Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu viện

Tiểu thuyết gốc · 1870 chữ

Tiếng báo hiệu S.O.S vang lên từ điện thoại của Minh Huy phá tan cả bầu không khí. Minh Huy nhấc máy lên. Anh giật mình. Ai mà lại gửi tín hiệu báo nguy vào lúc này. Không lẽ là Lux? Chẳng nhẽ nhà của anh gặp trộm à?

Lấy điện thoại ra, một giọng nói không tính là xa lạ vang lên:

- Anh áo đen! Cứu em!

Là Diệu Huyền từ trong thế giới ảo đưa ra lời kêu cứu. Minh Huy ngạc nhiên. Không phải anh ngạc nhiên vì sao điện thoại của mình lại có tín hiệu cầu cứu từ trong game. Mỗi thiết bị LoG đều có liên kết với điện thoại để nhận tin nhắn trong trò chơi mà! Có lẽ người ta muốn tổ đội đánh boss hoặc làm nhiệm vụ dễ dàng gọi cho nhau mà không cần đăng nhập vào game. Nhưng kỳ lạ là nếu muốn rủ chơi cùng thì Diệu Huyền hoàn toàn có thể gửi một tin nhắn bình thường, đâu cần tới tín hiệu S.O.S nhỉ? Chẳng nhẽ chơi trò chơi mà cũng xảy ra vấn đề nguy hiểm gì à?

- Cậu cũng chơi Hư vực thần giới à?

Thành Trung hơi hiếu kỳ hỏi một câu. Nghe giọng điệu thì anh cũng là một "tín đồ" của trò chơi này.

- Vâng. Em chơi giết thời gian ý mà!

- Vậy tốt. Cũng rất trùng hợp. Việc đặc huấn cũng bắt đầu từ trong trò chơi này mà!

- Hả?

Minh Huy lại há hốc mồm. Tối nay Thành Trung đưa anh hết bất ngờ này tới ngạc nhiên khác khiến anh thật sự không thể thích ứng kịp. Thành Trung giải thích một chút:

- Thông thường các trò chơi điện tử chỉ tác động tới não bộ thông qua hình ảnh và âm thanh. Nhưng Hư vực thần giới cung cấp cho người chơi thiết bị LoG có thể tương tác trực tiếp vào não bộ thông qua tất cả các giác quan. Vì vậy những hình ảnh, trải nghiệm trong game vô cùng chân thực và có thể giúp người chơi ghi nhớ nó rất lâu. Hơn nữa trong đó không giới hạn hành động, có thể thoải mái luyện tập không sợ chết, không sợ vật cản. Tuy nhiên, đây cũng chỉ là huấn luyện khiến cho cậu ghi nhớ các động tác và rèn phản ứng trong các tình huống mà thôi, còn cần ở thực tế thao luyện nữa!

- Ra là vậy!

Minh Huy ngẫm nghĩ một lát thấy rất có lý. Chẳng phải cái bản tính "gan dạ" và óc quan sát của anh đã được nâng cấp rồi hay sao. Chẳng thế mà hồi nãy vừa nhìn sơ qua ngôi nhà của Thành Trung anh liền phát hiện vị trí ở ban công tầng 2 rất thích hợp để quan sát.

- Anh. Hiện giờ em phải về nhà. Đồng đội em đang cầu cứu. Chắc là có chuyện gì rồi.

Minh Huy muốn ra về. Dĩ nhiên mục đích tới đây để "ăn sinh nhật" nên Minh Huy đâu có rỗi hơi mà mang theo LoG. Anh phải về nhà để đăng nhập trò chơi xem Diệu Huyền gặp chuyện gì.

- Không cần phải thế. Dùng LoG của tôi đi. LoG sẽ căn cứ theo sóng điện não để nhận diện người chơi. Tuy mỗi người chỉ được cấp cho một LoG nhưng anh đặc công cũng có đặc quyền của đặc công chứ!

