Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm Kiếm

Tiểu thuyết gốc · 1048 chữ

Nhưng lúc này thấy loại phản ứng này của Thái Hòa, ánh mắt nàng nhìn về phía Lê Bống lập tức lại bất đồng.

Trước kia đối với cô gái tướng mạo cực kỳ xinh đẹp, nhưng lại biểu lộ lạnh như băng, thậm chí không có gì chấn động cảm tình, thực tế là Lâm Á Hân trên có hơi kiêng kị đấy, nên phải áp dụng thái độ đứng xa mà nhìn. Nhưng lúc này trong nội tâm nàng lại nghĩ, cũng không biết Lê Bống đã trải qua chuyện đáng sợ gì, mới có thể dẫn đến mất trí nhớ. Mà Thái Hòa chịu nguyện ý ở bên người cô gái bị mất trí nhớ này, đây cũng không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.

Ở trong thế giới tràn ngập nguy cơ này, đối với chính người thường mà nói đều phải cẩn thận, huống chi người mang chứng bệnh mất trí nhớ. . .

Chính mình lắm chuyện, có lẽ khơi gợi lên chuyện thương tâm của Thái Hòa rồi. . .

Lâm Á Hân áy náy trong lòng lặng lẽ thở dài, có hơi xấu hổ nói: “Thật sự là ngại quá.”

“Không có việc gì.” Trong nội tâm Thái Hòa thật có hơi khó chịu, nhất là ngay trước mặt người khác, lại chỉ có thể sử dụng loại lời giải thích mất trí nhớ này để giới thiệu tình huống của Lê Bống, thật tình không biết Lê Bống cũng không chỉ đơn giản là mất trí nhớ mà thôi, mà là hoàn toàn đánh mất thân phận nhân loại.

Khá tốt lúc sau này khi Lê Bống khôi phục ký ức, sẽ không bởi vì chính mình trở thành zombie mà cảm thấy bi thương và thống khổ, chuyện này đối với Thái Hòa mà nói cũng là kết cục tốt nhất rồi. Nếu như lúc trước Yuna khôi phục ký ức, cũng cùng nhau khôi phục lại bản tính nhân loại, chỉ sợ Thái Hòa cũng phải suy tư cho tốt thoáng một chút, đến tột cùng làm như thế nào mới thật sự là tốt cho Lê Bống rồi.

Bất quá hiện giờ, hắn lại có thể an tâm trợ giúp Lê Bống khôi phục ký ức, tăng lên lý trí.

Xuất hiện chuyện bối rối nhỏ này, không khí lại trở nên hơi không đúng rồi.

Thái Hòa cũng không có tâm tư tiếp tục dừng lại nơi này nghỉ ngơi nữa, hơi nghỉ ngơi và hồi phục thoáng một chút sau đó đưa ra quyết định một đám người tiếp tục xuất phát.

Lần này đi ở trên đường lớn không bao xa, Lâm Á Hân lập tức mang theo ba người Thái Hòa tiến vào một mảnh hoa viên nho nhỏ, đi tắt hướng phía tiến đến phòng y tế. Xa xa nhìn xuyên qua một dãy cây cối bên đường, Thái Hòa phát hiện quả nhiên một bên đường khác là một sân bóng rổ, chung quanh có rất nhiều zombie đang lắc lư, nếu như muốn cứng rắn vượt qua mà nói, không biết phải trì hoãn bao lâu may ra mới có thể vượt qua, thậm chí có khả năng gặp phải nguy hiểm cũng không biết được.

Với tư cách trường đại học tên tuổi vang dội nhất Sài Thành, các vật tư trang thiết bị trong đại học Sài Thành đều hết sức hoàn thiện đấy.

Lúc đầu Thái Hòa cho rằng, quy mô của nơi gọi là phòng y tế này cũng không sai biệt lắm với một gian phòng khám bệnh, không nghĩ tới vậy mà là một căn nhà lầu nhỏ ba tầng, y hệt giáo đường đỉnh nhọn bên trên treo Thập Tự Giá màu đỏ, cửa chính thì hợp vường hoa nhỏ hai bên hông.

Số lượng zombie trong hoa viên này có hạn, sau khi rất nhẹ nhàng ra dấu OK, một đám người rất thuận lợi tiến vào trong nội bộ phòng y tế.

Cánh cửa phòng y tế đại khái khi tai nạn bộc phát bị zombie tác động vật lý hư mất, còn lại một nửa cánh cửa với cái bản lề lung lay ở trên tường, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể tróc ra triệt để. Gió thổi qua, sẽ phát ra từng trận tiếng “Cót kẹtzz” rất nhỏ.

Từ cửa ra vào đi đến bên trong, thì ra là một hành lang, tuy rằng ánh sáng đầy đủ, nhưng hoàn cảnh trống trải lại làm cho người ta không khỏi cảm thấy hơi âm trầm.

Cầu thang đi lên lầu hai nằm một bên gần cánh cửa ra vào, trên bậc thang có thể trông thấy một bãi vết máu sớm đã khô cạn biến sắc, ở trên vách tường trắng ngà cũng tung tóe đầy vết máu, ánh mặt trời chiếu xuống, làm cho người cảm thấy nhìn thấy mà giật mình.

“Phòng khám và chữa bệnh thì lầu ở một.” Lâm Á Hân thấp giọng nói ra.

Thái Hòa gật nhẹ đầu, nắm chặt đoản đao, vẫy vẫy tay với Lê Bống và Yuna.

Ba người bọn họ nối đuôi nhau mà vào, rất nhanh lập tức tìm tòi một lần tất cả các gian phòng từ trong ra ngoài.

Làm cho Thái Hòa cảm thấy có hơi kỳ quái chính là, hắn cũng không có phát hiện bóng dáng zombie.

Bất quá nghĩ lại, người trong trong phòng y tế vốn cũng đã không nhiều lắm, nói không chừng lúc tai nạn bộc phát, xảy ra chuyện những con Zombie biến dị...kia cũng đã đuổi theo những người...kia đã chạy trốn đi ra ngoài.

Tóm lại không có zombie là chuyện tốt, sau khi tìm tòi xong lầu một, Thái Hòa lập tức dẫn một đám người tiến vào phòng khám và chữa bệnh.

Trong phòng khám và chữa bệnh cũng chưa có người chết, ngoại trừ trên bàn phủ một tầng tro bụi ra, dường như ở nơi này không có gì khác so với lúc trước. Mà ngay cả Ipad ghi nhật ký khám bệnh kia cũng còn bảo trì bộ dáng mở ra, chỉ có điều đã sớm bởi vì không có điện đã tự động tắt nguồn rồi.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 2078

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.