,từng bước đi đến gần để nhìn rõ hơn tên của chủ nhân ngôi mộ.

_Không thể nào,không thể nào...tất cả đều gạt ta...không thể nào...

Lúc này phu phụ Cố Doãn Hầu cũng đi đến

_Đại Vương vạn tuế...

Chiêu Văn giọng run run mắt đỏ ngầu ngấn lệ chỉ tay vào mộ hỏi

_Ngươi nói cho bổn vương biết,ai nằm dưới mộ hả?là ai?

Phu phụ Cố Doãn Hầu bật khóc

_Là tiểu nhi Nguyệt Thiên...hức...hức...

Chiêu Văn mất hết bình tĩnh nắm lấy cổ áo của Cố Doãn Hầu

_Ngươi nói dối...

_Thần không nói dối...mộ đó đã chôn Nguyệt Thiên....hức,hức...

_Ta không tin ...ta sẽ phá nát mộ này ,phải đào quan tài lên xem ...phải chứng minh là các ngươi đang nói dối bổn vương...aaaa..

Chiêu Văn vừa định vung kiếm phá mộ thì bị phu phụ Hầu Gia ngăn cản ,quỳ ôm chân Chiêu Văn lạy lục van xin.

_Đại Vương xin ngài đừng làm vậy...Nguyệt Thiên thật sự đã chết rồi...

_Đại Vương xin hiểu cho nỗi lòng làm.cha mẹ của thần phải đau lòng thế nào mới có thể chôn cất con của mình ,giờ Nguyệt Thiên đã được yên nghỉ sao ngài còn phá mộ không buông tha,hức.hức...như thế khác nào lại giết tiểu nhi thêm một lần nữa,thần xin Đại Vương khai ân....

Chiêu Văn thẫn thờ buông kiếm rơi khỏi tay,chàng ngồi sụp xuống bên mộ ,đưa tay vuốt lên từng chữ khắc trên bia,đau lòng tuôn lệ.

_Hức,hức...Nguyệt Thiên...tại sao Khanh không chờ ta về,tại sao..

Chiêu Văn ngồi bên mộ khóc suốt một ngày một đêm ,sau đó chàng quay lại Minh Nguyệt cung,ngồi trên ghế chủ toạ ở đại sảnh,tay vẫn cầm lấy thanh Long Thần kiếm,miệng lẩm bẩm.gọi tên Nguyệt Thiên,chàng muốn chiêu hồn của Nguyệt Thiên trở về,thế nhưng chàng gọi suốt ba ngày ba đêm vẫn không thấy hồn phách của Nguyệt Thiên .

_Lẽ nào trên đường có vật cản nên Nguyệt Thiên không thể quay về?Hừm....Khanh không lên trần gian gặp ta thì ta sẽ xuống Địa Phủ tìm Khanh...

Chiêu Văn cắm mũi kiếm xuống đất ,hai tay kê lên chuôi kiếm ,chàng gục đầu xuất hồn ,linh hồn của chàng mang theo hồn kiếm Long Thần ,chém toạc không gian mở ra con đường đi thẳng đến Diêm La điện.Thần Chết Địa Đế thấy Chiêu Văn liền hỏi.

_Ngươi lại đến đây làm gì?

_Hừm,trả cho ta linh hồn của Cố Doãn Nguyệt Thiên.

_Ở chỗ của ta không có người này.

_Ngươi đang nói dối ,ai ai cũng biết con người sau khi chết đi đều bị quỷ sai đến câu hồn dẫn về Địa Phủ...ngươi đừng thách thức sự kiên nhẫn của ta,Nguyệt Thiên đâu?

_Hừ,Phán Quan ...sổ sinh tử...

_Dạ...

Phán Quan quăng cái sổ trên tay lên không trung lập tức nó lơ lửng và tự lật trang .

_Ngươi tự mà xem...trong sổ không hề có tên Cố Doãn Nguyệt Thiên.

Chiêu Văn chau mài,mắt đưa qua lại suy nghĩ

_Không ở Địa Phủ ...lẽ nào ở...

Chiêu Văn vội bỏ đi .

_Ma Quân người hắn tìm có phải là Liên Hoa Lưu Ly?

_Hừm,đúng là tên hồ đồ ngay cả mình đang đi tìm ai cũng không biết...

_Ma Quân như vậy...có phải chúng ta đang dối gạt hắn không?

__Hừ,người hắn tìm là Nguyệt Thiên,đâu phải Liên Hoa...ta đâu có gạt hắn...

Chiêu Văn lại chạy đến đứng trước mặt Thượng Đế.

_Lại là ngươi sao?

_Ta đến tìm Cố Doãn Nguyệt Thiên...

_Chỗ của ta không có người này...

_Hừ,tên Ma Vương ở Địa Phủ đã nói như thế rồi,người đừng nhại lại hắn ta.

_Hừm...ngươi không tin thì đến cây cột phong thần mà xem có tên đó hay không?

Chiêu Văn đến gọi tên của Nguyệt Thiên,đúng là trên cây cột vẫn không hiện ra chữ nào.

_Không ở Địa Phủ,cũng không ở Thiên Đình,lẽ nào linh hồn của Nguyệt Thiên vẫn đang trôi dạt ở nhân gian....như vậy ta phải làm gì đây....?

Chiêu Văn trở lại nhân gian,Thượng Đế lắc đầu

_Khúc Vân Đế lần này ngươi nhập định hơi lâu rồi...Liên Hoa Lưu Ly tuy đã từ bỏ vẻ đẹp ma mị của bản thân nhưng oán nghiệp của mấy kiếp làm yêu cơ vẫn chưa trả hết,vẫn phải trầm luân chuyển kiếp.

Chiêu Văn quay lại cung .Minh Nguyệt nhưng không nhập xác,chàng đứng nhìn thi thể của mình một lúc rồi biến đi.

_Ta không cần thân xác nữa ,ta phải đi tìm Nguyệt Thiên.

Vài năm sau Chiêu Văn dùng hồn kiếm Long Thần mở ra một chiều không gian giao thoa với các không gian thiên ,địa, nhân,gọi là không gian ác niệm,nơi này bất khả xâm phạm dùng làm nơi ẩn thân ,thu nạp thuộc hạ và hồi sinh hồn châu.

_Ta sẽ thao túng cả nhân gian này sẽ tìm cho ra khanh,để xem Khanh còn trốn được đi đâu Nguyệt Thiên.

Thế nhưng trãi qua cả ngàn năm sau dù đã nắm trong tay hàng triệu Hắc Thần làm việc dưới trướng nhưng Chiêu Văn vẫn tìm không ra linh hồn của Nguyệt Thiên,nỗi nhớ nhung da diết đã khiến Chiêu Văn tự biến gương mặt của mình thành dung mạo của Nguyệt Thiên và lấy tên là Cố Thiên trong Cố Doãn Nguyệt Thiên hoàn toàn quên mất bản thân mình là ai.

Lúc Chiêu Văn đến Địa Phủ thì có một vị Mụ Bà đã nhìn thấy dung mạo của Chiêu Văn ,bà ta rất ngạc nhiên vì chưa lần nào bà thấy qua dung mạo này,hỏi lại các vị Mụ Bà khác thì họ nói Chiêu Văn không nằm trong sự cai quản sinh tử của Địa Đế,là tự chàng chuyển kiếp, gương mặt cũng là gương mặt nguyên thủy của kiếp đầu tiên.Về sau vị Mụ Bà này cứ đến cột mốc thời gian một trăm năm là nắn ra gương mặt của Chiêu Văn cho một bé trai ,đến lượt của Tống Hy cũng vậy,đó là nguyên nhân vì sao khi Rio biến hình thành Tống Hy lại được Cố Thiên đối xử nương tay như vậy.

Nói về Nhất Hàn sau khi bị Thượng Đế búng xuống nhân gian ,anh đã biến thành một hồn châu màu trắng bay thẳng xuống thôn Thuỷ Ninh .

