Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em ngồi ở đâu anh ngồi ở đó

Phiên bản Dịch · 2539 chữ

Mạc Ni Tây Vương Hậu hôm nay mặc một bộ trang phục màu hồng, trang phục thiết kế theo phong cách Đông Nam Á, cả người thoạt nhìn ung dung duyên dáng lại không mất phần ưu nhã.

Bên cạnh bà là một nam một nữ phân biệt đứng ở hai bên sườn, con trai là hoàng tử Tống Bạc Sơn cùng con gái công chúa Long Lạp Vi.

Hai người đều kế thừa vẻ đẹp của Mạc Ni Tây Vương Hậu, nhưng vẻ ngoài của họ có phần pha trộn hơn.

Tiến vào đại sảnh, họ liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Mục lão gia tử một tay chống quải trượng, một tay nắm cánh tay của Mục Duyên Đình, đứng dậy hướng Mạc Ni Tây Vương Hậu đi qua, cười nói, “Mạc Ni Tây phu nhân, đã lâu không gặp.”

Mạc Ni Tây phu nhân vội vàng đi tới, cười nói, “Lão gia tử gần đây thân thể khoẻ chứ?”

Mục lão gia tử, “Nhờ phúc của phu nhân, lão nhân ta còn chờ ôm cháu đây.” Ông nói, xoay người hướng Hứa Niệm An vẫy vẫy tay, ôn nhu nói, “An An, tới đây, ta giới thiệu cho con một vị khách quý.”

Hứa Niệm An không kiêu ngạo không siểm nịnh đi tới, cười cùng Mạc Ni Tây Vương Hậu chào hỏi, “Mạc Ni Tây phu nhân, chào ngài, chúng ta lại gặp mặt. Tống tiên sinh, Long Lạp Vi tiểu thư, chào các vị.”

Dù sao cũng là ở Hoa Quốc, nếu Mục lão gia tử đối với bên ngoài xưng hô Mạc Ni Tây Vương Hậu là phu nhân, kia có nghĩa là, bọn họ cũng không muốn cho người khác biết được thân phận của bọn họ.

Cho nên, Hứa Niệm An cũng lựa chọn loại xưng hô đại chúng này.

Quả nhiên, Mạc Ni Tây Vương Hậu sau khi nhìn thấy Hứa Niệm An cũng phi thường cao hứng, bà cũng không biết vì sao, khi gặp Hứa Niệm An, bà luôn có loại cảm giác thân thiết nói không nên lời.

Mục lão gia tử nhìn qua lại hai người bọn họ đánh giá, cười nói, “Như thế nào, An nha đầu cùng phu nhân có quen biết sao?”

Mạc Ni Tây Vương Hậu cười nói, “Đúng vậy, nói đến thì tôi cùng Hứa tiểu thư thật là có duyên phận, hơn nữa tôi phi thường thưởng thức tài hoa của Hứa tiểu thư.”

Mục lão gia tử vừa lòng gật đầu, cười nói, “Đúng vậy, tác phẩm của An nha đầu ta cũng đã xem qua, thực không tồi, không tồi.”

Hai người lại tiếp tục nói vài câu, lão quản gia lại đây nhắc nhở, “Lão tiên sinh, đã đến lúc khai tiệc.”

Mục lão gia tử gật đầu, nghiêng đầu nói với Mục Duyên Đình, “Đi ra sảnh sau tiếp mọi người thôi.”

Mục Duyên Đình đáp lời, theo thứ tự tiếp đón mọi người đi đến sảnh sau.

Sảnh sau của Mục gia là nơi chuyên môn tổ chức các loại yến hội, những người trẻ tuổi của Mục gia thường thích tổ chức tiệc tối ở phía sau hoa viên hoặc là phía sau biệt thự, làm tiệc đứng cái loại hình thức, nhưng các trưởng bối đặc biệt là Mục lão gia tử, vẫn là thích ở sảnh sau chiêu đãi khách nhân.

Khách khứa đi vào tòa sảnh sau, Mục Duyên Đình đỡ Mục lão gia tử đứng ở phía trước, trước nói vài câu khách sáo, đơn giản chính là cảm ơn mọi người có thể dùng thời gian bận rộn của mình mà đến đây chúc thọ lão nhân gia.

