Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thẩm Lão Đáng Thương

Tiểu thuyết gốc · 1660 chữ

Mọi thứ đang được gấp rút hoàn thiện, thực ra việc xây dựng đào bới với tu sĩ mà nói là chuyện đơn giản, chỉ lâu la đó là việc bày trận, đặt cấm chế mà thôi. Từ trên cao nhìn xuống mọi cấu trúc cũng gần như đã hoàn thiện rồi.

- Ế

Hắn đột nhiên nhìn thấy một thứ rất chướng mắt, một con vật to lớn màu vàng kim đang nằm ườn ra đó liền chiếm một bãi đất lớn, mà nơi đó hắn định xây một cái Thư Viện, một đám người đang vây quanh nó không biết phải sử chí như thế nào. Hắn liền lôi mặt nạ ra đeo lên mặt rồi biến thân từ trên cao nhảy xuống.

    Uỳnh một tiếng, bụi bay mù mịt con vật ấy vậy mà vẫn nằm im ngủ coi như không có chuyện gì. Từ trong đám bụi liền thò ra một bàn tay thật lớn liền túm lấy đuôi con vật kéo mạnh một nhát quăng nó từ trong sơn môn bay ra tận ngoài cổng của Không Kiếm môn. Còn chưa chạm đất con vật liền bật dậy bốn chân lộ vuốt trượt dài một mạch ngay sau đó miệng há ra hống một tiếng đầy tức giận.

- Cút ra ngoài đó nằm cho ta.

Từ trong nội môn vang lên tiếng của Tiểu Minh tuy không phải vang to lắm nhưng với thính lực của nó thì cũng đủ nghe thấy và biết là ai đã quăng nó ra đây. Nó liền ngoan ngoãn đánh ầm một tiếng lại nằm dựa vào chân sơn môn phơi nắng ngủ tiếp.

Xong xuôi Tiểu Minh lại nhảy lên Lôi Truy bay về chỗ hắn ở, để lại một đám người còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì.

- Kẻ vừa rồi là người hay yêu tộc vậy sao lại to lớn đến vậy.

Tiếng bàn tán mãi không dứt.

  Hắn trở về, việc đầu tiên chính là lấy Tử Đằng quả ra đánh chén, rút kinh nghiệm lần này hắn chốn vào trong dược viên nơi có cấm chế để tránh gây động tĩnh quá lớn. Ăn xong hắn nằm lăn ra ngủ liền một ngày một đêm mới tỉnh.

- Tiểu Lục này ngươi sao tự nhiên lại tuyệt tình tuyệt nghĩa đến như vậy a.

- Là do ngươi khinh xuất, nếu ngươi chịu đánh thêm vài Huyết ấn thì nó làm sao vùng vẫy được bên trong Tinh Thần Vực. Tự làm tự chịu liên quan gì đến ta.

- Ngươi...

Đúng là hắn quá khinh xuất, đúng hơn là hắn dựa dẫm tin tưởng vào Lục Ngọc sẽ giải quyết cho hắn.

- Nhờ người không bằng tự thân. Ngươi nên nhớ kỹ điều đó, ta chỉ là phụ trợ cho ngươi đôi bên cùng có lợi không phải bảo mẫu cho ngươi.

- Lục Ca sao lại nói lời vô tình như vậy? Đau lòng chết ta rồi.

"Con mờ nó, đã ăn nhờ ở đậu còn lên mặt cứ chờ đây viên đá khốn kiếp ạ". Tuy có chút mệt mỏi do kết Hồn ấn quá nhiều nhưng đổi lại hắn lại có U Hồn Thảo phụ trợ tăng thêm hồn lực nên khiến hắn hồi phục rất nhanh, độ nhạy bén các giác quan được đề thăng lên rất nhiều, giờ hắn dùng hồn lực có thể cảm nhận được ít nhiều quanh bản thân hắn rộng hai kilomet vuông có thừa.

- Lão Tổ quỷ hồn ngài cần đã có.

Ngay lúc này Thẩm Lão liền mang tới trước mặt hắn một cây ô bằng lá trên đầu có dính một lá bùa nhỏ. Đây là Trú Hồn Tán là một loại Linh Cụ chuyên dùng để bắt Quỷ hồn. Chỉ cần xé tấm bùa kia ra rồi mở ô ( cây dù) là Quỷ hồn sẽ thoát ra ngoài.

- Ngươi vất vả rồi. Thưởng cho ngươi đươc ở lại xem ta luyện hồn.

- Luyện Hồn.

Lão cũng tò mò muốn xem tột cùng Lão Tổ muốn làm gì. Tiểu Minh liền cởi áo để trần phần thân trên của mình.

- Khởi

Tay bấm quyết từng hồi từng hồi, huyết ấn lại tái hiện, nhưng lần này huyết ấn lại không còn giống với trước nữa mà nó lại thành hình một mặt quỷ đỏ rực nghê rợn. Liên tiếp liên tiếp các pháp quyết đánh ra không nghỉ, ba cái mặt quỷ hiện lên. Ngay lúc này từ trong Tinh Thần Vực của hắn U Hồn Thảo liền há miệng phóng ra ba Sát Hồn Hạt, chính là mầm hạt của nó mà lúc trước từng dùng để ám sát Tiểu Minh. Ba hạt liền đánh chuẩn vào ba đồ hình mặt quỷ trước mặt hắn một hồi nhộn nhạo ba mặt quỷ liền quay tròn quan người hắn rồi săm lên người hắn, hai cái hai bên bắp vai cái còn lại dưới eo bên lưng vô cùng quỷ dị.

- Đồ đằng? Đây rốt cuộc là công pháp gì?

