Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Thần

Tiểu thuyết gốc · 1567 chữ

Rào... Rào.

- Lục Ngọc niệm lực mà bọn họ vừa nói tới là gì vậy?

"Niệm lực là lực lượng của hồn lực được giải phóng khỏi trói buộc của cơ thể giải phóng ra bên ngoài, sử dụng một loại lực lượng tồn tại dưới một loại năng lượng liên kết vô hình có thể tác động tới vật chất vô hình cũng như hữu hình tồn tại ngoài thế giới".

- Có thể nói dễ hiểu hơn được không?

"Đơn giản là sử dụng suy nghĩ của mình mà điều khiển đồ vật, cảm nhận những thứ mà mắt thường không thể thấy được".

- Là phải tới Hóa Thần mới được hả?

"Đúng vậy, khi Nguyên Anh vỡ vụn dựng hóa Nguyên Thần lúc đó hồn lực mới đủ mạnh để xuất khỏi thân thể và có Nguyên Thần ngươi mới tu luyện được Thần lực hay gọi là Niệm lực".

- Vậy là ta cũng có thể dùng suy nghĩ điều khiển đồ vật?

"Ngươi thử xem".

- Lại, lại đây, tới đây. "Hắn tập chung nhìn vào chiếc khăn tắm treo ờ móc đằng xa kia, một tay xòe ra cố gắng gọi chiếc khăn tới".

"Ngươi dùng Niệm lực để điều khiển chứ không phải là dùng mồm đề gọi a, nó là đồ vật ngươi gọi cái gì. Trước tiên ngươi phải nhắm mắt lại cảm nhận sự tồn tại của nó sau đó mới sử dụng Niệm để điều khiển".

- Ra vậy.

Tiểu Minh liền nhắm mặt lại, từ bên trong đầu hắn một nơi sâu thẳm và tối tăm bỗng bừng tỏa ra một loại sức mạnh vô hình mạnh mẽ chạy khắp cơ thể hắn, đi đến đâu hắn có thể cảm nhận được tới đó từ mạch máu, xương cốt, ngũ tạng mọi thứ cả những tế bào hắn cũng có thể thấy rõ ràng một cách kỳ lạ nhưng hắn không sao có thể giải phóng sức mạnh này ra khỏi cơ thể. Trên chán hắn bắt đầu lấm tấm mồ hôi, ngay lúc này trong đầu hắn vang lên tiếng nói "Thu lại tìm về căn nguyên". Tiểu Minh không còn cố gắng phá ra ngoài nữa mà thu thứ sức mạnh đó lại dần dần trở về sâu trong đại não vào trong Thần vực, hóa ra Thần Vực của hắn chính là Nguyên Thần hắn một phần. Nguyên Thần đang ngồi đó nhắm hai mắt, sau đầu có chín quả cầu trong suốt đang quay tròn chậm dãi. Hai trong chín quả cầu đã có vật nằm bên trong, một quả có một viên ngọc màu xanh lập lòe phát sáng đó chính là lục ngọc, còn quả cầu còn lại có một cây cỏ nhỏ trong suốt lấp lánh chính là U Hồn Thảo. Nguồn sức mạnh kia chính là từ trong đầu của Nguyên Thần phát ra, hắn theo nguồn sức mạnh đó đi vào trong Nguyên Thần. Ầm một tiếng tất cả tối sập lại hắn có chút quay cuồng, Nguyên Thần vẫn ngồi đó, đột nhiên hai mắt nó bừng tỉnh trong khoảnh khắc đó một nguồn sức mạnh vô hình liền bộc phá ra bên ngoài, tràn ra ngoài đại não tiến ra thế giới bên ngoài. Lúc này cả thế giới dường như bị dừng lại trong khoảnh khắc này, hắn có thể thấy được, đúng hơn là cảm giác được những giọt nước đang chảy, cái khăn mà hắn muốn các loại vật chất đều phát ra một loại năng lượng từ trường mạnh yếu khác nhau, xa hơn là ngoài kia những người khác, cơ thể tu sĩ lại phát ra những luồng sáng mạnh yếu khác nhau màu sắc khác nhau, mọi thứ cứ mờ ảo đầy huyền diệu như vậy, càng xa cơ thể hắn thì càng mờ ảo hơn, khi chạm tới biên thì luồng lực lượng này liền nhanh chóng thu về như thủy chiều ầm một tiếng lần nữa tối sầm lại, hắn mở mắt ra nhìn, hắn vẫn đang trong phòng tắm nước kia vẫn đang chảy.

- Cảm giác thật kỳ diệu.

Bây giờ hắn có cảm giác thế giới này rất khác, hắn nhìn cái khăn kia, hắn biết nó tồn tại biết nó ở đấy theo một cách rất khác biệt chứ không đơn thuần chỉ là nhìn thấy, hắn nhắm mắt lại hắn vẫn thấy vẫn biết nó tồn tại ở đó. Hắn cố gắng tập chung tác động tới cái khăn và cố nhấc nó lên. Nhưng mà cảm giác nặng quá, thật khó nhấc nó lên.

- Lục Ngọc cảm giác vừa rồi là gì?

- Chúc mừng ngươi, ngươi vừa Khai nhãn Nguyên Thần. "Một giọng nói khàn khàn máy móc vang lên".

