Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Khí Âm Độc

Tiểu thuyết gốc · 1021 chữ

Nghe người sống này đè nén tiếng kêu thảm thiết, Thái Hòa cũng không có ngăn lại Yuna, mà là mở ra bình đựng nước lập tức bắt đầu rửa sạch đôi mắt của mình.

Mặc dù hắn hoàn toàn có thể thông qua tầm mắt của Yuna và Lê Bống nhìn thấy tình huống chung quanh, chỉ có điều tình huống ở trong quán rượu này không rõ, nên nhất định phải mau chóng khôi phục ánh mắt.

Về phần người sống sót này, hắn làm chính mình bị thương, cũng phải chịu trừng phạt một chút.

Mãi cho đến khi Thái Hòa rửa sạch đôi mắt, cuối cùng gã người sống sót này mới được giải thoát ra khỏi trạng thái đau nhức kịch liệt liên hồi.

Khi Thái Hòa mở to một đôi mắt đỏ rừng rực nhìn về phía hắn, đầu tóc của người sống sót này cũng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt đẫm, bộ mặt lúc đầu còn xem như anh tuấn cũng bởi vì đau đớn mà vặn vẹo biến hình, nếu như không phải cắn chặt hàm răng, đoán chừng tiếng kêu thảm thiết của hắn có thể thu hút ra ngoài toàn bộ Zombie ở trên đường lớn xa xa.

“Được rồi Yuna, buông hắn ra đi.” Thái Hòa nói một câu, đối với người sống sót này mà nói quả thật như được tha mạng rồi, hắn ngẩng đầu nhìn Yuna một cái, trong ánh mắt tràn đầy e ngại và cảnh giác.

Cô gái này tỏ ra bộ dáng vẻ không dùng hết sức, lại gần như dẫm đến chân hắn sắp nát, quả thật là sức trâu bò này không phải người bình thường có thể có.

Hơn nữa lúc mới vừa rồi nàng ra tay không còn sớm không muộn, lực đạo cũng ổn, nếu như nàng hơi dùng sức quá mạnh một chút, đoán chừng hiện giờ hắn đã đầu mình ở hai nơi.

Nghe Thái Hòa, Yuna nhìn lạnh lẽo một cái về phía người sống sót này, trong tay từ từ đặt xuống trường đao.

Thân thể của người sống sót này lập tức kéo căng, trong ánh mắt bỗng nhiên hiện lên một tia tàn khốc, nhưng mà hắn còn chưa kịp làm ra bất kỳ động tác gì, chỉ thấy bóng đen trước mắt lóe lên, một nắm đấm trực tiếp đập lên trên mắt phải của hắn, đồng thời hắn kêu lên một tiếng đau đớn, vũ khí trong tay cũng bị Thái Hòa giành lấy.

Lần đầu tiên khi nhìn thấy vũ khí này, Thái Hòa cũng đã không nhịn được nheo mắt, thầm nghĩ trong lòng, đây thật là kẻ hung hãn.

Nói xác thực, thứ vũ khí này không xem như vũ khí gì, chỉ là một cây gậy khơi lửa dùng trong phòng bếp bị cố ý mài nhọn qua. Chất lượng thứ giống như vậy là đủ dùng rồi, nhưng đầu gậy cũng không bén nhọn. Thanh niên này cũng không biết bỏ ra thời gian bao lâu, vậy mà có thể mài thanh gậy khơi lửa này đến thành lưỡi dẹp, hơn nữa trên toàn bộ gậy khơi lửa này, thoa khắp máu tươi của Zombie. Với sức sống mạnh mẽ siêu cường của Virus, một thanh que chọc lửa mài dẹp như vậy, nếu như là dùng để chiến đấu với người sống sót, chỉ cần cắt rách da của đối phương một chút, cũng đủ để hại đối phương bị lây nhiễm.

Cũng dĩ nhiên, chiêu này là chuyên môn chuẩn bị để giao thủ với người sống sót.

Lại nhìn người sống sót kia, Thái Hòa đấm ra trực tiếp một quyền đập hắn xuống đất, mà Lê Bống thì im lặng không lên tiếng nhấc chân dẫm ở cổ tay của hắn, so với vừa rồi còn muốn đau đớn kịch liệt hơn, để cả người hắn lập tức cuộn mình lại như là con tôm.

Công kích mới vừa rồi của Yuna chỉ là ý nguyện cá nhân của nàng, nhưng bây giờ lại là Thái Hòa điều khiển.

Ngay từ đầu tên người sống sót này công kích còn có thể nói là vô tình, nhưng vừa vặn lúc hắn để Yuna buông người này ra, vậy mà hắn còn có tiếp tục xông lên dự định đánh lén. Nếu như vừa rồi phản ứng của Thái Hòa chậm một chút, thanh vũ khí dính đầy virus này chỉ cần làm trầy da hắn, lập tức có khả năng mang đến cho hắn uy hiếp cực lớn.

Đối với người có mang ý đồ công kích mình, Thái Hòa cũng chưa từng nương tay.

Ngược lại là tên người sống sót này rất kiên cường, mặc dù đau đến toàn thân đều cong lại, nhưng vẫn không có kêu thảm thiết như trước.

Từ thân hình đến xem, đại khái là gã người trẻ tuổi này chừng hai mươi, mặc một bộ áo jacket kiểu nam bẩn thỉu, trên chân giẫm lên một đôi giày thể thao, một đầu tóc ngắn rối tung như tổ quả, cũng không biết bao lâu chưa gội.

Chỉ có điều cái cằm thon thon kia, và bờ môi khô nứt hơi nhếch lên, để Thái Hòa lập tức đưa ra phán đoán với hắn, đây là một tên tiểu bạch kiểm dáng dấp thanh tú.

“Được rồi.” Sau khi để Lê Bống buông hắn ra, Thái Hòa ngồi xổm xuống, chống cái thanh que khơi lửa này lên trên cổ gã người sống sót này.

Động tác này để gã người sống sót này đang chuẩn bị giãy dụa lập tức cứng đờ lại, hắn rất rõ ràng lực sát thương của thanh gậy khơi lửa này.

“Ngươi muốn làm cái gì?”Hắn cảnh giác nhìn Thái Hòa, giọng điệu có vẻ hơi khẩn trương, “Ta không phải cố ý công kích ngươi.”

“Nhưng mới vừa rồi là ngươi cố ý.”Thái Hòa lạnh lùng nói.

Trong mắt người này lóe lên vẻ khác lạ, nói rằng, “Ta chỉ là muốn còn sống đào tẩu”.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 2148

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.