Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lăng Phong Tự - Ngao Du

Tiểu thuyết gốc · 1641 chữ

Trên đường đên Lăng Phong Tự...

-Phạm Cầu huynh đệ, thí chủ mau đi nhanh, trời tối là không đi được nữa đâu... - Lão Hoà Thượng nói...

-Ngươi pháp lực cao cường như vậy, không lẽ sợ quái vật sao? - Tín hỏi.

-Sức mạnh cao cường? Từ lúc găp thí đến giờ ta đã thi triển chiêu thức lần nào đâu.

-Ta... ta chẳng qua đoán mò... Thấy ngươi có thể làm tên kia hoảng sợ như vậy, tất ngươi phải không tầm thường...

-Thí chủ quả thật mới không tầm thường, thôi chúng ta mau lên đường kẻo muộn...

Nói đoạn, lão triệu hồi một luồng khí thần - thứ mà Tín cảm nhận được sức mạnh vô cùng lớn - tức tốc đã vừa đến nơi, trời cũng vừa chập tối...

- May là kịp, bần tăng thấy thí chủ di chuyển quá chậm, nếu bần tăng không thi triển Phong Hành Thuật thì chưa chắc đã đến nơi...

- Ngươi... Ngươi khinh bỉ ta... Ta cũng đường là quán quân giải chạy đua ở trường năm nào... - Nói chốc, hắn quay đầu lại, thấy phía sau mịt mù khói trắng, thấy từ phía ngọn núi bên kìa chính là căn nhà của Tiểu Thiên... Ta đã đi xa đến vậy sao...

-Úi-Căn nhà bỗng chốc bị bóng đen bao phủ, hắn thấy ánh sáng le lói ngụt tắt, tất cả như màn hư vô...

- Tiểu Ca Ca, đừng nhìn... dù sao ta cũng chỉ ở đó ban ngày...

- Rốt cục là gì... Không phải quái vật đó chứ?

-Đó là Hắc Quân Sát Thủ, nơi này vốn là biên giới giữa Phong Quốc và Thổ Quốc, cứ đến tối là chúng lại sang đây thu thập thông tin... - Lão Hoà Thưoengj giảng giải

- Khoan - Tiểu Thiên thét lên, dường như đã nhớ ra chuyện gì... - Ngươi là người của Hoả Quốc? Trường học chỉ có Hoả Quốc mới có thôi!

Trong đầu Tín lúc này đang liên tưởng đến việc ca ca của Tiểu Thiên bị Hắc Quân sát hại, hoàn toàn không để ý đến lời của Tiểu Thiên...

- Ngươi... mau trả lời ta!

Tín chưa kịp định thần lại thì một toán người mặc áo đen tiến đến, bao vây bốn người...

- Các ngươi... còn dám xâm phạm lãnh địa của Bổn Toạ để mà làm loạn?

- Tên hoà thượng thúi, lúc sáng ngươi đả thương anh em bọn ta, bọn ta còn chưa phục thù...

Tín dường như đã hiểu sơ qua mọi chuyện, ban ngày, Lão Hoà Thượng mạnh hơn Hắc Quân, ban đêm thì ngược lại, cho nên bấy giớ chúng mới bao vây tấn công lão hoà thượng...

Hắn lùi ra sau để tránh giao chiến, mặc cho hai tên hoà thượng và Tiểu Thiên chiến đấu quyết liệt với bảy tên Hắc Quân...

- Mau giao đấu...

- Gì, ai đấy? - Tín bỗng nghe một giọng nói kỳ lạ vang lên trong đầu...

Không ai trả lời lại...

Chả hiểu chuyện gì, Tín càng ngày càng lùi xa chiến trường, miệng thốt lên:

- Các ngươi đấu tiếp đi, ta không biết võ công, ta xin cáo từ...

Bỗng phía sau Tín lại xuất hiện bốn tên Hắc Quân khác, lại bao vây hắn...

- Ta... ta... Không biết võ công...

- Thì sao... - Một tên trong số chúng đáp lại lạnh lùng...