Thẩm lão dường như đã nhìn ra chút gì đó nhưng lão vẫn chưa đoán ra được Lão Tổ là đang luyên loại công pháp gì.

    Tiếp đó hắn liền mở Trú Hồn Tán, khói đen mù mịt từ dưới ô bay ra ngùn ngụt ghê người, kèm theo đó là tiếng cười tiếng khóc tiếng thì thầm tiếng gáo rú nghe rất rợn người. Tiểu Minh cũng bị cảnh tượng này làm cho giật mình.

- Lão Tổ mau thi pháp nếu không quỷ hồn sẽ bị tiêu tán hết.

Hắn giật mình tỉnh lại liền bắt quyết mặt quỷ dưới eo hắn liền bay ra há cái miệng đầy răng nanh hút một hơi, tất cả quỷ hồn như cơn lũ bị kéo vào trong miệng nó. Hơn một tiếng trôi qua nó vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại lúc này quỷ hồn trong chiếc ô kia cũng đã hết. Ký hiệu mặt quỷ lúc này nhộn nhạo liền hóa thành một hình người màu xám lúc rõ lúc không, nó liền hóa một quyền đấm về phía Thẩm Lão.

Lão liền vận phép, dựng một tấm khiên trước mặt để phòng thủ, một quyền đánh tới của quỷ ảnh chỉ làm tấm khiến khẽ rung lên.

- Còn tưởng là công pháp uy lực gì như này thì quá lãng phí vật lực rồi.

Một quyền khác của quỷ ảnh lại đánh tới nhưng khi quyền đó sắp chạm tới tấm khiên thì quỷ ảnh liền biến mất thay vào đó là một quyền của Tiểu Minh còn quỷ ảnh cũng một quyền nhưng lại đấm vào không khí ngay chỗ Tiểu Minh vừa đứng.

    Choang một tiếng dòn dã, quyền của Tiểu Minh thì tấm khiên ấy khác gì tờ giấy đâu. Thẩm Lão còn đang giật mình chưa kịp phản ứng thì ăn nguyên một đấm vào mắt trái. Tiếp tới một quyền lần này thì Lão đưa tay ra đón đỡ được nhưng cũng bị đẩy lui lại mấy bước, Tiểu Minh và Quỷ Ảnh cùng lên tấn công kẻ trước kẻ sau lúc ẩn bên này lúc bên kia, thật giả khó lường khiến cho Thẩm Lão ôm mặt xin tha.

- Sao đầu heo ngươi còn thấy uy lực chưa đủ chứ?

- Không tính, là ta chưa chuẩn bị.

Lão vẫn không phục, hai tay lão liền bấm quyết một ngọn lửa xanh thẫm bùng lên từ dưới chân lão che phủ lão lại.

- Có chút bản lĩnh. Chiến Thần Nhất biến biến.

Quỷ Ảnh ấy vậy cũng biến lớn theo hắn, cả hai lại lao lên.

- Hỏa Dực Quy Nguyên.

Tất cả ngọn lửa bùng phát bỗng nhiên thu về sau lưng lão tạo thành hai vệt lửa như hai cái cánh lao từ đằng sau phi tới trước mặt Tiểu Minh. Hồn ảnh có tốc độ cao hơn liền tách ra xang bên sau đó đổi vị cho Tiểu Minh, Quỷ Ảnh liền mờ đi Hỏa Dực Quy Nguyên cư nhiên đánh xuyên qua nó như xuyên qua không khí vậy. Né được một đòn lúc này Tiểu Minh đã áp sát được Lão một chưởng đánh tới.

- Hỏa Kiếm xuất.

Từ miệng lão phóng ra một ngọn lửa đỏ đón gió hóa lớn thành một thanh Hỏa Kiếm vô cùng kỳ dị. Tay lão nhanh chóng bắt lấy chuôi kiếm đưa thân kiếm đón đỡ một chưởng của Tiểu Minh đánh tới, nhưng ngay lúc này quỷ ảnh cũng xuất hiện phía sau lão, lo lắng Tiểu Minh sẽ hoán vị lão gọi ra một tấm khiên chắn phía sau lưng. Nhưng lần này Tiểu Minh lại không hoán vị, mà Quỷ Ảnh cũng không xuất chưởng nó há miệng ra thét lớn.

- Là Ba Hồn Lãng.

Tức thì đầu lão đau như búa bổ xuýt nữa thì rơi cả kiếm, Tiểu Minh được đà hóa chưởng thành quyền lại một lần nữa túi bụi đấm đá Thẩm Lão.

- Lão Tổ tha mạng tha mạng ta phục ta phục.

Tội nghiệp lão, đầu lão giờ không khác đầu heo là mấy hai mắt thâm xì, chật vật mãi mới nhét được một viên đan dược vào mồm, các vết thương liền biến mất lão lại về trạng thái lành lặn ban đầu.

- Lão Tổ đây là công pháp gì?

- Quỷ Ảnh Mê Tung.

- Quả là mê tung, khiến người ta khó lòng mà phòng bị. Đây mới chỉ là một mặt quỷ chả nhẽ...

- Đúng vậy tối đa ba Quỷ Ảnh.

Hắn đắc ý nói.

- Nhưng mà hơi tốn Quỷ Hồn, Quỷ Ảnh đầu tiên của ta còn chưa viên mãn. Ngươi hãy phát lệnh thu mua quỷ hồn cho ta, tiền ta chi, có bao nhiêu mua bấy nhiêu.

- Dạ, ta xin cáo lui.

Vèo một tiếng lão đã chạy mất hút, thực sự lão không giám ở lại chỗ này lâu nữa lâu lắm rồi lão mới bị người ta dày vò như này.

Bạn đang đọc Hoàn Mỹ Tu Luyện sáng tác bởi cookcuuk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cookcuuk
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.