Mục lão gia tử tuy rằng đã qua tuổi tám mươi, nhưng thanh âm vẫn còn to lớn vang dội, trung khí mười phần, lại rất hài hước, nói mấy câu xuống dưới, chọc đến các khách khứa ở đây đều cười liên tục.

Bữa tiệc thực mau bắt đầu, Mục Duyên Đình lôi kéo tay Hứa Niệm An để cô cùng ngồi vào bàn của mấy người Mục gia, Hứa Niệm An nghĩ nghĩ vẫn cảm thấy không ổn, liền chối từ nói, “Em nghĩ vẫn là thôi đi, mọi người người một nhà ngồi cùng nhau, em ngồi lẫn vào không tốt?”

Nghe Hứa Niệm An nói như vậy, Mục Duyên Đình sắc mặt lập tức trầm xuống, thanh âm đều mang theo vài phần tức giận, anh nói, “Cái gì mà lẫn vào? Bạn gái của anh cùng anh ngồi cùng một bàn, có cái gì sai?”

“Em không phải có ý này.” Hứa Niệm An lập tức giải thích, “Em chính là cảm thấy một bàn kia toàn bộ đều là người của Mục gia, em đi qua ngồi không thích hợp.”

Mục Duyên Đình nhíu mày nói, “Như thế nào không thích hợp?”

Hứa Niệm An mím môi, đành phải ăn ngay nói thật, nhưng lời này lại không thể bị người khác nghe được, cho nên chỉ có thể để sát vào tai Mục Duyên Đình nhỏ giọng nói, “Người của Mục gia không phải chỉ có một mình anh mang theo bạn gái hoặc là bạn trai tới tham gia tiệc sinh nhật của ông nội, bạn gái hoặc bạn trai của bọn họ không phải đều phải ngồi ở bàn khác sao? Em không nghĩ muốn trở thành người đặc biệt, càng không muốn bị người ta đàm luận.”

Hoá ra là vì nguyên nhân này.

Mục lão gia tử tuy rằng chỉ sinh ra có cha của Mục Duyên Đình cùng Mục Vân Hề hai người con, nhưng anh em của Mục lão gia tử lại sinh rất nhiều người con, cho nên người của Mục gia ở bên ngoài thoạt nhìn, vẫn là một đại gia tộc chi phồn diệp thịnh.

Mục Duyên Đình cười lạnh một tiếng, “Thân phận bọn họ hôm nay là bạn trai bạn gái, nhưng ai biết ngày mai còn có phải hay không, nói thêm nữa, bọn họ như thế nào có thể cùng em so sánh?”

Hứa Niệm An trừng mắt liếc anh một cái, nhẹ giọng nói, “Được rồi, đừng nói chuyện đó nữa, nhanh đến chỗ anh ngồi đi, anh không thấy được ông nội đều đang nhìn chúng ta sao? Em sẽ ngồi bàn bên cạnh, yên tâm, sẽ ngồi rất gần anh.”

“Không được.” Mục Duyên Đình trực tiếp giữ chặt tay Hứa Niệm An, bá đạo nói, “Em ngồi ở chỗ nào, anh liền ngồi ở chỗ đó.”

Hứa Niệm An nghe anh nói xong làm cho không biết nên giận như thế nào.

Sinh nhật của Mục gia gia, Mục Duyên Đình không đi ngồi ở bàn chủ vị, lại cùng cô đi ngồi ở bàn khách nhân, này không phải là nói giỡn sao?

Đang nghĩ ngợi làm thế nào để khuyên anh ấy, thì thanh âm của Mục lão gia tử truyền tới, lão gia tử vui tươi hớn hở hỏi, “An nha đầu, Duyên Đình, hai người các con còn không mau lại đây ngồi xuống, còn đứng ở nơi đó làm cái gì?”

Mục Duyên Đình nhìn Hứa Niệm An nhướng mày, ánh mắt kia như là đang nói: Thế nào, đây chính là ông nội kêu em qua đó ngồi, em sẽ không nghĩ tới lời ông nội nói đều không nghe chứ?

