Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ vinh danh

Tiểu thuyết gốc · 3411 chữ

Chương 2

Lễ vinh danh

Tám giờ tối ngày 31 tháng 10, phóng viên báo chí, cơ quan truyền thông cùng hàng ngàn fan tụ tập tại sân bay quốc gia đón đoàn vận động viên vinh quang trở về. Danh nghĩa đón đoàn, thực chất nhiệt tình “chăm sóc” duy nhất người hùng quốc dân Hoàng Kim. Mọi thành viên bị ngó lơ khiến vài kẻ đố kỵ, bọn họ đổ mồ hôi nước mắt, thậm chí cả máu để giành vinh quang cho nước nhà, rốt cuộc phải làm cái bóng mờ nhạt để đồng đội tỏa sáng.

Thể thao coi trọng đề cao công bằng, họ chịu bất công từ cái nghiệp mình dâng hiến thanh xuân. Báo chí ra rả điệp khúc đoàn kết là sức mạnh, truyền thông rêu rao một người vì mọi người, mọi người vì một người. Đám fan cuồng ca ngợi chiến công của toàn bộ vận động viên trên thế giới ảo. Sự thật trái ngược mọi tung hô giả tạo, từ truyền thông đến báo chí coi Hoàng Kim là con gà đẻ trứng vàng mặc sức giằng giật.

Fan cuồng hầu hết là fangirl crush quốc dân, ngày ngày muốn sinh con trên internet cho người tình trong mộng. Sờ tận tay, chạm tận mặt ngoài đời, đám gái rụng trứng mọi lúc mọi nơi hò hét điên cuồng, bâu lấy Hoàng Kim kiếm cớ xin chữ ký mong lọt vô ống kính truyền hình. Lắm cô nàng bạo tợn xô đẩy vệ sĩ quanh Hoàng Kim, đội vệ sĩ dang tay ngăn, nhà vô địch cười hiền nói tạm thời nới lỏng, fan cuồng mừng húm tranh thủ khoác vai chụp ảnh, chu cặp môi đỏ chói chang làng nước hôn má anh hùng. Cảnh tượng náo loạn cứ như người hùng sắp bị đè ra để làm gì chỉ có fangirl biết. Sau một hồi chen lấn, kền kền mới có cơ hội rỉa xác:

“Xin anh cho biết cảm xúc lúc này?”

“Anh muốn gửi chiến thắng cho ai ạ?”

“Fangirl ở đây và cả nước muốn biết anh có bạn gái chưa? Mẫu bạn gái lý tưởng thế nào ạ?”

Nghe câu hỏi cuối, fangirl chẳng đỏ mặt còn phấn khích hét lên:

“Hoàng Kim, mẹ anh có tuyển con dâu không ạ?”

“Hoàng Kim, em muốn làm cô dâu của anh!”

“Em yêu anh, Hoàng Kim!”

Kẻ ghen tị ngứa mắt nhìn Hoàng Kim tươi cười thân thiện. Người hùng quốc dân từ tốn trả lời từng câu hỏi:

- Tôi muốn dành niềm vui này cho mọi người hâm mộ chân chính và đặc biệt tặng Huy Chương Vàng cho mẹ! - Hắn hướng về camera đang quay trực tiếp, đặt tay lên quốc kỳ trên ngực áo - Con yêu mẹ! Xin cảm ơn tất cả!

Hắn tránh né chuyện riêng tư vẫn phải nghe câu hỏi cũ rích:

“Thưa anh, anh có bạn gái chưa? Nếu chưa, anh dự tính bao giờ sẽ hẹn hò?”

Tay ký giả chưa kịp hỏi mẫu bạn gái lý tưởng, Hoàng Kim cười hòa nhã:

- Mọi người quên tôi có vợ rồi à?

Fangirl nhao nhao cùng kền kền:

“Vợ anh là người Lục Lăng quốc đâu phải người Hồng Hoang!”

