Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khó phân địch ta

Phiên bản Dịch · 1946 chữ

Chương 61: Khó phân địch ta

Sóng tin thần của Barbara tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, không bao lâu sau đã biến mất. Lương Lập Đông biết cô gái đã khế ước thú nuôi thành công.

Lương Lập Đông rời phòng thí nghiệm, tới phòng ngủ bên cạnh. Đây vốn là trụ sở của Karl, nhưng đồ dùng bên trong chăn đệm đều còn rất mới, thậm chí vẫn còn nguyên mùi gỗ. Không thể không nói Uther chuẩn bị rất chu đáo, đồ dùng trong phòng đều đầy đủ, còn có một hầu gái dung mạo không tệ tới gõ cửa.

“Beata các hạ, thành chủ bảo tôi tới hầu hạ ngài.” Thiếu nữ mặc đồ hầu gái cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng: “Mặt khác đây là tiền vàng thành chủ bảo tôi đưa tới.”

Hầu gái nâng túi vàng nhỏ lên trước người Lương Lập Đông, người sau cất chỗ vàng vào không gian trữ đồ rồi nói: “Được rồi, ngươi cứ nghỉ đi, lúc nào đến bữa ăn thì tới gọi ta.”

Hầu gái thở phào nhẹ nhõm rồi rời khỏi. Lương Lập Đông có thể thấy cô gái này rất sợ mình. Jeanne đứng trên vai Lương Lập Đông chép miệng nói: “Xem ra thanh danh của chủ nhân ở thành Đông Phong thật chẳng ra sao. Nếu người có nghề nghiệp sợ ngài thì bình thường, nhưng ngay người bình thường cũng sợ ngài, có vẻ không đúng cho lắm.”

“Ta biết, vì vậy ta cũng định ra ngoài thăm dò một chút.” Lương Lập Đông nhìn sắc trời ngoài cửa sổ: “Giờ tới lúc ăn còn phải một lúc, chúng ta ra ngoài xem tình hình ra sao. Jeanne, mi bay lên trời, chú ý xung quanh giúp ta, nếu có ai theo dõi ta thì báo lại.”

“Vâng thưa ngài!” Jeanne vỗ cánh hai cái, bay ra ngoài cửa sổ.

Lương Lập Đông bước ra khỏi lâu đài, đi về phía trung tâm toà thành. Cầu treo của lâu đài có vài người lính bảo vệ, vốn không cho phép bất cứ ai tuỳ ý ra vào, nhưng bọn họ thấy áo choàng ma pháp màu đỏ của Lương Lập Đông cũng không dám ngăn cản, chỉ có một binh lính nhanh chí chạy vào lâu đài báo cáo.

Trên đường, rất nhiều người thấy áo choàng đỏ của hắn đều trốn xa.

Căn cứ theo kinh nghiệm trong trò chơi, nếu không tính đến tiền tài, muốn thu được tình báo hữu dụng nên chọn công hội sát thủ. Lương Lập Đông lần này ngựa quen đường cũ, lại tìm tới hàng rèn “Lưỡi Dao Thép Đen’, lần này người tiếp đón hắn vẫn là mỹ nữ sát thủ vóc dáng đẹp tới đáng sợ. Chỉ có điều lần này vị mỹ nữ không dùng thủ đoạn thần bí gì, chỉ cho người dẫn Lương Lập Đông vào phòng rồi trực tiếp đi vào, không đóng cửa cũng không buồn đeo khăn che mặt.

“Lại gặp nhau rồi.” Lương Lập Đông mỉm cười nhìn đối phương: “Xem ra chúng ta cũng khá có duyên, không ngại nói tên chứ.”

Mỹ nữ công hội sát thủ khẽ hé đôi môi anh đào nói: “Katerina! Beata các hạ, rất vui được làm ăn cùng ngài thêm một lần nữa. Chẳng hay lần này các hạ đến đây có chuyện gì?”

