Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Hồng Hoang

Tiểu thuyết gốc · 2236 chữ

Bàn Cổ sau khi chém giết 3000 hỗn độn ma thần, mở ra hỗn độn, khai thiên tích địa. Tuy nhiên áp lực hỗn độn quá to lớn, đè ép tân thiên địa, Bàn Cổ không thể không dùng chính thân thể của mình gánh vác thiên địa, tránh cho thiên địa bị quy về hỗn độn. Bởi vậy, sức cùng kực kiệt, không cam tâm mà ngã xuống. Mắt phải biến thành Thái Dương tinh, mắt tráii biến thành Thái Âm tinh, thân thể biến hóa hàng vạn, tạo nên một Hồng Hoang vạn vật.

Vô số năm qua đi, một nguyên hội rồi lại một nguyên hội, Hồng Hoang dần dần bước vào quỹ đạo vận hành. Vạn tộc san sát, cùng nhau tranh đua, tạo nên một vùng thiên địa mĩ lệ, nhộn nhịp.

Đột nhiên, từ nơi sâu xa trong Hỗn Độn, một ánh sáng xanh đang lao, xuyên qua tầng tầng không gian, từng mảnh không gian vỡ vụn, hỗn độn chi khí thi nhau xê dịch.

Ầmmmm......

Một tiếng nổ vang lên, sau đó là từng trận, từng trận rung chuyển trăm vạn dặm, như địa long trở mình. Trong hố lớn, một đoàn chi khí lơ lửng giữa không trung, có thể thấy mơ hồ là một thân ảnh, không nhìn thấy rõ ràng ngũ quan.

-Đây là đâu... Sao ta lại ở đây?

Một âm thanh trầm thấp vang lên, thanh niên mơ hồ nhìn xum quanh cảnh vật bị tàn phá bừa bãi, cơ hồ không còn gì ngoài một đống đổ nát. Hắn gọi Diệp Huyền, là một thanh niên bình thường không thể bình thường hơn trên địa cầu. Có một công việc bình thường, một căn phòng bình thường, không bạn gái, không gia đình. Chỉ đi làm và về phòng, thi thoảng đi chơi với bạn bè thân thiết. Hôm đó, hắn vừa cùng lũ bạn đi chơi về thì gặo trời mưa, vì gần đến phòng nên hắn cố gắng chạy nhanh nhất có thể. Không ngờ một tiếng sét đánh vang lên, rồi đầu óc tối mờ. Thức dậy hắn đã ở chỗ này.

-Ting....một âm thanh vang lên để Diệp Huyền giật mình trở lại

-Đang xác định kí chủ....đang dung hợp..... vui lòng chờ đợi

- Đã gắn kết thành công, xin chào kí chủ Diệp Huyền, hệ thống rất vui lòng phục vụ kí chủ.

Hệ thống, kim thủ chỉ, xuyên việt... những từ này lần lượt xuất hiện trong đầu Diệp Huyền, làm hắn không thể tưởng tượng được, với một kẻ như hắn những cuốn truyện tiểu thuyết cơ hồ không thể thiếu mỗi buổi tối, nhưng hắn không bao giờ nghĩ rằng một ngày nó lại đến và xảy ra với bản thân mình.

-Kí chủ ...

Âm thanh hệ thống vang lên để hắn giật mình tỉnh lại, nhìn trước mắt một màn hình màu xanh dương với đầy đủ thông tin phía trên, hắn chỉ biết im lặng tiếp nhận sự việc này. Một lúc sau hắn mới mở miệng

-Hệ thống

- Vâng, Hệ thống tại thưa kí chủ

- Đây là nơi nào?

- Đang kiểm tra... xin vui lòng chờ một lát.

- Kí chủ, đây là Hồng Hoang giới, thời kì Tân thiên địa.

