Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Khỏi

Tiểu thuyết gốc · 1134 chữ

“Nhìn cái gì! Vừa đúng, trả đao lại cho tui! Đây chính là đao của ta làm, ngươi dựa vào cái gì lấy đi!” Vương Lan Hương trợn mắt liếc nhìn Thái Hòa, sau đó hết sức không khách khí nói.

Trả đao. Thái Hòa vốn là sững sờ, sau đó ánh mắt khiếp sợ lập tức biến mất từng chút một, thay vào đó là một điểm lạnh lùng nhàn nhạt, còn có một chút tối thui xuống. Đúng là, thanh đao ngắn này là Vương Lan Hương làm, nhưng cũng là do Thái Hòa xâm nhập hiểm cảnh lấy ra đấy, vì thế còn phải đánh chết một con Zombie biến dị! Hiện giờ cô nàng này lại nói với mình muốn đòi lại, thò tay muốn hắn trả lại thanh đao ngắn này cho nàng, làm gì có chuyện ngon ăn như thế.

Huống chi, vì cây đao này, Thái Hòa đã bỏ ra “Một cái giá lớn” nhất định, đó chính là giúp đám người Yuna đột phá đến Trung Học Sài Thành. Về tình về lý, hắn cũng không nợ Vương Lan Hương cái gì.

Nhìn vẻ mặt không kiên nhẫn của Vương Lan Hương, Thái Hòa lại có chút lãnh đạm hỏi ngược lại: “Dựa vào cái gì trả lại ngươi.”

Vương Lan Hương lập tức đứng hình một chút , còn Trung Dũng bên cạnh dùng một loại ánh mắt nhìn ngu ngốc nhìn về phía Thái Hòa, lén lút giật giật tay áo Thái Hòa: “Đây là đồ của Chị Lan Hương, ngươi đừng giữ lại. Trả lại cho nàng đi.” Sắc mặt lúc này của hắn cũng tràn đầy hối hận, nếu là biết mình mang về đám người này, sẽ xảy ra xung đột với Vương Lan Hương, lúc ấy hắn cũng không nhiều chuyện rồi.

Thái Hòa cũng chỉ rên khẽ một tiếng, cũng không trả lời. Bất quá nét mặt của hắn, cũng đã thể hiện thái độ hắn rõ ràng. Thanh đao này, hắn là sẽ không lấy ra đấy.

“Cái gì gọi là dựa vào cái gì.” Sau khi Vương Lan Hương tĩnh hồn lại, lập tức nổi trận lôi đình nói ra: “Đao này vốn chính là ta làm, hơn nữa còn là thanh thành phẩm thứ nhất để cho ta hài lòng! Ngươi chạy đến trong cửa hàng nhà ta, cướp nó mang đi, khác nhau với ăn trộm ở chỗ nào. Hiện giờ chủ nhân để cho ngươi trả lại, ngươi còn dám hỏi dựa vào cái gì.”

Giọng điệu của Vương Lan Hương, để cho Thái Hòa cảm thấy rất khó chịu. Một cỗ cảm giác cao hơn người ta một bậc, còn có khí thế cao cao tại thượng kia, cũng tỏ rõ cô nàng trước mắt này nhìn như yếu ớt, toàn thân lại tản ra vẻ cao ngạo không xem ai ra gì của một đại tiểu thư.

Đừng nói Thái Hòa rồi, chính là ánh mắt của Nguyễn Đen Vâu nhìn về phía Vương Lan Hương, cũng trở nên hơi mất hứng. Trong lòng của hắn lại càng âm thầm nghĩ tới, mặc dù là biểu tỷ muội, nhưng Vương Lan Hương so với Yuna cũng còn kém xa...

Về phần Mai Hồng Vũ, lại hơi có cảnh giác nhìn Vương Lan Hương, đồng thời lặng yên lui về phía sau hai bước không một tiếng động. Hắn cũng không muốn cuốn vào trong loại phân tranh này. Vương Lan Hương nhìn sơ qua khá là có địa vị ở trong doanh địa người sống sót này, nhưng thực lực hai ngày nay của Thái Hòa cũng để lại cho Vương Lan Hương ấn tượng khắc sâu.

Thậm chí hắn cảm thấy mơ hồ, đừng nhìn cô bé Vương Lan Hương này nói tới nói lui hết sức không khách khí, sắc mặt cũng rất có hơi hung thần ác sát, nhưng Thái Hòa tuyệt đối sẽ không hiểu ý...

Bất quá thời điểm này, cửa phòng trong lại đột nhiên mở ra, từ bên trong đi ra một người đàn ông trung niên khoảng chừng ba mươi tuổi đến. Dĩ nhiên hắn đã bị âm thanh Vương Lan Hương la hét ầm ĩ kinh động đấy, vừa ra cửa lập tức buồn bực hỏi “Vương Lan Hương, con lại cãi cọ ầm ĩ với người nào đấy.”

Vừa nhìn thấy đám người Thái Hòa, người đàn ông này lập tức cũng sửng sốt một chút, trên thực tế lúc vừa nhìn thấy Yuna, nét mặt của hắn lập tức cũng trở nên hơi đặc sắc.

Sắc mặt giống hệt với lúc Thái Hòa nhìn thấy Vương Lan Hương, ánh mắt của người đàn ông này nhìn về phía Yuna, cũng rất là kỳ quặc như vậy.

“Chuyện này... Cháu gái... Thời điểm mấy ngày hôm trước đi vào nhà nàng, không phải là không có người sống hay sao?” Người đàn ông thốt ra, lại không chú ý tới sắc mặt khó coi của Vương Lan Hương đang nhìn chằm chằm hắn.

Lông mày Thái Hòa nhíu lại thầm nghĩ, thái độ của cô bé này quả nhiên là ngoài lạnh trong nóng với Yuna...

Bất quá chuyện này cũng không đại biểu Thái Hòa sẽ bị ảnh hưởng, bất luận như thế nào, thứ mà hắn mạo hiểm mới có được, chắc chắn sẽ không trả lại cho Vương Lan Hương đấy.

“Ngươi cũng ở nơi này!” Rất nhanh người đàn ông này đưa mắt nhìn về phía Thái Hòa, hơn nữa mới mở miệng thì dường như biết Thái Hòa, “Thời điểm khi ngươi tiêu diệt con Zombie biến dị kia, ta cũng đã nhìn thấy, rất lợi hại nha! Không nghĩ tới vậy mà ngươi lại có thể cùng đi với chị họ của Vương Lan Hương tới doanh địa chúng ta... Vị này chính là mỹ nữ ngày đó theo ngươi đúng không?”

Trung Dũng cũng ở trong lúc này chen miệng nói: “Đây là Tống lão đại của chúng ta, mấy vị này là người hôm nay chúng ta gặp phải ở chung cư Phú Mỹ Hưng.”

“Lão đại cái gì, gọi ta Tống Thiên là được rồi.” Tống Thiên cười cười.

Thái Hòa cố ý không nhìn thấy ánh mắt căm tức của Vương Lan Hương nhìn mình, cũng mỉm cười, nói: “Ta là Thái Hòa, chuyện Yuna ... Chính là chị họ của Vương Lan Hương, có phải..”

Nói đến đây, chính Thái Hòa cũng có hơi rầu rỉ, hiện giờ Yuna biến thành Zombie, sau khi thoát khỏi tầm kiểm soát của mình chính là một con quái vật. Vốn lấy thực lực của Yuna, cùng với vẻ bất nhẫn mơ hồ trong lòng, Thái Hòa cũng không muốn từ bỏ Yuna như thế.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 2188

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.