Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự tình có biến

Phiên bản Dịch · 1768 chữ

Chương 54: Sự tình có biến

Hai mươi thanh niên trang tráng đẩy xe ngựa lên núi đục đá, Lương Lập Đông lại như ngày thường giảng giải giáo lý nữ thần Ác Kim cho bọn nhỏ. Nói là giáo lý chẳng bằng nỏi Lương Lập Đông đang dạy bọn nhỏ những kiến thức buôn bán cơ bản. Ác Kim là nữ thần thương mại, muốn giải thích nội dung của giáo lý cần có những hiểu biết về hành vi thương mại, còn biết về những thứ này là học được thủ pháp buôn bán giao thương.

Phần lớn bọn nhỏ đều nghe như si như say. Một số ít lại không mấy hứng thú với thương mại, tỏ ra rất bình tĩnh, ví dụ như kẻ chỉ thích làm lính đánh thuê đi mạo hiểm như Kayle.

Theo lệ, khi giảng giải giáo lý xong là giờ bọn trẻ tự học và luyện tập sở trường chiếnd dấu. Lương Lập Đông gọi Tom đang định đi khỏi lại nói: “Vừa rồi thầy thấy Jerry không đến, con rất thân với cậu bé, con đến chuyển lời giúp thầy. Thần điện chỉ trừng phạt anh của con, không liên quan gì đến con. Nếu con vẫn coi thầy là thầy thì về đây tiếp tục học tập. Nữ thần Ác Kim của chúng ta chưa bao giờ tính tội sang cả người khác.”

Ánh mắt Tom sáng lên, cậu bé kích động cúi người chào Lương Lập Đông rồi nhanh chóng rời khỏi, chắc hẳn định báo cho Jerry.

Kayle không đi khỏi, cậu trai đứng cạnh nhìn một lúc rồi hỏi: “Thưa thầy con không hiểu, vì sao anh trai Jerry lại nói năng ngông cuồng như vậy trong thần điện của chúng ta? Vì hắn ta vô tri? Hắn cho rằng nữ thần Ác Kim không tồn tại nên mới làm vậy? Hay hắn muốn gây chuyện? Theo lý mà nói hắn cũng có nghề nghiệp, đâu phải kẻ ngu dốt gì mà làm việc như vậy?”

“Thầy thấy trong mắt hắn có vẻ ghen tị.” Lương Lập Đông nói.

Kayle không hiểu: “Ghen tị? Ghen tị với thầy? Với người lần đầu gặp mặt? Vì sao? Con không hiểu.”

“Không phải hắn ghen tị với ta.” Lương Lập Đông nghĩ một chút rồi giải thích: “Hắn ghen tị với em trai mình, có lẽ chính hắn cũng không biết mình lại như vậy. Thật ra chuyện như vậy cũng không hiếm. Có thể thấy Hank coi mình là tâm điểm, trong gia đình hắn là người xuất sắc nhất, cũng đã quen với việc mọi người trong nhà khen ngợi mình, kiêu hãnh vì mình. Thế nhưng giờ Jerry theo học chỗ thầy, hắn cảm thấy mình bị ‘uy hiếp’, bị em trai mình ‘uy hiếp’. Có cảm xúc không tốt như vậy thì một số hành động trái với lẽ thường cũng không có gì lạ.”

Vẻ mặt Kayle càng kỳ quái: “Thầy nói vậy con càng không hiểu. Nếu con có một em trai, nó mà giỏi hơn con con càng vui chứ, con sẽ cố gắng đuổi theo bước chân nó chứ không phải dùng cách như vậy để phá hoại tương lai của em mình.”

