Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Mục tiên sinh thật là may mắn

Phiên bản Dịch · 1735 chữ

Không chỉ có Quý Thừa Ngọc là không dự đoán được ở chỗ này lại gặp được Hứa Niệm An.

Cả Hứa Niệm An cũng không nghĩ tới, sẽ ở loại địa phương này lại gặp được Quý Thừa Ngọc.

Nhưng khi cô nhìn thấy Quý Khánh Sơn phía sau Quý Thừa Ngọc, đột nhiên liền nghĩ đến chuyện mấy ngày hôm trước Mục Duyên Đình cùng nói với cô.

Anh nói Quý Khánh Sơn cũng không giống bộ dáng mà cô đã nhìn thấy.

Hoàn toàn ngược lại, ông ấy ngấm ngầm ở sau lưng làm rất nhiều chuyện mà người khác không biết được, thậm chí còn thuê người bắt cóc cô cùng Quý Thừa Ngọc.

Nhưng rốt cuộc Quý Khánh Sơn cũng là trưởng bối mà cô đã kính trọng từ nhỏ, lúc nghe thấy những lời này, cô vẫn là mong đợi, hy vọng những điều này đều là Mục Duyên Đình đã lầm, nhưng khi cô ở chỗ này nhìn thấy Quý Khánh Sơn, cô biết, Mục Duyên Đình nói những lời đó đều là thật sự.

Có đôi khi, thật là tri nhân tri diện bất tri tâm.

Đúng lúc này, Quý Khánh Sơn cười cười mà đi tới, ông ta mặc bộ áo vạt dài màu trắng bạc, cười tủm tỉm nhìn Hứa Niệm An, “Nguyên lai là An An, đã lâu không gặp, An An con thoạt nhìn khí sắc cũng không tệ lắm.”

Hứa Niệm An đang suy nghĩ, ý thức được rút về, cô cười với Quý Khánh Sơn, “Chào chú Quý, thoạt nhìn chú Quý, khí sắc cũng thực không tồi.”

“Phải không?” Quý Khánh Sơn cười cười, ngược lại đối với Mục Duyên Đình nói, “Mục tiên sinh đường xa mà đến, nhìn dáng vẻ lần này món đồ đặt cược rất là mê người đi.”

Mục Duyên Đình nhàn nhạt nói, “Tôi đối với món đặt cược không có hứng thú, lần này là vì mang An An lại đây chơi thôi.”

Lúc Mục Duyên Đình nói lời này, Quý Khánh Sơn thoáng nhìn qua bên cạnh Quý Thừa Ngọc, lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.

Một tiếng động thật lớn đột nhiên vang lên, “Phanh” một tiếng, ở cách đó không xa trong nước biển bỗng chốc nổ tung.

Rất nhiều người bị động tĩnh dọa sợ, liền khắp nơi tìm chỗ trốn.

Mục Duyên Đình khom lưng bảo vệ phần đầu Hứa Niệm An, ở bên tai cô nhẹ giọng nói, “Đừng sợ, không có việc gì.”

Quả nhiên, giây tiếp theo, phía trước của đại sảnh đột nhiên bị người ta mở ra, một lão giả mặc áo bào trắng từ bên trong đi ra.

Đi theo phía sau hắn ta là mấy người phụ nữ trang điểm, bộ dáng rất là cung kính.

Lão giả mắt nhìn những người trốn tránh khắp nơi, con mắt vẩn đục tràn đầy khinh thường, ngay sau đó hắn nhàn nhạt nói, “Lúc trước sớm đã nói qua, đánh cuộc hôm nay, nghe tiếng pháo là bắt đầu.”

Cho nên, thật là không rõ, những người này đang sợ cái gì.

Hắn nói xong, lại lần nữa nhìn lướt qua những người đang trốn tránh, lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người vào đại sảnh.

Đại sảnh chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là dành cho triển lãm sản phẩm.

Đương nhiên, cái gọi là sản phẩm triển lãm, đều không phải là chỉ đồ vật, có đôi khi, cũng có thể là con người.

