Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thù Lao

Tiểu thuyết gốc · 1064 chữ

Yuna buồn bực cắn môi một cái, cầm lấy ống tay áo Thái Hòa dường như hoàn toàn không có ý định muốn buông ra. Tuy rằng nét mặt của nàng rất quật cường, nhưng lúc này quan sát khoảng cách gần, Thái Hòa mới phát hiện, nàng sở hữu một khuôn mặt em bé xinh xắn nhìn qua nhỏ hơn tuổi thật rất nhiều. Thời gian lúc trước chỉ chú ý nàng chém giết Zombie sắc bén, hoàn toàn không có cảm thấy được, nàng lại thật ra là một cô bé nữ sinh tướng mạo hết sức khả ái.

Không biết có phải là bởi vì chịu ký thác hy vọng sinh tồn của quá nhiều người, lại đã trải qua quá nhiều chiến đấu hay không, nàng cho hắn cảm giác hơi thành thục hơn một ít so với tướng mạo.

"Ê này, ngươi đừng nhìn ta chằm chằm như vậy!" Chú ý tới ánh mắt Thái Hòa vẫn đang khóa chặt ở trên mặt mình, Yuna đột nhiên giương lên lông mi, một tay kéo cánh tay của hắn lệch qua một bên” Đều là người sống sót, hơn nữa ngươi cũng coi như có chút bản lãnh, vì cái gì không đồng ý giúp đỡ."

Thật lợi hại như vậy, ngươi làm gì còn cần ta hỗ trợ . . . Nghe giọng điệu của Yuna, rõ ràng cho thấy không muốn thừa nhận chính mình không sánh bằng Thái Hòa, điều này làm cho Thái Hòa không khỏi âm thầm trách móc một câu nói ra.

"Nói như vậy, chuyện có liên quan đến những sâu mọt kia, ta sẽ không giúp một tay." Thái Hòa thật sự không có cảm tình gì đối với những tên ngồi mát ăn bát vàng kia, hơn nữa bắt đầu từ khi hai người Yuna trở về, những người này cũng không có quan tâm qua vấn đề an nguy của bọn hắn, mà là vì tư lợi bản thân nhất trí bài ngoại. Đánh Lý Văn Thông hai cái tát, ở một mức độ nào đó chính là để đánh gián tiếp gương mặt của những tên sâu mọt này.

Nhưng mà dù sao chuyện này chính là lựa chọn của Yuna và Nguyễn Đen Vâu, Thái Hòa cũng không còn ý định nói thêm cái gì, nhưng muốn cho hắn dính líu quan hệ với những người này, đó là chuyện không khả năng rồi.

Không nghĩ tới sau khi nghe xong lời của hắn, Yuna lại lộ ra một tia mỉm cười bí hiểm: "Nói như vậy , ngươi không có liên quan gì với bọn họ là có thể đồng ý giúp đỡ rồi nhé. Rất tốt, bởi vì chuyện này thật ra vẫn không có liên quan gì với bọn họ."

"Ta cũng không có nói như vậy. . ."

"Ta vừa mới nghe được Nguyễn Đen Vâu đã nói với ngươi, chúng ta là học sinh cấp ba Sài Thành, trường này ngươi biết chưa ."

"Biết rồi. . . trường chuyên đó nha, toàn bộ ở ký túc xá đấy. . ."

Ở Sài Thành, trường cấp ba này rất nổi danh, bất quá đối với thành tích vẫn mãi trung bình như Thái Hòa mà nói, trường học này chỉ nghe qua, không có tới qua. Ngược lại là năm kia (2 năm trước) Lê Bống mới tốt nghiệp từ trường Sài Thành này, thi đậu đại học Sài Thành. Nhưng mà không nghĩ tới đám người thích bị đánh Lý Văn Thông, lại cũng đều học trường cấp ba Sài Thành đấy. . .

Lúc này Nguyễn Đen Vâu ở một bên cùng lúc bổ sung một câu: "Tên Lý Văn Thông đó, là dựa vào tiền mới được nhận học đấy."

"Ngươi rất phiền a!" Yuna trừng mắt liếc hắn một cái, lại tiếp tục nói, "Lúc chúng ta trốn đi ra, có một vài bạn học còn ở lại trường học, vốn đã nói tìm được điểm dừng chân phải đi đón đám người bọn họ, nhưng chúng ta trở về qua một lần, cơ bản là không có cách nào khác tới gần nơi ấy. Ngươi chỉ cần giúp ta đi vào trường học là được rồi, như thế nào đây?"

Nói thật, Thái Hòa không có loại tinh thần hy sinh vì người khác này, nhưng mà sẽ không lấy quan điểm của bản thân đi yêu cầu người khác.

Hắn liếc nhìn Yuna với vẻ mặt ngươi hiểu rồi đi, đột nhiên vươn tay ra: "Thù lao đâu."

"Hả?"

"Chẳng lẽ ngươi đã xem ta là sức lao động miễn phí chứ?" Thái Hòa hỏi ngược lại với vẻ mặt đương nhiên.

Nguyễn Đen Vâu lập tức giật khóe mắt một cái, đột nhiên phát điên với loại hỏi thăm này: "Đến tột cùng là ai nói cho ta biết sau khi tai nạn bộc phát, người người đều hỗ trợ cùng có lợi đấy! Hòa Ca, ta đột nhiên cảm thấy thế giới này quá đen tối đi mà!"

"Vậy cũng phải xem là loại tai nạn gì, ngươi cho rằng bây giờ còn có trật tự và đạo đức gì để nói hay sao." Thái Hòa thì hừ lạnh một tiếng, nói ra .

Đúng là, tất cả bên ngoài đều là Zombie , người sống cũng trốn tránh giống như con chuột vậy, cầu sinh tồn ở trong bóng tối. Toàn bộ trật tự thế giới đã sụp đổ hoàn toàn, một tuần trước, có lẽ bọn họ còn trông cậy vào viện binh có thể cứu giúp, nhưng bây giờ lại đã hoàn toàn hiểu rõ ràng, ở loại tình huống này, ngoại trừ tự cứu, đã không có biện pháp nào khác.

Lúc tai nạn bộc phát, mỗi người đều có thể biến thành Zombie trong nháy mắt, thậm chí không có người nói rõ được đến tột cùng là Virus thông qua con đường gì lây bệnh đấy. Nhưng mà có thể tạo thành bộc phát tập thể quy mô lớn như thế, hơn nữa trong vòng khoảng chừng một ngày lập tức lây lan ra tất cả toàn cầu, đoán chừng là thông qua không khí đi. . .

Mà một vài Zombie đã biến dị lúc gặp người sống sót, chỉ biết lập tức xé rách nuốt vào, cơ bản là không cho bọn hắn cơ hội đánh thức dị năng.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 2297

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.