Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3: Tuyệt vọng, ta hận thế giới này

Tiểu thuyết gốc · 1735 chữ

Một lúc sau đám người Trần Văn Cảnh bị Phạm Văn Hiếu dẫn đến một khu vực trong hoàng thành.

Vừa đến nơi này thì một tên thái giám mặc chiếc áo màu lục, chạy ra bái kiến Phạm Văn Hiếu.

- Phạm đại nhân chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ trở về.

Phạm Văn Hiếu nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía tên thái giám này mỉm cười nói rằng:

- Tiểu Quế Tử lần này ta giao cho người 30 tên thiếu niên. Xử lý gọn gàng một chút. Đừng để cho chúng còn sót lại thứ gì.

Tên thái giám áo lục gọi là Tiểu Quế Tử nghe vậy thì mỉm cười gật đầu. Sau đó nói rằng:

- Phạm công công yên tâm. Ta tuyệt đối sẽ xử lý tốt việc này.

Phạm Văn Hiếu nghe vậy thì gật đầu, sau đó ông ta rời khỏi đây. Thấy cảnh này Tiểu Quế Tử làm gì còn vẻ mặt hèn mọn nữa. Hắn ta lúc này đứng thẳng xương sống, nhìn về phía 30 thiếu niên đứng trước mặt này. Hắn ta nói rằng:

- Ta là Tiểu Quế Tử phụ trách việc giúp các ngươi tịnh thân. Giờ thì theo ta vào trong này giải quyết cho tốt. Sau đó lấy lệnh bài cùng quần áo.

Nghe Tiểu Quế Tử nói vậy. Lúc này đứng cuối hàng có hai tên thiếu niên hoảng loạn. Họ lúc này sợ hãi gào khóc sau đó bỏ chạy. Nhìn thấy tình cảnh này số thiếu niên còn lại đều hoang mang. Nhưng họ rất nhanh tịnh tâm lại.

Bởi vì hai thiếu niên kia chạy không được mấy bước đã bị thị vệ chém chết tại chỗ. Nhìn thấy khung cảnh nãy, Tiểu Quế Tử lúc này cười nhạt nói rằng:

- Đừng có ý nghĩ ngu ngốc gì nữa. Muốn sống thì đi vào trong này tinh thân. Còn nếu muốn chết vậy thì chạy đi.

Nghe Tiểu Quế Tử dùng lời nói lãnh khốc truyền đạt thông điệp. Số thiếu niên còn lại không ai dám hé răng nửa lời. Họ run rẩy chấp nhận số phận, từng bước đi vào trong cung điện này.

Tại trong đám người Trần Văn Cảnh nắm chặt nắm đấm trong tay. Hắn lúc này đã tuyệt vọng. Nhưng không thể phản kháng, chạy trốn đồng nghĩa với chết. Mà hắn lại không muốn chết.

Hắn kiếp trước mới chỉ hai mươi mấy tuổi. Ước mơ khao khát tuổi trẻ hắn còn đầy trong người. Kiếp này hắn năm nay chỉ 14 tuổi mà thôi. Hắn còn cả một cuộc đời dài đằng đẵng. Hắn không thể nào bỏ đi cuộc sống tươi đẹp lúc này.

Nghĩ đến đây hắn dùng ánh mắt thù hận, khắc sâu từng gương mặt những kẻ đã hãm hại hắn đi vào nước đường này. Trong lòng hắn thầm thề với ông trời. Sẽ khiến những kẻ hãm hại hắn đều phải chết không đất chôn thân.

Lúc này ánh mắt hắn tràn đầy sự quyết liệt. Khác hẳn với những thiếu niên đang cố gắng lết đôi chân trong sự sợ hãi. Đi vào những căn phòng mà đang có một tên thái giám cầm một chiếc dao nhỏ, nhìn chằm chằm họ.