Cánh Thiên Thần

Chương 10:Ta đi tìm Ngươi(phần 2)

Bà Tứ có người con trai tên Thẫm Nhất Lang năm nay đã hai mươi tuổi vừa lấy vợ được một tháng ,anh không theo nghiệp bắt ma trừ tà của dòng họ mà đi làm một viên cảnh sát ở thôn Thủy Ninh.Hôm nay hai vợ chồng tiễn bà Tứ đến bến xe đầu thôn để đi thành phố Đại Hùng.

_Má à sao má không tiếp tục ở đây phát huy linh đường mà phải đến thành phố chứ.

_Đúng đó má ,dù cho anh Nhất Lang có làm cảnh sát nhưng cũng đâu ảnh hưởng việc má cầu siêu,triệu hồn...

_Má đến thành phố ở là vì đứa cháu đích tôn tương lai nhà họ Thẫm,má không muốn tiền đồ của nó chỉ bó hẹp trong cái thôn nhỏ này,má phải mua một căn hộ ở đó cho nó học đến đại học ,má đã nhờ bà Lương đặt cọc một căn hộ ở chung cư Lợi Lợi rồi.

_Má...hai đứa con chỉ mới cưới thôi làm gì mà sinh con nhanh như thế chứ?

_Ha ha...má thèm bồng cháu lắm rồi...

_Tin,tin...

_Thôi má đi nha..

_Má đi bình an...

Sau khi tiễn bà Tứ lên xe ,hai vợ chồng Nhất Lang đi bộ về nhà,trên đường họ đi qua khu chợ ,thấy có một cửa hiệu thời trang bán đồ em bé ,nên họ dừng lại xem.

_Bà xã em nhìn kìa chiếc váy bé gái đẹp quá?

_Ông xã anh xem bộ đồ của bé trai cũng đẹp quá...

_Hi hi..em thích sinh con trai hả?

_Con trai sẽ giống anh..

_Trai gái gì anh cũng thương hết...

Khi họ đang vui vẻ cười cười nói nói thì hồn châu của Nhất Hàn bay thẳng vào bụng của chị Thẫm.

_Á.....

_Bà xã em không sao chứ?cái đó là cái gì vậy?

_Ông xã bụng của em đau quá..aaa....đau quá ông xã....aaa...

Cái bụng của chị Thẫm dần phình to ,khiến cho Nhất Lang cuống lên.

_Em à em đau lắm hả,có ai không cứu với....em à gắng lên em ,anh bế em đến trạm xá...đừng sợ,...

_Á...đau...quá...hu hu hu....

Thời may có một người đánh xe bò đi đến

_Anh Thẫm ,chị Thẫm bị sao vậy?

_Anh Ba,giúp em đưa vợ em đến trạm xá với...

_Mau ,mau...bế chị lên xe mau...

Khi đến trạm xá,các bác sĩ y tá liền đưa chị Thẫm vào phòng cấp cứu,một lúc sau trong phòng phát ra tiếng em bé khóc.

_Oe,oe...

_Chúc mừng anh,chúc mừng, vợ của anh sinh con trai...

Nhất Lang đơ cả người,há to miệng

_Hả,cô cô vừa nói gì?vợ tôi sinh con á...sao có thể chúng tôi chỉ mới cưới có một tháng thôi...

_Ừm,tôi hiểu tôi hiểu mà...anh vào thăm vợ con đi...

Nhất Lang chạy vào phòng thì thấy chị Thẫm đang cho em bé bú.

_Ông xã à,em sinh con rồi nè....

_Anh,anh biết rồi...chuyện này thật kỳ lạ quá à...chắc anh phải gửi tin bảo má về xem thằng bé này.

Thằng bé mở mắt liếc nhìn Nhất Lang ,nó mỉm cười,làm Nhất Lang hạnh phúc.

_Nó cười với anh kìa bà xã..

.._Ừm,thằng bé đẹp trai giống anh đó..

_Anh Thẫm xin ra ngoài làm hủ tục khai sinh cho bé,chúng tôi phải chuyển phòng cho chị Thẫm.

_Em à đặt tên con là gì đây?

_Anh đặt đi tên gì cũng được hết.

_Vậy đặt con tên là Thẫm Nhất Hàn nha.

Vài ngày sau bà Tứ hay tin con dâu sinh con quá đỗi sửng sốt liền trở về thôn xem thử.

_Đứa bé này sao lại có ánh sáng của Thiên Thần?Thật kỳ lạ,phải hỏi tổ tiên mới được.

Bà Tứ liền lập đàng

_Ông nội.

_Anh Tư,có chuyện gì mà cháu gọi ta lên vậy?

_Ông nội,con dâu của con bỗng dưng sinh con ,đứa bé này lại mang ánh sáng trắng của Thiên Thần.

_Ừm,đây là Thiên cơ,ta không thể nói...nhưng đứa bé là món quà của Thượng Đế ban tặng cho nhà họ Thẫm,con gắng dạy dỗ nó.

_Dạ....

Từ đó Nhất Hàn được bố mẹ nuôi dưỡng ở thôn Thủy Ninh ,vì có ánh sáng chính khí của Thiên Thần bao quanh thân thể nên chẳng có yêu ma nào dám đến gần Nhất Hàn cho đến năm cậu mười tuổi.

Một tên tội phạm vượt ngục đã chạy vào thôn ,cảnh sát phải truy lùng bắt hắn,trong đó có Nhất Lang .

_Hắn chạy lên đồi rồi,bao vây hắn lại...

_Đoàng,đoàng...

_Á...

_Nhất Lang ....Nhất Lang bị trúng đạn rồi...

Nhất Lang hy sinh trong khi bắt tội phạm để lại chị Thẫm và Nhất Hàn nương tựa nhau mà sống,thế nhưng chỉ vài tháng sau chị Thẫm cũng bệnh nặng qua đời.Nhất Hàn trong khi ôm xác mẹ khóc thì có sứ giả Địa Ngục đến dẫn hồn của mẹ cậu đi,Nhất Hàn trông thấy đã ngăn cản họ,bà Tứ khuyên nhủ mãi cậu mới tránh ra cho họ dẫn chị Thẫm đi.

_Ranh con chỉ dựa vào ánh sáng chính khí mà dám cản trở việc của bọn ta ,ta nguyền cho ngươi từ nay mất đi cái thứ ánh sáng này mãi mãi ,hừ.

Nói xong tên sứ giả yểm một ấn chú lên người của Nhất Hàn,khiến ánh sáng Thiên Thần của cậu bị lu mờ ,cũng từ lúc đó các oán hồn đeo bám theo Nhất Hàn chọc phá,hai năm sau cậu mới dần làm quen với việc phớt lờ bọn chúng,nên nhập học muộn mất hai năm.Khi đến thành phố Đại Hùng sống cùng bà Tứ,mặc dù lớn hơn hai tuổi nhưng Nhất Hàn vẫn phải học chung lớp với Tưởng Kiều và Tưởng Phụng.

Tưởng Kiều và Tưởng Phụng cũng vừa mất đi bố mẹ được ông bà ngoại đón về thành phố ở cùng,ngoài việc học văn hoá ở trường ,Kiều và Phụng còn được ông ngoại dạy cho đạo thuật,cả hai hay dùng bùa chú chọc phá lẫn nhau,có một lần họ ra công viên thi thố đạo thuật ,còn kéo cả Nhất Hàn đi theo.

_Anh không đi đâu ,sao anh phải đi theo hai em chứ,?

_Vì anh là ma xui xẻo,anh ở đâu là bọn ma bu lại đó,có như vậy hai đứa em mới thi triển linh lực được.

_Đúng đó,đi mau không cho từ chối...

_Hả,vậy cũng được sao?anh làm mồi nhử sao?

Cả ba đi đến gần khu vực hồ nước vì nơi này có nhiều vụ tự tử,oán hồn cũng nhiều .

_Á...ma...anh không chơi nữa đâu cho anh về đi....hu hu....

Phụng và Kiều không trông thấy nhưng cảm nhận được yêu tà,liền phóng bùa thi thố.

