Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tống Bạc Sơn không chết

Phiên bản Dịch · 1734 chữ

Hình Giản Ninh có khuôn mặt còn tinh xảo xinh đẹp hơn cả nữ nhân, ở dưới nắm tay của Mục Duyên Đình, nháy mắt biến thành đầu heo sưng vù.

Bất quá Mục Duyên Đình cũng không có tốt hơn là bao, không phải nói anh bị Hình Giản Ninh đánh có bao nhiêu thảm.

Mà khi bắt đầu trận vật lộn này, chính là Mục Duyên Đình đơn phương áp chế Hình Giản Ninh, cho nên Mục Duyên Đình cũng không có chịu thương tổn qua.

Nhưng mà Mục Duyên Đình đêm qua mới bị thương, hôm nay lại hung hăng mà đánh Hình Giản Ninh như vậy, vết thương trên bàn tay vốn là còn chưa có kịp khép lại một lần nữa nứt ra, Hình Giản Ninh trên mặt đầy máu, kỳ thật đa số đều là của Mục Duyên Đình.

“Tiên sinh.” Bạch Khải Thần mặt đầy lo lắng nhìn tay Mục Duyên Đình, “Tay của ngài cần lập tức băng bó một chút, nếu không sẽ phế bỏ.”

Hình Giản Ninh cặp mắt đào hoa kia cũng sưng vù, xuyên thấu qua một khe hở nhỏ thấy được miệng vết thương trên tay Mục Duyên Đình, tiếp tục hô, “Mục Duyên Đình người điên này, vì đánh lão tử, ngươi liền chính tay mình đều từ bỏ sao!”

“Câm miệng!” Mục Duyên Đình lạnh giọng quát lớn, “Nói thêm một chữ nữa, tin hay không lão tử hiện tại liền giết chết ngươi!”

Hình Giản Ninh ngậm miệng lại, kỳ thật khi hắn nghe được tin Hứa Niệm An đã chết, hắn liền biết Mục Duyên Đình sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy, rốt cuộc, người ta đã cứu mẹ hắn, hắn lại hại lão bà của người ta.

Cho nên Hình Giản Ninh tự biết đuối lý, cũng không dám nói thêm cái gì nữa.

Nhưng mà vừa rồi hắn có thể cảm giác được, ở trong nháy mắt kia, Mục Duyên Đình thật sự muốn mệnh hắn.

Mục Duyên Đình cuối cùng vẫn là buông Hình Giản Ninh ra.

Không phải bởi vì nơi này là chùa, càng không phải bởi vì hắn nói có bí mật muốn nói cho anh biết, mà là bởi vì anh biết, Hứa Niệm An chết, Hình Giản Ninh tuy rằng không thoát khỏi quan hệ, nhưng mà không thể gánh vác căn bản trách nhiệm này.

Mục Duyên Đình buông Hình Giản Ninh ra, xoay người muốn đi.

Hình Giản Ninh ở phía sau anh kêu, “Mục lão bản, không muốn nghe một chút ta vừa rồi nói bí mật là gì sao?”

Mục Duyên Đình quay đầu lại lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, “Ta nghe nói nửa tháng trước, cha của ngươi Hình lão bản đột nhiên trúng gió, ngươi muốn nói bí mật, không phải là muốn nói cho ta biết, nguyên nhân chân chính hắn trúng gió chứ?”

Hình Giản Ninh kéo kéo khóe miệng, tê dại, đau quá!

“Người già rồi, trúng gió không phải thực bình thường sao, ta muốn cùng ngươi nói bí mật cũng không phải là cái này, ta là muốn nói cho ngươi biết, người vừa rồi các ngươi thỉnh cao tăng siêu độ kia, căn bản không có chết.”

Mục Duyên Đình sửng sốt, “Ngươi đang muốn chơi ta?”