“Con trai duy nhất của gia tộc khác với con trai gia tộc đông con. Giờ con còn nghĩ được như vậy, nhưng khi con sinh ra trong gia đình đông con, hơn nữa nhà còn rất nghèo, chưa chắc con đã trưởng thành thành Kayle hiện giờ.” Lương Lập Đông thở dài nói: “Sự trưởng thành của con người chịu ảnh hưởng rất lớn của hoàn cảnh xuất thân. Kayle, nếu con sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ăn bữa trước lo bữa sau, trên có một anh trai, dưới có em trai em gái. Nhà con ngày ngày vất vả vì cuộc sống, chắc chắn con sẽ không có ý định làm lính đánh thuê đâu, nhiều lắm chỉ nghĩ cách sao cho sau này lúc nào cũng được ăn no, không bao giờ đói bụng nữa thôi.”

Kayle rất muốn nói mình sẽ luôn giữ vững giấc mơ thành lính đánh thuê bất kể xuất thân ra sao. Thế nhưng khi cậu đặt mình vào hoàn cảnh gia đình Jerry, cậu lại đột nhiên không nói thành lời… Cậu không dám nói chắc mình vẫn kiên trì được với ước mơ khi ngày ngày đều phải ôm bụng đói.

Thấy Kayle suy tư, Lương Lập Đông vỗ vỗ vai cậu, đang muốn nói gì đó lại bỗng nghe thấy tiếng bánh xe ngựa vang lên ngoài cửa thôn, âm thanh càng ngày càng rõ. Không bao lâu sau, một chiếc xe dài hơn nửa mét xuát hiện ngoài cửa thôn, trên xe có huy chương tấm thuẫn sư tử của gia tộc Longman.

Chiếc xe ngựa nhanh chóng tới trước cửa thần điện, hai thiếu nữ bước ra khỏi cửa xe. Một người là Barbara, một người khác là thiếu nữ áo đen của công hội linh đánh thuê. Lương Lập Đông hơi ngạc nhiên, lúc này Kayle cũng tới nghênh tiếp, cậu trai kéo tay Barbara khẽ hỏi: “Sao em lại đến đây… Trông em có vẻ ốm yếu đi đấy!”

Barbara quả thật rất mệt mỏi, cô gái bất mãn trừng mắt với Lương Lập Đông, sau đó quay sang Kayle nói: “Chẳng còn cách nào, người kia vứt một đống phiền toái cho nhà bọn em… Tuy mọi người đều đồng ý nhận đống phiền toái đáng ghét đó, nhưng nghĩ tới ai đó chỉ cần ngồi không cũng hưởng thụ lợi ích xấp xỉ nhà chúng em, em còn cảm thấy tức nữa là.”

Kayle gãi đầu gãi tai: “Barbara em đang nói gì vậy!”

“Xin lỗi, em không nên nói mấy lời này với anh.” Barbara thay đổi tâm trạng bản thân rồi mỉm cười với Lương Lập Đông: “Beata các hạ, lợi nhuận tháng này đã tính xong, giờ tôi xin giao cho ngài.”

Cô gái vỗ tay, phu xe lấy một chiếc hộp gỗ không quá lớn từ cuối xe ra. Cô gái nâng chiếc hộp lại, đưa tới tay Lương Lập Đông: “Theo khế ước, tháng trước được mười hai cân vàng, tương đương với 240 đồng vàng, ngài đếm đi.”

“Không cần, ta tin uy tín của nhà Longman các cô.”

Barbara mỉm cười không tỏ ý kiến. Thiếu nữ áo bào đen sau lưng cô cũng lấy ra một túi vải, nâng bằng cả hai tay đưa cho Lương Lập Đông: “Beata các hạ, đây là tiền bán cuộn sách, tổng cộng 46 đồng vàng. Xin lỗi, tôi không có bản lãnh gì, một tháng cũng chỉ bán được chừng đó.”

Thiếu nữ áo đen có vẻ lo lắng, Lương Lập Đông xua tay: “Không sao, cô bán cuộn sách giúp tôi là tốt lắm rồi, tôi không yêu cầu gì nhiều hơn.”

