Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại đây, anh giúp em xoa

Phiên bản Dịch · 1618 chữ

Mục Duyên Đình nói, “Mẹ của anh là con gái nuôi của người trong hoàng thất Xiêm Quốc, dì Lan cùng dì Hồng là người của hoàng thất, mẹ của anh là do các dì chăm sóc mà lớn lên, cho nên các dì xem như người nhà của mẹ anh, tự nhiên cũng liền tính là người nhà của anh.”

Cơm chiều ăn cũng tương đối đơn giản, nhưng tay nghề của dì Lan thực tốt, không chỉ món canh mà các món khác đều rất ngon.

Đặc biệt là mì xào thịt ba chỉ, Hứa Niệm An đặc biệt thích, liền ăn nhiều hơn một chén, thời điểm ăn xác thật là thỏa mãn cơn thèm ăn, nhưng sau khi ăn xong, bụng liền bắt đầu không thoải mái.

Thịt ba chỉ có quá nhiều dầu mỡ, Hứa Niệm An khi còn nhỏ bởi vì bữa đói bữa no nên bị đau dạ dày, đồ ăn dầu mỡ ăn nhiều liền dễ dàng không thoải mái.

Cô nhăn khuôn mặt nhỏ, ở biệt thự đi tới đi lui, hy vọng làm như vậy có thể làm thức ăn trong dạ dày mau chóng tiêu hóa.

Chẳng được bao lâu, dì Lan bưng một chén canh tiêu thực lại đây, đưa cho Hứa Niệm An, “Phu nhân mau đem cái này uống hết đi, tôi mới vừa dùng sơn tra, quả táo, kê nội kim cùng trần bì nấu ra tới, uống xong, bụng liền sẽ thoải mái một ít.”

Hứa Niệm An cảm thấy có điểm mất mặt, lần đầu tiên tới đây, liền bởi vì tham ăn mà bụng khó chịu.

Mục Duyên Đình nhưng thật ra không cảm thấy có cái gì, anh ngồi ở trên sô pha, chờ đến khi dì Lan đi rồi, anh hướng Hứa Niệm An vẫy vẫy tay, “Lại đây, anh giúp em xoa bụng.”

Hứa Niệm An không nghĩ để anh hỗ trợ xoa, ai biết anh có thể hay không thừa dịp cơ hội này đối với cô giở trò, nhưng dạ dày thật sự là quá khó chịu, cô không có biện pháp, đành phải đi đến bên cạnh Mục Duyên Đình, để bàn tay to của anh một chút một chút ở trên bụng nhỏ của cô nhẹ nhàng xoa ấn.

Bàn tay nam nhân dày rộng ấm áp, ở trên bụng nhỏ của cô một chút một chút xoa ấn, làm Hứa Niệm An tức khắc cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, cô híp mắt, nằm ở trên vai Mục Duyên Đình, buồn ngủ dần dần đánh úp lại.

Ở lúc Hứa Niệm An mơ mơ màng màng, cô nghe Mục Duyên Đình ở bên tai nhẹ nhàng mà nói, “An An.”

Thanh âm của anh thực nhẹ, là tiếng thì thầm của đôi tình nhân.

Hứa Niệm An nhắm mắt lại đáp lời.

Mục Duyên Đình lại kêu một lần, “An An.”

Hứa Niệm An mở mắt ra, vừa vặn đối diện với mắt đen thâm thúy của anh, cô càng buồn ngủ hơn, cong cong khóe miệng, tiến lên, nhẹ nhàng hôn lên khóe miệng Mục Duyên Đình.

Hôn xong, liền nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.

Mục Duyên Đình, “………”

Một lát sau, Mục Duyên Đình cười mắng một câu, “Ăn xong liền ngủ, em thật đúng là một chú heo con.”

Bị Mục Duyên Đình mắng heo con Hứa Niệm An, bởi vì dạ dày đã thoải mái, buồn ngủ liền càng đậm, cô ở trong lòng ngực Mục Duyên Đình tìm được cái tư thế thoải mái, liền chìm sâu vào giấc ngủ.

············

Buổi sáng ngày hôm sau, Hứa Niệm An ở trên giường lớn trong phòng ngủ tỉnh lại.

Trên giường không có người nào, Hứa Niệm An duỗi cái eo lười, ở trên giường lớn lăn vài vòng, lúc lăn trở về, vừa vặn Mục Duyên Đình mở cửa đi vào.

Anh ở trên đầu giường ngồi xuống, cúi đầu rũ mắt nhìn cô, “Cảm giác thế nào, dạ dày có còn không thoải mái hay không?”

Hứa Niệm An nhìn anh biểu tình nghiêm túc, buồn cười, “Xem em ngủ say như vậy, liền biết nhất định là không có việc gì.”

Mục Duyên Đình nhéo nhéo tay cô, “Vậy mang em đi một chỗ.”

Hứa Niệm An, “Địa phương nào?”

Mục Duyên Đình hỏi cô, “Lặn xuống nước được không?”

Hứa Niệm An lắc lắc đầu.

Mục Duyên Đình cười nói, “Hôm nay là ngày nắng, trong chốc lát mang em đi.”

Có kinh nghiệm đau thương đêm hôm qua, Hứa Niệm An bữa sáng ăn không nhiều lắm, chỉ uống một chén cháo, ăn một quả trứng gà.

Mục Duyên Đình đem trứng gà trong tay của mình lột ra rồi đưa tới cái đĩa trước mặt Hứa Niệm An, “Trong chốc lát lượng hoạt động khá lớn, ăn nhiều một chút không có việc gì.”