Thành Trung cười hì hì. Minh Huy im lặng. Tên này, rõ ràng làm đặc công mà cũng mê game tới mức dùng đặc quyền để "trưng dụng tang vật". Minh Huy trải qua sự việc tra khảo vừa rồi, ngược lại, tín nhiệm của anh dành cho Thành Trung lại tăng lên nhiều vô cùng. Chứ còn gì nữa. Được một đặc công lựa chọn làm chiến hữu quá là tốt rồi. Thế nhưng anh không nghĩ rằng, nếu Thành Trung chỉ là bịa ra một câu chuyện, thậm chí anh còn ở "phe phản diện" thì bản thân Minh Huy sẽ gặp phải nguy hiểm như thế nào!

Thành Trung lấy ra hai chiếc tai nghe bluetooth loại cực xịn. Chỉ cần nhìn qua là thấy độ tinh tế và hiện đại của nó. Dĩ nhiên chức năng của các LoG là giống nhau, nhưng chúng còn công dụng khác là.... trang trí nha. Anh đưa cho Minh Huy một chiếc. Minh Huy cũng không nghi ngờ đeo vào. Hai người, một người nằm trên mặt đất, một người khác nằm trên ghế sofa, khởi động LoG.

Xoẹt! Một màn ánh sáng xanh tạo thành một "chiếc kính" ánh sáng che đi ánh mắt của hai người. Rất nhanh, cả hai đã đăng nhập vào game.

- Xin chào chủ nhân. Hôm nay anh sử dụng thiết bị LoG mới, rất đẹp trai nha!

Giọng nói ngọt như mía lùi vang lên cho thấy Minh Huy đã thành công đăng nhập vào game. Minh Huy ổn định lại thân hình, nhìn quanh. Anh thấy mình xuất hiện ở gần làng Tân Thủ. Trở về game, anh liền chợt nhớ tới cái nhiệm vụ "Hộ tống" ngày hôm qua đã nhận. Không biết mọi người đã tìm thấy cháu gái trưởng làng chưa nhỉ? Đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, Minh Huy liền giật mình. Số lượng người ở đây đột nhiên trở lên vô cùng đông đúc. Đâu đâu cũng thấy người chạy qua chạy lai. Anh kiểm tra một chút, toàn bộ đều là người chơi! Có lẽ mấy hôm trước game mới ra nên còn ít người. Còn bây giờ, chỉ nhìn qua số lượng người chơi thôi cũng khiến Minh Huy choáng váng! Anh rất nhanh phân biệt được các loại nghề nghiệp thông qua vũ khí mà họ sử dụng.

Như thường lệ, Minh Huy kiểm tra tình trạng mình một chút, sau đó kiểm tra bảng nhiệm vụ. Nhiệm vụ hộ tống cháu gái trưởng làng vẫn chưa ai hoàn thành được nên sự kiện này vẫn chưa kết thúc. Chỉ là thời gian chỉ còn lại 3 tiếng mà thôi.

Ầy khoan. Có phải đi chơi đâu! Anh phải đi cứu người mà! Trước phải tìm kiếm cô đồng đội ngốc nghếch kia đã.

- Ê. Cậu là Minh Huy đấy à?

Ngay lúc Minh Huy chuẩn bị rời đi, một giọng nói quen tai vang lên. Từ trong làng, một người cao lớn, mặc một bộ võ phục cổ điện, chạy vội tới.

Người này không ai khác ngoài Thành Trung rồi!

- Để tôi giúp một tay, thuận tiện huấn luyện cậu luôn!

Minh Huy khẽ gật đầu, không từ chối. Minh Huy hỏi LoG:

- Có cách nào định vị được vị trí của đồng đội anh không?

- Có thưa chủ nhân. Anh mở bản đồ ra, chọn vào "đồng đội" là được.

Minh Huy không chút chậm trễ làm theo. Quả nhiên, trên bản đồ xuất hiện một chấm xanh lam nữa, rất dễ hiểu đó là vị trí của Diệu Huyền. Nhưng vị trí này đang thay đổi rất nhanh, rõ ràng là bị đuổi chạy. Minh Huy nhìn một chút, rõ ràng Diệu Huyền đang ở chỗ con Quái đá cỡ vừa hôm qua đuổi đánh hai người. Minh Huy không khỏi thầm oán trách. Cô gái này, không đợi hắn online, một mình xông tới cái khu vực đó làm gì.

- Trở thành đồng đội chứ? - Minh Huy quay sang hỏi Thành Trung.

