Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô nữ tu thuần khiết

Tiểu thuyết gốc · 1567 chữ

Cũng đã mấy ngày từ khi bẳt đầu làm quỷ chuyên nghiệp

Công việc chính là đi phát tờ rơi và ký hợp đồng công việc khá là nhàn vì đơn giản tôi chỉ cần tạo ra 1 vài sử ma và chuyền nó đi khắp nơi thôi còn về kí hợp đồng a đơn giản là dùng phép mà tôi lấy được từ tay đọa thiên sứ lần trước tạo ra ảo cảnh để họ vui chơi trong đó và kí hợp đồng thôi.

Cách đó giúp tôi tiết kiệm thời gian công việc để có thêm thời gian luyện tập điều khiển sức mạnh của 『 Boosted Gear 』và 『 Haouken Xross Saber』và theo lời Ddraig thì Sacred Gears sẽ đáp ứng mong muốn của chủ nhân nên tôi đang cố gắng kết hợp 2 thứ này với nhau vì dù sao một cái bao tay phóng ra kiếm vẫn ngầu hơn so với tay đấm tay chém mà.

….

Sáng hôm sau

“Có vẻ hôm qua minh đã tập quá sức.”

Tôi vừa đi vừa bẻ vài cái khớp xương nó khêu “Lộp Cộp”

“Hawaau!”

Huh? Đột nhiên, tôi nghe thấy một giọng nói, giọng nói đến từ đằng sau lưng cùng lúc đó có tiếng của một cái gì rơi xuống đất.

Khi quay lại, thì đó là một vị nữ tu. Tay cô ấy dang ra và mặt úp xuống đất. Cô ấy có chút xấu hồ vì bị té.

“Cậu ổn chứ?”

Tôi tới chỗ cô nữ tu và đưa tay ra.

“Auu, Mình lại vấp nữa rồi… Oh, minh xin lỗi. Cảm ơn câu nhiều.”

Giọng của cô ấy khá trẻ. Cô ây chắc cỡ tuổi tôi. Tôi năm tay và giúp cô ấy đứng dậy.

Một cơn gió nhẹ thổi qua làm bay khăn trùm của cô ấy.

Mái tóc vang được che kín rơi xuống vai cô ấy. Mai tóc ấy đẹp hơn bất cứ thứ gì dù cho những tia nắng của buổi binh minh cũng không sánh được. Sau đó, ánh mắt tôi bị thu hút bởi gương mặt cô ấy. Tim tôi lạc nhịn, một vẻ đẹp thuần khiết đang xuất hiện trước mặt tôi, đôi mắt xanh màu lục bảo đang hút lấy tâm…và hiện tại tôi đang có một biểu cảm ngốc ngếch trên mặt.

“Umm..có chuyện gì sao…?”

Nữ tu nhìn thằng vào mặt tôi vơi vẻ mặt lo lắng.

“Oh…Xin lỗi.Ummm…”

Tôi lúc này trông giống như một thằng ngốc nhưng bạn biết đấy vẻ đẹp đó thật khó mà diễn ta, tôi đang cố mô ta cô ấy bạn….. biết mà.

Tôi đã rơi vào lưới tinh với cô ấy, nên điều duy nhất tôi nghi bây giờ là được ở bên cô ấy lâu hơn.

Lúc này tôi để ý trên vai cô ấy đang cầm 1 cái túi du lịch. Nghĩ lại thù nhìn thấy một nữ tu trong thị trấn này đung thật là hiếm thấy. Đây là 1 trong những lần hiếm hoi mà tôi nhìn thấy một nữ tu.

Tôi chạy lại chỗ khăn chum đầu của cô và nhặt nó lên.

“Ummm, cô đi du lịch sao?”

“Không, không phải. Mình chỉ định tới một nhà thờ trong thị trấn. Cậu là người nơi này đúng không. Rất vui được gặp cậu.”

Cô ấy cúi đầu chào.

“Hmmm. Chuyển tới nhàn thờ trong thị trấn. Người mới được bổ nhiệm à? Có vè nhà thờ đang có kế hoạch nào đò nhỉ?”

“Mình gặp rắc rối khi tới đây, Ummm tiếng Nhật của mình không tốt lắm…Và mình bị lạc và những người khác thì không biết minh nói gì….”

Cô ấy nắm chặt tay lại trước ngực với nét mặt buồn.

Vậy có nghĩa cô ấy không thể nói tiếng Nhật…. Lý do tại sao tôi nói chuyện được với cô là do sức mạnh ác quỷ. Đó là điều mà Rias có nói với tôi.

“Khi cậu trở thành quỷ, cậu sẽ có một kĩ năng được gọi là “Language”. Ngay sau khi cậu thành quỷ, mọi người trên toàn thế giới có thể hiểu những gì cậu nói. Những gì cậu nói sẽ tự chuyển thành ngôn ngữ thân thuộc nhất của người nghe. Và ngược lại, nếu họ nói các ngôn ngữ khác, cậu sẽ nghe là tiếng Nhật.”

“Mình nghĩ mình biết nhà thờ ở đâu.”

Tôi nghĩ chắc là cái nhà thờ cũ ở phía ngoài thị trấn. Nó đúng là nhà thờ. Nhưng cái nhà thờ đó vẫn còn sử dụng à?

“Cậu biết sao? Cảm ơn cậu. Đây là phước lành từ Chúa.”

Cô ấy cười với nước chảy ra. Cô ấy thật dễ thương.

Tuy nhiên khi nhìn vào thanh giá tôi cảm thấy có chút khó chịu cảm giác gần giống lúc sài thánh thuật.