Hình Giản Ninh, “Tin hay không tùy ngươi, tốt xấu gì ta cùng A Mộc Nhĩ gia tộc cũng coi như có chút giao tình, ta nói cho ngươi chuyện này là vì, ngươi đã cứu mẹ của ta, hiện tại chúng ta hai người huề nhau, về sau lại gặp mặt, ta nghĩ sẽ không lại giống như hôm nay, ta sẽ đánh trả.”

“A.” Mục Duyên Đình cười lạnh một tiếng, vừa rồi hắn nơi nào là không nghĩ muốn đánh trả, mà căn bản là không có cơ hội đánh trả.

Hình Giản Ninh toét miệng, một cái tát chụp lên trên đầu một thủ hạ, dùng tiếng Xiêm Quốc mắng, “Các ngươi còn ngu xuẩn đứng đó, ta dưỡng các ngươi có ích lợi gì?! Còn không nhanh lăn đi!”

Người bị hắn đánh ôm đầu đỡ hắn dậy quay đi.

················

Trên xe, Bạch Khải Thần quay ngược lại nói với vệ sĩ, “Đi trước bệnh viện phụ cận.”

Ở trên đường đi bệnh viện, Mục Duyên Đình tựa hồ không hề có nhận thấy được thương tổn trên tay, ngược lại dọc theo đường đi đều tự hỏi về câu nói kia của Hình Giản Ninh.

Tống Bạc Sơn không có chết?

Đây là sự thật chăng?

Hình Giản Ninh không có cần thiết phải lừa anh.

Nhưng mà An An đã từng nói với qua với anh, Tống Bạc Sơn là qua đời khi cùng với cô bị nhốt trong tầm hầm ngầm, lúc đó là An An tận mắt nhìn thấy.

Chuyện An An tận mắt nhìn thấy, sao có thể là giả?

Trừ phi, Mục Duyên Đình ánh mắt chợt lóe, Tống Bạc Sơn lúc trước là giả chết.

Nhưng mà nếu như là giả chết , hắn vì cái gì không nhanh chóng cùng bọn họ liên hệ?

Mấy vấn đề này, mỗi một cái đều ở làm Mục Duyên Đình bối rối.

Xe việt dã ở cửa, bệnh viện chậm rãi ngừng lại, Bạch Khải Thần nói, “Tiên sinh, chúng ta đã đến bệnh viện.”

“Ân.” Mục Duyên Đình thu hồi suy nghĩ, nhàn nhạt lên tiếng, mở cửa xuống xe.

Bác sĩ nhìn thấy tay Mục Duyên Đình huyết nhục mơ hồ, cả người có điểm hỏng mất, ông dùng tiếng Xiêm Quốc nói, “Vị tiên sinh này, cậu không quá yêu quý thân thể của mình, miệng vết thương lần thứ hai xé rách, thực dễ dàng tạo thành cảm nhiễm, hơn nữa không dễ khép lại ……”

Mục Duyên Đình một đôi mắt lạnh nhìn qua, bác sĩ bị dọa đến run rẩy, nhanh chóng ngậm miệng lại.

Ông làm nghề y nhiều năm như vậy, chưa từng có gặp qua người bệnh hung dữ như vậy.

“Miệng vết thương nứt quá lớn, tôi may mấy mũi, trước chích thuốc tê đi.”

Bạch Khải Thần đặc biệt sợ Mục Duyên Đình lúc này sẽ nói: Không cần chích, trực tiếp may.

Cho nên, anh vội nói trước khi Mục Duyên Đình mở miệng, “Tiên sinh, tôi đã giúp ngài lấy thuốc tê.”

Mục Duyên Đình ngẩng đầu, nhàn nhạt nhìn anh ấy một cái.

Bạch Khải Thần yên lặng rụt rụt cổ.

Sau khi chích thuốc tê, bác sĩ thực mau giúp anh may lại, nhìn chằm chằm ánh mắt Mục Duyên Đình có thể đông chết người, dặn dò nói, “Tiên sinh, mấy ngày nay nhất định không thể đụng vào nước, quan trọng nhất chính là nhớ lấy, không thể lại lần nữa làm miệng vết thương vỡ ra, trừ phi cậu thật sự không nghĩ muốn bàn tay này nữa.”

