Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Cung

2864 chữ

Nghe lời này, trên mặt Tiết Bích xuất hiện nụ cười lạnh, nói:

- Đã sớm nghe nói trong Thủy Tinh Cung có chín thái tử, ah, là tám thái tử, sông Tiền Đường đã chết một người, là oai hùng bất phàm, đáng tiếc Dao Trì Tiên Cung không có người nào kết thân được, chỉ sợ kết thân rồi, cũng sớm biến thành quả phụ.

Những lời này vừa nói ra, sắc mặt của Ngao Nghiễm thay đổi, bảy thái tử càng giậm tím mặt, thỉnh Ngao Nghiễm cho phép bắt giữ nàng. Không trách Tiết Bích nói như vậy, hôn phối với Dao Trì Tiên Cung đầu tiên phải bỏ cái giá lớn, trên đời không người không biết. Ngao Nghiễm nói ra lời ấy quả thật đã chạm vào tối kỵ.

Trong nội tâm Ngao Nghiễm cũng giận dữ: bổn vương đang thương lượng với ngươi, ngươi lại không biết tốt xấu như thế, nếu không có Vương Mẫu nương nương, ai đi sợ một Địa Tiên nho nhỏ như ngươi. Chỉ chờ ta trở thành thủy quân đừng đầu thiên hạ, cho dù là Ngọc Đế Vương Mẫu cũng phải kính ta ba phần, đương nhiên sẽ tới thu thập mụ tổ này.

Dẹp xúc động tức giận của thủ hạ, vung tay áo xuất ra một cái thiệp mời lên cát, khách khí nói:

- Sau nửa tháng, Ngao Hạo con ta cùng Ngao Ly tổ chức đại hôn tại Thủy Tinh Cung, cũng mời chúng tiên trên biển, đương nhiên không thể thiếu mụ tổ nương nương, kính xin chư vị chớ nên chối từ.

Trong miệng nói chuyện với Tiết Bích, nhưng con mắt lại nhìn chằm chằm vào Hứa Tiên, làm cho Hứa Tiên cảm thấy không rét mà rung, cũng hiểu vì sao Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký lại không dễ dàng giết Ngao Nghiễm như thế này.

Ngao Nghiễm nói xong, vung tay lên, mây đen bốc lên, mang theo đán Thủy tộc rời đi, cũng không có ý định bắt người.

Tiết Bích thở phào, hiển nhiên cũng vì vô số tinh quái vây quanh hình thành áp lực quá lớn.

- Các ngươi tới Đông Hải, là muốn cứu Ngao Ly kia à?

Vân thu sương tán, trng nội tâm của Hứa Tiên xuất hiện lo lắng. Không nghĩ tới thế lực của Long tộc Đông Hải cường đại như thế, thực lực của Ngao Nghiễm càng thâm bất khả trắc, lần này muốn cứu viện Ngao Ly sợ rằng không đơn giản như vậy. Hơn nữa thời gian còn lại của bọn họ còn rất ít.

Hắn nhặt thiệp mời trên bờ cát lên, cảm thấy an ủi duy nhất chính là chú rể đã bị mình giết rồi.

Thủy tộc lui binh, Ngao Kình truy vấn Ngao Nghiễm.

- Phụ vương, chẳng lẽ cứ như vậy thả bọn chúng sao? Tây Vương Mẫu tuy mạnh, cũng không quản được Đông Hải, không bằng xuống dưới...

Ngao Nghiễm nói:

- Im ngay, hôm nay đại cục làm trọng, không nên làm phức tạp. Hơn nữa tên Hứa Tiên kia còn phải đi cứu Ngao Ly lần nữa, các ngươi chỉ cần ôm cây đợi thỏ, thì nhất định có thể bắt ba ba trong hủ.