Dĩ nhiên rồi, vì tôi hiện tại là quỷ. Cô ấy là kiểu người mà tôi không nên dính dáng tới. Nhưng tôi không thể bỏ mặc một cô gái đang gặp rắc rối một mình. Và như thế, tôi dẫn cô tới nhà thờ.

Trên đường tới nhà thờ, chúng tôi đi qua công viên.

“Uwaaaaaaah!”

Tôi nghe tiếng khóc của một đứa bé.

“Con ổn chứ. Yosh-kun?”

Cậu nhóc đang ở với mẹ, cậu bé chắc ổn. Có vẻ cậu ta bị té ngã. Nhưng bỗng nhiên, cô nữ tu đang đi sau tôi chạy lại công viên.

“Này.”

Cô đi vào công viên chạy tới chỗ cậu nhóc đang khóc. Tôi liền theo cô ấy.

“Em ổn chứ? Con trai không nên khóc vì vết thương nhỏ thế này.”

Cô vỗ đầu cậu bé. Cậu nhóc có vẻ không hiểu cô ấy nói gì nhưng cô vẫn rất ân cần. Cô đặt tay lên vết thương của cậu nhóc.

Sau đó, một luồng ánh sáng xanh từ lòng bàn tay cô tỏa sáng bao lấy đầu gối cậu nhóc.

Có vẻ nó không giống thanh thuật cũng như ma thuật nên chỉ có 1 khả năng.

Sacred Gear.

Một lúc sau vết thương của cậu bé đã biến mất.

Không còn lại dấu vết nào. Thật đáng kinh ngạc kể cả khi sử dụng thanh thuật cũng không hiệu quả như vây.

Mẹ cậu bé giật mình kinh ngạc. Bất kì một người binh thường nào thấy điều không tưởng này thì cũng như vậy thôi.

“Đó, vết thương của em đã lành. Cơn đau đã đi rồi.”

Cô ấy vỗ đầu cậu nhóc và quay lại nhìn tôi.

“Tôi xin lỗi. Nhưng tôi phải.”

Cô cười nhạt khi nói. Mẹ cậu bé, người đang kinh ngạc, lắc đầu rồi kéo cậu bé rời đi nhanh chóng.

“Cảm ơn chị.”

Cậu bé nói với vẻ biết ơn.

“Em ấy nói “cảm ơn chị”.”

Cô ấy cười hạnh phúc sau khi tôi dịch lại cho cô.

“Nó là sức mạnh chữa lành vết thương. Nó là sức mạnh đặc biệt mà Chúa đã ban cho mình.”

Cô ấy trông hơi buồn dù là đang cười. chả lẽ có thứ gì đen tối liên quan đến cái Sacred Gear này tôi thầm nghi như vây.

Chúng tôi tới nơi sau vài phút.

Vâng, đây là nhà thờ duy nhất tôi biết. Nó còn cũ hơn tôi nghĩ. Nói thật, tôi không biết nơi này vẫn còn được sử dụng. Nhưng có thể thấy ánh sáng bên trong nhà thờ, nghĩa là có người bên trong.

CHILLS CHILLS CHILLs

Tôi đang khó chịu sự khó chịu này lan đến toàn cơ thể, dù di bây giừo tôi là quỷ, vì thế nhà thờ, thuộc về Chúa và Thiên Thần, đó là lãnh thổ kẻ địch.

“Vâng, là nơi này. Cảm ơn Chúa.”

Cô nữ tu thở phào nhẹ nhõm sau khi xem lại bản đồ. Oh, đúng là nơi này. Tốt rồi. Tôi không nên ở đây lâu hơn. Trời sắp tối nên tôi phải đi ngay. Thật lãng phí khi không nói tạm biệt với một cô gái xinh đẹp, nhưng tôi là quỷ còn cô ấy là nữ tu…….

Tôi không muốn chỉ vì một lần như thế này mà gây ra cuộc chiên của 3 phe tuy rằng tinh yêu khác phe rất lãng mạng nhưng tôi chưa đủ mạnh để trống lại cả ba phe…

“Mình phải đi đây.”

“Làm ơn chờ đã.”

Tôi cố chạy đi, nhưng lời của cô ấy ngăn tôi lại.

“Mình muốn mời cậu một tách trà….”

“Oh, mình có việc gấp phải đi liền.”

“Nhưng mà…”

Cô ấy bắt đầu lo lắng. Cô muốn mời tôi tách trà để cảm ơn. Nhưng uống trong đó quá nguy hiểm. Hơi thô lỗ, nhưng tôi phải từ chối.

“Tên mình là Hyoudou Issei. Mọi người xung quanh gọi mình là Issei, vì thế cậu có thể gọi mình là Issei. Tên cậu là gì?”

Khi tôi cho cô biết tên, cô mỉm cười.

“Tên mình là Asia Argento. Hãy gọi mình là Asia.”

“Vậy, Asia, hẹn gặp lại.”

“Vâng, Issei-san. Mình nhất định sẽ gặp lại cậu.”

Asia cúi đầu chào. Tôi rời khỏi nơi đó sau khi vẫy tay với cô. Cô ấy nhìn theo tới khi tôi biến mất. Tôi biết cô ấy là một cô gái tốt nhưng hiện tại cô ấy chưa dành cho tôi. Và đó là cuộc gặp định mệnh đầu tiên của chúng tôi.

Bạn đang đọc Highschool DxD một Issei khác sáng tác bởi Zaxxxx
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zaxxxx
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.