-H..hồng Hoang..g...g

Âm thanh run lẩy bẩy của hắn vang lên, hơn ai hết hắn biết Hồng Hoang có bao nhiêu nguy hiểm, đại năng đi đầy đất, Đại La không bằng chó. Hơn hết Hồng Hoang âm mưu, bố cục tầng tầng lớp lớp, đến chết rồi còn không biết tại sao mình chết.

-Tingg..g..g...kí chủ đang ở tại Hồng Hoang. Mời đưa ra lựa chọn

Lập tức dạo chơi Hồng Hoang, truyền đạo chúng sinh, dương danh tên tuổi, thưởng nhân tiên tu vi, Cửu Chuyền Huyền Công công pháp, Tiên thiên linh bảo Thiên Ngự Y.

Bế quan tu luyện, không thành Kim tiên không nhập thế, thưởng sơ cấp Thổ nạp thuật, phòng hộ trận pháp Nguyên Linh Trận, Tiên thiên chí bảo Táng Thiên Quan.

Vô địch lĩnh vực, trong vòng 10 dặm, kí chủ tự vô địch, không gì không thể, tiên thiên bất bại, ra khỏi lĩnh vực, kí chủ tức tử. Lĩnh vực có thể mở rộng.

Nhìn trước mắt ba lựa chọn, Diệp Huyền trầm tư, lựa chọn thứ nhất có thể loại ngay. Đừng nói đùa, nơi này là Hồng Hoang, Hồng Hoang sợ nhất là gì? Là nhân quả nghiệp lực, không thấy Tây phương nhị thánh không trả nổi thành Thánh nhân quả mà hố Hồng Vân chết nhằm dứt nhân quả sao. Ngươi có lòng tốt giúp người khác, nhưng chưa chắc hắn đã mang lòng cám ơn ngươi, đó là sự thật. “đạo hữu tử bất tử bần đạo”. Càng tiếp xúc nhiều, nhân quả càng nhiều, càng chết nhanh. Cho nên vẫn là ổn thỏa một chỗ đi. Lựa chọn hai thì chỉ có Tiên thiên chí bảo Táng Thiên Quan làm hắn động tâm. Nghe đồn Táng Thiên Quan có thể chôn vùi hết thảy, kể cả Thiên Đạo, nhưng nguyên bản Hồng Hoang chưa có ai gặp hay sở hữu nó. Có lẽ nó thật sự nguy hiểm nên Thiên Đạo đã giấu đi cũng xem chừng. Lựa chọn thứ ba ổn thỏa nhất, chỉ cần hắn không ngu ngơ chạy ra khỏi lĩnh vực thì có thể ổn thỏa cẩu, đừng quên lĩnh vực có thể mở rộng, cẩu đến lĩnh vực bao trùm toàn bộ Hồng Hoang thì lúc đó thỏa mãn ước mơ bao người xuyên việt, tay đánh Thiên đạo, chân đạp Hồng Quân. Trước đó vẫn an an ổn ổn cẩu thả đi, mạng nhỏ quan trọng.

-Hệ thống, ta chọn lựa chọn thứ ba.

-Ting... Kí chủ lựa chọn vô địch lĩnh vực, vô địch lĩnh vực đang mở rộng, phạm vi 10 dặm.

Sau đó Diệp Huyền cảm thấy một luồng sức mạnh trong bản thân lan rộng ra, sau đó hắn nhìn nhận thế giới thật khác biệt, hắn có thể nhìn từng đoàn tiên khí trôi nổi trong không khí, nhìn thấy từng tầng không gian giao thoa với nhau, nhìn thấy từng đầu quy tắc ẩn hiện, quả thực không thể tưởng tượng nổi. Một lần nữa hắn bị choáng ngợp trước tình cảnh này, một lúc sau hắn mới ổn định lại.

-Hệ thống, giờ ta vô địch rồi.

- Ting... đúng vậy thưa kí chủ

- Sao ta vẫn cảm thấy bản thân bình thường vậy?

- Ting...Kí chủ chỉ cần tưởng tượng ra là được.

- Đơn giản vậy.

-Tingg...Đúng vậy.