- Ồ ngươi nói được?

- Đúng vậy, Nguyên thần ngươi đã khai mở Tinh Thần giới được liên kết ta có thể nói chuyện với ngươi rồi.

- Tinh Thần Giới là gì?

- Chính là chín viên cầu trong suốt luân chuyển sau đầu ngươi đó. Chỉ cần chín Tinh Thần Giới đó được lấp đầy bảo vật tinh hồn, ngươi sẽ được mở ra thần thông pháp tướng của bản thân ngươi.

- Rắc rối quá.

- Ngươi mới chỉ là Hóa Thần, mới chỉ là bước đầu tu luyện thôi cảnh giới càng cao càng nhiều thứ rắc rối hơn, chứ ngươi nghĩ lực lượng to lớn của tu sĩ là từ đâu mà có.

- Mà sao ta cảm nhận được cái khăn đó rồi sao ta không thể di chuyển nó được? Ta cảm thấy nó rất nặng không thể nào di chuyển được.

- Tất nhiên rồi, hồn lực là rất nhỏ và yếu đó là đặc tính của nó. Nó cần một cơ thể để bảo vệ nó, nó không thể tác động tới các vật chất hữu hình bên ngoài kia có muốn cũng bất lực, cho nên nó sẽ thông qua cơ thể, qua chân tay, cơ bắp trợ lực nó sẽ dễ dàng tác động tới các vật chất bên ngoài tùy thể chất mạnh yếu mà lực lượng cũng mạnh yếu theo. Sau khi có Nguyên Thần hồn lực đã được tăng cường nhưng chung quy vẫn chỉ là bước đầu, cho nên nó còn rất yếu cần phải rèn luyện để nó mạnh dần lên. Thông thường, khi lên Hóa Thần, Nguyên Thần sẽ để lại ấn ký hồn lực vào trong pháp bảo bản mệnh như vậy pháp bảo sẽ có hồn lực của tu sĩ nó sẽ trở thành như một bộ phận của cơ thể tu sĩ, từ đó mà có thể dễ dàng điều khiển thi triển thần thông từ xa mà không cần phải dùng tay chân nữa, uy lực pháp bảo tự nhiên cũng được đề thăng gần như đạt tới trình độ Linh Bảo.

- Thần kỳ như vậy, là có thể điều khiển phi kiếm chém giết địch từ xa như trong mấy bộ phim ấy hả!

- Tương tự vậy. Hơn nữa muốn điều khiển đồ vật một cách dễ hơn thì ta khuyên ngươi nên mở mắt tập chung Niệm lực thử xem.

Tiểu Minh liền mở mắt tập chung nhìn vào chiếc khăn kia, lần này hắn thực sự cảm nhân được rồi, chiếc khăn đã dần bay lên.

- A ha ha được rồi được rồi nè. "Hắn vui sướng nhảy cẫng lên".

- Ngươi có thể sử dụng tay để dễ điều khiển hơn.

Tiểu Minh lần nữa tập chung vào mắt sau đó dùng tay chỉ tới rồi nhấc ngón tay về phía mình chiếc khăn liền bay lại gần hắn rồi rơi vào tay hắn.

- Được rồi nè tại sao lại vậy? Ha ha.

- Nhắm mắt chỉ để tán Niệm lực ra xung quanh dùng để cảm nhận thôi. Còn điều khiển đồ vật thì cần tập chung Niệm lực lại, bằng cách thông qua mắt niệm lực sẽ tập chung hơn, và mới đầu tu sĩ sẽ dùng tay làm quyết để điều khiển đồ vật theo ý mình dễ dàng hơn.

- Ồ tại sao mở mắt lại tập chung niệm lực hơn?

- Mắt là bộ phận duy nhất kết nối trực tiếp với não mà chúng ta có thể nhìn thấy từ bên ngoài cơ thể. Não xử lý hình ảnh được tiếp nhận từ mắt. Thực chất là sinh vật không nhìn bằng mắt mà là nhìn bằng não, nên đôi mắt như là một cánh cổng nó tiếp thu những hình ảnh bên ngoài chuyền thành tín hiệu đến não thì tương tự Niệm Lực cũng có thể từ Nguyên Thần đi ra ngoài bằng đôi mắt khiến sức mạnh đó được tập chung lại tối ưu hơn.

- Quả là thần kỳ. Nhưng mà chẳng rõ ràng gì, ta còn tưởng có thể nhìn xuyên tường xuyên đồ vật, lúc đó. He he.

- Có thể. Nhưng cảnh giới ngươi phải cao hơn, hoặc Nguyên Thần tu luyện tới viên mãn.

- Cảnh giới nào mới được a.

- Cấp bậc ngươi giờ biết cũng không giải quyết được vấn đề. Ta có tin vui cho ngươi đây.

- Có gì hot?

- Nguyên Thần ngươi đã khai nhãn, quyền lợi ngươi được tăng thêm một chức năng.

Lúc này trong Thần vực hiện ra một hình ngôi sao năm cánh, mỗi đầu ngôi sao có một ô tròn nhỏ, chính giữa ngôi sao là hắn.

- Đây là thứ gì?

Bạn đang đọc Hoàn Mỹ Tu Luyện sáng tác bởi cookcuuk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cookcuuk
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.