_Á,cô mù hả Phụng,ma không đánh mà đánh tôi..

_Lêu lêu...tôi đánh cô mà...

_Grừ...dám ăn gian hả...chết nè...

_Bùm...

_Á....

_Bõm...

_Cứu...cứu ...tôi không biết bơi...

Kiều phóng bùa phản đòn khiến Phụng bị ngã xuống nước,Nhất Hàn vội cứu cô lên ,nhưng cô đã bất tỉnh.

_Á...làm sao bây giờ...cô ấy chết rồi hả anh. NHất Hàn..?

_Chưa đâu...vẫn còn thở này...

_Vậy anh hô hấp nhân tạo cho cô ta đi ,em thấy trong tivi có dạy như vậy á...há miệng cô ta ra rồi thổi hơi vào..

_Hả...

_Nhanh đi anh...nhanh đi..

_Ừm...

_Chụt...

_Á....anh làm gì vậy..aaaa..

Phụng tỉnh lại thấy Nhất Hàn hôn mình thì hoảng hốt.

_Hu hu...Nụ hôn đầu đời của tôi...hu hu..

.tôi chỉ mới mười ba tuổi thôi mà....

_Hừ...lạc hậu...là hô hấp nhân tạo đó...

_Ôi lạnh quá...lạnh quá...

Tiếng rên vang lên ở mé hồ,khiến cho Phụng bực bội.

_Cái tên chết bầm kia cút....

_Cô la ai thế hả?

_Cái tên trắng bệch ở bên mé hồ đó...cô không thấy à...?

_Anh,anh thấy....ma....ma...đó...

_Hả,ma à?í em thấy được ma sao?em thấy được nè....ha haha. ..hay quá...

Phụng nhờ nụ hôn của Nhất Hàn mà đã khai mở đôi mắt âm dương thấy được ma,thần.

Nhất Hàn sau khi tốt nghiệp đã thi vào ngành cảnh sát,vì muốn giống như bố bảo vệ chính nghĩa,còn Phụng và Kiều khi tốt nghiệp phổ thông thì ông ngoại qua đời nên không học đại học mà thi khảo thuật để làm pháp sư mở linh đường .Trước khi chết ông của Phụng và Kiều đã dẫn họ đến Bạch Sơn để chọn pháp khí ,nhưng Kiều chọn mãi vẫn không vừa tay pháp khí nào,đến khi ông trao cho thanh mộc kiếm của mình thì Kiều phát huy linh lực vượt trội,Phụng cũng đòi thử mộc kiếm của ông ngoại,nhưng lại không đánh ra linh lực mạnh bằng Kiều,nên ông ngoại đã truyền mộc kiếm lại cho Kiều,Phụng thấy thế liền chọn roi làm pháp khí vì cô không muốn giống như Kiều.

Năm xưa sau khi Trác Bích Thần đạo nhân mang Ngọc Thanh kiếm về Bạch Sơn đạo quán chấp chưởng ngôi vị trưởng môn đã phát huy môn phái đến nhiều nơi,thế nhưng trước khi ông viên tịch,đã dấy lên sự tranh đoạt giữa các đệ tử,vì không muốn môn phái lập lại chuyện của Đồng Thi nên ông đã yểm ấn chú biến Ngọc Thanh Kiếm thành một mộc kiếm ,cất vào kho pháp bảo,để tránh sự tranh đoạt.

_Chỉ có người hữu duyên thật lòng tu đạo pháp mới có thể giải ấn chú ....

Nhưng khi Trác Bích Thần viên tịch chưa lâu Bạch Sơn đạo quán xảy ra tranh chấp,các đệ tử tàn sát ,chia rẽ nhau,tự lập ra đạo phái khác,mộc kiếm cũng lưu lạc khắp chốn,trãi qua nhiều năm rồi đến tay của ông ngoại Tưởng Kiều.

Dù Rio không tồn tại nhưng Cố Thiên vẫn thu thập hồn châu,cuộc chiến giữa Thiên Thần và Hắc Thần vẫn diễn ra,Nhất Hàn vẫn có duyên gặp được Lyna và Thiên Thần An.

Trong lúc Nhất Hàn ,Kiều và Lyna bị Y Thảo và Kan đuổi giết Thiên Thần An xuất hiện tiếp cứu ,chuyện này ở tầng mây thứ chín Thiên Thần An của hiện tại khi đang nhập định tu linh cũng cảm nhận được.

_Ơ...mình cảm nhận được mình đang bị tên Hắc Thần Kan đánh này...hình như lúc này có một Thượng Thần đã xuất hiện cứu mình....ừm...sao lâu thế nhỉ , mình ở thời đó sắp không chịu nổi rồi....

_Thượng Thần An.

_Ơ Thượng Đế gọi mình sao?

_Ngươi đừng để dòng chảy của lịch sử bị thay đổi,những chuyện cần xảy ra phải xảy ra...

_Ơ....Người nói rõ hơn được không ạ,Thượng Đế...

Thiên Thần An tỉnh lại đã thấy trong tay của mình cầm một cây đàn,thân hình trở nên cao to hơn.

_Mình,mình chuyển hoá rồi sao?mình đã trở thành Thượng Thần.

_Yaaaa....

_Ôi quên mất mình ở thời đó sắp bị đánh tan rồi....không được phải tự cứu lấy mình....

Thượng Thần An liền mở chiều không gian bay xuống ,đàn một cái đã đánh bật Kan ra xa,đàn thêm cái nữa thì Cố Thiên hút Kan biến đi.

_Khúc Vân Đế.

Thiên Thần An vừa định thần lại thì Thượng Thần An biến mất.

_Thượng Thần.

Cho đến khi Tử Bối tấn công chung cư Lợi Lợi ,Lyna bị Kan giết ,và Kan cũng giết luôn cả Nhất Hàn,Thiên Thần An vẫn xuất hiện đưa linh hồn của Nhất Hàn lên Thiên giới.

Khi Thiên Thần An rút đi ký ức của Nhất Hàn và gọi tên cậu là Tiểu Hàn,thì những ký ức từ tiền kiếp của Nhất Hàn quay lại,anh nhớ ra Rio

_Tiểu Hàn,đi ăn nào...Tiểu Hàn nằm bên cạnh ta nào,...A Hàn anh gạt tôi....A Hàn tỉnh lại đi đó là mộng tâm ảo cảnh....Nhất Hàn cẩn thận...

_Rio....yaaaaaaa...

Nhất Hàn gồng người lên biến hoá .

_Soạt....

Anh xoè đôi cánh một đen một trắng ra,khiến cho Thiên Thần An há hốc mồm kinh hãi

_Á...cậu,cậu sao biến hình được vậy,còn có cánh hai màu nữa,sao kỳ quá vậy?

_Em xin lỗi Tiền Bối ,em vội lắm em phải đi tìm Cố Thiên.

Nói xong Nhất Hàn biến mất.

_Á....gì vậy nè...tôi quản sự cậu đấy ...Cố Thiên?không phải là Chủ Quỷ của Hắc Thần sao?cậu ấy đi tìm hắn khác nào đi tìm cái chết....ê chờ tôi....Nhất Hàn...không A Hàn...Tiểu Hàn.....

. Cánh Thiên Thần

Chương 10:Ta đi tìm Ngươi(phần 3)

Thượng Thần An mở một Nguyệt quang ảnh xuyên không gian quá khứ nhìn diễn biến của cuộc đời Nhất Hàn,khi thấy Nhất Hàn biến hình với đôi cánh đen trắng ông vô cùng kinh ngạc và đi hỏi Thượng Đế.

_Bẩm Thượng Đế ,Thẫm Nhất Hàn tại sao lại tự nhớ được ký ức ở tiền kiếp ạ? ,mà Rio thực tế không hề tồn tại ,sao đôi cánh của cậu ta lại là màu đen và màu trắng?