Thành Trung dĩ nhiên là đồng ý rồi. Ngay lập tức, trên bản đồ của Minh Huy xuất hiện thêm một chấm màu đỏ nữa đại diện cho Thành Trung.

- Em biết vị trí của Diệu Huyền rồi. Mau đi thôi!

Hai người nhanh chóng di chuyển. Vừa chạy, Minh Huy vừa không quên hỏi thăm về chỉ số, nghề nghiệp của Thành Trung. Anh chàng đặc công này lựa cho cho mình nghề kiếm sĩ. Cấp độ đạt tới 4, khá là mạnh mẽ!

Minh Huy liên tục kiểm tra bản đồ. Dường như Diệu Huyền biết có cứu viện, liền chuyển hướng, chạy về phía Minh Huy. Chà. Cô bé này thông mình lên nhiều đây!

Chạy thêm khoảng 20 phút sau, Minh Huy và Thành Trung đã đến khá gần với vị trí của Diệu Huyền. Tính toán một chút, chưa biết rắc rối mà Diệu Huyền gặp phải là gì, Minh Huy kéo Thành Trung lên tán là của một gốc cây. Cây này gọi là "Cây luân hồi". Cái tên nghe rất hoành tráng nhưng thật ra đơn giản là cây này chỉ trong vòng 1 tiếng đã từ cây con, dần trưởng thành, ra hoa kết quả rồi chết đi, rồi vòng lặp cứ thế diễn ra mãi.

Thành Trung trốn cùng Minh Huy nhưng trong đầu không khỏi ngạc nhiên. Tư duy của cậu trai này rất nhanh nhạy. Đây chính là sách lược tốt ngay cả trong thực chiến. Không vội vàng cứu con tin, mà phải rõ thực lực của kẻ địch, tránh việc mình cũng trở thành con tin. Chưa hết, tán cây mà Minh Huy chọn vừa vặn là góc chết với người đứng phía dưới, nhưng lại là góc cực kỳ đẹp để mai phục, ẩn nấp. Vị trí này lại rất giống với ban công tầng 2 nhà Thành Trung.

Hai người chờ đợi ở đó, không nói gì. Chỉ khoảng 5 phút sau, độ nhiên từ phía xa, một cô gái quần áo rách tả tơi để lộ ra rất nhiều vị trí khá nhạy cảm, bộc lộ hết đường cong cơ thể. Nhưng Minh Huy và Thành Trung không có thời gian đi ngắm nhìn cô bởi cô không ai khác chính là Huyền Diệu.

Minh Huy suy nghĩ, rắc rối của Huyền Diệu chắc là con Quái đá tinh anh kia thôi. Nhưng lúc này anh mới nhìn rõ, Diệu Huyền lại đang bị một nhóm khoảng 5 người đuổi giết! Diệu Huyền chạy khắp nơi, các thể loại công kích điên cuồng bắn tới. Minh Huy thầm đếm một chút. Hai xạ thủ, một chiến sĩ, một kiếm sĩ, một pháp sư. Đội hình này khá là đông và đầy đủ.

Mặc dù kỹ năng "Quan sát" là không dùng được lên người chơi, nhưng căn cứ theo uy lực các chiêu thức của đám người đánh tới Diệu Huyền, Minh Huy phán đoán đám này cấp độ cũng không quá cao.

Diệu Huyền cả người vết thương do vết thương đánh nhau chồng chất. Rõ ràng là game, lại khiến cho Minh Huy sinh ra cảm giác tức giận!

- Chúng nó đông hơn. Anh liệu xử lý được mấy thằng? - Minh Huy hỏi Thành Trung bên cạnh.

- Không biết! Không rõ chỉ số của chúng nó. Nhưng ít nhất anh xử được 2 thằng! - Thành Trung đáp chắc nịch!

Minh Huy không hỏi thêm nữa, bởi vì đúng lúc này Diệu Huyền vấp ngã. Cung tên cũng rời tay cô mà rơi ra. Đám người chơi nhanh chóng đuổi tới!

Đúng lúc này! Vụt! Minh Huy và Thành Trung cùng một lúc ra tay cứu viện!

Bạn đang đọc Hư Vực Thần Giới - Hắc Y Nhân sáng tác bởi Huydamvan1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huydamvan1
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.