Diệp Huyền nhìn lại bản thân mình, bây hắn giờ mới để ý, bản thân là một đoàn khí xanh có điểm giống như linh hồn. Hắn quyết định đầu tiên phải có một cơ thể đã, thế là hắn bắt đầu tưởng tượng ra cơ thể, đoàn khí cũng bắt đầu chập chờn, sau một hồi loay hoay hắn cũng thành công. Giờ chỉ thấy một thanh niên tuân lãng với mái tóc màu đen nhánh thả dài, có sáu phần giống hắn kiếp trước, ba phần mang theo khí chất tiên nhân, một phần lạnh lùng ngạo nghễ coi thường hết thảy. Như bậc tiên vương hạ phàm khiến người nhìn không khỏi cúi đầu mặc cảm, cảm thấy nhìn thẳng như mạo phạm tôn nghiêm, không thể không cúi đầu. Diệp huyền rất hài lòng với dáng dấp hiện tại của mình, hắn nhìn lên bầu trời, động ý nghĩ, hai chân từ từ rời khỏi mắt đất chầm chậm lên cao. Phải, hắn đang bay lượn, mơ ước của tất cả loài người. Không khí nhẹ nhàng vụt qua, thổi nhẹ mái tóc đen cùng với bộ đạo bào. Diệp Huyền nhìn phương xa, một mảnh hỗn tạp, nhìn xuống dưới là một cái hố lớn, hắn không khỏi ngỡ ngàng.

-Đây là có chuyện gì ??? Hệ thống, ngươi ra đây cho ta, ngươi đưa ta đến chỗ quái nào đây. Sao lại có cái hố lớn thế này.

-Ting… Túc chủ, là do lúc túc chủ từ trên trời hạ xuống gây nên, hệ thống không làm gì ảnh hưởng đến xum quanh.

Ngươi mẹ nó còn nói đc, không phải ngươi đưa ta đến đây sao. Diệp Huyền tức giận nhưng chả biết nói gì nữa, vốn định ngắm một chút Hồng Hoang phong cảnh, bây giờ ngắm cái rắm. Không làm đc gì hắn đành phải từ tự hạ xuống, trầm ngâm nghĩ tới tương lai.

-Ta bây giờ an toàn có thể nói là đảm bảo, tiếp theo cần dọn dẹp xum quanh một chút, không thể ở một chỗ như thế này đc.

Nghĩ là làm, hắn nhẹ nhàng dơ tay lên, tưởng tượng ra dáng dấp. Đại địa xum quang ầm ầm vang lên, một cây cột đá đường kính 10 dặm từ từ dâng lên, vượt qua mặt đất, sau đó từng cây từng cây cổ thụ mọc lên, phía trung tâm là một căn nhà vừa phải, có phần giống kiến trúc thời Đường, hắn vẫn luôn mơ ước một căn nhà như vậy, bây giờ có thể thực hiện được rồi. Nhẹ nhàng hạ xuống, đánh giá xum quanh một chút, cảm thấy hài lòng nhẹ gật đầu.

-Ừmmm, tạm đc, không hổ là ta thiêt kế.

Tự luyến xong xuôi, hắn tạo ra một bàn trà nhỏ, bắt đầu ngồi xuống nghĩ nghĩ tới tương lai. Điều trọng yếu nhất chính là mở rộng lĩnh vực, lĩnh vực càng rộng lớn, hắn kiền có thể thoải mái hơn, làm việc gì cũng không cần bị gò bó.

-Hệ thống, làm sao để mở rộng lĩnh vực?

-Tinggg… kí chủ, mỗi năm lĩnh vực sẽ mở rộng thêm 1 dặm, ngoài ra túc chủ có thể tăng lên khí vận, càng nắm giữ càng lơn khí vận, lĩnh vực càng mở rộng. Mỗi năm hệ thống sẽ đo đếm lượng khí vận, từ đó tính toán ra có thể mở rộng được bao nhiêu.