_Ừm...Rio ở thế giới này đúng là không hề tồn tại,nhưng ở trong ý niệm của Nhất Hàn thì luôn luôn có một Rio tồn tại,vì chấp niệm quá lớn này đã khiến cho ký ức linh hồn của cậu ta quay lại,cậu ta nghĩ rằng mình vốn có một đôi cánh đen trắng nên khi biến hình đã hắc hoá một bên cánh.

_Hắc,Hắc hoá ư ....?

_Nhất Hàn bây giờ không phải là Thiên Thần,không phải là Hắc Thần càng không phải là người.

_Vậy,vậy ...cậu ta là gì ạ?

_Là gì...thì còn tùy vào sự lựa chọn của cậu ta...nếu cậu ta buông bỏ chấp niệm thì cái cánh màu đen đó sẽ được thanh tẩy trở lại màu trắng,còn quá chìm vào mộng ảo cậu ta sẽ bị sa đoạ rơi vào quỷ môn.

_Bây giờ cậu ấy đã một mình đi tìm Cố Thiên...nếu so linh lực cậu ấy chỉ như lấy trứng chọi đá...xin Thượng Đế Ngài hãy cứu lấy Nhất Hàn ...

_Mọi việc của con người đều theo vòng quay của số phận,cậu ấy không thể tránh khỏi giao chiến với Cố Thiên,dù ta có cứu cậu ấy thì trận chiến vẫn sẽ xảy ra.

_Thượng Đế ,Nhất Hàn là vì muốn thay đổi sự diệt vong của nhân loại nên mới đi tìm Cố Thiên ngăn cản hắn tác quái,đó là việc làm chính nghĩa ,tại sao chúng ta lại bỏ mặc cậu ấy?Tiểu thần không hiểu..

_Hừm ngươi vẫn còn nhiều việc chưa thông suốt lắm nên nhập định tu luyện thêm đi....nên nhớ dòng chảy lịch sử không được thay đổi...

_Ơ...thần vẫn chưa hiểu lắm ,ý của Ngài là gì ạ?

Thượng Đế không trả lời mà chống tay lên gối ngã đầu nhắm mắt,chiếc ghế mây cũng chìm vào sương khói.

_Mình phải là gì bây giờ....

Nhất Hàn bay xuống nhân giới dùng linh lực xé toạc không gian Ác Niệm để đi vào,lúc này Cố Thiên cảm nhận được có người đột nhập không gian nên hiện ra ngồi trên chiếc ghế xương xẩu ở giữa ngọn lửa ma quái .

_Ngươi là ....Nhất Hàn tên cảnh sát có hồn châu Thiên Thần ...hừm đã biến hình rồi sao?Thật quái đản,nửa thần nửa quỷ....còn dám xâm nhập vào chỗ của ta....được lắm vậy ta sẽ biến ngươi thành ác quỷ hoàn toàn luôn vậy....

_Tên Ác quỷ cuồng loạn đừng nói nhiều....ta sẽ không để cho ngươi hủy diệt nhân loại đâu....chết đi ...yaaaa..

Nhất Hàn phát một luồn linh lực bay đến chỗ Cố Thiên,ông ta cười khẩy một cái,rồi phẩy tay đánh bật luồn linh lực của Nhất Hàn ,sau đó phóng ra liên tục những ngọn lửa đánh trả Nhất Hàn.Dù có phản xạ tránh né nhanh nhưng Nhất Hàn vẫn bị lửa đốt khiến toàn thân mang thương tích.

_Tên ngu si với linh lực kém cỏi như vậy mà muốn đấu với ta đúng là không tự lượng sức,chết đi....yaaaa...

Cố Thiên đưa tay tạo ra một luồn lực khí màu xanh đánh về phía Nhất Hàn,anh bây giờ không thể di chuyển nên chỉ biết trợn mắt mà nhìn .

Thiên thần An không thể đi vào không gian ác niệm nên chỉ biết dùng niệm lực mà triệu hồi Nhất Hàn,may sao ông kịp hút Nhất Hàn bay khỏi không gian ác niệm,cứu Nhất Hàn một mạng.

Cánh Thiên Thần

Chương 10:Ta đi tìm Ngươi(phần 4)

Thấy Nhất Hàn biến mất Cố Thiên nhếch mép cười,đưa mắt nhìn xuyên chiều không gian thấy Thiên Thần An một tay ôm Nhất Hàn đứng ở chiều không gian Nhân giới một tay vận linh lực đang định mở chiều không gian lên Thiên giới.

_Hừ,muốn chạy hả?Nơi của ta đâu phải là nơi muốn đến thì đến muốn đi thì đi...

Ông ta triệu hồi hơn cả trăm Hắc Thần ra lệnh bọn chúng đuổi theo truy sát Nhất Hàn và Thiên Thần An.

_Giết bọn chúng cho ta...

_Dạ.

Bọn Hắc Thần vây quanh dùng chưởng lực tấn công tới tấp khiến cho Thiên Thần An không thể mở được chiều không gian tầng mây thứ nhất ,đành ôm Nhất Hàn vừa bay vừa đánh trả bọn Hắc Thần.

_Véo...ầm...

,_Không được rồi ....phải gửi lời cầu nguyện đến các Thiên Thần khác thôi....

_Tiền bối...chúng ta đến chung cư Lợi Lợi đi

..ư...ở đó có kết giới ngăn tà linh dưới một ngàn năm.tu luyện ,có thể trú ẩn được....ư...

_Ừm....cậu cố lên ...đến đó tôi sẽ độ linh lực cho cậu trị thương ...

Các Thiên Thần cũng xuất hiện ngăn cản bọn Hắc Thần, hai bên đánh nhau dữ dội,Thiên Thần An nhân cơ hội ôm lấy Nhất Hàn bay đến chung cư Lợi Lợi.Họ đến sân thượng của chung cư ngồi điều thương,nhưng ánh sáng Thiên Thần của Thiên Thần An khi bay vào chung cư đã bị Tưởng Phụng trông thấy khi cô và Tưởng Kiều vừa đi chợ về đến.

_Í ánh sáng đó là...ánh sáng của Thiên Thần mà sao bay vào sân thượng vậy?

_Đâu,đâu...đi lên đó xem thử đi...

_Ừm...

Khi họ chạy lên gần đến chỗ của Thiên Thần An ,đã bị ông ấy cảm nhận được liền biến hình cho cả ông và Nhất Hàn.

Kiều há hốc mồm.

_Ố...ở đâu ra một con mèo và một con vịt trời thế này?Há haaaa....đây mà là ánh sáng Thiên Thần của cô đó hả?

Phụng chau mài

_Cô cười cái gì,khi nãy rõ ràng là tôi thấy một ánh sáng trắng bay vụt xuống đây...

_Ừ cũng trắng đó mà là mèo trắng và vịt trời trắng ...

_Con này mà là vịt trời á giống con vịt bầu thì đúng hơn có vịt trời nào mà mập như vậy chứ ,mập vậy sao mà bay nổi.

_"Hừm ta biến hình thiên nga mà...,Nhất Hàn à ta phải trở lại cuộc chiến giúp các Thiên Thần,cậu ở đây dưỡng thương nhé,xong việc tôi sẽ tìm cậu..."

_"Dạ,ư...tiền bối cẩn thận....ư...."

Nói xong Thiên Thần An trong hình dạng con thiên nga chấp cánh bay đi.

_Thấy chưa tôi nói là vịt trời mà,nó bay đi rồi đó...

_Hừm bay chậm chút là tao đem.mày đi quay rồi...

Mèo Nhất Hàn mệt mỏi rơi vào trạng thái mê man

_Ôi mèo con em sao vậy?

_Cẩn thận không chừng nó bị bệnh mèo dại đó...

_Có cô bị bệnh người điên thì có...bé mèo đáng yêu như vậy bị bệnh cái gì...nào ngoan để chị bế nào....meo meo...

Mèo Nhất Hàn lim dim mắt,thấy hình ảnh mờ ảo của Rio xuất hiện.

_Tiểu Hàn ngoan nào để ta bế ngươi đi ngủ nào...meo...