Kiêng kỵ lớn nhất của hắn cũng không phải pháp lực của Tây Vương Mẫu, mà là hội bàn đào mỗi năm một lần. Cây bàn đào không có tác dụng tẩy cân phạt tủy, tăng cường pháp lực như đan dược bình thường. Nó có thể gia tăng tuổi thọ. Không biết có bao nhiêu Thần Tiên cần nhờ cây bàn đào kéo dài mạng sống, hắn cũng là một trong số đó.

Năm đó Ngao Kiền nhìn Tây Vương Mẫu không vừa mắt, Vương mẫu đưa thiệp mời tới, hắn chỉ nói "Nếu như lão bà bình thường mời ta đi tới dự điểu yến gì đó, ta tất nhiên sẽ đi, nhưng nếu đi dự tiệc bàn đào, chẳng phải nịnh nọt sao." Cho nên hắn không dự tiệc. Chỉ dựa vào một thân pháp lực cường đại mà chèo chống thọ nguyên, nhưng cũng không chống được thời gian ăn mòn, một thân pháp lực Thiên Tiên chậm rãi biến mất. Thời điểm Pháp Nguyên khiêu khích hắn, hắn suy yếu gần mức lão già xế chiều rồi.

Thà sống ít đi ngàn năm, cũng không chịu cúi đầu một giây, tính tình cương liệt của hắn như thế. Nếu như cuộc đời này hắn cúi đầu một lần, hắn kiên quyết không cần bay lên thiên ngoại làm gì, hắn kéo dài hơi tàn đợi Ngao Ly tự lập. Trong trường hợp đó chung quy không phải nươời nào cũng làm vậy, ít nhất Ngao Nghiễm không phải. Hắn phải sống, khôi phục vinh quang của Long tộc.

Ngao Kình cười nhạo nói:

- Hắn vừa thấy quân thế cảu chúng ta, còn không phải tè ra quân hay sao, còn kém rất xa a, còn dám tới sao!

Mấy tên thái tử khác cũng cười to.

Trên mặt của Ngao Nghiễm không có vui vẻ, nói:

- Bổn vương thấy ánh mắt của hắn là biết rõ, hắn nhất định sẽ đi.

Người như vậy, khi đã quyết ý chuyện gì, cho dù biết là tử lộ cũng không sợ hãi và do dự. Nhìn sang đám Long tử Long tôn phía sau của mình, Long tộc thật sự suy thoái rồi. - Không nên đi.

Dưới đáy biển tịch mịch, Ngao Ly nhìn con gấu nhỏ nói.

Hứa Tiên đáp:

- Nha đầu ngốc, đừng nản chí, ta sẽ cứu ngươi ra ngoài.

Ngao Ly nói:

- Không phải, chuyện này quá nguy hiểm, dù sao đại hôn cũng là giả, trên thực tế, trên thực tế...

Nàng nói không được, mặt có chút nóng lên, phát nhiệt, trên thực tế là gả cho ngươi a.

Hứa Tiên mỉm cười nói:

- Ta biết rõ, nhưng ta sẽ không để cho ngươi gả cho người nào khác, cho dù là trên danh nghĩa. Cho nên, chờ ta!

Thân phận của Ngao Hạo tùy thời loi ra, cần phải nhanh chóng nghĩ biện pháp xử lý sạch. Cũng không thể để Ngao Ly nằm trong tay của Ngao Nghiễm được, tân tân khổ khổ mới cướp được thủy vực, mộng tưởng Trường Giang Hoàng Hà, cần ta giúp ngươi hoàn thành. - Ân, Ân.

Sẽ không để cho ngươi gả cho người khác, sẽ không để cho ngươi gả cho người khác...

Những lời này cứ quanh quẩn trong tâm lý của Ngao Ly, tâm tình nho nhỏ của nàng lúc này vô cùng hỗn loạn, rất e thẹn. Trên mặt nóng lên, tâm như lộc nhảy, ôm con gấu nhỏ dựa vào một góc, đột nhiên cảm giác được cái động quật tối tăm này sáng lên rất nhiều. Nghĩ thầm: có lẽ... Có lẽ bị bắt tới nơi này cũng không phải là chuyện xấu, ta sẽ một mực chờ ngươi.

