Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lôi phạt hạ xuống

Phiên bản Dịch · 1533 chữ

"Thì ra là như vậy…" Bạch Nha cảm nhận được sự khác biệt giữa hai loại Ngũ Khí Triều Nguyên liền cảm khái không thôi.

Trong lồng ngực Ngũ Khí không cần nói quá nhiều, nó chính là căn cơ để hắn đắc đạo.

Ngũ Khí Triều Nguyên trên tay hắn thì lại khác, nó đã dung hợp với Ngũ Thải Thạch, trải qua một lần thuế biến, không còn là thông thường Ngũ Khí Triều Nguyên, mà đã trở thành một thức pháp thuật.

Ngũ Khí Triều Nguyên: Mượn lực lượng Ngũ Hành trong Thiên Địa, vừa có thể tấn công vừa có thể vây khốn kẻ địch.

"Đồ tốt, hahaha…" Bạch Nha cười ha hả, đem Ngũ Khí Triều Nguyên thu vào, hắn có cảm giác một thức pháp thuật này sẽ là cọng cỏ cứu mạng mình ở tương lai.

Sau khi thành công đột phá Đại La Kim Tiên hậu kỳ, Bạch Nha cũng không lập tức tu luyện, đơn giản vững chắc tu vi một chút lại bắt đầu suy nghĩ.

"Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.

Đạo diễn hóa vạn vật, đạo trở thành vạn vật, vạn vật đều là đạo.

Đạo chính là vạn vật, vạn vật đều có thể thành đạo…"

"Ba Ngàn Đại Đạo, Thiên Đạo diễn hóa năm mươi, bỏ chạy một đạo, tổng có bốn mươi chín đạo. Chỉ có điều, nếu như vạn vật đã có thể thành đạo, vậy thì Ba Ngàn Đạo Đạo lại là chuyện gì?"

"Không đúng, Ba Ngàn Đại Đạo, đạo chính là Đại Đạo, mà ba ngàn cũng không phải là định số, mà là biểu tượng của vạn vật, con số này chính là Huyền."

"Thiên Đạo có bốn mươi chính đạo cũng là đạo, chính là Thiên Chi Đạo, vậy Thiên Đạo liền có 49 Trọng Thiên, con số 49 này chính là Ảo.

Mà Thiên Đình lại có 33 tầng, đại diện cho trời, cũng chính là đạo."

Bạch Nha không hề biết chính mình lẩm bẩm mấy câu liền tiến nhập vào tử lộ.

Ba Ngàn Đại Đạo, Thiên Đạo 49 Trọng Thiên, những chuyện này sẽ không có mấy ai nghĩ đến, bởi vì hiện tại Thiên Đạo chưa hiện, Tiên Đạo chưa truyền.

Bạch Nha đã đạt được trạng thái người thường chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, đó chính là Ngộ Đạo. Thiên phú hắn tốt là không bàn cãi, đạt được trạng thái Ngộ Đạo cũng là cơ duyên của chính hắn.

Thắc mắc của Bạch Nha là không sai, suy luận của hắn cũng như thế, bất quá nếu học mà không học chính là sai lầm hoàn toàn, từ câu nói đầu tiên liền sai.

Ầm! Ầm! Ầm!

Bầu trời mây đen kéo đến, kiếp vân tụ hợp, lôi kiếp sắp sửa hạ xuống trừng phạt kẻ không biết sống chết.

"Lôi phạt, là lôi phạt!"

"Ai? Là ai dẫn động lôi phạt chứ?"

"Không tốt, linh căn mới trồng của ta…"

"Ngươi không muốn mạng nữa sao, chạy nhanh a!"

Khắp nơi tu sĩ bị dị động trên trời hấp dẫn sự chú ý, lập tức thả ra thần thức quét nhìn Côn Luân Sơn.

Oành! Oành! Oành!

Bên trong kiếp vân, lôi phạt bắt đầu kêu vang, giống như đang háo hức chờ đợi được xuất trận.

Tu Di Sơn, Thiên Ma Cung.

La Hầu Ma Tổ ánh mắt suy tư nhìn về Côn Luân Sơn, trong lòng thầm nghĩ cái tên này lại làm cái trò yêu thiêu thân gì nữa đây?

"Ca ca, cho ta ra ngoài chơi đi mà ~" Tử La từ đằng xa chạy là, lôi kéo góc tay áo của La Hầu, nũng nịu nói.

"Không…" La Hầu không mấy quan tâm, nhàn nhạt nói ra một chữ, trong lòng lại tiếp tục suy tính.

"Đi mà, lần này nữa thôi, ta hứa sẽ về sớm mà ~" Tử La vẫn chưa bỏ ý định, tiếp tục kéo kéo góc áo.

"Tìm tiểu tử kia?" La Hầu hiếm thấy mà lộ ra vẻ trêu chọc.

"Đúng a, ta muốn tìm hắn đi chơi…" Tử La cũng không có phản bác, lập tức gật đầu, bản thân là Ma còn sợ cái gì ngại ngùng nữa chứ, chỉ có điều mặt của nàng đỏ đến mang tai rồi.

"Vô Thủy Ma Kinh tầng thứ mấy? Tu vi bao nhiêu?" La Hầu không quan tâm ai đó, trực tiếp quay lại với chuyện tu luyện.

"Tầng… tầng sáu… Thái Ất sơ kỳ…" Tử La có chút ấp úng nói ra, thậm chí còn không dám ngẩng đầu nhìn La Hầu.