Lương Lập Đông biết cái tên này cũng chưa chắc là tên thật, có điều có tên để xưng hô cũng là chuyện tốt, tiện cho việc trao đổi. Hắn nói: “Tiểu thư Katerina, trước đây không lâu ta đột nhiên phát hiện người trong thành Đông Phong có vẻ rất sợ hãi ta. Chuyện này rất bất thường, vì vậy ta muốn thuê quý công hội thăm dò chuyện này đôi chút, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?”

Katerina đưa tay ra: “Được, năm mươi đồng vàng.”

Cái giá này với người bình thường là cả một gia tài, nhưng đối với những người theo nghề nghiệp, đặc biệt là loại người chơi đã từng làm lãnh chúa một phương như Lương Lập Đông thật chẳng đáng là bao. Hắn lấy một túi vàng từ không gian trữ đồ ra đặt lên bàn.

Nghe tiếng tiền chạm vào mặt bàn, Katerina chậm rãi mở túi tiền, đếm năm mươi đồng bỏ vào túi áo rồi mỉm cười nói: “Tôi có thể nói ngay cho ngài đáp án của công việc. Hai tháng trước, công hội lính đánh thuê nhận nhiệm vụ của quý tộc Rex, nội dung nhiệm vụ là loan truyền tin đồn về các hạ khắp thành Đông Phong, làm bại hoại thanh danh của ngài, Nội dung lời đồn chẳng qua là nói ngài tàn bạo bất nhân, háo sắc thành tính, còn thích hiếp giết thiếu nữ.”

Lương Lập Đông nhíu mày, càng thêm khó hiểu: “Sao Rex lại làm như vậy?”

Hai hàng mi Katerina hơi cong lên, cô gái đáp lại hài hước: “Chắc là chán quá thôi?”

Rex có vẻ rất cố chấp với việc chọc tức Lương Lập Đông, lúc trong pháo đài đã hai ba lần khiêu khích tâm tình của hắn, ra ngoài thành còn lan truyền lời đồn, có vẻ cố ý khích hắn nổi nóng. Rốt cuộc là chuyện gì khiến Rex hành động kỳ lạ như vậy? Bất luận từ lợi ích hay tâm lý, chọc giận Lương Lập Đông không ích lợi gì cho Rex, nhưng đối phương vẫn làm vậy.

Không lơij không làm là điều mà mọi quý tộc tuân thủ. Lương Lập Đông không tin Rex chỉ đơn thuần muốn chọc giận mình, cũng không tin đối phương buồn chán tìm chuyện giải khuây, hắn tin rằng trong chuyện này chắc chắn có nguyên nhân mình không biết.

“Ta thuê công hội các người giúp ta điều tra nguyên nhân.” Lương Lập Đông đẩy nửa túi vàng còn lại tới trước mặt mỹ nữ: “Đây là tiền đặt cọc, nếu làm được ta sẽ trả thêm năm mươi đồng vàng tiền thuê người.”

“Thật hào phóng!” Katerina cất túi vàng, cười như con mèo cầu tài lén lút làm chuyện xấu: “Công hội sát thủ nhận nhiệm vụ này. Rex rất kỳ quái, hắn từ vương thành tới thành Đông Phong không tới năm năm đã đứng vững. Hơn nữa sau lưng hắn không có khởi nguồn tài chính, thật ra chúng ta vẫn điều tra hắn, tuy tra ra rất nhiều thứ nhưng chúng ta luôn cảm thấy có những điểm then chốt bị hắn ẩn giấu, có lẽ có liên quan tới việc hắn tung tin đồn về ngài.”

Năng lực trinh sát do thám của sát thủ công hội xuất sắc nhất toàn bộ đại lục, Lương Lập Đông không nghĩ có thứ họ không tra ra được: “Các ngươi cần bao lâu?”