Hắn nhất định có ý đó hay sao? Hoặc là mình tự hiểm lầm?

Được rồi, cái ý niệm này vừa hiện ra trong đầu, đã bị tâm tình của thiếu nữ đánh nát bẫy.

- Hì hì, quả nhiên là ta rất có mị lực.

Hứa Tiên có quyết tâm, cho dù trong miệng nói hay như thế nào, không có thực lực cũng kiên quyết không thành, chậm trễ việc gấp thôn phệ viên nội đan kia, mau chóng Điểm Tinh Kim tinh, đem đạo hạnh tăng cao thêm một tầng mới có thêm cơ hội.

Tiết Bích nói:

- Ta khuyên ngươi nên sớm rời đi thôi! Long tộc Đông Hải có đại quân vô cùng hùng mạnh. Mấy tên thái tử mạnh nhất đều ở Trường Giang, trong đó càng có Kháng Kim Long Ngao Hạo. Thực lực ngươi vừa nhìn thấy chỉ là một góc của băng sơn, vùng biển quảng đại hơn xa lục địa, mấy ngàn năm kinh doanh há có thể dễ dàng.

Hứa Tiên khẽ giật mình, mình giết hai tên Long tộc chẳng phải quá dễ dàng hay sao? Ngược lại cười nói:

- Ngươi không cần khích tướng, dù thế nào ta cũng phải xông vào một lần. Nhưng Ngao Hạo cũng không phải ở Trường Giang, ta đánh với hắn một trận, hiện tại có lẽ đang ở trong Thủy Tinh Cung dưỡng thương đấy!

Biết rõ nữ nhân này không phải có hảo tâm gì, ước gì chính mình đi tiêu hao thực lực của Long tộc, vì con đường phát triển tương lai của Ngư Nhi, làm giảm bớt một tai họa ngầm. - Cái gì!

Tiết Bích kinh hãi, nói:

- Ngươi thắng Ngao Hạo, điều này không có khả năng, khí lực của hắn mạnh mẽ, bảo kiếm khó làm thương tổn được hắn. Một thân pháp lực đã tiếp cận cảnh giới Thần Tiên, lại cầm bảo bình trong tay, ngươi làm sao có thể làm hắn bị thương?

Kháng Kim Long tại hai mươi tám tinh tú trong chiến lực tuyệt đối sắp xếp ở phía trước, tại nàng xem ra, Hứa Tiên cùng Ngao Hạo đối mặt, không chết đã là vạn hạnh, làm sao có thể tổn thương hắn.

Tiểu Thanh khinh miệt bĩu môi, nói

- Chuyện này có cái gì kinh hãi chứ?

Trong nội tâm khó dấu một tia tự hào, thở ra một hơi.

- Nếu như là như vậy, ta cũng khuyên ngươi không nên đi. Chẳng những không công tặng tĩnh mạng, nhưng tuyệt đối không cứu Ngao Ly được.

Tiết Bích nhìn qua Hứa Tiên thật sâu, giống như muốn nhìn hắn còn cất dấu bao nhiêu thực lực. Nam nhân có thể được Dực Túc nhìn trúng, quả nhiên không phải người bình thường, chỉ sợ ngay cả Bạch Tố Trinh tu hành ngàn năm cũng không mạnh như hắn! Nàng không biết, Bạch Tố Trinh đang đi trên con đường của cổ yêu thần a.

Hứa Tiên ngạc nhiên nói:

- Tại sao ngươi chuyển cách nói thế?

Tiết Bích thản nhiên nói:

- Nếu muốn thành lập Thủy Khuyết Tiên Cung. Không thể thiếu chiến lực cực mạnh, ta tin tưởng ngươi sẽ giúp Ngư Nhi.