_Rio là anh hả,Rio đúng là anh rồi,tôi nhớ anh quá,..ư..Rio đừng bỏ tôi một mình nữa nha,không có anh thế giới này thật sự trống trải lắm,hic,hic đừng đi đâu nữa,đừng bỏ tôi,tôi sẽ không làm Thiên Thần nữa,không chống đối anh nữa,hic...chỉ cần được ở bên anh dẫu có làm con mèo bình thường tôi cũng chịu hic...hic...Rio...

_Ơ...con mèo này nó đang khóc sao?cô nhìn kìa Kiều mắt nó đang rơi lệ kìa...

_Ôi chắc nó bị thương rồi chăng?hay là con vịt khi nãy đã mổ nó ?không được tôi phải đem bé mèo này đi bác sĩ khám....cô mang thức ăn về nhà đi...

_Ê lỡ chủ nó tìm nó thì sao....hừm...đúng là nhiều chuyện mà...

Thiên Thần An sau khi đánh đuổi bọn Hắc Thần thì quay lại tìm Nhất Hàn,biết Nhất Hàn đã được Kiều đưa về nhà nuôi dưỡng thì an tâm rời đi.

_Mình nhớ ra cậu ta là ai rồi,trong quá khứ mình đã gặp cậu ấy,cậu ấy còn nói với mình năm hiện tại này sẽ xảy ra trận cuồn phong diệt nhân loại...mình sẽ tìm cách ngăn cản việc này xảy ra...

Sau khi thương tích của Nhất Hàn khỏi hẳn thì chuyện Độc Hoả Ma Thần cũng đã xảy ra,chuyện tình yêu giữa Phụng và Cố Thiên cũng tiến triển.

_Tiếp theo sẽ là Huyễn Mộng truy sát Kiều,mình không thể xen vào chuyện sống chết của bà Lương nhưng không thể trơ mắt nhìn toàn bộ thành phố Đại Hùng bị hủy diệt.Làm sao mình có thể tiêu diệt được Cố Thiên?hắn thật sự quá mạnh,...ơ đúng rồi Thiên Thần An lúc đó tiền bối ấy đã ở lại tầng mây thứ chín nghe Thượng Đế nói về nguồn gốc của Cố Thiên ,chắc chắn Tiền bối ấy biết Cố Thiên là ai?

...Ở tầng mây thứ chín....

Thượng Thần An đang xem Nguyệt quang ảnh

_Hừm...ta biết hắn là ai thì sao,ta cũng có thể nói cho cậu biết được đâu ,với tính cách của cậu thế nào cũng sẽ xé chiều không gian đi về quá khứ tìm giết Lý Chiêu Đế ....hừm không thể làm.lịch sử thay đổi...vậy nhân loại phải bị tiêu diệt sao ?ơ...nhưng nếu chính Khúc Vân Đế làm thay đổi lịch sử thì sao?Cố Thiên chỉ là một linh thức nếu Cố Thiên tìm được Nguyệt Thiên vậy có phải Khúc Vân Đế sẽ thức tỉnh ?

Thượng Thần An liền dùng niệm lực kết nối linh hồn với Thiên Thần An.

_Thiên Thần An,Thiên Thần An...

_Thượng Thần,có phải là vị Thượng Thần đã từng cứu tiểu thần không?

_Ừm...việc đó không quan trọng...việc trước mắt là ngươi nên ngăn cản Cố Thiên diệt thế,...

_Ơ chuyện này ... một mình tiểu thần làm sao ngăn nổi...hay là Thượng Thần xin Thượng Đế cho các Thượng Thần khác cùng xuống tiêu diệt Cố Thiên được không ạ ?

,_Cố Thiên không thể tiêu diệt....chỉ có thể làm cho hắn từ bỏ và biến mất....

_Nhưng làm cách nào hắn mới chịu từ bỏ ạ?

_Hãy nói với hắn Cố Doãn Nguyệt Thiên không phải là Cố Doãn Nguyệt Thiên...

_Hả...tiểu thần không hiểu...Thượng Thần,Thượng Thần....,?..

Nhất Hàn mở ra không gian Thần Ma liên tục phát linh lực để xé chiều không gian thứ chín ,anh ta muốn đến gặp Thượng Thần An ,nhưng lần nào cũng thất bại.

_Hộc,hộc....mình phải mở cho được chiều không gian thứ chín nếu không nhân loại khó cứu....yaaaa.....

Thiên Thần An xuất hiện.

_Nhất Hàn....

_Tiền Bối....

_Cậu đang làm gì vậy?sao lại phát linh lực đánh khắp nơi như vậy,tiêu tốn linh lực sẽ khiến linh hồn bị tổn thương đó.

_Em phải mở chiều không gian tầng mây thứ chín,em.phải đi hỏi Tiền Bối An ở tương lai, Cố Thiên thật sự là ai?

_Hỏi,hỏi ta á?...nhưng cậu làm.như vậy cũng vô ích thôi tầng mây thứ chín chỉ có Thượng Đế và Thượng Thần mới có thể mở ra...khi nãy có một vị Thượng Thần đã chỉ dẫn cho ta ,chỉ cần nói với Cố Thiên, Cố Doãn Nguyệt Thiên không phải là Cố Doãn Nguyệt Thiên là hắn sẽ thức tỉnh.

_Cố Doãn Nguyệt Thiên?cái tên này nghe quen quá ...Nguyệt Thiên,Nguyệt Thiên...đúng rồi là cái tên mà Cố Thiên đã gọi linh hồn tiền kiếp của Kiều,khi em ấy bị đánh tan thân xác giải trừ ấn chú...Tiền Bối đi mau hôm nay chính là ngày Cố Thiên hiện thân truy sát Kiều đó.

_Tưởng Kiều?

_Kiều chính là Cố Doãn Nguyệt Thiên....trong tương lai sẽ bị Cố Thiên phát linh lực đánh tan linh hồn,chính vì vậy hắn mới phát điên diệt nhân loại để trả thù tam giới.

_Hả....vì tình mà tiêu diệt cả tam giới luôn à?đúng là ác quỷ mà...

Cánh Thiên Thần

Chương 10:Ta đi tìm Ngươi(phần cuối)

Mặc dù mọi chuyện Nhất Hàn đều biết trước thế nhưng vẫn không thể nào cản được vòng quay của số phận và sự sinh tử của con người.Lần này khi Nhất Hàn và Thiên Thần An đến nơi thì Phụng và Kiều đã không tránh khỏi cái chết ,linh hồn của Uyển Hà và Nguyệt Thiên tan biến,sự cuồng nộ của Cố Thiên bùng phát.

_Yaaaa ta sẽ cho tam giới nhập một..aaaa...

Ngọn lốc xoáy cuốn lên hút mọi thứ đi vào,Nhất Hàn chấp cánh bay lên ,bị Thiên Thần An giữ lại.

_Cậu điên sao,hắn đã không thể kiểm soát rồi,hắn không nghe cậu nói gì đâu...

_Tiền Bối đừng cản em,em phải bay vào đó,phải tiếp cận hắn,em phải nói cho hắn biết Cố Doãn Nguyệt Thiên không phải là Cố Doãn Nguyệt Thiên...chuyện này cần phải kết thúc. ...aaaa....

_Nhất Hàn,...

Nhất Hàn lao vào lốc xoáy chướng khí,và nhanh chóng anh đã bị cuốn theo bay vòng tròn,càng lúc càng bị hút đi linh lực,mà khoảng cách giữa anh và Cố Thiên lại càng lúc càng xa.

_Yaaa...mình không chịu đựng được nữa rồi...linh hồn mình sắp phân tán rồi....aaaaa.....

Ngay lúc đó có một luồn ánh sáng trắng chiếu qua người Nhất Hàn thẳng tới bên chân của Cố Thiên.

_Tiền Bối....

Thiên Thần An vận linh lực chiếu một luồn ánh sáng thanh tẩy giúp Nhất Hàn mở một con đường bay đến bên Cố Thiên.

_Đi mau ta không giữa được lâu..aaaaa....

_Dạ...

