Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không nghĩ được tụa đề.

Tiểu thuyết gốc · 1008 chữ

Chương 11: Không nghĩ được tựa đề.

Một tuần. Trong vòng một qua, Orochimaru ba người liền sớm chạy trở về Làng Lá.

Trên đường cũng đụng độ một chút kẻ địch. Với thực lực bọn hắn, đánh bại mấy cái cấp độ địch nhân cũng là chuyện dễ dàng vượt qua.

Đứng trước mặt bọn họ bây giờ là thầy của họ Sarutobi Hiruzen.

Orochimaru một mặt lạnh nhạt báo cáo thiệt hại quân mình cho Hiruzen.

Hiruzen cũng là một mặt trầm lặng, gật đầu đem mấy cái giấy tờ qua một bên. Sau đó liền bảo bọn họ rời khỏi đây.

Duy chỉ Orochimaru vẫn ở lại.

Hắn chua chát nói:”Có thể cho ta biết chuyện lúc trước, ngài nói là gì không?”

Liền cách xưng hô cũng từ “lão sư, lão đầu tử” sang “ngài”.

“Không phải ta đã nói rồi sao.” Hiruzen tựa như không muốn nhắc lại chuyện cũ, nhăn mặt nói.

“Ta muốn cụ thể hơn!” Orochimaru đôi mắt kiên định, nói ra.

Nhận ra rằng không có được lời giải thích hợp lí thì Orochimaru sẽ không rời đi, Hiruzen thở dài một cái, hai tay xoa xoa huyệt thái dương, nói rằng:

“Đối phương gồm ba người, trong đó một người có vẻ sử dụng Minh độn từ Làng Mây, một người sử dụng nhẫn thuật chưa thấy bao giờ, và một người sử dụng Thuỷ độn.”

“Không biết bằng cách nào bọn hắn nắm được tình báo tuyệt mật của chúng ta, nên đã phục kích sắn ở đấy.”

“Trong trận chiến, Hatake Sakumo hi sinh, Kato Dan bị bắt đi, cùng hàng loạt các Ninja trung nhẫn, thượng nhẫn khác cũng hi sinh.”

Orochimaru nghe vậy liền chán nản, sau đấy hắn xoay người rời đi.

Nhưng trước lúc đó, Hiruzen nói thêm một câu làm cho trái tim như muốn nguội lạnh của Orochimaru được thắp sáng thêm lần nữa.

“Ở đó bọn ta tìm thấy Nawaki.”

“Ở đâu!”

Orochimaru quay ngoắt lại, kêu lên.

“Bệnh viện số 1.”

Nghe được vị trí xong, hắn lập tức sử dụng tốc độ cao nhất chạy đến.

Khoảng chừng 15 phút sau, hắn liền đến nơi. Tra hỏi phòng bệnh, sau đấy hối hả chạy đến.

Xoạch

Mở cửa phòng ra, trước mắt hắn là một cậu bé tóc nâu đang nằm ngủ, nhìn cảnh tượng này Orochimaru khóc.

Đúng vậy, hắn khóc.

Con người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình.

Hắn không phải là một cái không có cảm xúc người, chỉ là bình thường hắn đem nó che dấu thật kĩ mà thôi.

Nawaki và hắn sớm đã phát triển một thứ tình cảm là thầy trò. Cho nên nhìn hắn còn sống khiến hắn vui mừng khôn xiết, đến mức bật khóc.

Orochimaru đem cỗ cảm động này che dấu thêm lần nữa, lau đi nước mắt của mình, rồi rời khỏi nơi này.

Vẫn ở văn phòng Làng Lá, Hiruzen lại bắt đầu cắm cúi làm việc, đột nhiên đọc một cái văn bản khiến hắn kinh ngạc:

“Vậy mà vẫn còn người sống sót của tộc Uzumaki, nam sao. Cũng tốt, nam nữ không quan trọng, bây giờ chúng ta đã có hai cái ứng cử viên cho Jinchuriki rồi.”

“Ít nhất vẫn có chút tin vui.”

Ở học viện Ninja.

Một cái tóc đỏ nam hài, bước lên bục dành cho lão sư dơ cao cánh tay của mình lên.

Hắn nói to:”Vâng vâng, ta tên Uzumaki Nagato, sở thích học nhẫn thuật, không thích thì chưa biết. Ước mơ là sống một cuộc sống vui vẻ, vô lo vô nghĩ.

“May quá, là một đứa trẻ bình thường.” Lão sư học viện âm thầm mỉm cười.

Vì màn phát hiểu của hắn chả có gì đặc biệt nên các học sinh không có cười nhạo hắn, nhưng có một cái tinh ý học sinh, kêu:”Sao họ ngươi lại giống với Ớt đỏ sôi máu, một cái vòng xoáy đã đủ rồi, giờ lại thêm một cái vòng xoáy nữa.”

Nghe thế, mấy cái nghịch ngợm học sinh khác cũng hùa theo, nói:

“Vậy từ giờ ta kêu hắn là Ớt đỏ số hai đi.”

“Không. Nghe chán quá, hay gọi là Ớt đỏ mặt thộn.”

“Nghe cũng được, vậy gọi hắn là Ớt đỏ nhút nhát đi.”

“Ớt đỏ nhút nhát, ớt đỏ nhút nhát!”

Kushina đang ngồi trên cao, nhìn cảnh bọn họ chế giễu, học sinh mới đến liền tức sôi máu lên, đang định ho bọn họ một bài học thì thấy giáo đã quát to, ổn định lại trật tự lớp học, sau đó xếp chỗ ngồi Nagato ở gần Kushina.

Đây là lệnh từ Danzo đại nhân, hơn nữa Hokage đại nhân có vẻ cũng không phản đối gì nên hắn cũng vâng dạ mà nghe theo.

Theo hắn biết thì chắc Danzo định cho hai đứa trẻ này cưới nhau, sinh con đẻ cái để tạo ra những đứa trẻ tộc Uzumaki khác, quá trình này mặc dù sẽ kéo dài nhưng cũng còn tốt chán so với việc để tộc Uzumaki biến mất mãi mãi theo nghĩa đen.

Nagato bước từng bước đến chỗ Kushina sau đó im lặng ngồi vào, Kushina đối với Nagato mặc dù có hứng thú, nhưng thấy hắn thuộc dạng học sinh kiệm lời nên cũng lười giao tiếp.

Thầy giáo lúc này vỗ tay một cái to, sau đó nói:”Bây giờ chúng ta sẽ học đối kháng, các học sinh theo ta ra ngoài.”

“À, học sinh mới có quyền chọn đi hoặc không, dù sao đây cũng là buổi học đầu tiên mà.”

Cả lớp trong phút chốc quay sang nhìn Nagato, Nagato không nói gì chỉ lặng lặng gật đầu một cái.

Thầy giáo thấy vậy liền hiểu ý, một lần nữa nói to:”Như vậy cả lớp ra sân nào. Xếp thành một hàng theo ta.”

“Rõ.”

P/s: Viết 2000 chữ trở lên mệt quá! Từ giờ viết 1000 chữ trở lên thôi!

Bạn đang đọc Hokage: Ta Là Một Đống Nhân Vật Phụ sáng tác bởi Peryvcv99

Truyện Hokage: Ta Là Một Đống Nhân Vật Phụ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Peryvcv99
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.