Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bức thư do nữ nhân lưu lại

Phiên bản Dịch · 2606 chữ

Sau khi ăn món “thịt thỏ ninh nhừ” với chỉ số mỹ vị lên tới 8 điểm, hai tầng hiệu quả mặt trái “kén ăn” rốt cuộc cũng biến mất, Lương Lập Đông thở phào nhẹ nhõm.

Trong lúc mọi người dùng bữa, mặt trời cũng nhanh chóng xuống núi, Belin lễ phép chào trưởng thôn và Lương Lập Đông, nhưng tới lúc gặp Kayle, nhưng đến lúc đối diện với Kayle, cô bé lại tuôn hẳn một tràng căn dặn đối phương phải đi ngủ sớm, đừng luyện kiếm quá khuya, sáng sớm phải chăm chỉ rửa mặt, không thể tiện tay xoa một cái đã chạy đi luyện kiếm.

Kayle vẻ mặt phiền muộn đứng nghe, trưởng thôn đứng nhìn phía sau, sắc mặt vui vẻ.

Trong nhà trưởng thôn có vài căn phòng trống, Lương Lập Đông chọn căn phòng trên tầng cao nhất nhìn về phía mặt trời lặn, chủ yếu là hợp ý với bố trí đơn giản của phòng ngủ, một cái giường, một cái tủ, thêm một cái ghế. Trưởng thôn khuyên bảo, căn phòng này quá đơn sơ, không xứng với thân phận của Beata đại nhân, kết quả bị một câu “Ta là tín đồ khổ hạnh” của Lương Lập Đông chặn lại.

Chuẩn bị giường chiếu xong, Lương Lập Đông tới chỗ Kayle hỏi một thùng nước lớn rồi tự mình tới giếng sau vườn lấy một thùng nước lớn, dùng nguyên tố hệ hoả từ từ hâm nóng nước trong thùng đến khoảng bốn mươi độ rồi nhảy vào tắm. Tuy thận phận thuật sĩ của Lương Lập Đông khiến hắn không cách nào sử dụng những ma pháp chính quy như “phép thuật Hoả Cầu” nhưng có thể sử dụng tinh thần lực tập trung nguyên tố hệ hoả, gia tăng nhiệt độ trong một khu vực, có điều với tinh thần lực hiện tại của hắn không cách nào đun nước lên hơn sáu mươi độ.

Trong trò chơi, những thứ này đều là kỹ xảo nhỏ mà người dùng phép thường dùng trong cuộc sống, không thể dùng để chiến đấu, nước nóng sáu mươi độ, người bình thường cũng chẳng ngại càng không nói tới những người có nghề nghiệp, có kháng tính ma pháp.

Sau khi tắm xong, Lương Lập Đông trò chuyện với Kayle trong phòng khách một hồi, kể cho cậu chai chút chuyện liên quan tới giới lính đánh thuê, tới khi trời tối đen, hai người mới nói một lời ngủ ngon rồi về phòng của mình. Lương Lập Đông ngồi trên giường, bắt đầu tính toán số liệu nhân vật bản thân. Lúc ở trong cung điện, sau khi sống lại hắn đã vội vàng chui ra, khó khăn lắm mới đào được một đường sống, ra đến nơi thì vừa mệt vừa đói, còn phát hiện tình cảnh không đúng, không biết mình đang trong trò chơi hay trong thế giới khó hiểu nào khác.

Bận bịu thu thập tình báo, hắn cũng không để tâm tới trạng thái nhân vật của bản thân, giờ có thời gian rảnh kiểm tra lại bảng hệ thống nhân vật lại phát hiện một điểm bất thường.

Không cách nào kết nối hệ thống chủ, không có cửa sổ bản tốt, những thứ này hắn đã biết, nhưng không ngờ, trong không gian trang bị vẫn còn một tờ giấy, một tờ giấy có chữ… Theo lý thuyết, trong không gian trang bị chỉ có mũi lao đá hắn mang từ trong cung điện ra thôi, thế nhưng tờ giấy này lặng lẽ nằm trong góc không gian, nếu để ý kiểm tra không thể phát hiện ra.

Nghi hoặc suy nghĩ một lát, hắn xoay tay lấy trang giấy từ trong không gian trang bị ra.