Nhất Hàn bay nhanh đến bên chân Cố Thiên.

_Cố Thiên...ông dừng tay đi....Cố Thiên....ông đã tìm nhầm rồi ...aaa...Cố Doãn Nguyệt Thiên không phải là Cố Doãn Nguyệt Thiên....aaa...

_Ranh con nói xằng bậy gì đó hả?chết đi...yaaa...

Cố Thiên phát một tia sét đánh vào Nhất Hàn ,quá bất ngờ nên Nhất Hàn trúng đòn gãy đi một cánh màu đen.

_Ầm...

_Á...Rio....grừ....yaaaaaa ....

Nhất Hàn phẫn nộ vì cho rằng cái cánh màu đen của mình chính là do Rio biến thành giờ đã bị Cố Thiên đánh gãy,nỗi căm thù dâng lên tột độ đã khiến cho Nhất Hàn Hắc Hoá hoàn toàn biến hình thành Ác Quỷ có thân hình to lớn như Cố Thiên với cánh dơi màu đen viền khung xương trắng ,mặt và cổ đã nổi gân đen ,trên trán là dấu ấn sấm sét màu đỏ.

_Cố Thiên ...trả Rio lại cho ta ...yaaaaa....

Trong lốc xoáy cả hai phát linh lực đánh nhau dữ dội,có những đòn bay xuyên cả chiều không gian gây ra cháy nổ cho các chiều không gian khác.

_Grừ...ranh con không tự lượng sức mình....chết đi...yaaa...

_Ầm...

_Á...

Nhất Hàn trúng đòn văng ra khỏi lốc xoáy bay xa rời khỏi thành phố Đại Hùng,thương tích vô cùng nặng trở lại là một linh hồn bình thường ,lúc ẩn lúc hiện gần tan biến.

_Aaa....ư....ụa...ặc..ặc...Rio...Rio....

Thiên Thần An dịch chuyển bay đến bên cạnh anh .

_Nhất Hàn cậu sao rồi Nhất Hàn...Thượng Đế xin Người hãy nhìn xuống đây,xin hãy cứu Nhất Hàn...Thượng Đế....

Thượng Thần An lòng dạ thấp thỏm,ngó đến Đại Điện vẫn không thấy Thượng Đế hiện ra trên cái ghế mây.

_Dù sao Nhất Hàn cũng là hậu bối do mình quản sự,không thể để cậu ta tan biến như thế được...ầy sa đoạ thì sa đoạ vậy....

Thượng Thần An xé chiều không gian bay xuống ,sự xuất hiện của ông đã làm cho Thiên Thần An kinh hãi.

_Mình,mình đây sao?

_Đừng nhìn nữa ta chính là ông của tương lai...nhưng có lẽ sắp không phải rồi,nào tránh ra để ta cứu cậu ấy...

Thượng Thần An dùng tất cả linh lực của mình độ cho Nhất Hàn giúp cậu khôi phục lại linh hồn .

_Tiền Bối....cám ơn tiền bối...đã cứu em....nhưng em không ngăn được Cố Thiên....thành phố Đại Hùng tan biến hết rồi....

_Ừm....việc này để ta kết thúc,hai ngươi tìm nơi trú ẩn đi,vì ta cũng không chắc chắn khuyên được hắn...

_Dạ,Thượng Thần cẩn thận....

_Tiền bối cẩn thận...

Thiên Thần An ôm Nhất Hàn biến về tầng mây thứ nhất tránh nạn,còn Thượng Thần An thì bay đến lốc xoáy tìm Cố Thiên.

,_Lý Chiêu Đế....

_Hừm...tên Thượng Thần sắp tan biến như ngươi còn dám đến đây ngăn cản ta sao?

Thân hình của Thượng Thần An đã trở nên trong suốt gần tan biến đó là hậu quả của việc song trùng gặp nhau tại một chiều không gian,quy luật bù trừ không thể tránh khỏi.

_Lý Chiêu Đế ngươi không phải là Lý Chiêu Đế cũng như Cố Doãn Nguyệt Thiên không phải là Cố Doãn Nguyệt Thiên,ngươi hãy tỉnh lại đi...

Nói xong linh hồn của Thượng Thần An tan biến vào hư không,trở thành bụi sáng li ti hoà vào lốc xoáy thanh tẩy chướng khí khiến nó cũng tan dần.

_Hừ ta không phải là Lý Chiêu Đế vậy ta là ai....xàm ngôn....Nguyệt Thiên không phải là Nguyệt Thiên....hừ....có lẽ nào...đúng rồi tại sao bấy lâu nay ta không nghĩ ra,tiền kiếp của Nguyệt Thiên không phải là người cho nên không có tên trong danh sách sinh tử của Địa Phủ...hừm Thượng Đế ta phải tìm ngươi nữa rồi.

Cố Thiên dừng tay biến đến chiều không gian tầng mây thứ chín gặp Thượng Đế,nhân loại tránh được một lần bị diệt vong .

_Ta hỏi ngươi Cố Doãn Nguyệt Thiên thực sự là ai?

_Hừm...ngươi đến từ đâu thì hắn đến từ đó,ngươi không tự đi mà tìm hiểu sao cứ đến hỏi ta mãi thế...

_Nơi mà ta đã cư trú là...là....a...đầu của ta...a...

Một loạt hình ảnh quá khứ chập chờn loé lên trong đầu của Cố Thiên.

_Ta là ai?,a...ta là...

Lúc này ở chiều không gian Tinh Vũ liên kết Thiên Hà, Khúc Vân Đế cũng nhíu mài ,nheo mắt,có dấu hiệu thức tỉnh.

Cố Thiên mở to mắt cười khẩy

_Ta biết rồi....hừm...làm phiền đã lâu ,Ngươi rảnh rỗi như vậy viết lại trang mới cho bọn nhân gian đi nhé...tạm biệt...

_Hừ...gây hoạ cho con dân của ta loạn cào cào lên rồi như kẻ vô tội không liên quan ,mặt của ngươi đúng là mặt đá mà.

Cố Thiên xé không gian trở về quá khứ biến thành một hồn châu màu đen bay thẳng vào người của Chiêu Văn,lúc này đang lên ngựa rời Hoàng Cung đi dẹp loạn.

_Nguyệt Thiên...

Chiêu Văn quay đầu ngựa phi đến cung Minh Nguyệt khiến tướng sĩ và bá quan kinh ngạc.

_Đại Vương,Đại Vương...

Chiêu Văn xuống ngựa chạy thẳng vào thẩm cung của Nguyệt Thiên,lúc này Nguyệt Thiên đã bưng chén thuốc lên .

_Nguyệt Thiên bỏ xuống.

_Xoảng...

Tiếng của Chiêu Văn hét lên làm Nguyệt Thiên hoảng hốt đánh rơi chén thuốc xuống sàn nhà vỡ toang.

_Đại Vương...ngài vẫn chưa rời Hoàng Cung sao?

_Hừ...cũng may là ta đã đến kịp lúc nếu không lại đánh mất Khanh suốt hai ngàn năm...nào đi thôi...

Nguyệt Thiên sửng sốt nhìn Chiêu Văn khi chàng nắm lấy tay của mình.

_Đi đâu ạ?

_Về nhà ,chúng ta phải về nhà rồi...

_Hả...?

Nguyệt Thiên còn chưa hiểu gì thì Chiêu Văn đã kéo Nguyệt Thiên đi,cả hai xuất hồn bay vào chiều không gian khác,bỏ lại hai thi thể ôm nhau nằm trên sàn nhà.Oan hồn của Uyển Hà hiện ra liền bị Long Thần kiếm đeo bên hông của Chiêu Văn xuất ra chém tan biến.

_Á...

Bọn nô tài nghe tiếng hét vội chạy vào xem thấy cảnh tượng liền truy hô.

_Đại Vương băng hà rồi...Tiểu Hầu Gia cũng chết rồi....

...Chiều không gian Tinh Vũ...