Mục lão gia tử đều tự mình mở miệng, Hứa Niệm An tự nhiên là không có khả năng lại chối từ, chỉ là cảm thấy phỏng chừng hôm nay buổi tối qua đi, nàng liền sẽ trở thành tiêu điểm nghị luận của những người ở nơi này.

Mục Duyên Đình vừa đưa Hứa Niệm An vào chỗ ngồi, đột nhiên nghe được Đường Ngâm Thu âm dương quái khí nói, “Lão gia tử đối với bạn gái của Duyên Đình thật đúng là xem trọng, nhìn xem ở đây có người nào được đãi ngộ như thế này đâu.”

Không chờ Mục lão gia tử nói chuyện, Mục Duyên Đình cũng đã nắm tay Hứa Niệm An nhàn nhạt nói, “An An hiện tại không chỉ là bạn gái của cháu.”

Mọi người nghe được lời anh nói, lập tức sửng sốt.

Cả Hứa Niệm An cũng đều ngơ ngẩn nhìn anh.

Mục Duyên Đình nghiêng người, một đôi mắt đen thật sâu nhìn chằm chằm Hứa Niệm An, một lát sau, anh cười cười, thu hồi tầm mắt của chính mình, nhìn lướt qua biểu tình khác nhau mọi người trên bàn cơm, nhàn nhạt nói, “Cháu có một cái tin tức tốt, muốn cùng mọi người tuyên bố.”

Hứa Niệm An ước chừng biết anh muốn nói gì, bàn tay bị anh nắm chặt, trong lòng bàn tay thế nhưng ra một tầng mồ hôi mỏng.

Quả nhiên giây tiếp theo, cô nghe được người nam nhân bên cạnh nói, “An An đã đáp ứng lời cầu hôn của cháu, chúng cháu tính toán ba tháng sau, cử hành hôn lễ.”

Mục Duyên Đình sau khi nói xong, đầu tiên trên bàn cơm là một trận trầm mặc, không đợi mọi người kịp phản ứng, liền nghe được Mục lão gia tử cao hứng nói, “Tốt, An An không tồi, có thể gả cho con, là phúc khí của Mục gia chúng ta, An An con yên tâm, thời gian ba tháng, đối với Mục gia chúng ta mà nói, để tổ chức một hồi hôn lễ, vậy là đủ rồi, chỉ cần có lão nhân gia ta ở đây, liền sẽ không ủy khuất An nha đầu con.”

Mục lão gia tử đều nói như vậy, Hứa Niệm An lúc này lại từ chối, liền có điểm làm kiêu, vì vậy cô cười nói, “Vâng, cảm ơn ông nội vì con mà nhọc lòng.”

Mục lão gia tử cao hứng xua xua tay, “Ai, này như thế nào có thể nói là nhọc lòng, vì hôn sự của con cùng Duyên Đình, lão nhân gia ta trong lòng còn rất cao hứng đây.”

Những người khác trên bàn cơm, “………”

Chính là chúng ta không cao hứng cho lắm a.

Vì biểu đạt bất mãn của chính mình, bác cả của Mục Duyên Đình, cũng chính là chồng của Đường Ngâm Thu, Mục Hành trực tiếp ở trên bàn cơm nói, “Duyên Đình, không phải bác cả không đồng ý hôn sự của các người, chỉ là hôn nhân đại sự, không thể nói đùa, thế nào cũng phải cùng trưởng bối trong nhà thương lượng một chút? Huống hồ Hứa tiểu thư.” Ông nhìn thoáng qua Hứa Niệm An ở phía đối diện, trong mắt xẹt qua một tia khinh thường, “Nghe nói gần nhất trong nhà có chuyện không hay, bác xem, có phải hay không nên trước tìm hiểu rõ ràng thân phận của Hứa tiểu thư, lại tính toán tới chuyện kết hôn?”

Nói chuyện quanh co lòng vòng cuối cũng muốn nói Hứa Niệm An là một đứa con hoang.