Trang giấy dùng một loại vật liệu ma pháp kỳ lạ chế thành, mềm mại thoải mái, nửa trong suốt, trên trang giấy còn mơ hồ lưu chuyển năng lượng ma pháp màu bạch kim, trên giấy là từng hàng chữ Hollevin nắn nót, hàng chữ đầu tiên có ghi:

“Gửi người thân chung của chúng em Lương Lập Đông.”

Viết cho ta? Lương Lập Đông chấn động, vội vàng đọc tiếp:

“Khi anh thấy phong thư này, em và Rena hẳn đã không còn trên thế giới này, nhưng xin đừng lo cho chúng em, chúng em chỉ dùng một phương thức khác tạm thời ẩn nấp mà thôi. Kẻ địch của bọn em rất mạnh, mạnh tới mức anh không thể tưởng tượng nổi đâu, vì thế anh cũng đừng cố tìm bọn em. Xin anh nhớ kỹ điều này, đừng tìm bọn em, anh chỉ cần cố gắng sống sót, đợi khi bọn em tập trung đủ năng lượng để xuất hiện lại trên thế giới này, ngày đó ba chúng ta sẽ lại gặp mặt.

Sau khi anh tỉnh lại chắc sẽ phát hiện thế giới này rất giống với thế giới trò chơi của anh, nhưng xin anh đừng quá ngạc nhiên, người nên ngạc nhiên là hai người bọn em. Rena phát hiện thế giới bọn em bị trộm mất một phần nhỏ nguyên lực, tuy chỉ là một phần nhỏ nhưng vẫn xảy ra chút ảnh hưởng với thế giới này. Bọn em dùng tinh thần lực truy ngược quá khứ, xuyên qua bức tường ngăn cách hai thế giới, tiến vào thế giới của anh, sau đó lại phát hiện một phần nhỏ nguyên lực đó bị chế tạo thành một thế giới phản chiếu kỳ lạ, mô phỏng gần như hoàn toàn tất cả mọi sự vật tại thế giới bọn em.

Do phải xuyên qua bức tường ngăn cách hai thế giới nên bọn em rất mệ, chỉ có thể nương tựa vào một sinh vật bản thổ tương thích nhất với bọn em, như vậy mới có thể giảm bớt tiêu hao năng lượng. May là bọn em tìm được anh. Đến giờ em vẫn còn nhớ dáng vẻ như gặp ma của anh khi bọn em xuất hiện, đáng yêu lắm.

Tám năm chung sống… Thời gian ấy còn vui vẻ hơn tám trăm năm quá khứ của bọn em. Bất luận anh nghĩ về bọn em ra sao, em và Rena đều đã coi anh như người yêu, người thân… Bọn em vốn định ở bên anh đến tận khi thế giới kết thúc, nhưng anh gặp chuyện, thân thể bị phá huỷ. Thế giới của anh không cho phép linh hồn tồn tại trong thời gian dài, không còn cách nào khác, bọn em đành kéo anh về thế giới của bọn em.

Linh hồn sinh vật của hai thế giới có điểm khác biệt, muốn anh hồi sinh tại thế giới này, bọn em phải trải qua rất nhiều công đoạn điều chỉnh linh hồn phức tạp và tốn thời gian, vì vậy bọn em không thể không bao bọc bảo vệ linh hồn anh, chuyển đổi tính chất linh hồn theo cách chậm rãi không đau đớn.

Anh tới thế giới của bọn em, bọn em vui lắm, vui tới quên cả trời đất, khiến kẻ địch của bọn em có cơ hội tấn công. Bất đắc dĩ, bọn em chỉ có thể tạm ngừng liên hệ với anh, kẻ địch sẽ không tìm thấy anh, bọn chúng không biết anh có liên hệ với em, vì vậy xin anh cứ yên tâm sinh sống, cẩn thận bảo vệ bản thân. Em tin rằng với kinh nghiệm trong trò chơi anh của, sinh vật bình thường không có uy hiếp gì với anh.

Tuy có ngàn vạn lời muốn nói cùng anh, nhưng thời gian không cho phép. Đúng rồi, đọc xong xin hãy nuốt tờ giấy này, còn nữa… Không - được - tán - gái - lung - tung!”

Cuối thư có đề: “Mãi mãi yêu anh - Feena, Rena.”