Thiếu nữ áo đen vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này Barbara đang định nói lại thôi. Lương Lập Đông nhìn xung quanh, quay sang học sinh của mình nói: “Kayle, cô bé này lần đầu tới thôn Reed, con dẫn cô ấy đi xung quanh ngắm nhìn chút đi. Nếu cô ấy không ngại thì dẫn vào trong thần điện ngồi cảm nhận sự ôn nhu lương thiện của nữ thần Ác Kim.”

Thiếu nữ áo choàng đen gật đầu: “Vâng!”

Tuy Kayle muốn ở cùng Barbara nhưng thầy đã nói vậy cậu cũng đành vâng lời, dẫn thiếu nữ áo đen đi khỏi.

“Được rồi, người cùng đã đi, có gì thì cứ nói.” Lương Lập Đông vỗ vỗ tay mỉm cười nói.

Kayle không ở canh, Barbara cũng không cần kiêng kỵ điều gì, cô gái tức giận mắng: “Các hạ, nhà Longman chúng ta coi ngài là bằng hữu, sao ngài lại trêu chọc chúng ta như vậy? Tin tức mỏ vàng ngài nói khiến chúng ta rất hứng thú, nhưng ngài lại cố ý khiên chúng ta phải đối đầu với thần điện Sinh Mệnh, thật thiếu tôn trọng lẫn nhau.”

Lương Lập Đông mỉm cười đáp: “Ta chỉ trả thù chút htooi mà. Nửa năm trước trong tiệc sinh nhật của cô, ta và Kayle đều bị cha cô kéo xuống nước. Nếu không nhờ ta có chút năng lực, không khéo cả hai đều nằm lại tại đó rồi. Cha cô hại ta một lần, giờ ta phản kích một lần, coi như hoà nhau.”

“Chuyện đã nửa năm rồi việc gì ngài phải ghi thù như vậy. Beata các hạ, tôi tin ngài là người rộng lượng.”

“Được đấy, rộng lượng. Hai chữ này nói thì dễ, làm thì khó.” Lương Lập Đông nói ngược lại: “Ta chỉ gây chút phiền toái cho Uther, cũng là chuyện hơn tháng trước, đã lâu rồi mà. Theo như lời tiểu thư Barbara cô, nhà Longman các cô việc gì phải ghi hận trong lòng. Dẫu sao cũng là việc hơn tháng trước, tôi tin tiểu thư Barbara cũng là người khoan dung độ lượng.”

Barbara bị phản kích nghẹn không nói thành lời. Một lúc sau nàng mới bất đắc dĩ nói: “Được rồi, việc này là nhà Longman chúng tôi không đúng trước. Beata các hạ, lần này tôi tới thôn Reed một là để giaot iền vàng cho ngài, hai là thay cha tôi chuyển cho ngài một lời: Thằng nhãi, nếu muốn bảo vệ phần ngươi được chia thì mau vào thành liên thủ với ta, bằng không cả hai ta đều gặp chuyện đấy.”

Lương Lập Đông im lặng một hồi: “Câu này là Uther nói thật à?”

“Là thật!” Barbara bình tĩnh đáp: “Tôi xin thề trước nữ thần phép thuật.”

Lương Lập Đông lúc này đã không thiếu tiền, nhưng hắn cũng nhìn ra bên Uther có vẻ gặp vấn đề rất lớn. Hắn đoán chắc có liên quan tới thần điện Sinh Mệnh. Dẫu sao cũng là một thần điện, có chút năng lực kỳ quái cũng không có gì là lạ. Uther tuy lợi hại nhưng muốn đối đầu với một thần điện vẫn khá khó khăn.

“Để ta nghĩ chút đã.” Nói xong, Lương Lập Đông đi khỏi, không bao lâu sau Jeanne bay xuống, tiến vào trong giáo đường.

Còn Barbara lập tức đi tìm Kayle, cô không yên tâm đẻ hôn phu của mình đi cùng cô gái khác quá lâu. Cô cảm thấy Kayle quá có mị lực, các cô gái bình thường không thể chống lại.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.