Thì ra sau khi hiểu rõ thực lực của Hứa Tiên, giá trị lợi dụng đột nhiên tăng cao, còn hơn tính nguy hiểm mà hắn mang lại.

Hứa Tiên cười nói:

- Thật sự là nữ nhân thực tế, Dao Trì thế lớn như vậy, chẳng lẽ còn cần ta hỗ trợ sao? Tùy tiện phái một đám người tới bình định Đông Hải, hơn nữa vừa rồi nghe ngươi nói Thủy Khuyết Tiên Cung cái gì, đó là thứ gì?

Tiết Bích nói:

- Thứ nhất, Dao Trì không thể phái trợ giúp vô hạn cho Ngư Nhi được, thánh mẫu càng không tùy ý sai sử người trong Dao Trì, nhiệm vụ này ta cảm thấy hứng thú mới tiếp nhận. Thứ hai, Thủy Khuyết Tiên Cung là ta phải giúp Ngư Nhi thành lập thiên đình trên đại dương bao la, ta cùng một người bạn khác chính là thành viên ban đầu của Thủy Khuyết Tiên Cung.

Nói đến Thủy Khuyết Tiên Cung, trên người của nàng mang theo chiến ý trào dâng, càng lộ ra nụ cười tự tin.

Hứa Tiên cười khổ, nói:

- Thiên đình trên đại dương bao la, dã tâm vượt qua dự đoán của mọi người đấy, Ngư Nhi cũng đồng ý sao?

Không thể không suy nghĩ, chính mình gặp được mấy tinh túc này, cũng chỉ có nương tử nhà mình là trung thực nhất a.

Tiết Bích nói: nguồn TruyenFull.vn

- Ta đã thương lượng với Ngư Nhi, Ngao Nghiễm nói cũng không phải không có đạo lý, chỉ bằng một mình thi có thể cứu được ai chứ? Hơn nữa trong biển rộng này. Rất nhiều đội thuyền gặp rủi ro trong biển đều do tinh quái làm hại. Chỉ có thành lập quyền uy của mình, dẹp loạn tinh quái tứ hải, mới có thể cứu thêm người khác. Cho nên ta hy vọng, ngươi không nên đem tính mạng của mình ném đi, có thể vào lúc mấu chốt ra tay trợ giúp nàng.

Nhắc tới chuyện này, thần sắc của Ngư Nhi cũng có chút nghiêm nghị, gật đầu tỏ vẻ đồng ý, mơ hồ cũng có chút khí chất của nữ thần chân chính.

Hứa Tiên nói:

- Chí hướng của ngươi ta rất bội phục, đến lúc đó ta đương nhiên sẽ trợ giúp nàng một tay, nhưng hiện tại ta cũng làm việc mình nên làm.

Tiết Bích vội la lên:

- Chẳng lẽ ngươi không sợ chết sao? Hơn nữa còn là cái chết không chút ý nghĩa nào.

Hứa Tiên nói:

- Ý nghĩa của Bích Túc là thủ hộ, cũng không phải đoán hung cát. Chim yến tước muốn chỉ rõ phương hướng cho thiên nga sao?

Hắn trải qua khảo nghiệm của thiên kiếp, pháp lực hay tâm tính. Hắn cũng có khí độ của người tu hành, một cổ tự tin xuất phát từ trong nội tâm của hắn. Thân là người xuyên việt, cải biến rất nhiều câu chuyện. Đối với hắn nói "Vận mệnh là như thế nào", "Nhất định sẽ như thế nào?" Không thể nghi ngờ là buồn cười. - Chim yến tước chỉ hướng cho thiên nga, Hứa công tử khẩu khí thật lớn a? Ngươi muốn đi chịu chết, ta tuyệt đối không ngăn cản.