Tầng thứ hai là khán đài quan sát.

Tầng thứ ba là nơi đánh cuộc lần này, chỉ có những người khách quý mới được đến đây, hoặc cũng có thể nói nơi này là khu VIP.

Không hề nghi ngờ, Hứa Niệm An đi theo Mục Duyên Đình được mới tới lầu ba.

Đứng trên cầu thang, lão giả hơi mỉm cười với Mục Duyên Đình, “Tiểu Mục tiên sinh, đã lâu không thấy, nghe nói cậu lần này nam hạ mang theo phu nhân, nói vậy vị đây chính là phu nhân đi?”

Mục Duyên Đình nhàn nhạt trả lời, nghiêng đầu nhỏ giọng giới thiệu với Hứa Niệm An, “An An, vị này chính là bạn cũ của ông nội, Hàn công.”

Hứa Niệm An hướng về ông hơi hơi gật đầu, “Hàn công.”

Hàn công cười nói, “Quả nhiên khó gặp mỹ nhân, tiểu Mục tiên sinh thật là may mắn.”

Mục Duyên Đình cười cười, “Đa tạ khích lệ.”

Lúc này người hầu đi lên tới, ở bên tai Hàn công nói nhỏ vài câu, Hàn công sắc mặt không thay đổi, xoay người nói với Mục Duyên Đình, “Tiểu Mục tiên sinh mời tự nhiên, tôi nơi này còn có chút sự tình muốn xử lý một chút.”

Mục Duyên Đình gật gật đầu, “Hàn công xin mời.”

Hàn công vừa đi, đoàn người Mục Duyên Đình liền tiến vào phòng của mình.

Cao Dương ở một bên nhỏ giọng nói, “Tiên sinh, tôi vừa rồi giống như nghe được câu nói của người nọ có chữ Mục Lam.”

Mục Duyên Đình bước chân dừng lại, quay đầu lại nhìn anh, “Cậu xác định?”

Cao Dương lỗ tai rất thính, anh nói như vậy, nhất định là bởi vì nghe được cái gì.

Cao Dương gật gật đầu, “Hắn xác thật có nhắc tới Mục đại tiểu thư.”

Mục Duyên Đình híp mắt, “Mục Lam này, chỉ sợ là đem lời tôi nói trở thành gió bên tai.”

Anh hướng qua Bạch Khải Thần nói, “Tra một chút hành trình của con bé, nhìn xem nó hiện tại rốt cuộc có ở Xiêm Quốc hay không.”

Bạch Khải Thần gật đầu, lập tức lấy ra một chiếc laptop nhỏ, để ở trên bàn, đôi tay ở trên bàn phím nhanh chóng thao tác.

Hứa Niệm An có chút giật mình nhìn Bạch Khải Thần, hỏi Mục Duyên Đình, “Hóa ra trợ lý đặc biệt Bạch có trình độ máy tính cao như vậy?”

Không cần Mục Duyên Đình trả lời, Cao Dương đã thay thế anh nói, “Thân phận thật sự của Khải Thần kỳ thật là một hacker.”

Mục Duyên Đình mặt không có biểu tình gì nhìn anh một cái.

Cao Dương lập tức sửa lời nói, “Lúc trước khi chưa đi theo tiên sinh, thân phận thật sự của Khải Thần kỳ thật là một hacker, nhưng mà từ sau khi đi theo tiên sinh, thân phận thật của cậu ta liền biến thành trợ lý đặc biệt của tiên sinh.”

Hứa Niệm An hỏi, “Vậy thân phận thật sự của trợ lý đặc biệt Cao là gì?”

Nếu Bạch Khải Thần là hacker, vậy Cao Dương hẳn là cũng không kém đi?

Lần này trả lời Hứa Niệm An không phải Cao Dương, mà là Mục Duyên Đình, giọng anh thanh lãnh nói, “Nhà điều chế thuốc, cậu ta thân phận thật sự là một nhà điều chế thuốc.”

