Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúc mừng, cô đã có thai

Phiên bản Dịch · 1642 chữ

Không thể không thừa nhận, Hình Giản Ninh bộ dạng thật sự …… rất xinh đẹp.

Đúng vậy, thật sự chỉ có thể dùng hai chữ xinh đẹp để hình dung.

Nam nhân mà dùng từ này để miêu tả, Hứa Niệm An chỉ mới đọc qua trong sách, nhưng mà chưa có gặp qua, thẳng đến khi nhìn thấy Hình Giản Ninh.

Nhưng mà nghe nói, loại người có diện mạo này, ở Xiêm quốc sẽ bị người ta trào phúng.

Bởi vì chính là lớn lên quá giống nữ nhân, Hình Giản Ninh không chỉ giống nữ nhân, hắn thậm chí so với nữ nhân còn muốn diêm dúa lẳng lơ hơn.

Hắn nhìn Hứa Niệm An, lộ ra một nụ cười còn tươi đẹp hơn so với nữ nhân, hướng Hứa Niệm An đi tới, "Hứa tiểu thư, không nghĩ tới, chúng ta lại gặp mặt."

Ngay khi thấy có người đến, Hứa Niệm An đối với việc nhìn thấy Hình Giản Ninh thật ra cũng không có vẻ kinh ngạc, cũng hướng hắn lộ ra nụ cười nhạt, "Hình lão bản, xin chào."

Hình Giản Ninh ngồi xuống ghế bên cạnh cô, cầm lên một ly nước, tự mình uống.

Hứa Niệm An: ………

Cô thật sự rất muốn nói, cái ly này là cái ly cô từng uống qua.

Hình Giản Ninh ngẩng đầu, một đôi hoa đào mắt nhìn chằm chằm cô, "Làm sao vậy?"

Hứa Niệm An lắc lắc đầu, nói, "Hình lão bản, bắt tôi lại đây, muốn làm gì?"

Hình Giản Ninh nhưng thật ra không có lập tức trả lời vấn đề của cô, lại uống thêm một chút nước, sau đó hỏi, "Ở đây ăn ngủ có quen không?"

Cái gọi là không đánh người đang cười, vị Hình lão bản này rất là biết cách dùng, Hứa Niệm An cũng không giống như đối với Long Lạp Vi cùng hắn đối chọi gay gắt, cô nói, "Rất tốt, cám ơn Hình lão bản khoản đãi, nhưng mà, Hình lão bản còn không có trả lời câu hỏi của tôi.”

Hình Giản Ninh cười cười, hắn đứng dậy, cúi đầu, một đôi hoa đào mắt tựa tiếu phi tiếu cẩn thận quan sát Hứa Niệm An trong chốc lát.

Ánh mắt hắn quá mức trần trụi, làm Hứa Niệm An có chút không được tự nhiên lùi lại phía sau mấy bước, cả người lông tóc đều dựng ngược lên, cảnh giác hỏi hắn, "Hình lão bản, muốn làm gì?"

Hình Giản Ninh vươn tay muốn chạm vào má của Hứa Niệm An.

Bị Hứa Niệm An nghiêng đầu né tránh.

Hình Giản Ninh tấm tắc hai tiếng, "Nhìn gần như vậy, đúng là đẹp hơn, trách không được ngay cả Mục Duyên Đình một người luôn luôn không gần nữ sắc, đều bị cô mê hoặc."

Hứa Niệm An nói, "Hình lão bản hôm nay lại đây tìm tôi, chính là vì nói lời này sao?"

Hình Giản Ninh lắc đầu, hắn lại ngồi lại trên ghế, diêm dúa lẳng lơ trên mặt, mang theo vài phần khác thường, hắn nói, "Đương nhiên không phải, tôi lại đây, là có một tin tức tốt, muốn nói cho cô biết."

Hứa Niệm An nhíu nhíu mày, nhìn hắn.

Hình Giản Ninh mỉm cười, nói, "Chúc mừng cô, Hứa tiểu thư, cô đã mang thai."

Hứa Niệm An cả kinh.

Sau một lúc lâu đều không có phản ứng lại đây.

Hình Giản Ninh "Ha ha" cười hai tiếng, lại nói với Hứa Niệm An, "Cô nói lúc sau, nếu Mục Duyên Đình biết được tin tức tốt này, chính là có cái phản ứng gì?"

Hứa Niệm An rốt cục cũng có phản ứng, sắc mặt của cô, đã muốn lạnh đi bảy phần, cô hỏi, "Anh rốt cuộc muốn như thế nào?"

"Như thế nào đâu?" Hình Giản Ninh nhìn chằm chằm cô, chậm rãi nói, "Trên tay tôi giữ tài sản có giá trị lợi thế tăng, tôi đương nhiên là cao hứng."

Hắn nói xong, trực tiếp đứng dậy, trước khi đi, còn không quên ân cần nhắc nhở Hứa Niệm An một câu, "Phụ nữ có thai nhất định phải nhớ kỹ, phải giữ được giấc ngủ ngon, tôi cùng ông Kira không giống nhau, Hình Giản Ninh tôi rất thương hương tiếc ngọc, cho nên, chỉ cần cô thành thật một chút, tôi cam đoan sẽ không tổn thương đến cô."

Hình Giản Ninh nói xong rồi bước đi.

Liên tiếp ba ngày, phạm vi hoạt động của Hứa Niệm An đều giới hạn trong căn phòng không lớn không nhỏ này.

Hình Giản Ninh cũng không có xuất hiện qua.