"Tiếp tục tu luyện!" La Hầu ngữ khí bình thản nói ra, sau đó lại bổ sung: "Dù sao tên kia cũng chỉ bị Lôi Phạt mà thôi…"

"Cái gì… hắn bị Lôi Phạt!"

...

Bất Chu Sơn.

Nữ Oa ánh mắt lo lắng nhìn về phương hướng Côn Luân Sơn, thân hình khẽ động, ý muốn rời đi, chỉ là tay nàng đã một người nắm lại.

"Nữ Oa, muội định làm gì?" Phục Hy dùng lực nắm giữ cánh tay Nữ Oa, nghiêm giọng hỏi.

"Huynh bỏ tay ra, ta muốn đi Côn Luân Sơn!" Nữ Oa thật sự rất lo lắng cho người đó, thậm chí nước mắt đều chảy ra.

"Nữ Oa, bình tĩnh lại!" Phục Hy hiểu ý nghĩa trong lòng của nàng, nhưng thân là huynh trưởng, hắn không thể để muội muội của mình đi vào nơi nguy hiểm được.

"Nhưng mà…"

"Không có nhưng nhị gì hết, Bạch Nha đạo hữu phước lớn mạng lớn, sẽ không dễ chết như vậy!"

"Nhưng mà… đó là Lôi Phạt!" Nữ Oa ánh mắt đầy vẻ lo lắng nói ra.

"Ai nói Lôi Phạt đó là nhằm vào Bạch Nha đạo hữu rồi?" Phục Hy đột nhiên nở cười, bộ dáng rất chắc chắn.

"Thật sự không phải nhằm vào hắn?"

"Nữ Oa, ta đã lừa muội bao giờ chưa?"

"Ừm…"

"Nữ Oa, ta cũng là vì muội tốt mà thôi, đừng trách ta…" Phục Hy ánh mắt hiếm thấy vẻ áy náy mà lặng nhìn Nữ Oa, nói thật bản thân hắn còn chưa đủ khả năng tính toán được ai là kẻ bị phạt.

Đối với tất cả những chuyện này, kẻ bị trừng phạt là Bạch Nha đương nhiên là không biết cái gì.

Hắn vẫn một mực chìm sâu vào trạng thái ngộ đạo, nếu như không sớm tỉnh lại, chết là không nghi ngờ.

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Lôi Phạt kêu gào, va chạm vào nhau tạo nên những tiếng nổ vang, từ bên trong vân kiếp ẩn ẩn thấy được chín con Lôi Long đang há miệng, sẵn sàng công kích bất cứ lúc nào.

Oành! Oành! Oành!

Lôi Long há miệng phun lôi, liên tiếp là chín đạo Lôi Phạt hạ xuống, nếu như không trách thoát thì chỉ có đường chết.

"Chết, người đó chỉ có đường chết mà thôi…"

"Ta lại không tin có người còn có thể sống sót sau khi bị Lôi Phạt nhắm đến…"

"Phạt em gái ngươi phạt, chạy a…"

"Buông tay, ngươi kéo ống quần ta làm gì?"

"Sợ a, cầu bao nuôi ~"

"Cút, ta không thích thịt mỡ…"

Ngao…

Lôi Phạt hạ xuống chỉ cách mặt đất một trăm trượng, một tiếng long ngâm đột nhiên phát ra, một con Kim Long dài hơn hai ngàn trượng đột ngột xuất hiện, Kim Long xông thẳng về phía Lôi Phạt, vặn vẹo cơ thể chống đỡ lấy.

"Làm sao có thể… Khí Vận Kim Long?"

Không chỉ La Hầu Ma Tổ, ngay cả đang tiềm tu Hồng Quân Đạo Nhân cũng bị Khí Vận Kim Long hấp dẫn sự chú ý, có người buồn lại có người vui.

Người buồn tự nhiên là La Hầu Ma Tổ, nơi hắn đang ở là Tu Di Sơn, là ở hướng Tây, cách Côn Luân Sơn rất xa, không thể nào đến trong nháy mà mắt được, mà Hồng Quân Đạo Nhân thì lại có thể.

Hồng Quân Đạo Nhân nơi ở chính là Ngọc Kinh Sơn, phụ cận của Côn Luân Sơn, một ý nghĩa liền có thể đến, trong lòng hắn vui vẻ cực điểm, Khí Vận Kim Long lại tự đưa đến cửa a.

Ngao oô!

Khí Vận Kim Long tiếp nhận một lần chín đạo Lôi Phạt, tiếng kêu thảm thiết vang vội khắp bầu trời, cơ thể vỡ nứt, ẩn ẩn có dấu hiệu tan rã.

"Aaaaa…" Bạch Nha ở bên dưới cũng đồng dạng kêu thảm, tuy Lôi Phạt đã bị Khí Vận Kim Long ngăn chặn, nhìn tàn dư của nó cũng không phải thứ mà hắn có thể chống đỡ.

"Chuyện gì đang diễn ra…" Bạch Nha chống đỡ tàn tạ thân thể, ánh mắt đảo qua xung quanh lập tức choáng váng, sau đó lại ngất đi.

Ngao!

"Hả… chuyện này là…" Hồng Quân Đạo Nhân thân ảnh vừa xuất hiện tại Côn Luân Sơn, vốn định bắt đi Khí Vận Kim Long, lại phát hiện không thấy.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.