Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Asia và khu vui chơi

Tiểu thuyết gốc · 1580 chữ

Tôi đã quay lại CLB để hỏi thêm về thầy trừ tà và tên kia có vẻ không giống với nhưng gì Ddraig nói về chúng.

“Có hai loại thầy trừ tà.”

Tôi nghe Rias giải thích trong khi vết chém sau lưng của tôi đang được chữa trị.

“Đầu tiên là các thầy trừ tà nhận phước lành từ Chúa để trừ tà dưới cái tên công lý. Họ mượn sức mạnh từ Chúa và Thiên Thần. Và còn có một loại khác là “Thầy trừ tà lạc lối”.

“Lễ trừ tà là một buổi lễ linh thiêng nhân danh Chúa. Nhưng thỉnh thoảng, một số thầy trừ tà thấy thích thú với công việc giết quỷ. Giết quỷ trở thành mục tiêu của cuộc sống và là trò giải trí của bọn chúng. Vì thế chúng bị đuổi khỏi nhà thờ mà không hề có ngoại lệ. Hoặc bị xóa sổ vì tội lỗi đó.”

“Xóa sổ… Vậy là chúng đáng lẽ phải bị giết.”

“Nhưng có vài tên vẫn sống sót. Cậu nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra với chúng? Đơn giản. Chúng tới chỗ các thiên thần sa ngã.”

Tôi đã hiểu tình hình sau khi nghe cô ấy nói.

“Thiên thần sa ngã xem quỷ như một mối phiền toái và thầy trừ tà lại yêu thích việc giết quỷ, chúng có cùng một mục tiêu là giết quỷ, đúng không?”

“Chính xác là như thế. Đó là lý do tại sao chúng được gọi là “Thầy trừ tà lạc lối”.Chúng không phải là thầy trừ tà chân chính, nhưng chúng cũng nguy hiểm như họ. Không, vì chúng không hề bị hạn chế, nên xử lí chúng sẽ rất khó khăn hơn nhiều. Chẳng thông minh chút nào khi đối đầu với chúng. Vì thế, nhà thờ mà Cậu từng đến không thuộc về Chúa mà là của thiên thần sa ngã.”

“Nếu tôi muốn cứu cô gái lần trước thì sao?.”

“Nó là không thể. Cậu sẽ làm thế nào? Cậu là ác quỷ và cô ta là đầy tớ của thiên thần sa ngã. Cả hai không thể cùng tồn tại.

Cứu lấy cô ta thì cậu sẽ là kẻ thù của thiên thần sa ngã. Nếu chuyện đó xảy ra thì mọi người cũng phải chiến đấu…”

“…..”

Tôi không biết nói gì. Rias và mọi người sẽ bị liên lụy bởi sự ích kỷ của tôi. Tôi đã so sánh Asia với Rias và mọi người. Nhưng tôi vẫn không thể tìm ra câu trả lời. Bên nào quan trọng hơn?

Đó… đó là… Lúc đấy tôi mới nhận ra minh nhỏ bé thế nào, vì tôi không thể tìm ra câu trả lời. Tôi không thể cứu được cô gái minh thích. Tôi vẫn chưa đủ mạnh.

“Haa…”

Buổi trưa.

Hôm nay tôi đã trốn học, tôi thử dài trong khi ngồi trên băng ghế trong công viên.

Vết thương ngày hôm qua chưa lanh hẳn.

Theo lời Rias, thì vết thương của tôi không đơn thuần chỉ là ánh sáng nó còn chứa kịch độc nữa.

Tôi đã xin phép Rias tạm nghỉ làm công việc quỷ một thời gian, vì thành tích suất sắc của tôi nên Rias đã cho phép. Rias cũng đã báo giao viên về việc tôi nghỉ học vì dù sao cô ấy cũng điều kiển thị trấn này từ trong bóng tối mà.

Tôi cảm thấy hơi đói nên đang tinh đi ăn trưa rồi tiếp tục luyên tập.

Khi tôi đứng lên khỏi chiếc ghế, một màu vàng óng ánh xuất hiện trước mắt tôi.

Khi nhìn kĩ, đó là một cô gái tóc vàng mà tôi biết.

Cô cũng chú ý đến tôi.

Chúng tôi đều ngạc nhiên khi nhìn thấy nhau.

“...Asia?”

“….Issei-san?”

“…..Auu.”

Một cảnh tượng kì lạ. Một nữ tu đang lúng túng trước quầy hàng.

“Cô muốn mua gì ạ…?”

Cả nhân viên bán hàng cũng gặp rắc rối.

Đến giờ ăn trưa, tôi đã đưa Asia tới một cửa hàng bán thức ăn nhanh ở khu thương mại.

Có vẻ cô chưa từng tới nơi nào như thế này trước đây, vì thế cô gặp khó khăn trong việc chọn món. Tôi muốn giúp, nhưng cô tự hào nói, [Ổn mà, mình có thể tự làm], vì thế tôi chỉ có thể đứng nhìn….

Nghĩ lại thì cô không nói được tiếng Nhật. Nên tôi phải giúp.

“Xin lỗi. Cô ấy sẽ lấy phần giống tôi.”

“Vâng.”

Nhân viên bán hàng đã nhận được yêu cầu. Mặt khác, Asia đã bị sốc.

“Ouu, mình thật xấu hổ. Mình thậm chí không thể tự mua một chiếc bánh hamburger…”

“Vâng, đầu tiên cậu cần làm quen với tiếng Nhật trước đã.”

Tôi cố gắng động viên cô ấy bởi vì cô đang chán nản.

Chúng tôi tới một cái bàn trống ngay sau khi lấy bữa ăn của mình.