Hứa Niệm An ngẩn ra nghiêng đầu nhìn Mục Duyên Đình, “Nhà điều chế thuốc?”

Mục Duyên Đình, “Còn nhớ rõ chúng ta lần đầu tiên gặp mặt không, lúc em bị đánh thuốc, anh cho em uống thuốc giải, thuốc kia, chính là do Cao Dương chế ra.”

Hứa Niệm An bội phục gật gật đầu, “Hóa ra trợ lý đặc biệt Cao lại lợi hại như vậy a.”

Cao Dương hắc hắc cười nói, “Không dám nhận, không dám nhận.”

Bạch Khải Thần, “Tiên sinh, hành trình của đại tiểu thư đã tra được.”

Mục Duyên Đình, “Nói.”

Bạch Khải Thần nói, “Cô ấy không có rời đi Xiêm Quốc.”

Mục Duyên Đình lạnh lùng cười, “Quả nhiên.”

Bạch Khải Thần nói, “Nhưng, cô ấy thật sự đã mua vé máy bay trở về đế đô, chỉ là lúc sắp lên máy bay, ở giữa phát sinh chuyện, cô ấy mới trở lại.”

Mục Duyên Đình, “Tiếp tục nói.”

Bạch Khải Thần nói, “Trận đánh cuộc buổi tối hôm nay, trong đó một cái đặt cược chính là một cái mở quặng ngọc lớn nhất Xiêm Quốc, chỉ là cái mỏ quặng ngọc này, có người đoạt từ trong tay gia tộc của Khoác Lôi, mà Khoác Lôi tiểu thiếu gia chính là bạn tốt của đại tiểu thư, cô ấy đại khái là bởi vì nghe được tin tức này, mới cùng Khoác Lôi cùng nhau rời khỏi sân bay một lần nữa trở lại đây.”

Mục Duyên Đình ánh mắt tối sầm, “Bọn họ hiện tại ở đâu?”

Bạch Khải Thần thấp giọng nói, “Liền ở trong hội đánh cuộc này.”

Liền ở ngay lúc này, trong đại sảnh có tiếng vang lên.

Một giọng nữ điềm đạm, dùng tiếng Anh nói, “Các vị tiên sinh, nữ sĩ, phía dưới là sản phẩm triển lãm thứ nhất, công chúa thất lạc của Xiêm Quốc làm phần đặt cược, giá mở đầu là 3 triệu đô la Mỹ.”

Hứa Niệm An lôi kéo cánh tay Mục Duyên Đình, thấp giọng hỏi, “Công chúa như thế nào lại thành món đặt cược, đây là có ý tứ gì?”

Mục Duyên Đình một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm khu triển lãm ở lầu một, thanh âm đạm nhiên, “Hai chữ công chúa chỉ là mánh lới thôi, rốt cuộc quốc vương cùng vương hậu tiền triều đều lưu lạc tới Hoa Quốc rồi, Xiêm Quốc lại sao có thể có một vị công chúa, chỉ sợ vị công chúa này lại có một thân phận địa vị khác.”

Anh vừa nói xong, hai gã người hầu nâng một cái bao tải đi ra, tới vị trí trung gian, đem bao tải hướng trên mặt đất một ném, bao tải phát ra âm thanh “Ô ô ô” nức nở.

Hai gã người hầu mở bao tải ra, một nữ nhân lập tức từ bao tải chui ra.

Chờ đến khi nhìn thấy rõ ràng nữ nhân từ bao tải chui ra, Hứa Niệm An không khỏi trợn to hai mắt.

Mục Duyên Đình cả người nhẹ nhàng hơn, nhàn nhạt nói, “Anh đã nói, chỉ sợ vị công chúa này có một thân phận khác.”

Hứa Niệm An nửa là kinh sợ, nửa là nghi hoặc nói, “Mục Lam, Mục Duyên Đình, phía dưới người nọ, không phải là Mục Lam sao?”

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.