Nguyệt Thiên theo Chiêu Văn đến một vùng đất toàn là đá ,trên trời lại thấy rất nhiều ngôi sao,có ngôi sao to như miệng giếng, còn Mặt Trăng thì lớn như ngôi nhà.

_Đây là đâu vậy cảnh vật kỳ lạ quá...bầu trời không có mây lại tối đen...

_Đây là nhà của chúng ta không gian Tinh Vũ...đi theo ta...

Cả hai đi đến một cung điện to lớn bằng kim cương đen ,bên trong Khúc Vân Đế đang ngồi chống tay lên tay ghế ngã đầu nhập định,thân hình đồ sộ như một toà nhà khiến cho Nguyệt Thiên hoảng sợ nấp sau lưng Chiêu Văn.

_Đó ,đó là ai vậy?hắn trông cao lớn quá ...

_Haaaa...Khanh đừng sợ...đó là ta...Khanh nhìn đi...

Nguyệt Thiên nhìn kỹ lại thì thấy người khổng lồ đó có gương mặt giống hệt Chiêu Văn.

_Khanh chờ ta một chút....

Nói xong Chiêu Văn biến lớn nhập vào Khúc Vân Đế,vươn vai ,mở mắt thức tỉnh.

_Ngoáp....woa....ngủ một giấc đã hơn hai ngàn năm...

Nguyệt Thiên lúc này đứng cứng đơ vì sợ,Khúc Vân mỉm cười độ linh lực khiến Nguyệt Thiên biến lớn.

_Aaaa...

_Đừng sợ...Khanh đã trở thành to lớn như ta rồi mà...

Nguyệt Thiên mở mắt ra thì thấy mình cũng đã to lớn cảnh vật cũng nhỏ lại đôi phần.

_Đi ,ra bên ngoài nào...

_Dạ...

Khúc Vân vận linh lực tạo ra một Mặt Trời thả lên cao,khiến cho cả không gian bừng sáng.

_Khanh không thích màn đêm thì ta sẽ tạo ra Mặt trời cho Khanh...

_Ưm...nhưng khi ta muốn ngắm trăng sao thì làm cách nào.?

_Thì ta lấy nó xuống ...

_Ừm...ta muốn ngắm hoa,cỏ cây ,chim chóc thì sao?

_Ừm...ta sẽ làm một rừng hoa lưu ly bên đó...

_Còn ta sẽ thả mấy con bướm bằng vàng bạc ...

_Bên này ta sẽ tạo ra một ngọn núi Kim cương có tuyết phủ,dưới chân là con suối...

_Ta sẽ tạo ra chim chóc bằng ngọc đủ màu...và một cái hồ nước xanh ngọc bích..

_Dưới hồ ta sẽ thả cá thủy tinh bảy màu...

_Ở bên đó tạo thêm đồi cỏ có hoa ngọc trai...

_Ừm,Khanh thích gì ta sẽ làm ra hết...

_Đa tạ Đại Vương....

Đoá hoa chân thân của Nguyệt Thiên ở Thượng Uyển cũng tan biến bay đi.

_Hừm,cuối cùng cũng chịu lấy về rồi à...

_Bẩm Thượng Đế cảnh vật tam giới đã tự động hồi phục về trạng thái ban đầu chỉ có thành phố Đại Hùng là tan biến.

_Ừm...cứ để cho con người tự gầy dựng lại...

_Dạ,còn chuyện của Thẫm Nhất Hàn ....cậu ta vẫn mang đôi cánh hai màu...

_Chấp niệm quá lớn....cứ để cho Thiên Thần An quản sự cậu ta...mọi chuyện cứ để hắn tự lựa chọn ...

_Dạ....

Con người trong thành phố Đại Hùng đã tan biến theo cơn lốc,các dân chúng từ nơi khác trở về gầy dựng lại một thành phố hoàn toàn mới .Những người thân,người quen của Nhất Hàn đã không còn trên cõi đời và tam giới khiến Nhất Hàn càng trở nên cô độc,anh không nhận nhiệm vụ của Thiên Thần mà đã trở về khu rừng ở thôn Thủy Bình dựa vào hồi ức của mình dựng lên một căn nhà gỗ giống như căn nhà gỗ mà Rio đã từng sống.Anh tạo ra kết giới bao phủ cả khu rừng ,ngày này qua ngày khác chỉ ngồi trong nhà dùng niệm lực đi tìm Rio,có khi anh xé chiều không gian đi khắp nơi tìm kiếm trong mơ hồ,kết quả chỉ là vô vọng,nhưng vẫn không từ bỏ.

_Cánh của mình vẫn còn màu đen ,chắc chắn Rio vẫn tồn tại....Rio anh ở đâu....Rio trả lời tôi đi...Rio kết nối với tôi đi....Rio....

....Ba trăm năm sau ...

Con người càng lúc càng văn minh tiến bộ ,họ tạo ra máy móc làm việc thay thế cho người,tạo thuốc trường sinh kéo dài tuổi thọ,tự nhân bản chính mình để không bị diệt chủng ,tạo ra vũ khí siêu hạng để giết hại lẫn nhau ,tàn phá thiên nhiên và không còn tin tưởng vào chuyện Quỷ Thần ,khiến cho môi trường sống ngày trở nên khô cằn ,độc khí tích tụ khắp nơi,nhân giới trở thành một vùng chết ,thế hệ sau của loài người đã quyết định rời bỏ Địa Cầu sống trôi dạt trong Thiên Hà bằng phi thuyền,tự tạo một không gian sống khác.Thế nhưng họ không hề biết mọi chuyện của họ làm chỉ là một đoạn trong sự sắp đặt số phận của Thượng Đế ,và sự sinh tử vẫn là do Thần Chết Địa Đế cai quản ,dù họ có thông minh tạo ra thuốc trường sinh nhưng chỉ cần một dấu gạch ngang trong quyển sổ sinh tử thì họ một giây cũng khó sống.

Nhất Hàn vẫn bảo vệ được khu rừng trong kết giới,mặc dù cảnh vật xung quanh đã hoang tàn ,u ám.

_Hừm,bây giờ mình đã hiểu vì sao các vị Đế không quan tâm việc Cố Thiên diệt thế,vì trong tương lai này con người cũng tự tay tiêu diệt chính mình....Rio ....tôi đã mệt rồi....Rio....tôi kiệt sức rồi....anh ở đâu?

Nhất Hàn lúc ẩn lúc hiện ,linh hồn như kiệt quệ..

_Nhất Hàn,là anh hả?Nhất Hàn trả lời tôi đi....

Tiếng của Rio vang lên ngoài cửa khiến cho Nhất Hàn bừng tỉnh .

_Rio...

Cánh cửa nhà bật ra ,Nhất Hàn nhìn thấy Rio mặc y phục màu đen đứng ở bên ngoài,cả hai nhìn nhau mừng rỡ.

_Rio.

_Nhất Hàn.

Nhất Hàn chạy ra khỏi cửa ôm chầm lấy Rio.

_Là anh thật rồi là anh thật rồi,tạ ơn Thượng Đế anh vẫn tồn tại...tôi nhớ anh quá...nhớ anh muốn phát điên Rio ...

_Từ khi bị Cố Thiên đánh tôi bị hút đến đây,sống cũng đã ba trăm năm rồi...tôi vẫn luôn dùng niệm lực để tìm kiếm anh,nhưng không tìm được...vừa rồi nghe tiếng của anh trong nhà tôi còn tưởng mình nghe nhầm.

Lúc này Nhất Hàn mới hỏi

_Đây là...khu rừng tôi vẫn sinh sống mà...sao mấy trăm năm qua lại không thể kết nối được với anh?

_Tôi không biết ...nhưng tôi cũng sống ở đây qua mấy trăm năm rồi...à mà anh nên ra bên ngoài xem thử đi ở thế giới này lạ lắm đó...

_Lạ?

Rio nắm tay Nhất Hàn tung cánh bay lên cao,Nhất Hàn cũng xoè cánh bay theo.

_Í cánh của tôi,cánh của tôi đã hoàn toàn hoá trắng rồi nè...