Mục Duyên Đình nơi nào có thể chịu đựng được người khác nói Hứa Niệm An không tốt, lập tức sắc mặt trầm xuống, âm thanh lạnh lẽo nói, “Cháu muốn cưới chính là An An, không phải thân phận của cô ấy, bác cả lời này là có ý tứ gì? Chẳng lẽ cháu cưới ai, còn phải trải qua sự đồng ý của các người? Còn cùng trưởng bối trong nhà thương lượng, bác cả cảm thấy bối phận của bác so với ông nội cao hơn sao, bác cảm thấy lời của ông nội là không được sao?”

Bàn bên này khoảng cách tương đối gần mấy bàn khách nhân, họ cũng đều nghe được nội dung nói chuyện.

Nghe được Mục Duyên Đình tin tức muốn kết hôn, mọi người đầu tiên là cảm thấy có điểm không dám tin tưởng, sau lại nghe được Mục Duyên Đình nói lời này, đều biết Mục Duyên Đình đối với Hứa Niệm An bênh vực đến mức nào.

Chê cười, ông nội của người ta đều đã đồng ý, Mục Hành một người bác mà cũng ở chỗ này khoa tay múa chân, khó tránh khỏi sẽ làm cho người khác suy nghĩ.

Mọi người đều biết, các gia tộc hào môn đều đối mặt một vấn đề giống nhau, đó chính là bên trong tranh quyền đoạt lợi.

Mục Hành vẫn luôn cảm thấy chính mình là con trai trưởng, cho nên đối với Mục lão gia tử đem vị trí Mục gia gia chủ trực tiếp truyền cho Mục Duyên Đình, ngày thường liền có phê bình kín đáo, đương nhiên ngầm cũng làm qua không ít động tác nhỏ, nhưng là ở Mục gia luôn luôn muốn gia hòa vạn sự hưng, lại nói Mục Hành ngầm làm những động tác nhỏ đó cũng không tạo ra được tác động nào, cho nên những việc này, người Mục gia vẫn luôn không cho người bên ngoài biết, nhưng trên thế giới này không có bức tường nào không có gió, Mục Hành làm ra những chuyện đó, hoặc nhiều hoặc ít vẫn là sẽ truyền tới tai của các gia tộc khác.

Cho nên, dần dần mà mọi người cũng liền đều biết, ở Mục gia, Mục Hành thích cùng Mục Duyên Đình đối nghịch.

Bên này Mục Hành không nghĩ tới Mục Duyên Đình sẽ trực tiếp không giữ mặt mũi của ông trước mặt mọi người như vậy, ông cả người đều âm lãnh vài phần, hừ lạnh một tiếng nói, “Bác làm sao dám cùng lão gia tử đánh đồng, nhưng cháu là Mục gia gia chủ, kết hôn tự nhiên là phải tìm hào môn quý nữ có bối cảnh tương đương, không nói vì Mục gia gia nghiệp, chính là vì Mục gia thanh danh, cháu cũng nên tìm một nữ nhân có thân thế trong sạch, theo bác biết, Hứa tiểu thư đã từng kết hôn qua một lần? Duyên Đình trước khi gặp Hứa tiểu thư, việc nữ nhi không quá để bụng, cho nên khi gặp được Hứa tiểu thư mới có thể lâm vào quá sâu, làm ra quyết định cũng không đủ bình tĩnh, bác xem, chuyện hôn sự, vẫn là không cần nóng vội, miễn cho về sau các người lại hối hận, khi đó, thanh danh của Hứa tiểu thư ở bên ngoài, có thể không phải là qua hai lần kết hôn đơn giản như vậy.”

Mục Duyên Đình cười lạnh một tiếng, “Bác cả thật đúng là vì cháu mà suy nghĩ, bất quá nếu bác cả coi trọng Mục gia gia nghiệp như vậy, vừa vặn trợ lý của cháu qua mấy ngày nữa liền phải từ Đông Nam Á bên kia trở lại, sự nghiệp Đông Nam Á bên kia, Mục gia chúng ta có bao nhiêu quan trọng, tin tưởng bác cả đều không thể không biết, Cao Dương trở lại, cũng yêu cầu cần phải có một người có thể quyết định qua đó, không bằng liền an bài bác cả qua đó đi.”

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.