Bạch Khải Thần ở một bên nói, “Bác sĩ, chuyện ông dặn dò, tôi đều nhớ kỹ.”

Bác sĩ liếc anh ấy một cái, lắc đầu, lại lần nữa nói, “Bốn ngày sau, lại đây cắt chỉ, được rồi, có thể đi rồi.”

Tiếng bác sĩ còn chưa nói xong, Mục Duyên Đình cũng đã đứng lên, bước chân dài, hướng ra phía ngoài đi ra.

Bạch Khải Thần cùng bác sĩ nói cám ơn, vội vàng đuổi theo.

Tiến vào trong xe, Mục Duyên Đình liền phân phó nói, “Đem chuyện Hình Giản Ninh vừa mới nói nói cho A Việt tướng quân cùng bác sĩ Phổ Lâm.”

Bạch Khải Thần gật đầu, “Được, tôi liền đi làm, nhưng mà tiên sinh, ngài cảm thấy Hình Giản Ninh nói, là sự thật sao?”

Mục Duyên Đình lạnh lùng nói, “Tôi không biết chuyện này là thật hay giả, nhưng mà tôi biết, nếu như hắn nói dối, đối với hắn không có chỗ nào tốt cả, huống hồ, chúng ta đã đáp ứng Mạc Ni Tây Vương Hậu, cho dù là thi thể cũng phải giúp bà tìm được, huống chi, Tống Bạc Sơn có khả năng lại còn sống.”

Bạch Khải Thần gật đầu, “Vâng!”

···············

Vì để Hứa Niệm An ở trong biệt thự không bị nhàm chán, Quý Thừa Ngọc cố ý để cho Vu tẩu ở nhà mở đài truyền hình tiếng Hoa.

Kỳ thật Hứa Niệm An cũng không thích xem TV, chỉ là ở trong biệt thự, thật sự là quá nhàm chán, có đôi khi, cô sẽ mở TV ra xem, là kênh tiếng Hoa, nhìn xem tin tức, hoặc là xem mấy tập phim truyền hình Hoa Quốc.

Mấy ngày nay Xiêm Quốc mưa to, cho nên tin tức nơi nơi đều truyền phát tin tức sau cơn mưa to này, toàn bộ Xiêm Quốc đều gặp nạn, đồng thời truyền phát một ít tin tức về việc cứu trợ.

Hứa Niệm An lần đầu tiên ở nước ngoài nhìn thấy loại tình huống này, liền đối với phương thức xử lý thiên tai của nước ngoài có chút tò mò, ngồi ở trên sô pha nhìn không ít tin tức cứu tế của mấy ngày nay.

Đương nhiên, đây là kênh truyền hình tiếng Hoa, do người Hoa ở Xiêm Quốc sáng lập, tự nhiên sẽ đưa một ít tin tức người Hoa đối với cứu trợ cho trận thiên tai này.

Trong đó có một tin tức, liền nhắc tới Mục Duyên Đình.

Hai người dẫn chương trình trên TV anh một câu tôi một câu, đều đang khen ngợi hành động của Mục Duyên Đình.

Hứa Niệm An ngồi ở trên sô pha, khi nghe được người chủ trì nói đến ba chữ “Mục Duyên Đình”, mạc danh cảm thấy có chút quen thuộc.

Cái tên này, tựa hồ đã nghe qua ở đâu rồi.

Ngay sau đó, người chủ trì lấy ra một quyển tạp chí về kinh tế tài chính có hình Mục Duyên Đình ở trên trang bìa, nhắm ngay màn hình, đối với đế quốc thương nghiệp sau lưng Mục Duyên Đình lại lần nữa thổi phồng một phen.

Khi Hứa Niệm An nhìn thấy gương mặt người nam nhân kia trong TV, chỉ cảm thấy da đầu tê rần, rất nhiều cảnh tượng mơ hồ trong mộng đột nhiên sáng ngời lên.

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.