“Nhờ công hộ giá hai năm trước, nữ hoàng Lục Lăng cho phép anh kết hôn lần hai. Anh có thể lấy bất kỳ cô gái Hồng Hoang hay Lục Lăng nào làm vợ!”

“Hôn nhân hai năm trước là vì nghĩa chớ không phải vì tình!”

Hoàng Kim bật cười màn tấu hài, hắn đáp gọn lỏn:

- Bạn gái tôi là điền kinh!

Toàn trường ồ lên trước câu trả lời khéo léo. Đám kền kền và fangirl bám riết Hoàng Kim. Hắn lên xe, thở phù một hơi, nới cà vạt, ngả lưng ra ghế ngó xuống dòng người chạy theo xe bus hai tầng. Đồng đội kế bên huých vai trêu chọc:

- Người hùng quốc dân chọn được em nào trong hội fangirl chưa?

Hoàng Kim cười mỉm:

- Bạn gái em tên Athletics!

Mọi người cười ồ đùa giỡn nhau. Hoàng Kim không đáp, hắn ngó ra đường ngắm khung cảnh đường phố chạy ngược về sau. Kiến trúc thành phố này đối lập nhau hơn nước với lửa, bên trái - nơi Hoàng Kim quan sát là dãy nhà truyền thống ba gian hai chái, dáng vẻ mộc mạc đơn sơ thân quen với người trong nước. Khách ngoại quốc lần đầu tham quan, người đến từ nền văn hóa khác nhầm tưởng những ngôi nhà bạc màu thời gian, nhà nào nhà nấy uốn cong đầu đao trông như mái thuyền là... đình chùa. Tổ hợp “đình chùa” khắc hoa văn sóng nước mây trời uốn lượn trên cửa gỗ. Màu gỗ đen tuyền phai nhạt theo thời gian, lâu ngày kết thành vết ố trắng xám phủ sắc thái u buồn vào không gian trầm mặc.

Thấp thoáng dáng vẻ bề ngoài ảm đạm, đâu đó bốc mùi rêu xanh ẩm mốc ám vách tường một số ngôi nhà, đám ký sinh chia đàn kéo lũ thành hai đạo xâm lược không gian xung quanh, đạo quân hạ lan xuống mặt đất đánh chiếm ngõ hẻm. Lấp loáng dưới ánh sáng mờ ảo từ giàn đèn lồng giăng dọc các ngõ, Hoàng Kim thấy luồng khói bếp xanh xám. Hắn nhắm mắt hít hà luồng khói bốc lên cao cuộn mùi thơm từ trầm thông cháy tí tách, hương êm dịu quyện mùi vỏ bưởi thanh ngát bị lửa bếp đốt khét. Nếp sinh hoạt đó duy trì lâu đời, người phố cổ nhóm lò bằng trầm thông trong ngõ, chất vỏ bưởi lên bếp để khử khí độc hại. Sức nóng từ lửa nướng chín vàng rộm xiên thịt chảy nhẫy mỡ, nấu sôi sùng sục các nồi ninh hầm xương tiết nước ngọt lịm. Hoàng Kim thèm chảy nước miếng. Một năm nay hắn tập huấn nước ngoài, ăn uống theo chế độ vận động viên, chưa thể nhâm nhi các món khoái khẩu. Hoàng Kim chép miệng nhìn khách la cà hàng quán ẩm thực trên vỉa hè. Nhiều người mới đến lần đầu đều hơi nhăn mặt mùi dầu mỡ thơm nức quấn mùi ẩm mốc thoang thoảng trong ngõ.

