Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 27 - Đột Phá

Tiểu thuyết gốc · 1083 chữ

Vũ Thuần Tử nghe vậy, bắt đầu niệm khẩu quyết.

"Linh khí vì ta, ta vì linh khí, ta mượn linh khí tẩm bổ, mượn thiên địa ngũ hành tứ linh, đem ta tiến nhập võ đạo chi đỉnh… Vì thiên mà phục hận."

Lúc này chung quanh thiên địa đột nhiên trở nên khác thường, từng luồng gió ập tới, trong thân thể Vũ Thuần Tử cũng trở nên khác thường, từng đoàn linh khí theo các lỗ chân lông chui vào bên trong, không ngừng tẩm bổ lại các xương khớp bị vỡ của hắn. Có thể nghe rõ tiếng xương khớp đang nối lại với nhau.

Cảm giác mệt mỏi uể oải lúc đầu liền tràn đầy thoải mái, tựa như có làn gió nhẹ lướt qua, khiến hắn có chút buồn ngủ.

"Ký chủ mau ổn định tâm thần!"

Khí linh bên cạnh vội vàng hô lớn, khiến Vũ Thuần Tử lập tức hồi phục lại trạng thái.

Lúc này thác nước ở trên cao không ngừng rót xuống, từng tiếng ầm ầm vang dội đánh trên thân hắn, xương cốt kinh mạch liên tiếp bị chấn vỡ, ngay lập tức Phục Thiên Quyết đem toàn bộ chữa trị.

Không biết trải qua bao lâu, thân thể Vũ Thuần Tử càng lúc càng trở nên cường tráng, thác nước rì rào đánh trên thân vẫn không làm tổn thương được bên trong xương cốt. Điều này chứng tỏ hắn đã chạm chân đến cánh cửa Luyện Thể, Vũ Thuần Tử vẫn không có nôn nóng rời đi, tiếp tục ở lại rèn luyện thêm thời gian.

Hai ngày liên tiếp trôi qua, thân thể hắn trên dưới đều mang theo lực lượng trầm ổn, cảm giác toàn thân đều là đồng sắt.

"Hô!"

Vũ Thuần Tử đứng dậy, mặc kệ thác nước vẫn liên tục chảy xuống trên đỉnh đầu, thác nước này vốn đã không làm tổn thương được hắn. Chỉ thấy Vũ Thuần Tử nhún người một cái liền nhảy xuống vực thác, một tiếng ầm vang lên, bọt nước bắn tung tóe, cả người chìm đắm bên trong biển nước bơi lượn, chỉ vài phút sau liền leo lên tới bờ.

Lúc này Vũ Thuần Tử nắm chặt nắm đấm, dùng một quyền bằng lực lượng thân thể, đấm thẳng vào một gốc cây to gần đó.

"Đùng!!!"

Trên thân cây này nhanh chóng bị đánh thành một lỗ lớn, lá cây xào xạc rơi xuống khắp nơi. Vũ Thuần Tử kinh ngạc nhìn vào nắm đấm của mình, hắn không thể tin được đây chính là do chính mình đánh ra, đơn giản chỉ là một quyền bằng lực lượng thân thể, không có chứa một tia linh khí nào.

"Chúc mừng ký chủ đã đạt tới Luyện Thể ngũ trọng!"

m thanh từ bên trong hệ thống đột nhiên vang lên, nhưng lần này không phải là âm thanh từ khí linh truyền đến, mà là một âm thanh mang theo giọng điệu sắc sảo, cực kỳ hỗn tạp.

Trong lòng Vũ Thuần Tử có hồ nghi nhưng cũng không chú ý nhiều, chắc hẳn Khí linh tạm thời nghỉ ngơi thôi.

Việc cấp bách bây giờ vẫn phải tu luyện đến Thông Linh, vốn dĩ tu luyện hai tháng từ Nhập Đạo đến Thông Linh chỉ là việc nhỏ, không ngờ lại xuất hiện hai cái cảnh giới huyền bí, khiến cho hắn có chút nôn nóng.

Vũ Thuần Tử thầm nghĩ, ánh mắt nhìn vào phương hướng bên trong, hắn muốn liều mạng đi vào bên trong khu rừng rậm này, tìm kiếm yêu thú để chiến đấu, chỉ có cách này mới thúc đẩy được tu vi tăng nhanh.

Chớp mắt, Vũ Thuần Tử liền nhanh chóng chạy vào bên trong khu rừng, vào trong đó, liền đã là mười ngày trôi qua….

Tại Đông Hoàng vương triều, câu chuyện ở Lý gia nhanh chóng được truyền tai nhau, dường như khắp nơi đều biết đến vị thanh niên thần bí, bọn họ đều tò mò, Vũ Thái Lãng rốt cuộc có thân phận và địa vị gì.

Khắp nơi nháo nhào tìm tung tích Vũ Thái Lãng, muốn cùng hắn kết giao một phen, nhưng về phần Linh Bảo Tông thì lại khác, toàn bộ Linh Bảo Tông lại đang trong tình trạng e dè sợ sệt.

Vài ngày trước, Linh Bảo Tông nhận được một tin tức, Vũ Thái Lãng truyền nhân của tông chủ Linh Bảo Tông khi xưa đột nhiên trở lại, hai ngày sau sẽ đến Linh Bảo Tông.

Nguyên Đình cùng các cánh tay đắc lực trong lòng tràn ngập kinh dị, bọn họ không ngờ tới, tên kia vẫn còn sống.

Nhưng cho dù thế nào Linh Bảo Tông không phải là Linh Bảo Tông khi xưa, bọn hắn tin chắc, dù tu vi Vũ Thái Lãng có cao đến đâu cũng không thể vượt qua Thành Anh cảnh. Đối với người như vậy, liền dễ dàng đè bẹp.

Rốt cuộc thời gian hai ngày cũng đã trôi qua, đại môn Linh Bảo Tông ngay lập tức bị oanh kích vỡ vụn. Nhiều lớp đệ tử liên tiếp trọng thương, một bóng người dùng tốc độ cực nhanh lướt vào sâu bên trong.

Nguyên Đình cùng các đại cao thủ tự nhiên cũng cảm ứng đến, theo chân nhảy ra ngoài.

Đứng giữa quảng trường là một thanh niên bạch y, tay cầm thiết phiến, khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, mái tóc đen nhánh bay phấp phới giữa trời, cả người hắn đều lơ lửng trên không trung, chân không chạm đất.

Đám người Linh Bảo Tông cùng Nguyên Đình thấy một màn như vậy, trong nội tâm bọn họ cực kỳ khiếp sợ.

Nguyên Đình vốn cũng đoán ra được người đến là ai, trong ánh mắt hiện lên một tia ngoan độc.

"Vũ Thái Lãng?"

"Nguyên Đình tiểu nhân, ngươi vậy mà vẫn còn nhận ra ta?"

Vũ Thái Lãng giọng nói bên trong mang theo một tia giễu cợt, lại nói.

"Mặc kệ thế nào, ta về đây tất sẽ đem thủ cốt của các ngươi trả thù cho cha ta."

Lúc này có người nhận ra hắn, kinh hãi kêu lên.

"Hắn là Vũ Thái Lãng thiếu chủ, hắn còn sống?"

Người này không phải ai khác, chính là một trong đám thân tín bên cạnh phụ thân khi xưa, Hòa Phú! Nhưng cũng là một tên phản bội.

Bạn đang đọc Hồng Mông Chí Tôn sáng tác bởi LạcLạcTàThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcLạcTàThiên
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.