- Bỉ ổi... Các ngươi đừng hành hạ người không biết võ công...

- Chúng ta đang cần người không biết võ công - Chúng cười lớn...

- Nãy giờ ta đùa thôi, thực ra ta chính là Phạm Cầu, là cao thủ võ lâm đây... - Tín giả bộ nguy hiểm...

- Bọn ta đang cần bắt Phạm Cầu, thì ra ngươi ra hiến mạng!

- Đĩ moẹ tụi mày! - Tín không kìm được, nhưng cũng giả bộ nguy hiểm, tay giả vờ vận chân khí...

Những tên Hắc Quân cũng bắt đầu lao vào... Thôi chết bà nó rồi lượm ơi... Tín nghĩ thầm...

-Mau dừng lại - Lão Hoà Thượng quát, Tín như tìm được ánh sáng, ngó qua thì thấy bốn tên Hắc Quân đã bị đánh bại... Hay lắm hoà thượng... Nhưng ba tên còn lại đang giữ Tiểu Thiên, uy hiếp hai tên hoà thượng...

- Cha...

Vãi thật, vậy ai cứu ta chứ... Tiểu Thiên, vì ngươi mà ta bị thế này, ta có làm ma cũng không tha cho ngươi...

- Dừng lại đi nào...

Tín thấy xung quanh xuất hiện một luồng năng lượng Hắc Ám, ngước lên thì thấy một thanh niên tuấn tú, oai phong, mặc đồ xanh nhưng lại toả ra nguồn năng lượng kì dị...

- Thành Chủ... Tất cả bọn chúng, chúng thần đã lo xong xuôi, người không cần phải bận tâm...

- Thả hết bọn chúng ra...

- Nhưng... nhưng mà...

- Không nhưng nhị gì hết... Ta chỉ cần mỗi Phạm Cầu... - Nói đoạn, hắn bước đến chỗ Tín - Ngươi chính là Phạm Cầu?

- Đúng... đúng... Chính ta...

- Giải hắn về, nhốt vào đại lao cho ta...

Cái đậu moé nó, Tín chửi thầm...

Lũ Hắc Quân kia thả Tiểu Thiên ra, đưa những tên Hắc Quân bị thương trở về, còn vài tên được giao nhiệm vụ đưa Tín về, nhốt vào ngục...

Tín bị đánh đến bất tỉnh, tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong một căn phòng tối, tay chân bị trói, nhất nhất không thể cử động được.

- Ca Ca, người mau thả hắn ra, hắn không phải Cầu Đại Ca...

- Muội còn gọi hắn là đại ca...

- Muội... muội... tên đó... hắn là giả không phải Phạm Cầu... Tên súc sinh đó... Hắn đâu dễ để bị huynh bắt như vậy...

- Muội nói muốn tìm Phạm Cầu, giờ lại muốn thả hắn? Thôi để ta gọi Đại Trưởng Lão ra xác nhận vậy...

- Muội muốn huynh không được làm hại người vô tội...

- Phạm Cầu giết ca ca muội, muội còn tha thứ cho hắn... Ta thật hết nói nổi...

- Muội... Muội...

- Gọi Triệu Trưởng Lão cho ta! - Lâm Thành Chủ ra lệnh cho tên lính...

Từ trong phòng giam, Tín đã nghe hết câu chuyện, vẫn còn đang rối rắm về mối quan hệ của Phạm Cầu với cô gái kia thì bỗng cửa mở ra...

Một lão già tầm 70 bước vào, cười khà khà, lão phát ra nguồn năng lượng còn khủng khiếp hơn lão hoà thượng...

- Chẳng qua chỉ là giả mạo, ngươi lại kêu ta...- Lão già vừa nói vừa nhìn Tín.

- Ta đâu biết hình dáng Phạm Cầu ra sao đâu, gọi ngươi để nhận biết thật giả thôi... - Lâm Thành Chủ thưa

- Không có chuyện gì thì ta đi đây, ngươi lo mà xử tên nhóc này đi...

- Khoan, Đại Trưỡng Lão, ngươi phải nhớ lúc trước ngươi bảo gì với ta...