Tâm lý ưa sạch ghét bẩn dần biến mất với khách quen lâu năm, Hoàng Kim không ngoại lệ, đầu tiên hắn khó chịu, riết mãi thành nghiện ngửi mùi hăng mũi. Hắn biết mùi đó nồng hơn nếu không bị sức nóng từ khói lửa đốt. Hỏa khí thiêu bớt tướng sĩ rêu xanh đạo quân thượng, không thể ngăn cánh quân hùng hậu này nhuộm xanh vách tường và vươn lên nóc nhà. Chúng vây bám nóc mái ngói Âm Dương. Lũ ký sinh bất lực trong hành động vấy bẩn màu ngói lung linh đẹp tựa ngọc lưu ly. Bao năm qua, sắc màu tươi sáng song hành cùng dãy phố rêu phong cổ kính. Nhiều người hoài cổ ví vẻ đẹp thoát tục dãy phố mang phong thái như tao nhân mặc khách cổ đại. Khung cảnh thanh bình đối với người thích trầm lặng như Hoàng Kim.

Kẻ khoái sôi động coi dãy phố đối diện nhà cổ như nàng công chúa thời hiện đại. Nàng công chúa kiêu sa lộng lẫy sở hữu vô số hình dạng khác nhau. Nhà cửa nơi đây mang đủ loại đủ kiểu, cấu trúc lộn xộn không đồng nhất, ngự trị khắp nơi là các tòa nhà chọc trời hình tháp nhọn đứng sừng sững tựa vị thần. Mỗi tầng tháp sáng rực ánh đèn, chiêm ngưỡng từ xa giống phượng hoàng lửa phi vũ giữa đất trời bao la. Dưới những bóng hình khổng lồ có những ngôi nhà cấp bốn nằm nép mình góc tối, gia chủ nghèo khó mặc kệ tường gạch tróc lở vôi vữa, mái ngói xám xịt viên vỡ viên lành, cửa nẻo xộc xệch muốn bật bản lề. Bộ dạng khốn khổ ấy bị coi nỗi nhục của cuộc sống xô bồ trên phố.

Người qua kẻ lại tấp nập đường phố phù hoa, từng cặp tình nhân tách ra từ đám đông để vào cửa hàng thời trang. Ngắm quần áo đẹp nhất trên dãy ma nơ canh từ trong ra ngoài cửa. Các cô gái tập trung chọn lựa, ma nơ canh khẽ động đậy, nữ khách hàng cười tít mắt trông người giả rung rinh nhảy theo tiếng nhạc max loa ở vũ trường quán bar kế bên. Tiếng hò hú va đập tiếng dậm chân xuống sàn nhảy, âm thanh ầm ĩ làm loạn khu phố cả ngày lẫn đêm. Thanh âm náo động sánh đôi cùng giàn đèn sân khấu xoay vòng liên hồi, ánh sáng ngũ sắc mờ mờ ảo ảo hắt lên những bộ mặt đê mê. Nam nữ phê thuốc quấn nhau uốn éo nhảy điệu múa ngập mùi gợi dục, đám hứng tình sờ mó như chỗ không người. Đàn gái đú rên rỉ trong vòng tay người tình, mắt đờ đẫn vụt sáng vì có kẻ reo lên:

- Hoàng Kim sắp dự lễ vinh danh tại đại sảnh khách sạn Danh Vọng.

Mọi cô gái hưng phấn hét lớn, đồng loạt hất tay người yêu đang lần mò chỗ kín. Chẳng ai bảo ai, tranh nhau ùa ra đường chạy về khách sạn. Miếng ăn vào mồm còn bị rớt khỏi miệng, lũ bạn trai tức tối đào mười tám đời Hoàng Kim lên chửi:

- Con mẹ thằng Hoàng Kim chó má!

- Bố sẽ giết mày, thằng chó Hoàng Kim!


Danh Vọng là một trong những khách sạn lớn nhất địa cầu, vượt mọi yêu cầu khắt khe quốc tế. Khách sạn có ba mươi tầng, mỗi tầng mang tiêu chuẩn riêng, các tầng dưới là phòng trọ bình dân, cấp bậc nâng cao tương ứng địa vị xã hội, phương tiện trong phòng ở mỗi cấp phân biệt rõ ràng, cấp càng cao, phương tiện càng hiện đại đắt giá. Hầu hết khách khứa đủ hạng người giàu sang, quyền lực, quý tộc, ngôi sao giải trí, ai nấy trưng diện hàng hiệu nổi danh địa cầu tụ tập đại sảnh chờ Hoàng Kim.