Đọc thư xong, Lương Lập Đông vo tròn bức thư, nhét thẳng vào trong miệng. Bức thư toả hương thơm vừa vào miệng lập tức hoá thành một luồng năng lượng ấm áp tiến vào bụng hắn, tiếp đó một thông báo của hệ thống hiện lên, hắn mở ra, phát hiện bên trên có viết:

“Được truyền năng lượng hoạt tính, tuổi thọ +200 năm.”

Lương Lập Đông ngơ ngác nhìn thông báo của hệ thống, một lúc sau hắn mới mỉm cười, nhảy xuống giường, ra ngoài ban công. Lúc này ánh trăng đã lên, hắn nhìn ánh trăng bạc giữa bầu trời, nụ cười càng lúc càng tươi, chỉ chút nữa là phát ra thành tiếng, hắn lại đột nhiên tự tát lên mặt mình một cái, sau đó trở lại gường, đắp chăn ngủ.

Ngày thứ hai, sáng sớm Lương Lập Đông đã dậy, hắn vào bếp làm ba bát mỳ lớn, tuy chỉ số mỹ vị chỉ có 6 nhưng đã là đồ ăn ngon hiếm thấy với trưởng thôn và Kayle.

Kayle vừa ăn như hổ như sói vừa nhìn Lương Lập Đông, sau đó nghi hoặc: “Beata các hạ, hôm nay ngài có vẻ rất vui, ngài có chuyện vui gì à?”

“Rõ tới vậy ư?” Lương Lập Đông vui vẻ hỏi lại.

Trưởng thôn ăn hết mỳ trong bát, lại uống hết nước dùng, thật không ngờ tuổi ông lão tuy già nhưng ăn uống còn nhanh hơn thanh niên Kayle: “Mục sư Beata, có chuyện gì vui xin kể cho chúng tôi với.”

Lương Lập Đông suy nghĩ một chút rồi nói: “Đúng là chuyện vui, tối qua ta nhận được thần dụ của nữ thần…”

Trưởng thôn kinh ngạc nhìn hắn.

Kayle hưng phấn nhảy bật lên: “Nữ thần lại cho các hạ tiền à?”

Sau chuyện hôm qua, Kayle đã coi thần dụ của nữ thần như tiền rơi từ trên trời xuống.

Lương Lập Đông xua tay nói: “Làm gì có chuyện tiền tới mỗi ngày, nếu mỗi ngày đều có thần dụ đưa tiền tới, vậy thế giới này ai cũng là tín đồ của nữ thần rồi… Là thế này, nữ thần ra chỉ thị, có thể dựng một thần điện cỡ nhỏ ở đây để truyền bá lý tưởng của ơn phước của người.”

“Thật sao?” Trưởng thông đứng bật dậy.

Chẳng trách ông lão kích động như vậy, trên thế giới này có quá nhiều chuyện cướp đi sinh mạng yếu đuối của con người. Dã thú, đói khát, chiến tranh cùng bệnh tật. Trong đó bệnh tật là thứ dễ “giết người” nhất, cho dù là người có kỹ nghiệp, nếu mắc bệnh mà không được chữa trị đúng cách cũng rất dễ tử vong, huống hồ là người bình thường thể chất còn kém hơn. Năm ngoái trong thôn có tám đứa trẻ ra đời, nhưng tới giờ chỉ ba nhóc còn sống, năm đứa trẻ khác đều bị cảm sốt qua đời.

Nhưng nếu có thần điện vậy mọi chuyện sẽ khác. Một thần điện chính quy, có mục sư chủ trì sẽ toả ra kết giới trừ tà mức độ yếu, phạm vi hữu hiệu tuy chỉ có một đến hai cây số, tuy không thể chữa bệnh nhưng cũng có thể tăng cường tố chất cơ thể người bình thường, khiến người bình thường chống cự bệnh tật tốt hơn. Huống hồ nếu mục sư trong thần điện biết thần thuật Trừ Bệnh, vậy cuộc sống càng được đảm bảo.