-Khí vận sao??? Để có càng nhiều khí vận, thì có vài cách, đầu tiên là lập giáo, Tam Thanh, Tây Phương nhị thánh chính là lập giáo thành Thánh. Tạo nhân tộc, cũng có thể có khí vận từ chủng tộc mang lại, hoặc tranh bá địa bàn.

Trước mắt, hắn chỉ có thể nghĩ đến nhưng biện pháp đó. Đầu là lập giáo, hắn chỉ có 10 dặm vô địch, lập cái gì giáo? Đi đâu tìm đồ đệ, chả lẽ ngồi mù đây chờ để tử tới, không được. Thứ hai chính là tạo nhân tộc, tại sao lại nói tạo nhân tộc, không phải tự nhiên mà Bàn Cổ dáng dấp là tiên thiên đạo thể. Cái này đầy sự ẩn ý trong đó,Hồng Hoang vạn tộc không thiếu những chũng tộc hơn hẳn nhân tộc nhưng cuối cùng nhân tộc vẫn là thiên địa nhân vật chính, Nữ Oa thánh nhân chỉ là một nguyên do thôi. Nếu hắn tạo nhân tộc, dây dưa nhân quả quá lớn, có thể làm hỏng ưu thế biết trước tương lai của hắn , sau này bố cục sẽ khó khăn hơn. Cuối cùng chính là nắm giữ càng nhiều thổ địa, nói trắng ra chính là tranh đoạt địa bàn giống như Long Phượng Kì Lân tam tộc, có thể nắm giữ khí vận. Nhưng hiện tại hắn không biết Hồng Hoang thời kì nào. Là hung thú lượng kiếp hay là tâm Long Hán sơ kiếp, cái này rất khó. Bản thân bị vây ở đây, chỉ cần đi ra ngoài thì chết.

-Haizzzz, thôi thì đến đâu tính đến đó.

Trong nháy mắt đã ba ngày qua, ba ngày này hắn chuyên tâm thử nghiệm năng lực vô địch của mình, sau đó hắn mới biết vô địch lĩnh vực của mình chỉ mới sơ cấp, bên trên còn có trung cấp, cao cấp, chí thượng, sáng tạo cấp. Mỗi cấp có thêm khả năng thêm, sơ cấp lĩnh vực chỉ cho hắn thực lực vô địch cùng với sáng tạo cấp thấp sinh mệnh như cây cối, nước, đá, làm Diệp Huyền muốn chửi ầm lên, hắn còn tưởng tượng tạo ra 3000 mĩ nhân đâu. Nhưng rồi mấy ngày tiếp theo trôi qua, hắn bắt đầu cảm thấy chán nản, hết nhìn trời lại nhìn đất, dù sao hắn bản chất vẫn là một người bình thường. không phải tu tiên giả, không phải bế quan tu luyện, thì luyện đan luyện trận, mài dũa đạo tâm càng thêm kiên định. Bởi vậy phàm nhân không bao giờ được trường sinh, nếu phàm nhân được trường sinh sẽ đánh mất bản thân, hoặc là tư tưởng vặn vẹo, hoặc là trầm luân sa đọa. Đơn giản vì Đức không xứng vị. 3 tháng sau, Diệp Huyền dần dần mất kiên nhẫn.

-Hệ thống, Hệ thống, ngươi có cách gì không?

-Tingg… túc chủ, người có thể tự thôi miên bản thân, đưa bản thân vào trạng thái ngủ, như vậy có thể giúp bản thân không cảm thấy thời gian trôi qua.

- Có thể sao???

_ Tinggg… có thể.

Nghĩ nghĩ một lúc, hắn quyết định làm thử.

-Hệ thống, lúc nào có sinh linh vào lĩnh vực hãy đánh thức ta dậy.

-Tinggg… đã rõ.

Bạn đang đọc Hồng Hoang- Vô Địch Lĩnh Vực sáng tác bởi MinhHuyenChan9
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhHuyenChan9
Thời gian
Cập nhật CSYY01
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.