Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mất Thể Diện

Tiểu thuyết gốc · 1044 chữ

Chém gió không phải là sai, nhưng sai chính là mình không có một chút bản lãnh, thời điểm cơ bản đều xem như là cái đuôi vướng víu, còn giả vờ như cái chân to là của mình, có bản lãnh để người ta ôm chân được hay sao!

Được rồi loại người này, đoán chừng người bình thường sẽ không quá tin tưởng mới đúng. . .

Cảnh tưởng Lâm Á Hân cảnh cáo Li Minh Hô vừa rồi, Thái Hòa cũng nhìn thấy trong mắt, bất quá chuyện này đã không thể vãn hồi ấn tượng xấu của hắn đối với Li Minh Hô rồi.

Dứt khoát thừa cơ hội này, để Li Minh Hô ở lại nơi này là được. Nhưng chuyện này, bất kể nói thế nào cũng muốn nói sớm một tiếng với Lâm Á Hân, hai người tốt xấu gì cũng có quan hệ... hợp tác, việc này chắc là phải lên tiếng nói trước mới tốt.

Quả nhiên, những lời nói của Li Minh Hô quả nhiên gây nên tiếng vang không nhỏ, tuy rằng bọn hắn không hề nghị luận lớn tiếng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Li Minh Hô rõ ràng trở nên hết sức nóng bỏng, thậm chí có người bắt đầu rục rịch, muốn tiến lên đây rồi.

Đáng tiếc thân thể Anh Tuấn gần như đều chặn cả cánh cửa lại rồi: “Ah ah. . . Không có sao, hiện giờ tất cả mọi người là một thân phận, đều là nhân loại, đúng không? Đã đến rồi, cũng xem như mọi người hữu duyên, tranh thủ thời gian tiến đến ngồi đi.” Anh Tuấn nhìn như có cơ bắp không có đại não, nhưng trên thực tế không chỉ ánh mắt linh hoạt, đầu óc cũng xoay chuyển rất nhanh, hắn suy đoán hơn phân nửa lời nói của Thái Hòa so với Li Minh Hô có trọng lượng hơn đấy, bất quá mạnh bao nhiêu sẽ rất khó nói. Mấu chốt là nhìn vẻ bề ngoài thật sự không có chỗ nào nổi bậc, ngược lại là Yuna vác theo một thanh đao dài, ánh mắt hết sức lăng lệ ác liệt, cho người cảm giác hết sức lợi hại.

Cho nên hắn nghĩ, lợi hại nhất trong đám người này đấy, nói không chừng chính là cô bé này. Bất quá thời điểm khi hắn nhìn về phía Yuna, Yuna cũng dùng một loại ánh mắt kỳ dị nhìn về phía hắn. Chẳng biết tại sao, lúc tiếp xúc đến ánh mắt Yuna, Anh Tuấn dường như cảm thấy có loại cảm giác bị xem như là con mồi. Hắn tranh thủ thời gian dời hai mắt, cuối cùng dời ánh mắt đến trên người Lê Bống.

Cô gái này được công nhận là hoa hậu giảng đường, nhìn ở ngoài đời so với ảnh chụp công bố trên diễn đàn còn phải đẹp hơn gấp 10 lần! Hơn nữa, nhìn qua Lê Bống dường như cũng rất lợi hại đó a, nhưng trước kia lại chưa nghe nói qua vị hoa hậu giảng đường này cũng sẽ dùng đao ah. . .

Thấy Anh Tuấn nhìn chằm chằm không rời mắt vào Lê Bống, Thái Hòa lập tức nhíu mày: “Ngươi đang nhìn cái gì?”

Anh Tuấn sững sờ, sau khi thấy Thái Hòa liếc qua, lại quăng đi ánh mắt hỏi ý về phía Li Minh Hô. Li Minh Hô biết rõ chỉ sợ chính mình đã đắc tội Thái Hòa, lúc nói chuyện cũng không có nắm chắc bao nhiêu, âm lượng ép xuống rất thấp: “Hắn là bạn trai Lê Bống.”

“Bạn trai?” Anh Tuấn lộ ra một chút chấn kinh, bất quá rất nhanh hắn cũng đã khôi phục sắc mặt bình thường, hỏi, “Ha ha, thật có lỗi, không có nhìn ra. Các ngươi không đi vào sao? Tuy rằng nơi này không lớn, nhưng mà các ngươi cố gắng một chút cũng sẽ không có vấn đề đấy.”

Thái Hòa đã không có một chút hảo cảm với người này, nghe hắn hỏi như vậy cũng chỉ là hừ lạnh một tiếng, nói ra: “Không cần, chúng ta chỉ là tạm thời nghỉ chân.”

“Vậy thì tiến vào nghỉ chân cũng được. . .” Anh Tuấn còn ý định tiếp tục khuyên bảo, nhưng Thái Hòa cũng đã quay đầu nhìn về phía Lâm Á Hân: “Tại đây còn có nơi nào khác hay không vậy?”

Lâm Á Hân gật nhẹ đầu, ngẩng đầu liếc nhìn về phía Anh Tuấn, lập tức nói với Thái Hòa: “Đi theo ta.”

Nói xong, nàng cũng dẫn đầu quay lại, đi đến một nơi khác phía hành lang. Thái Hòa nhìn liếc lạnh lùng về phía Anh Tuấn, cũng mang theo Lê Bống và Yuna quay người rời đi.

Thấy Thái Hòa dọc theo hành lang rời khỏi, biểu lộ của Anh Tuấn thoáng chốc âm trầm xuống. Hắn huơ tay tóm lại Li Minh Hô đi ở cuối cùng, thấp giọng hỏi: “Đến tột cùng người kia có địa vị gì?”

Li Minh Hô sững sờ, hắn há miệng muốn nói ra ba chữ “Dị năng giả”, nhưng nghĩ đến ánh mắt lạnh như băng mới vừa rồi của Thái Hòa, hắn lại do do dự dự sửa lại lời nói: “Hắn là. . . Ta nào biết được hắn người nào, dù sao là bạn trai Lê Bống. . .” Nói đến đây, hắn lại ủ rũ tăng thêm một câu, “Thân thủ cũng không tệ lắm.”

“Nha.” Anh Tuấn gật nhẹ đầu, đột nhiên để sát miệng vào lỗ tai của Li Minh Hô, ép thanh âm đến thấp nhất, “Trên người của ngươi khẳng định có mang theo đồ ăn đúng không? Có thể tiếp tế cho chúng ta một chút hay không? Không nói gạt ngươi, chúng ta đã không còn bao nhiêu thức ăn rồi.”

Vẻ mặt Li Minh Hô đau khổ nói ra: “Ta nào có lương thực nha! Người họ Trần kia ngược lại là có rất nhiều lương thực, nhưng mà hắn không vừa mắt ta, cũng không có chia cho ta một chút nào! Bất quá bố mày cũng không có thèm!” Nói đến đây, hắn lộ ra một chút vẻ tức giận.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 2082

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.