_Anh mọc đủ hai cánh rồi sao?

_Ừm...đi nào...ơ ...thế giới này....sao sao giống thời chúng ta còn là con người vậy?cây cỏ xanh um,muôn thú chạy nhảy,không khí cũng tươi mát này....

_Nó vốn là như vậy mà...à ở đây lạ lắm ...con người sống không già,không chết,muốn trưởng thành thì trưởng thành không chịu lớn thì vẫn mãi là trẻ con...

_Hả ,sao lạ vậy....

_Anh nhìn đi cái thằng bé tiểu học đó...

Rio chỉ tay xuống đường cho Nhất Hàn nhìn thấy một cậu học sinh tiểu học đang đi đến trường.

_Nó đã trăm tuổi rồi đó mà ngày nào cũng đi học...

_Hả?

_Còn cụ bà đó từ khi tôi đến đây thì ngày nào cũng bày hàng ra trước cửa phát cho khách qua đường lấy dùng....chào bà ạ.

Bà lão ngước lên vẫy tay chào Rio.

_Chào cháu đi chơi với bạn à....

_Dạ...

Nhất Hàn há hốc mồm

_Bà ấy không sợ chúng ta sao?

_Ở đây không có Thần Tiên hay Ma Quỷ ,con người không làm điều ác ,không chết nên không có Địa Phủ,anh nhìn xem có phố xá ,có nhà cao tầng nhưng không có nhà máy,con người ở đây tự làm nhu yếu phẩm tự dùng,dùng không hết thì mang ra siêu thị bày lên cho ai cần thì lấy,thức ăn cũng vậy,hoa màu sau một đêm trồng là thu hoạch rồi,vật nuôi cũng vậy,tự sinh sôi tự lớn ,muốn di chuyển xa thì chỉ dùng xe động vật kéo ,muốn mua gì hay làm gì chỉ cần nói nhờ vả và cảm ơn.Ở đây cảnh sát chỉ đi tìm mèo ,bắt chó lạc thôi...đến rồi...nhìn kìa Nhất Hàn...

_Hả...tiệm giặt ủi Tưởng Kiều,công ty diệt chuột ,côn trùng Tưởng Phụng?

Nhất Hàn chưa hết ngạc nhiên thì Phụng và Kiều đã chạy ra cửa cầm chổi và cây lau nhà đánh nhau.

_Yaaaa....lùa cái lũ chuột của cô về đi nha....cắn phá cả đồ của khách tôi rồi....

_Grừ còn cô dẹp mấy cái bộ đồ lót giẻ rách đó đi nha....phơi ra ám cửa tiệm của tôi cả ngày chẳng có ma nào đến ...

Nhất Hàn nhìn Rio

_Họ ở đây vẫn cãi nhau như thế à?

_Ừm...có lẽ đây là việc họ phải làm mỗi khi mở cửa tiệm đó...đi nào...

Rio lại đưa Nhất Hàn đến một nhà hát,ở đó đám đông đang réo hò tên của một ca sĩ .

_Tống Hy,Tống Hy....

_Là Tống Hy sao?

_Nhìn mấy vệ sĩ của anh ta kìa...

_Ơ...đó đó là...bà nội,bà Lương, bà Trân ?

_Hi hi hi...họ ở đây lợi hại lắm là siêu vệ sĩ cho các ca sĩ nổi tiếng đó...

_Woa....

Đám đông chen lấn đã đẩy ngã Rio,Nhất Hàn nhanh tay ôm lấy Rio khiến cả hai cùng ngã,nhưng khi lưng của Rio gần chạm đất thì Nhất Hàn dùng niệm lực dịch chuyển mang cả hai nằm lên giường ở nhà gỗ trong rừng.

_Biến..

_Á...

Nhất Hàn nằm đè lên người của Rio,anh nhìn Rio đắm đuối.

_Cũng may là tôi nhanh trí.

_Nhanh trí thật,nhưng sao lại nghĩ đến cái giường chứ?

_Ừm...không biết nữa...chắc tại muốn làm chuyện này với anh...ba trăm năm rồi nhớ quá cho hôn một cái đi...u... U...u..

Nhất Hàn ghì một tay của Rio ép chật xuống giường rồi chu mỏ áp sát môi của Rio..

_Á...ghê quá đi ..biến...

Cả hai dịch chuyển nằm ra trên bãi biển

_Ồ...không ngờ Rio của của tôi lại thích làm chuyện này ngoài bãi biển,thú vị đó...nào hôn cái nào...u...u...

_Á không phải vậy...dê xòm ...biến...

_Ơ...

Rio biến cái miệng của Nhất Hàn thành cái mỏ của con vịt,rồi anh chấp cánh bay lên.

_Muốn chạy hả ...biến...

_Á...

Nhất Hàn biến chân của Rio thành đuôi cá khiến anh rơi xuống.

_Ha ha ha...mỹ nhân ngư chạy đâu...

_Biến...ha ha chim cánh cụt xem anh ôm tôi bằng cách nào...aaa...

_Đứng lại ....

_Biến....biến...

_Haaaa....

Cả hai đuổi nhau một hồi thì dừng lại biến thành hình người đứng ôm lấy nhau.

_Rio mãi mãi ở bên tôi nhé..

_Ừm....

_Chụt...

Họ trao cho nhau nụ hôn nhẹ nhàng đầy hạnh phúc .

_Ôi trời họ hôn nhau rồi kìa...

Khúc Vân và Nguyệt Thiên dùng Nguyệt quang ảnh để xem Nhất Hàn và Rio đùa giỡn vì tiếng cười của họ đã bay khỏi chiều không gian lạc đến chỗ của Khúc Vân Đế.

Khúc Vân bất ngờ nhìn Nguyệt Thiên đắm đuối khiến chàng đỏ mặt,búng bay Nguyệt quang ảnh.

_Ta ,ta không xem nữa ta đi xem vườn hoa lưu ly...

_Ta cũng đi...đi xem bầy thỏ pha lê của ta...

_Ơ ...bầy thỏ của Đại Vương ở bên ruộng củ cải hồng ngọc kia mà sao lại đi theo ta...

_Thỏ của ta hết thích ăn củ cải rồi,nó thèm hoa lưu ly...

_Chụt...

_Ơ....ngài hôn trộm ta...

_Vậy hả....

_Chụt...

_Sao lại hôn ta nữa..?

_Ta đâu có hôn trộm...

_Chụt...

_Á...ngài thật nham nhở ....cút nè....

_Bốp...

_Á....

Nguyệt Thiên thẳng chân đá Khúc Vân bay đi.

_Hừ....nham nhở...

_Chào....ta lại về rồi...

_Á...sao ngài ....grừ....biến....

_Ui...Khanh thật bạo lực....nhưng ta thích...Nguyệt Thiên đứng lại....

_Á....đừng đuổi theo ta...

.....Tầng mây thứ chín....

Thiên Thần An giờ đã chuyển hoá thành Thượng Thần.

_Bẩm Thượng Đế ,Nhất Hàn đã tan biến...

_Tan biến?...hừm...là ngươi nghĩ như vậy thôi....

_Dạ...vậy...vậy thì hắn ở đâu ạ?

_Trong không gian Ý Niệm....một chiều không gian mà hắn đã tự xây lên khi tin tưởng rằng Rio vẫn tồn tại...

_Không gian Ý Niệm.?

_Ừm...ngươi đừng tìm hiểu nữa hãy cùng với các Thiên Thần khác xuống nhân giới gieo lại mầm sống đi...những con người sống trôi dạt ngoài Thiên Hà qua một thời gian rồi cũng sẽ quay lại Địa Cầu thôi ....Nhất Hàn ra đi nhưng vẫn còn giữ được khu rừng ,mầm sống duy nhất này là thứ đã khiến cho ta suy nghĩ về việc tái tạo ....giúp hắn kết nối với Rio xem như là một ban thưởng....đi đi.

_Dạ...

Hết

...

_

Bạn đang đọc Hẹn Gặp Ngươi Ở Không Gian Khác sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.