Trong khi chúng tôi đang đi trong cửa hàng, thì có nhiều khách hàng nam đang nhìn Asia.

Bởi vì cô là một nữ tu, cô cũng rất dễ thương.

Chúng tôi ngồi đối diện nhau, nhưng Asia chỉ nhìn chằm chằm vào hamburger mà không ăn. Có lẽ cô không biết cách ăn nó.

Wow, một tiến triển kì lạ.

“Công chúa, cậu có thể ăn bằng cách bóc gói ra như thế này.”

Tôi giải thích trong khi cười thầm.

“Đó là cách để ăn sao? Thật tuyệt vời.”

Một phản ứng mới mẻ… Cô dễ thương quá, Asia.

“Cậu cũng có thể ăn khoai tây chiên như thế này.”

“Ôi!”

Asia nhìn tôi ăn với ánh mắt thích thú.

“Không, không. Cậu cũng ăn đi Asia.”

“À, vâng.”

Cô cắn một miếng nhỏ của cái hamburger và bắt đầu nhai nó.

“Nó ngon quá! Hamburger thật sự rất ngon.”

Cô nói trong khi mắt cô sáng lên. Bình thường cô ăn gì vậy?

“Trước đây cậu chưa từng ăn hamburger sao?”

“Vâng, đúng thế. Mình thường nhìn thấy nó trên tivi, nhưng đây là lần đầu mình được ăn nó. Cuối cùng, mình đã được thử.

Nó ngon quá!”

“Wow. Vậy bình thường cậu ăn gì?”

“Thường là bánh mì và súp. Mình cũng ăn sà lách và mì ống nữa.”

Thức ăn thật đơn giản. Nhà thờ ăn như thế sao?

“Vậy à. Cậu cứ ăn thong thả nhé.”

“Vâng. Mình rất vui vì được ăn nó.”

Cô ấy bắt đầu ăn nó một cách ngon lành. Nhưng tại sao cô ấy lại ở trong công viên?

Cô nói là cô đang trong giờ nghỉ, nhưng nó giống như cô đang chạy trốn khỏi cái gì đó.

Khi thấy tôi, cô ấy có vẻ nhẹ nhỏm.

Tôi muốn hỏi cô nhưng đó có thể là một câu hỏi thiếu suy nghĩ. Có lẽ nên chờ tới khi cô muốn nói với tôi.

Tôi sẵn sàng giúp cô bất kì lúc nào.

khi cô ấy đang tận hưởng cái hamburger của mình, tôi thấy khá tệ khi hỏi cô về những chuyện mà cô không thích.

Vâng, đúng thế. Hôm nay chúng tôi nên tạm quên mọi thứ.

Tôi đã có câu trả lời.

“Asia.”

“V-vâng.”

“Giờ chúng ta đi chơi vài trò vui nhé.”

“Hở?”

“Tới trung tâm trò chơi nào.”

“Người lái xe huyền thoại xuống dốc nhanh nhất, Issei.”

Boooom!

Tôi đặt chân vào bàn đạp và nhanh chóng xoay bánh lái.

Tôi vượt qua cùng lúc hai chiếc xe hơi.

“Nhanh thật. Cậu chạy nhanh quá Issei.”

Đúng thế, tôi đang chơi game đua xe ở trung tâm trò chơi.

“Gì vậy?”

“Hau! K-không… Không có gì.”

Khi tôi hỏi, cô ấy cố giấu thứ gì đó.

“Cậu muốn thứ gì sao?”

Khi nhìn vào bên trong máy gắp thú, tôi thấy con búp bê Rache-kun bên trong.

Đó là một linh vật dễ thương dựa trên một con chuột.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì con chuột này được xuất xứ từ Nhật nhưng nó nổi tiếng trên khắp thế giới. Đó là lý do mà Asia biết nó.

“Asia, cậu thích Rache-kun à?”

“Hở? K-không, đó là…”

Mặt Asia đỏ lên và gật đầu một cách e thẹn.

“Được rồi. Mình sẽ lấy nó cho cậu.”

“ Hở? N-nhưng mà…….”

“Không sao đâu, mình sẽ lấy được nó.”

Tấn công ngay khi sắt đang nóng. Tôi bỏ đồng xu vào và điều khiển cái cần.

Dù trông tôi như thế này nhưng tôi cũng rất giỏi mấy trò gắp thú.

“Được rồi.”

Tôi làm tư thế chiến thắng và lấy Rache-kun đưa cho Asia.

“Của cậu đây, Asia.”

Asia trông cực kì hạnh phúc khi ôm con búp bê trước ngực.

“Issei-san cảm ơn cậu rất nhiều. Mình sẽ giữ con búp bê này thật cẩn thận.”

“Này, này, nếu cậu thích thì lần tới mình sẽ lấy nhiều hơn.”

Đó la điều tôi đã nói nhưng cô lắc đầu.

“Không, Rache-kun này đại diện cho ngày tuyệt vời hôm nay. Vì hôm nay mình đã được gặp cậu, mình sẽ giữ cẩn thận con búp bê này.”

……Lời nói của cô ấy làm tôi khá xấu hổ.

Tuy nhiên, cô ấy nói điều đó thật tự nhiên.

Vâng, đừng suy nghĩ nữa.

“Được rồi. Chúng ta còn chưa bắt đầu đâu. Asia, chúng ta sẽ chơi game nguyên ngày hôm nay. Theo mình.”

“V-vâng.”

Tôi nắm tay Asia và kéo cô vào sâu trung tâm trò chơi.

Bạn đang đọc Highschool DxD một Issei khác sáng tác bởi Zaxxxx
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zaxxxx
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.