Căn biệt thự này tuy rằng ở giữa sườn núi, nhưng dưới chân núi chính là biển rộng.

Nước biển xanh thẳm, sóng biển một tầng chồng lên một tầng, từ cửa sổ phòng ngủ nhìn ra, phi thường xinh đẹp lại đồ sộ.

Trên bãi biển, có thân ảnh mấy người đong đưa, hình như là đang chuẩn bị cái gì, Hứa Niệm An cảm thấy kia hẳn là chuẩn bị trang bị dùng cho bọn họ trong chốc lát lặn xuống nước.

Chỗ xa hơn có một chiếc du thuyền.

Bởi vì biệt thự ở giữa sườn núi, cho nên muốn xuống núi, nhất định phải ngồi xe.

Ngày hôm qua lúc lên núi trời đang mưa, Hứa Niệm An không có thể xem phong cảnh trên núi, hiện tại vừa thấy, mới phát hiện, từ giữa sườn núi đến dưới chân núi, tuy rằng đường không dài, nhưng lại có phong cảnh độc đáo.

Ô tô thực mau ngừng ở trên bờ cát, bên trong chính là bờ cát, ô tô cũng không có biện pháp mà chạy đi vào.

Trừ bỏ Hứa Niệm An, Mục Duyên Đình chỉ dẫn theo Cao Dương cùng Bạch Khải Thần.

Hai người hẳn là không phải lần đầu tiên tới nơi này, cho nên trang bị đều thực đầy đủ, mang theo kính râm cùng mũ đánh cá màu đen, tay phải thậm chí còn xách một cái thùng sắt.

Hứa Niệm An nhìn thoáng qua thùng sắt trong tay hai người, ngược lại nhỏ giọng hỏi Mục Duyên Đình, “Bọn họ cầm thùng làm gì?”

Mục Duyên Đình nhìn cũng chưa nhìn một cái, nhàn nhạt trả lời, “Câu cá.”

Hứa Niệm An có điểm không rõ, “Chúng ta không phải muốn lặn xuống nước sao? A, em hiểu rồi, lặn xong lại câu cá phải không?”

“Không phải.” Mục Duyên Đình nói, “Chỉ có hai chúng ta lặn xuống nước, bọn họ chỉ có thể câu cá.”

Hứa Niệm An, “………”

Hoá ra bọn họ hai người tới là bồi Thái Tử đọc sách.

Mấy người chậm rãi hướng du thuyền đi qua.

Chờ khi đến gần, người trên du thuyền cùng mấy người bên cạnh đều đứng lên, “Tiên sinh, mọi thứ đều chuẩn bị tốt, hiện tại liền xuất phát sao?”

Mục Duyên Đình nắm tay Hứa Niệm An lên du thuyền, anh dựa ở trên lan can kim loại, tháo kính râm xuống, nhìn ra biển rộng mênh mông vô tận, hỏi Hứa Niệm An, “Sợ hãi sao?”

Hứa Niệm An nghĩ đến du thuyền chuẩn bị tiến ra biển rộng, cảnh tượng chính mình mang theo trang bị lặn vào biển sâu, “Em không biết, có lẽ sẽ sợ hãi.”

Mục Duyên Đình cười cười, anh xoay người đối với những người mặc đồ đen phía sau phân phó, “Xuất phát.”

Du thuyền từ từ đi vào trung tâm vùng nước sâu của biển rộng xanh thẳm.

Nhìn biển rộng trước mắt, Mục Duyên Đình đối với Hứa Niệm An nói, “Chờ em lần này học xong lặn nước, lúc chúng ta chụp ảnh cưới, liền có thể chụp một bộ chủ đề lặn nước.”

Hứa Niệm An không nghĩ tới anh có cái chủ ý này.

Cô nghiêng đầu hỏi anh, “Còn có cái gì anh không có nói cho em biết không? Về hôn lễ của chúng ta.”

“Không có.” Mục Duyên Đình cười nói, “Nếu có, kia có thể là bởi vì anh còn không có nghĩ ra đi.”

Du thuyền thực mau tới vùng biển sâu.

Những người biết lặn đều biết, trung tâm biển sâu là nơi tràn ngập lãng mạn cùng bất ngờ, thậm chí, không cần trước đó học tập lặn nước, liền có thể ở vùng nước sâu chân chính cảm giác được lặn xuống nước mới lạ thế nào, đặt mình trong dòng nước mát lạnh sáng trong của nước biển, ánh mặt trời bị nước chiết xạ thành vô số ngôi sao, ở trước mắt không ngừng mà lập loè, diệu động.

Mục Duyên Đình lôi kéo tay Hứa Niệm An, cười đối với cô nói, “Đi thôi, anh dẫn em đi xem chút đồ vật thú vị, em nhất định sẽ thích.”

Anh nói xong, liền nắm tay Hứa Niệm An vào khoang thuyền, bên trong là toàn bộ trang bị lặn nước, mũ bảo hiểm, ống dẫn khí, cáp liên lạc, điện thoại, áo lặn, nút chặn áp suất cùng giầy lặn xuống nước.

Mục Duyên Đình trước mặc trang bị thật tốt cho Hứa Niệm An, mới bắt đầu mặc cho chính mình.

Khi mặc xong đồ lặn, Hứa Niệm An đột nhiên nói, “Mục Duyên Đình, em đã nói với anh chưa, em không biết bơi.”

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.