Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Thủ

Tiểu thuyết gốc · 1050 chữ

Khi Anh Tuấn quay người đi xuống thang lầu, một đạo bóng đen lại đột nhiên từ trong bóng đến nhảy ra.

Anh Tuấn bỗng nhiên cảm giác sau lưng một đạo gió lốc đánh úp lại, lập tức trong nội tâm “Lộp bộp” một tiếng.

Phản ứng của hắn thực sự không xem như chậm, lập tức vặn người tránh ra bên cạnh, đồng thời huơ cánh tay qua, đập tới phía sau lưng.

Nhưng mà nếu như người bình thường tùy tiện đánh lén, kết cục hơn phân nửa chính là bị hắn mượn lực đánh bay, bất quá chiêu thức này của Anh Tuấn tuy rằng ép lui đối phương, thế nhưng chưa mang đến cho đối phương một chút tổn thương.

Ánh trăng chiếu xuyên qua cửa sổ hành lang, sắc mặt Anh Tuấn âm trầm nhìn thấy cái người ra tay đánh lén mình, lúc chiều bọn hắn mới vừa vặn đã gặp mặt.

“Ngươi tốt.” Thái Hòa cầm trong tay cái thanh đao ngắn lóe ra ánh sáng lạnh lẽo khiếp người, khóe miệng hơi nhếch lên một cái, bộ dáng giống như cười mà không phải cười, lại để cho Anh Tuấn lập tức cảm thấy có hơi phát điên lên.

Lúc này Anh Tuấn cũng hồi phục thần trí từ trong lúc khiếp sợ khi bị đánh lén, hắn giơ lên thanh gậy chọc lò sưởi kia, lạnh lùng nói: “Vừa vặn, trước hết giải quyết mày, còn lại dễ làm rồi. Mày cũng thật là tự đại đấy, rõ ràng một người chạy đi theo dõi Li Minh Hô.”

“Có phải tao tự đại hay không, rất nhanh mày sẽ biết.”

Thấy Anh Tuấn dọn xong tư thế, tuy rằng Thái Hòa biểu hiện ra vẻ rất nhẹ nhàng, nhưng trong nội tâm cũng nhấc lên cảnh giác. Người này vừa mới phản kích, rất hiển nhiên không phải người bình thường có thể làm được đấy, hắn chắc chắn là một người luyện võ.

Thái Hòa cận chiến cũng không sở trường, hắn cũng không có hệ thống học tập qua bất luận kỹ xảo chiến đấu gì, tất cả chiêu thức hắn sở hữu đều bắt nguồn từ lĩnh ngộ và kinh nghiệm trong chém giết sinh tử. Bất quá năng lực điều khiển con rối Zombie của Thái Hòa, lại có thể đền bù thật tốt loại nhược điểm này.

Nghe xong lời nói của Thái Hòa..., Anh Tuấn liếm liếm bờ môi, lộ ra một tia nhe răng cười: “Như thế nào, mày cho mình là dị năng giả chó má gì, là thật sự có thể solo với tao rồi hả? Không có việc gì, chờ sau khi tao giết mày, sẽ trao đổi hạ cảm tình đấy thật tốt với bạn gái của mày. Lê Bống lớn lên xinh đẹp như vậy, cảm giác leo lên người nàng có lẽ rất không tồi a?”

Nụ cười trên mặt Thái Hòa lập tức tan thành mây khói, bỗng nhiên ánh mắt hắn nhìn về phía Anh Tuấn trở nên hết sức âm hàn!

“Ta sẽ không để cho ngươi chết quá nhanh.” Thái Hòa nắm chặt đoản đao, mạnh mẽ vọt tới phía trước.

Tuy rằng lực lượng chưa đủ, nhưng tốc độ Thái Hòa lại so với người bình thường còn nhanh hơn nhiều lắm, hơn nữa động tác cũng nhanh nhẹn hơn nhiều lắm. Khoảng cách giữa hai người cũng chỉ không đến ba mét, Anh Tuấn cũng thật không ngờ vậy mà Thái Hòa có thể lập tức tăng tốc đến trình độ này.

Cũng chỉ là thời gian trong nháy mắt, Thái Hòa cũng đã ra xuất hiện ở trước mặt hắn, một đạo ánh sáng lạnh lẽo đồng thời huơ tàn bạo về phía cổ của hắn.

Chuyện làm cho Anh Tuấn chấn động chính là, gã thanh niên trẻ tuổi mới nhìn qua này sức lực bình thường, vậy mà rất hiểu được lợi dụng tăng tốc độ mang đến lực lượng mạnh mẽ hơn. Thân hình hắn không cao bằng Anh Tuấn, nhưng chính là bởi vì như thế, khi hắn vọt tới trước mặt Anh Tuấn sau đó mạnh mẽ nhảy lấy đà, thanh đao ngắn trong tay kia trực tiếp mang ra một tiếng “Vùuuu”, lấy lực lượng cực kỳ bá đạo cắt ngang đi qua!

Lần này nếu như đánh trúng vào, đoán chừng cái đầu của Anh Tuấn cũng không giữ được.

Bất quá Anh Tuấn cũng là kẻ hung tàn, hắn cứ thế mà lui về sau nửa bước, thoáng chốc que chọc lò sưởi trong tay chắn bên cạnh chính mình. Nhưng vào lúc này, hắn lại hoảng sợ phát hiện, mình vậy mà động tác của chẳng biết tại sao chậm nửa nhịp!

Hắn vốn là muốn hoàn toàn ngăn cản đao ngắn của Thái Hòa, nhưng trước mắt lại đột nhiên thoáng chậm một chút, chờ lúc hắn kịp phản ứng, que chọc lò sưởi trong tay hắn đã buông xuống một nửa!

“B-E-N-G...G!”

Một tiếng va chạm kim loại thanh thúy lập tức truyền đến, Anh Tuấn và Thái Hòa đồng thời cảm giác được cổ tay chấn động!

Một tia tơ máu lập tức ra hiện ở trên cổ Anh Tuấn, lập tức máu tươi tuôn trào mà ra, lập tức nhuộm hồng cả bờ vai của hắn. Anh Tuấn kinh hãi địa lập tức lùi lại ra sau vài bước, bàn tay che kín cổ của mình.

Nguy hiểm thật! Mới vừa rồi thiếu một chút nữa đã bị chặt đứt cổ!

Nếu như không phải một phút cuối cùng hắn đưa cánh tay hướng nhấc lên trên, lại giơ đi lên que chọc lò sưởi thiếu chút nữa đánh rơi, hiện giờ đầu hắn cũng đã dọn nhà! Nhưng mà dù cho là như vậy, mũi đao ngắn cũng vạch rách da của hắn, mặc dù chỉ là bị thương ngoài da, thế nhưng chảy không ít máu!

Thật là quỷ dị. . . Anh Tuấn cũng không nhận ra mình sẽ xuất hiện bệnh trạng hoa mắt gì trong loại nguy cơ trước mắt như vậy, hơn nữa hắn không chỉ hoa mắt, dường như cánh tay còn làm động tác trái lại với điều khiển của hắn!

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 2130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.