Ngoài khách sạn có hàng đống nữ sinh cầm giấy bút. Đám gái mắt xanh mỏ đỏ cầm điện thoại, đầu nhuộm lòe loẹt tranh vị trí thuận lợi. Bên kia là phóng viên cùng nhà đài lăm lăm máy ảnh, camera trên tay sẵn sàng tác nghiệp. Ở giữa bọn họ, hồi chiều ban tổ chức lễ vinh danh dựng hai hàng đèn quang thạch, ánh sáng màu xanh dương từ đèn phản chiếu thảm đỏ trải từ đại sảnh ra sát đường cái.

Chầu chực hàng tiếng trước, chờ đợi “mòn mỏi” cuối cùng mục tiêu cũng xuất hiện, xe bus hai tầng ló dạng đằng xa, tất cả lao nhao sướng hơn trúng số độc đắc, fangirl hò hét tỏ tình như thường lệ, truyền thông lia camera, chụp ảnh liên tiếp dù xe chưa đến nơi, ánh đèn flash chớp nháy ngập tràn đường phố. Xe bus giảm tốc độ đỗ trước khách sạn, đoàn người lần lượt vào đại sảnh, các tuyển thủ nhận lời chúc mừng giành thành tích cao từ phóng viên nhà đài. Hoàng Kim là người cuối cùng xuống xe, hắn vừa lộ diện, không gian vang ầm tiếng hò reo hú hét của fangirl:

“Hoàng Kim, Hoàng Kim kìa!”

“I Love You!”

“Hoàng Kim, ký vào ngực áo cho em nhé!”

Nhanh hơn thường lệ, ống kính camrera và máy ảnh chuyển hướng đến con mồi mình muốn săn. Hoàng Kim tươi cười giơ tay chào đáp lễ “tình cảm nồng nhiệt” từ bốn phương tám hướng, hắn dừng vài nhịp selfi với fan và không từ chối ký tặng cho ai. Cô nàng đòi ký lên áo làm bộ ngượng ngùng hơi ưỡn người khoe bộ ngực đồ sộ trước mắt hắn. Hoàng Kim từng khó xử tình huống này vài lần thành quen, hắn nén cười cầm bút khẽ lướt mấy đường, cô gái nhận bút từ tay Hoàng Kim, nhóng mắt ngó thần tượng vào khách sạn.

Các cô nàng lỡ cơ hội chụp hình cùng crush quốc dân thì tiếc nuối, kiễng chân ngóng theo bóng Idol. Một số đồng đội giấu ghen tức trong lòng. Hội anh em thân thiết Hoàng Kim thoải mái bá vai hắn cười đùa. Gã đầu đinh lởm chởm, thân hình lực lưỡng, tai lớn mặt dài, gò má nhô cao, hai mắt thâm quầng lóe tiếu ý mỗi lần cặp môi mỏng dính vén nụ cười đùa nghịch:

- Chú mày chiếm hết danh vọng, anh còn theo đuổi cái nghề bạc bẽo này làm gì nữa, mai anh giải nghệ về quê đuổi gà cho vợ!

Tuyển thủ đầu húi cua mặt vuông chữ điền, tóc mai kéo sát tận cằm, nước da không bắt nắng khiến mọi cô gái phải ao ước. Ghen tị làn da thách thức thời tiết, fangirl mê mẩn vẻ đẹp nam tính, ngây ngất nụ cười tỏa nắng. Hễ ký tên cho fan, đôi mắt một mí lại biến mất dưới nụ cười đốn tim. Hắn là Trường Xuân không lọt top nhanh nhất đội điền kinh nhưng đẹp trai và hài hước nhất:

- Anh đi biền biệt thế, vợ anh có người đuổi gà từ lâu rồi!

