Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngại Bẩn

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Lâm Á Hân cũng phát giác được ánh mắt Thái Hòa nhìn về phía mình mang theo một chút ánh nhìn sâu xa khó dò, trong nội tâm không khỏi có hơi thấp thỏm không yên.

Vì sao bị Thái Hòa nhìn chằm chằm vào như vậy, chính mình sẽ có loại cảm giác bất an đây này?

Tuy rằng nàng hoàn toàn chính xác thông qua một ít thủ đoạn nhỏ che giấu hành tung của mình, nhưng trên thực tế chuyện này cũng không có gì nha, dù sao nàng với Thái Hòa lúc ấy chỉ là quan hệ hợp tác nha. . .

Mặc dù trong nội tâm nghĩ như vậy. Nhưng sắc mặt Lâm Á Hân đã hơi đỏ lên một chút rồi. Loại cảm giác có tật giật mình này thật sự là không xua tan được. Ngay tiếp theo tiếng nói của nàng cũng lộ ra hơi không đủ sức: “Ta với . . Ta với đám người Nguyễn Văn Chung cùng đi lại đây đấy, vốn muốn tìm cơ hội ám sát Lê Thanh, đoạt lấy khu căn cứ này đấy. Không nghĩ tới. . .” Nói đến đây, nàng không khỏi cười khổ một cái, “Không nghĩ tới vậy mà hắn bị ngươi giết đi.”

Lúc đầu nàng còn do dự muốn nói chân tướng cho Thái Hòa hay không, bất quá nghĩ lại, Thái Hòa cũng không có hứng thú đối với loại chuyện này, đương nhiên cũng sẽ không ra tay với khu căn cứ này. Cho nên kế hoạch của mình đại khái cũng không cần gạt hắn.

Nếu như che che lấp lấp, ngược lại sẽ làm cho Thái Hòa mất hứng, đến lúc đó nói không chừng còn có thể sinh ra một ít ảnh hưởng mặt trái với kế hoạch của nàng.

Dù sao Lê Thanh là bị Thái Hòa giết chết, nếu như nó rõ ràng ra mà nói..., trên thực tế kế hoạch của nàng coi như là hoàn toàn bị làm rối loạn.

Quả nhiên, thấy Lâm Á Hân nói ra thẳng thắn thành khẩn, một chút cảm giác không thoải mái trong nội tâm của Thái Hòa cũng từ đó mà tan thành mây khói rồi.

Hắn cười cười, nói ra: “Nói như vậy, ta cũng coi như gián tiếp giúp ngươi một chút chuyện vặt vãnh.”

Lâm Á Hân lập tức bật cười “Phù” một tiếng: “Ân. . . Ta phải cảm ơn ngươi, bằng không thì dượng vào bản lãnh của ta. Muốn đánh lén hắn thành công, nói không chừng cũng phải trả giá một cái giá lớn. Thật ra lúc trước kia. Thời điểm khi Hắn biết rõ còn có ta là một dị năng giả, cũng đã từng tìm qua ta, hy vọng ta và hắn hợp tác cùng nhau. Sau khi bị ta từ chối, hắn cũng đã từng muốn diệt trừ ta. . . Đại khái là cảm thấy một núi không thể chứa hai hổ a. . .”

Thì ra là thế. . . Thái Hòa âm thầm gật đầu, nghĩ thầm từ trong biểu hiện của Lê Thanh đến xem, thật sự là lòng dạ hắn vô cùng nhỏ mọn. Hắn muốn áp dụng loại kế hoạch âm độc này, nhất định phải bảo đảm chính mình là dị năng giả duy nhất, bằng không mà nói, nói không chừng những đoàn đội người sống sót...kia còn có thể bảo trì thái độ nhìn trước nhìn sau xem tình hình thế nào, chưa chắc sẽ như khăng khăng một mực như bây giờ xem hắn trở thành ô dù bảo vệ.

Trách không được trước kia Lâm Á Hân không muốn nhắc tới Lê Thanh, đoán chừng lúc trước nàng chịu thiệt trong tay Lê Thanh không ít, nói không chừng quyết định chạy ra Đại Học Sài Thành cũng có liên quan nhất định với Lê Thanh.

“Hai người các ngươi, xem ra là đi theo nàng lăn lộn rồi sao?”

Thái Hòa quay đầu nhìn về phía Nguyễn Văn Chung và Trương Phi Thoàn, trêu chọc nói.

Hai người bọn họ nhìn nhau, có hơi ngại ngùng gật gật đầu.

Ngược lại là Trương Phi Thoàn còn muốn nói gì, nhưng mà thi thể Lê Thanh ngay ở dưới chân, chuyện này làm cho hắn không khỏi sinh ra một chút cảm giác sợ hãi với Thái Hòa, ký ức trước kia suýt nữa bị Thái Hòa làm thịt cũng lần nữa nhảy lên trong lòng.

“Mạnh thật nha. . . Trước khi còn cảm thấy có lẽ tiêu chuẩn Hân tỷ và Hòa Ca không sai biệt lắm, nhưng hiện giờ xem ra Hòa Ca thực lực còn mạnh hơn Lâm tỷ khá xa đấy.”

Không riêng gì Trương Phi Thoàn nghĩ như vậy, Nguyễn Văn Chung cũng cảm giác được hết sức rung động, hắn cảm giác lúc này mình mới xem như thấy rõ thực lực chân chính của Thái Hòa, trong nội tâm không khỏi âm thầm may mắn, may mắn lúc trước không có thật sự chọc giận Thái Hòa, nếu không làm sao còn có cơ hội cho hai người bọn họ lao động chân tay.

Lê Thanh đây chính là dị năng giả nha, vậy mà lại bị Thái Hòa làm thịt dễ dàng, thời điểm sắp chết giống như một con chó chết vậy, dường như một chúng khả năng phản kháng cũng không có. . .

“Các ngươi sau này. . . Định làm như thế nào? Lê Thanh là ngươi giết, theo lý thuyết vật tư hắn lưu lại, ngươi có quyền xử lý đấy. . .”

Lâm Á Hân do dự một chút, lại thấp giọng hỏi.

Nét mặt của nàng lộ ra vẻ hơi chờ mong, nhưng bởi vì trước khi được Thái Hòa minh xác từ chối qua, cho nên ngược lại là nàng không có nhắc lại lời nói nhượng lại vật tư cho Thái Hòa.

Bất quá Thái Hòa đánh chết Lê Thanh, nàng cũng coi như người trực tiếp được hưởng lợi, lập tức đưa ra quyền lợi phân phối vật tư trong căn cứ cho Thái Hòa.

Nhưng Thái Hòa lại không có một chút hứng thú mà lắc đầu: “Được rồi, những vật tư này của hắn đều dựa vào nghiền ép mạng người đổi lấy đấy, ta rất sợ bẩn.”

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombie (Bản Free) của Khắc Văn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.