- Ta chỉ giúp ngươi lần này thôi, phần còn lại ngươi tự mà lo liệu... - Nói đoạn, Lão rút ra một bình thuốc, đưa cho Lâm Thành Chủ, tức thì họ Lâm chụp lấy ngay rồi cất đi...

Chờ Triệu Trưởng Lão đi khỏi, Lâm Thành Chủ bước đến trước mặt Tín, cười hà hà:

- Ta biết là ngươi đã tỉnh rồi, ngươi đừng hòng lừa ta...

Tín giả bộ như không nghe, mắt vẫn nhắm nghiền...

Lâm Thành Chủ rút gươm kề cổ Tín:

- Thôi thì đành cho ngươi về cõi chết vậy...

- Ca ca, người không được làm hại người vô tội...

Họ Lâm đành thu kiếm lại:

- Tha cho ngươi lần này...

Tín giả bộ không nghe, không nói gì hết...

Tên thành chủ quay mặt đi, trở về phòng mình, trước khi đi hắn còn dặn cô nương kia:

- Tiếu Tiếu, ngươi đừng quá si tình...

Lúc này, Tín mở khé đôi mắt lén nhìn cô nương kia, quả thực xinh đẹp không ngờ, Tín nghĩ thầm, Phạm Cầu sao hắn may mắn đến vậy chứ ...

Tiếu Tiếu tiến đến gần Tín, dường như đã biết Tín nhìn lén cô, Tín nhắm nghiền mắt...

- Mau mở mắt ra đi...

Tín giả bộ không nói tiếng nào...

Tiếu Tiếu tiến gần lại Tín hơn, Tín cảm giác ngột ngạt khó tả~~

- Phạm Cầu, huynh có biết là muội yêu huynh, yêu huynh nhiều lắm không? Tại sao huynh lại ra tay sát hại ca ca muội...

- Ta đâu phải Phạm Cầu, tránh xa ta ra....

Tín dường như không chịu nổi, cơ thể hắn nóng bức khó tả, làm cho các vết thương trên người hắn càng thêm nhói đau.

- Ta biết chứ... Phạm Cầu Ca Ca đâu có yếu đuối như ngươi... Phạm Cầu đâu dễ bị Lâm Ca Ca bắt được...

- Có tránh ra không thì bảo, ngươi phiền phức quá rồi...

Bỗng Tiếu Tiếu khuỵu gối xuống, nước mắt từ từ lăn trên hai gò má xinh đẹp...

- Ta xin lỗi... Ta xin lỗi... - Tín vội vã xin lỗi nhưng trong lòng thầm nghĩ: "Con bà mày, mày khóc tí nữa tên kia vào thấy, ta có mà tan xương nát thịt..."

- Ngươi không có lỗi... Lỗi do ta... Tại ta quá yêu Phạm Cầu...

Nói đoạn, Tiếu Tiếu khóc càng ngày càng lớn, chả khác gì trẻ con, nhưng cô cũng chỉ mới 15 tuổi, một khi cô đã yêu thì yêu đến hết lòng...

- Tiếu Tiếu, tại sao muội khóc?

Thôi chết moẹ, cái con bà mày, ta xin lỗi rồi mà, Tín nghĩ thầm...

- Lâm Ca Ca, muội đâu có khóc...

Xảo trá, Tín chửi rủa...

- Muội đừng lừa ta, tên nhóc giả mạo này đã làm gì muội...

- Ca Ca, người đa nghi quá rồi...

- Tên giả mạo kia, nhận của ta một chưởng...

Nói đoạn, hắn vận công lực, khác hẳn với tên hoà thượng kia, tên kia tích khí, còn hắn tích ... ĐẤT!

Có giúp ta chết sớm hơn cũng đừng dùng tới thứ đó chứ, dù gì ta cũng nằm dưới đó mà...!

Bạn đang đọc Hỗn Giới Đoạ Lạc Tinh Hoa sáng tác bởi nhavancucsuc

Truyện Hỗn Giới Đoạ Lạc Tinh Hoa tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhavancucsuc
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.