Trần Văn Cảnh hắn vững vàng từng bước tiến về phía trước. Không còn sự sợ hãi nữa mà chỉ có oán hận trong đôi mắt hắn lúc này.

Tại trong căn phòng tịnh thân. Trần Văn Cảnh nhìn về phía người đàn ông trung niên, đang cầm một con dao nhỏ. Sờ vào hạ bộ của hắn mà lên tiếng nói rằng:

- Vị đại thúc này ngươi tên là gì.

Nghe Trần Văn Cảnh hỏi vậy, người đàn ông trung niên nhìn về phía hắn mỉm cười nói rằng:

- Ngươi có thể gọi ta là Hà lão được rồi. Yên tâm tay nghề của ta rất tốt. Sẽ không đau đâu, tuyệt đối sẽ xử lý sạch sẽ cho ngươi.

Trần Văn Cảnh nghe vậy thì cố gắng nhớ kỹ mặt tên này. Đợi khi hắn có quyền thế trong tay, hắn muốn lôi tên này cùng người nhà hắn đều phải băn cho chó ăn.

Sau đó rất nhanh tiếng gào khóc của hắn vang lên. Sự đau đớn không thể nào tả nổi. Một lúc sau âm thanh kêu rên ngừng lại. Hắn lúc này được đắp thuốc, sau đó bị ném thẳng ra ngoài không cho nghỉ ngơi.

Hắn vừa bước ra khỏi cửa, lúc này một tên thái giám đi đến trước mặt hắn. Cầm một cái túi ném lên người hắn nói rằng:

- Đứng dậy đi. Đây là quần áo cũng như lệnh bài thông hành trong hoàng cung. Các ngươi có ba ngày nghỉ ngơi. Sau đó sẽ bị phân công đi làm việc.

Nghe tên thái giám này nói vậy, Trần Văn Cảnh lúc này nhìn xung quanh. Thấy số thiếu niên lúc nãy đứng cùng hắn thì chỉ có mấy tên bước ra khỏi căn phòng. Số còn lại vẫn đang kêu rên thảm thiết.

Có điều không đợi hắn suy nghĩ quá lâu, hai tên thái giám đã đi đến lôi hắn rời đi. Trải qua hai đến ba con ngõ ngoằn ngoèo. Hắn rốt cuộc đã được mang đến nơi ở của mình.

Nhìn về phía căn phòng đơn sơ, chỉ có mỗi một cái giường và một cái tủ để quần áo. Mà trong lòng hắn tràn đầy sự uất hận. Có điều rất nhanh cơn đau từ hạ bộ khiến hắn bất tỉnh tại chỗ.

Sáng ngày hôm sau, khi gà vừa gáy. Lúc này hắn từ từ mở ra đôi mắt. Nhìn thấy mình đang nằm trên nền đất lạnh giá. Thở dài một hơi lê thân thể đau đớn từ từ ngồi dậy.

Hắn cố gắng kìm nén nỗi đau. Lê thân thể ra khỏi căn phòng. Sau đó đi đến một chum nước rửa qua vết thương, rồi lại đắp thuốc. Cứ lặp đi lặp lại như vậy đến ngày thứ ba. Thì lúc này hắn coi như đã có thể đi lại bình thường. Mặc dù có đau đớn nhưng cũng không phải như lúc đầu nữa.

Nhưng cơn đau thể xác giảm bớt thì cơn đau tinh thần lại không ngừng đè nén trong đầu hắn. Nghĩ đến cảnh thân thể tàn tật, lại nghĩ đến cảnh thời gian tới sống trong hoàng cung lạnh giá. Nơi mà mạng sống của thái giám không đáng một đồng. Khiến hắn càng trở nên lo nghĩ và buồn giầu.

Trong lúc hắn đang thẫn thờ, lúc này một tên thái giám áo màu lam đi vào. Nhìn về phía hắn nói rằng:

- Đi thôi, theo ta đi nhận nhiệm vụ.