Mỗi ngày, thiếu nữ có làn da ngâm rất đúng giờ đưa cơm cho cô, buổi tối cũng sẽ theo thường lệ chuẩn bị cho cô một chén canh cá.

Hứa Niệm An trong lòng càng ngày càng nóng nảy.

Từ khi Hình Giản Ninh nói cho cô biết mình mang thai vào ba ngày trước, Hứa Niệm An bắt đầu nhận thấy được trên cơ thể của mình phát sinh rất nhỏ biến hóa.

Hơn nữa, cô hiện tại không dám tùy tiện làm việc gì, bởi vì cô hiện tại đã không phải chỉ còn một người.

Buổi tối, thiếu nữ làn da ngâm lại vội đưa cơm tới cho cô, cô bắt đầu nghĩ muốn dùng tay để nói chuyện với cô thiếu nữ.

Nữ hài tử tuy rằng ngại ngùng, nhưng thực thông minh, khi Hứa Niệm An lần thứ hai hỏi cô ấy tên gì, cô ấy lấy ra một chút nước, lấy ngón tay dính nước, ở trên bàn, viết xuống một chữ.

Hứa Niệm An cẩn thận đọc một chút, cô ấy viết là chữ: A-N

Cô gái kêu là An.

Hứa Niệm An trong lúc ăn cơm, cẩn thận quan sát đến nhất cử nhất động của cô ấy.

Cô muốn từ trên người cô ấy tìm điện thoại di động.

Chỉ cần có thể có một cái di động, cô liền có thể liên lạc được với Mục Duyên Đình.

Bất quá thực đáng tiếc, An mỗi lần vội vàng tới đưa cơm cho cô, đều thẳng tắp đứng ở một bên người cô, nhìn thấy cô ăn cơm xong, sau đó liền thành thành thật thật cầm chén đũa thu thập đứng lên.

Hứa Niệm An chưa từng gặp qua, cô ấy có điện thoại gọi tới, hoặc là chơi đùa điện thoại.

Nhưng mà Hứa Niệm An sợ chính mình chờ không được lâu như vậy, cô biết, theo thời gian một ngày qua một ngày, bụng của cô sẽ càng lúc càng lớn, đến lúc đó, đứng lên hành động, chỉ biết càng thêm không có phương tiện.

Hứa Niệm An một bên cái miệng nhỏ uống canh cá, một bên dùng ngôn ngữ tay nói chuyện với An.

Cô dùng tay làm một tư thế như đang nói chuyện điện thoại, hỏi An, "Cô có di động không?"

An gật đầu, sau đó lại lắc đầu.

Hứa Niệm An nhíu lông mày, cô không hiểu được An muốn biểu đạt ý gì.

An dùng tiếng Xiêm nói, "Tôi biết cô muốn nói chính là di động, nhưng mà tôi không có."

Hứa Niệm An rốt cục buông tha cho tiếp tục cố gắng tìm hiểu ý tứ của An.

Cô nghĩ chắc quên đi, cô gái này thoạt nhìn thật lương thiện, đừng đến lúc đó bởi vì nguyên nhân của cô, mà làm cho thiếu nữ này chọc giận Hình Giản Ninh.

Như vậy sẽ không tốt lắm.

Không biết có phải bởi vì Hứa Niệm An nhắc tới hay không, vào lúc ban đêm, cô ở trong mộng, cảm nhận được một cỗ hơi thở nguy hiểm, chậm rãi hướng tới gần mình.

Hứa Niệm An mạnh mẽ mở hai mắt.

Dưới ánh đèn mờ nhạt, cô nhìn thấy khuôn mặt âm trầm của Hình Giản Ninh.

Hứa Niệm An phút chốc nắm chặt chiếc mền trên người, cả người mỗi cọng tóc sợi lông đều bị vây trong trạng thái cảnh giác, cô hỏi, "Ngươi muốn làm gì?"

Hình Giản Ninh vươn ngón tay thon dài, một chút tới gần Hứa Niệm An đặt lên chiếc cổ thon dài tinh tế, thanh âm của hắn như ác ma địa ngục lạnh như băng, "Hứa tiểu thư, cô biết không, bị hít thở không thông mà chết là một cái chết vô cùng khó chịu."

Hứa Niệm An bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, cô hỏi, "Anh muốn giết tôi?"

“Ha ha ha ha." Hình Giản Ninh đột nhiên phá lên cười, hắn nói, "Cô gái nhỏ ngốc nghếch này, tôi như thế nào có thể muốn giết chết cô chứ, cô biết không, nếu tôi muốn đoạt lại những thứ nguyên bản thuộc về tôi, chỉ có thể dựa vào cô."

Hắn nói xong, đột nhiên đứng dậy, "Tôi thật sự có chút không thể chờ được, nếu tôi nói cho Mục Duyên Đình biết tin tức cô đã mang thai, cô có thể càng thêm thoải mái hay không?”

………

Buổi sáng ngày hôm sau, lúc Hứa Niệm An tỉnh lại, người đem bữa sáng đến cho cô đã đổi thành một người phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ trung niên hơi béo, trên mặt không có biểu tình gì, cũng không giống như An, chờ cô ăn xong, mới thu thập rời đi, mà vừa đặt bữa sáng xuống liền bước đi.

Nửa giờ sau, mới quay lại một lần nữa, thu thập bát đĩa.

Hứa Niệm An không biết có phải bởi vì đêm qua cô hỏi An di động, cho nên Hình Giản Ninh mới lâm thời thay đổi người chăm sóc cô.

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.