Tiết Bích có tuổi thọ hơn ngàn năm bị một nhân loại nói là chim yến tước, trong nội tâm đương nhiên là khó chịu.

Ngư Nhi nói:

- Hứa Tiên sẽ không chết, nhất định có thể cứu Ngao Ly ra ngoài! Nhưng ngươi cũng không nên quá hẹp hòi, loại sự tình này cũng không nói cho ta biết, ta giúp ngươi đi cứu nàng.

Bộ dáng tràn đầy tự tin, giống như đã cứu Ngao Ly ra ngoài vậy.

Hứa Tiên nói:

- Kỳ thật ngươi đã giúp ta đại ân rồi, chuyện này trước hết giao cho ta làm đi!

Qua thêm một lúc, hắn khôi phục linh lực khôi sai biệt lắm, thời điểm này nên đi làm nhiệm vụ của mình rồi.

Tiết Bích ngăn Ngư Nhi lại, nói:

- Không được, hiện tại không thể tranh đấu chính diện với Long tộc được.

- Mặc kệ mặc kệ, ta nhất định phải hỗ trợ.

Thời điểm hai người tranh chấp, Hứa Tiên đã mang theo Tiểu Thanh đi xa. Tiết Bích nhìn qua bóng lưng của hắn, trong thoáng chốc cảm thấy, chính mình so với hắn, so với Ngư Nhi có lẽ thiếu đi thứ gì đó?

Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh đi qua hòn đảo khác, ngồi trên mặt đất tĩnh tọa tu hành.

Hứa Tiên lấy viên nội đan trong công đức ngọc bài ra ngoài, nắm trong lòng bàn tay, toàn lực hấp thu kim linh chi lực trong đó.

Một tia linh lực giống như tơ vàng từ bên trong kéo ra ngoài, nó nhỏ nhưng vô cùng tinh thuần, cho dù là linh lực của khoáng quặng cũng không được như thế. Đây là Ngao Hạo tìm kiếm khoáng quặng trong đáy biển, tân tân khổ khổ hấp thu linh lực, sau đó trải qua vô số năm rèn luyện cho tinh thuần, mới có được thành quả như vậy, hôm nay lại tiện nghi cho Hứa Tiên a.

Nội khí rót vào trong Kim tinh yếu ớt kia, Kim tinh bất động đã lâu bắt đầu hoạt động trở lại, ẩn ẩn phóng xuất kim linh chi lực dung hợp với thần hồn, dung nhập thân hình. Khiến thân hình giống như kim loại không thể phá vỡ được.

Hồi lâu sau, Hứa Tiên mở to mắt, sắc trời lại gần hoàng hôn, hắn đã tĩnh tọa suốt một ngày. Nội thị thần hồn, Kim tinh đã lớn hơn trước gấp bội. Nội đan trong tay không có bao nhiêu biến hóa, linh lực ẩn chứa trong đó nhiều tới đáng sợ.

Nhưng vừa vui vừa lo, Thủy tinh còn xa mới đạt tới mức Điểm Tinh, chớ nói chi là Lượng Tinh, Hợp Tinh, bởi vì nội đan này ngưng kết quá mức tinh thuần, bắt đầu hút cũng cố hết sức. Án theo tốc độ này, phải mất một tháng mới có thể tu luyện Kim tinh tới trạng thái viên mãn a.

Tiểu Thanh cảm thấy động tĩnh của hắn, cũng mở hai mắt ra, thần sắc hơi có chút uể oải. Nàng tự nhận là mình liên lụy Hứa Tiên, hận không thể lập tức tu thành Địa Tiên, có thể giúp Hứa Tiên một tay.

Mặc dù Hứa Tiên cũng không có lo lắng hoảng hốt, mỉm cười nói:

- Trở về đi, có một vật phải thử một chút.

Sau đó lấy cái bình nhỏ trong công đức bài ra ngoài.

Bạn đang đọc Hứa Tiên Chí của Thuyết Mộng Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.