Hội anh em lầy lội phá lên cười sảng khoái, bọn họ là tuyển thủ bản lĩnh nhất, độ dày da mặt ngang ngửa vô số chiến tích vang dội trên đấu trường quốc tế, chẳng ai sợ đám báo chí xào nấu lời đùa cợt thành món lẩu thập cẩm sặc mùi khó ngửi. Trêu nhau chán chê đến lúc dự lễ vinh danh, đoàn vận động viên cẩn thận chỉnh đồng phục ngồi quanh bàn tiệc. JK - trưởng ban tổ chức buổi lễ cùng đám máu mặt vui vẻ bắt tay chúc mừng từng thành viên, lần lượt tới người cuối cùng là Hoàng Kim, hắn khó nhớ nổi mình nhận bao nhiêu lời khen ngợi, ca tụng chúc mừng, không ít mỹ nhân giới giải trí liếc mắt đưa tình, công khai thả thính:

- Nào giờ chỉ ngắm anh qua màn hình, nay gặp mặt mới thấy ti vi chỉ truyền tải một góc đẹp trai của anh thôi!

Cô gái mặc bộ váy đỏ ngắn đến không thể ngắn hơn khoe trọn cặp đùi phốp pháp, mỉm cười đò đưa:

- Tôi nghe nói làm bạn gái vận động viên sẽ không hạnh phúc vì thường xuyên yêu xa. Nhưng với tôi chờ đợi là hạnh phúc!

Một đống nem quấn thính rắc vào miệng Hoàng Kim mong hắn đớp mồi. Nhân vật chính của lễ vinh danh đùa với đồng đội:

- Bạn gái Athletics xinh đẹp quyến rũ nhưng chẳng biết ghen. May quá, em đỡ phải dỗ dành cô ấy cả đêm!

Toàn trường cười vang đại sảnh. Đám gái mặt trơ trán bóng cười cười nói nói với con mồi. JK chờ tiếng cười nói lắng xuống bèn đến bắt tay Hoàng Kim:

- Đêm nay sẽ thú vị đấy, từ từ tận hưởng nhé, người hùng quốc dân!

JK buông lời ẩn ý song lên sân khấu chăng đầy đèn hoa, người chủ trì chỉnh micro đeo bên tai, bắt đầu màn vinh danh:

- Kính chào quý vị cùng toàn thể vận động viên. Tôi là JK trưởng ban tổ chức lễ vinh danh, xin thay mặt người dân toàn quốc gửi lời chúc mừng và cảm ơn chân thành những người hùng mang vinh quang về đất nước. Họ chiến đấu với tinh thần bất khuất, mồ hôi nước mắt và cả máu nữa. Xin cảm ơn! Chúng tôi ngưỡng mộ và tự hào về các bạn!

Mọi người vỗ tay tán thưởng JK. Người chủ trì tươi cười mời từng vận động viên:

- Vâng, xin mời các vận động viên gửi đôi lời tâm sự đến khán giả cả nước!

Đoàn tuyển thủ lần lượt lên phát biểu. Sau vài người đến lượt Hoàng Kim, hắn chào toàn trường, đón micro từ tay JK:

- Đầu tiên xin chào tất cả quý vị có mặt ở đây và khán giả truyền hình. Tôi là Hoàng Kim, tuyển thủ điền kinh quốc gia. Chúng tôi vinh dự tham gia buổi lễ này, cảm ơn tình yêu của các bạn cho điền kinh và thể thao nước nhà. Động viên cổ vũ, ủng hộ từ các bạn là động lực lớn nhất để toàn thể vận động viên thể thao mang vinh quang về đất nước!

Hoàng Kim tự hào hướng về phía đồng đội:

- Không có đồng đội kề vai sát cánh, không có tình yêu từ người hâm mộ, tôi hay bất cứ ai không thể chiến thắng, đây là thành tích chung của tất cả chúng ta!

Tiếng vỗ tay vang khắp đại sảnh. Hoàng Kim cúi chào trước ống kính truyền hình cảm ơn khán giả cả nước, nhường sân khấu cho JK. Người chủ trì cười:

- Chúng tôi tổ chức bữa tiệc nhỏ tri ân chiến công này. Tiệc mừng chính thức bắt đầu. Chúc mọi người vui vẻ!