Trần Văn Cảnh nghe vậy thì nhìn về phía tên này một chút. Sau đó đi theo hắn đến đúng vị trí mấy ngày trước hắn bị tịnh thân.

Vừa đến đây, Trần Văn Cảnh đã gặp lại số thiếu niên lần trước đi cùng hắn. Họ xếp thành ba hàng rồi đợi mệnh lệnh của tên thái giám áo lục Tiểu Quế Tử kia.

Nhìn về phía đám tiểu thái giám mới nhập cung này, Tiểu Quế Tử lúc này lên tiếng nói rằng:

- Trong hoàng cung này luật lệ rất nhiều. Nhưng ta cũng không có thời gian rảnh để cùng các ngươi giải thích. Ta chỉ nói những điều sau đây thôi.

- Thứ nhất thái giám có năm cấp bậc. Thấp nhất là áo lam thái giám. Sau đó là áo lụa, áo tím, áo đỏ, cuối cùng là áo đen.

- Các ngươi vừa nhập cung đầu tiên chính là áo lam thái giám. Bổng lộc một tháng của các ngươi là một lượng bạc. Một năm các ngươi được nhận hai bộ quần áo.

- Tại trong hoàng cung vào giờ thân toàn cung giới nghiêm. Không có nhiệm vụ tự ý rời khỏi cung điện nơi các ngươi đang ở, sẽ bị quân lính tuần tra giết chết.

- Đồng thời trong cung cũng cực kỳ nghiêm cấm việc đi lại. Các ngươi chỉ có thể đi lại trong khu vực xung quanh nơi mình được phân công. Nếu như dám đi lại lung tung khu vực khác thì đều phải chết.

- Cuối cùng trong hoàng cung có rất nhiều phi tần, cung nữ. Đối với lực lượng này mặc dù các ngươi đã không còn là nam nhân nữa. Nhưng tốt nhất cũng nên cúi đầu xuống, đừng bao giờ nhìn thẳng họ. Bằng không các ngươi chết như thế nào cũng không biết được đâu.

- Ngoài ra trong cung còn có một số các khu vực bị cấm đi lại bất kể ngày đêm. Đó chính là nơi ở của hoàng đế. Các ngươi chỉ cần nhớ kỹ Trường Thanh Cung là nơi hoàng đế ở. Nơi này các ngươi tuyệt đối không được bén mảng đến là được.

Tiểu Quế Tử nói song thì hắn lúc này nhìn về phía các thái giám này một chút, sau đó nói rằng:

- Trước khi phân công các ngươi thực hiện nhiệm vụ thì ta muốn hỏi một chút. Các ngươi có ai đỡ đầu hay không.

Nghe Tiểu Quế Tử nói vậy, các thái giám đều lặng im, thấy cảnh này Trần Văn Cảnh cũng không lên tiếng. Tuy nói tên thái giám áo tím kia nói rằng hắn có thể báo tên của hắn, trong lúc phân công nhiệm vụ.

Có điều Trần Văn Cảnh không làm vậy. Thứ nhất qua thời gian tiếp xúc, Trần Văn Cảnh dựa vào tính cách của tên kia. Phán đoán hắn là tầng lớp trung tầng thái giám, có thực quyền tại trong hoàng cung.

Vì vậy đi theo hắn rất dễ dàng bị dính vào những cuộc đấu đá nội cung, chết thế nào cũng không biết. Chính vì vậy Trần Văn Cảnh cược xem lần phân công này, hắn bị đưa đến đâu. Nếu như có thể được phân công đến nơi ở của các hoàng phi là tốt nhất. Bởi vì nơi đó dễ dàng thực hiện được ý đồ của hắn.

- Nhưng nếu bị phân công đến các khu vực tạp dịch, vậy thì đời này của hắn xong rồi. Đừng bao giờ có thể nhìn thấy hoàng đế mà thực hiện kế hoạch của mình.

Bạn đang đọc Hoạn Quan sáng tác bởi thanhphong1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphong1234
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.