Đây là quyết định của Lương Lập Đông sau khi đọc bức thư và suy ngẫm. Thần duệ quý tộc thuộc nhánh thuật sĩ, quả thực không cách nào học tập ma pháp khác, nhưng thần thuật lại bất đồng, thuật sĩ tán thành lý tưởng của thần, chỉ cần lòng đủ thành kính có thể mượn sức mạnh của thần thi triển thần thuật, đây không phải là ‘học tập’ mà chỉ là ‘mượn lực’, tình huống này tương tự như quyển trục ma pháp, có điều quyển trục ma pháp dùng một lần là hết còn thần thuật chỉ cần tinh thần lực đầy đủ có thể sử dụng lại.

Lương Lập Đông muốn nhận một đến hai thần thuật từ nữ thần Ác Kim, tăng cường thực lực bản thân, ngoài ra còn một điểm quan trọng hơn, nếu trở thành một mục sư thần điện, chủ trì quản lý công việc hàng ngày trong thần điện có thể thu được điểm kinh nghiệm nhân vật. Tuy điểm kinh nghiệm này không sánh được với việc ra ngoài chiến đấu, thế nhưng lại có lợi hơn ở chỗ an toàn, hơn nữa dễ tích luỹ hơn.

Trong Đại lục Flange, phần lớn những hành động hàng ngày đều sinh ra kinh nghiệm, ví dụ như chiến đấu, du lịch, dạy dỗ học trò cùng tham dự các công việc. Mà chủ trì các nghi thức trong thần điện cũng là một loại ‘công việc’.

Lương Lập Đông hiểu nguyên nhân khiến trưởng thôn mừng rỡ, hắn nghiêm túc gật đầu: “Thật vậy, ta không lừa ông.”

Trưởng thôn hít một hơi dài: “Cần thần điện lớn mức nào?”

“Diện tích đại điện khoảng hai trăm mét vuông là được.” Lương Lập Đông suy nghĩ một chút rồi nói: “Mặt khác đại điện nhất định phải xây bằng đá, cái này là quan trọng nhất.”

Trưởng thôn ngồi xuống nhíu mày: “Cái này hơi khó, công trình khá lớn, nếu là thần điện bằng gỗ, chúng tôi có thể xây dựng miễn phí giúp các hạ, thế nhưng thần điện bằng đá thế này thì hơi khó.”

Kiến trúc bằng đá khác với bằng gỗ. Đá rất nặng, rất hao phí thể lực, còn phải đục thành hình vuông, xây một kiến trúc bằng đá diện tích hai trăm mét vuông, còn là thần điện, vậy cần nhân lực đầy đủ, cho dù gom hết lao động trong thôn tốn một năm cũng chưa chắc xây được một thần điện hợp lệ.

Lương Lập Đông lại nói: “Ta biết các ngươi khó xử, trưởng thôn ông có thể mời người từ thôn Serly tới.”

“Xây thần điện ở chỗ chúng ta chứ không phải chỗ họ, bọn họ không chịu tới đâu.” Trưởng thôn lắc đầu một cái.

“Ông nói với họ, tất cả những người tham gia xây dựng thần điện có thể chọn một đứa trẻ tới học chữ Hollevin ở chỗ ta.” Lương Lập Đông chậm rãi nói: “Mọi người cần xây xong trong sáu tháng, trong sáu tháng này, mỗi ngày ta dạy bọn nhỏ ba chữ Hollevin, có học được hay không là chuyện của bọn nhỏ. Nếu học được hết, tổng cộng ít nhất 540 chữ, học được từng đó chữ đủ cho bọn trẻ đọc sách vở bình thường của Hollevin.”

Trưởng thôn cười ngây ngốc, lẩm bẩm: “Điều kiện này tốt quá rồi.”

Thấy dáng vẻ của trưởng thôn, Lương Lập Đông biết đối phương chắc chắn sẽ đồng ý với đề nghị của bản thân, hắn cũng thầm thở phào, bước đầu tiên để trở nên mạnh mẽ coi như xong. Mèo Ba Tưcufng Tiểu Bạch bảo hắn cứ sống thoải mái, đừng tìm hai người bọn họ, chờ hai cô gái chiến đấu với kẻ địch xong đợi mọi việc kết thúc… Nếu hắn thật sự nghe hai nàng, tìm chỗ an toàn trong bóng tối, nấp đi như thỏ, nhìn người phụ nữ của mình bị ức hiếp, vậy có còn nam nhân không?

Dám nói những lời đó, nếu giờ hai nàng đứng trước mặt, hắn chắc chắn sẽ mắng cho một chập.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.