Nhân viên khách sạn tắt toàn bộ đèn, nhường ánh sáng cho giàn đèn lồng giăng kín trần đại sảnh. Đội nhạc công tấu quốc ca, mọi người cùng đoàn vận động viên đặt tay lên ngực trái hát theo tiếng nhạc. Màn dạo đầu kết thúc, nhạc công tấu khúc trầm lắng mang âm hưởng cổ điển. Khách khứa đứng lên khiêu vũ. Hầu hết mỹ nhân chọn vận động viên làm bạn nhảy, Hoàng Kim nhận nhiều lời mời nhất, hắn cười trừ từ chối:

- Xin lỗi, thực tình tôi không biết khiêu vũ!

Đám gái showbiz cố vớt vát hy vọng bằng câu:

- Tôi sẽ dạy anh!

JK ra hiệu cho nữ bồi bàn đến giải vây. Nhận lệnh chủ nhân, nàng cầm khay đựng chai rượu vang mở sẵn nắp đi lướt qua Hoàng Kim, giả bộ đánh rơi đổ hết rượu vào người hắn. Các mỹ nhân tức giận quát:

- Cô làm gì thế hả?

- Mau xin lỗi anh ấy đi!

Cô gái rối rít rút khăn lau cho Hoàng Kim:

- Xin lỗi anh! Tôi sẽ giặt quần áo cho anh và đền anh bộ đồ khác!

Hoàng Kim xua tay nói đừng áy náy và hỏi:

- Nhà vệ sinh ở đâu thế?

Cô gái khom người nói:

- Tôi sẽ dẫn đường cho anh!

Gái giải trí bực bội vì sổng mất con mồi, chau mặt nhìn bóng Hoàng Kim khuất sau hành lang. Rời đại sảnh, Hoàng Kim vào nhà vệ sinh lau chùi vết rượu dính bẩn quốc kỳ trên ngực áo. Hắn không để ý có luồng khói bay vào từ ngoài cửa. Hoàng Kim hít khói bỗng đầu váng mắt hoa nhưng trở lại bình thường ngay. Hắn đi ra liền thấy Anh Đào đứng chờ cùng một người đàn ông. Nàng cúi đầu nói:

- Thưa anh, con gái người đàn ông này là fan hâm mộ anh. Cô bé ung thư giai đoạn cuối nên muốn gặp mặt thần tượng!

Người đàn ông gạt nước mắt:

- Thực tình tôi không muốn làm phiền anh, con gái tôi sắp không chịu nổi nữa. Tôi thuê phòng chờ ở đây từ chiều. Xin anh gặp nó!

Ông ta đưa điện thoại cho Hoàng Kim, màn hình hiện video người cha khóc lặng bên giường bệnh con gái. JK từng giúp fan hâm mộ gặp Hoàng Kim trong hoàn cảnh tương tự. Hắn gật đầu đồng ý hoàn thành mong ước cho cô bé, ngặt nỗi đông người đang vây cửa chính. Hoàng Kim băn khoăn khó xử, Anh Đào bèn nói:

- Tầng hầm khách sạn có lối đi thông lên mặt đất. Tôi gọi người chuẩn bị xe.

Nàng đưa cho hắn bộ đồ và khẩu trang, Hoàng Kim vào toilet thay đồ, bịt kín mặt cùng hai người xuống tầng hầm. Anh Đào chỉ xe màu đen đậu gần cầu thang máy. Tất cả nhanh lên oto. Hoàng Kim gọi điện cho đồng đội và mẹ, nhờ nói dối truyền thông chuyện mình lén bỏ đi. Anh Đào liếc hắn qua gương chiếu hậu song lái oto chạy lên mặt đất.

Bạn đang đọc Hồng Hoang - Virus Tử Thần sáng tác bởi Sampatin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sampatin
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.