“Nhanh thôi, người của chúng ta đã thẩm thấu tới trung tầng của gia tộc Rex, ngắn thì mười ngày, lâu thì một tháng là có tin.” Katerina đứng dậy, cười híp mắt nhìn Lương Lập Đông: “Nếu Beata các hạ đồng ý làm nhân viên bên ngoài của chúng ta, nhưng vậy chúng ta sẽ làm nhiệm vụ này miễn phí. Chúng ta biết ngài có một loại phép thuật sương mù đặc biệt có thể tạo thành hiệu quả di chuyển không tiếng động, hơn nữa rất khó xua tan… Ngài trời sinh thích hợp làm sát thủ, ngài có năng lực đó.”

Rời khỏi hàng rèn Lưỡi Dao Thép Đen, Lương Lập Đông đi vào con hẻm nhỏ thuộc khu dân nghèo. Đương nhiên hắn từ chối lời mời của Katerina, hắn còn cả đống công việc cần hoàn thành, cần thăng cấp nhân vật, làm gì có thời gian chơi trò sát thủ, huống hồ hắn cũng không muốn bị người khác chỉ đạo hay khống chế, đây là thiên tính của phần lớn người chơi.

Hai bên đường phố đều là nước thải dơ bẩn, trên đường thi thoảng lại có một đống rác, Lương Lập Đông che mũi, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này. Tố chất thân thể của người có nghề nghiệp cao hơn người bình thường, khứu giác cũng tốt hơn người thường. Rất nhiều lúc một chút mùi lạ cũng khiến người có nghề nghiệp cảm thấy không thoải mái. Lương Lập Đông có thể chịu được hoàn cảnh ác liệt hơn hiện tại nhiều, nhưng không nghĩa là hắn thích những nơi như vậy.

Ngay lúc sắp rời khu dân nghèo, giọng nói của Jeanne vang lên trong đường hầm tâm linh: “Chủ nhân, sau lưng ngài có hai người, ta đã để ý tới họ một lúc rồi.”

“Có người theo dõi?” Lương Lập Đông hỏi: “Bắt đầu từ lúc nào?”

“Sau khi ngài rời công hội sát thủ một lát.”

Lương Lập Đông lại bước thêm mấy bước về phía trước, sau đó nhanh chân chui vào một ngã rẽ nhỏ. Hai người phía sau vội vàng chạy theo, cũng theo vào ngõ nhỏ, nhưng lại nhanh chóng phát hiện đây là ngõ cụt. Hai người nhìn xung quanh một hồi, không một bóng người, mục tiêu của bọn họ đã biến mất.

Hai người theo dõi đang kinh ngạc, sau lưng lại vang lên tiếng bước chân. Bọn họ quay lại nhìn, mục tiêu xuất hiện sau lưng họ, tiếp theo mỗi người ăn một đấm, một người ngất xỉu, một người ôm mũi lăn qua lộn lại.

Lương Lập Đông đi nới nắm cổ áo tên chưa ngất, đập mạnh vào vách tường, sức mạnh khiến tên theo dõi suýt ngất. Để bắt hai kẻ theo dõi này Lương Lập Đông thậm chí lãng phí một cuộn sách Chuyển Đổi Vị Trí. Hắn đang thầm tiếc nuối, tiền là chuyện nhỏ, quan trọng là tỷ lệ thành công của cuộn sách ma pháp này không cao, hơi khó kiếm.

“Nói mau, ai bảo các ngươi theo dõi ta.” Lương Lập Đông lạnh lùng nhìn đối phương.

Người này ho khù khụ một hồi, khó khăn lắm mới ổn định được hơi thở, trả lời: “Xin đại nhân đừng giết tôi, tôi chỉ muốn trộm ít tiền của ngài thôi mà. Tôi không định theo dõi ngài đâu, không ai sai tôi cả.”

“Ngươi nghĩ ta ngu chắc.” Lương Lập Đông chỉ áo choàng ma pháp trên người mình: “Chỉ cần thấy áo choàng này là biết ta là người làm phép, đám trộm vặt các ngươi nếu không được ai sai khiến, không có một đống thù lao làm sao dám theo dõi ta… Ngươi không nói cũng không sao, ta là người làm phép, có thể tìm trong linh hồn ngươi. Đợi sau khi giết ngươi ta vẫn tra ra được, chỉ hơi phiền phức chút thôi.”

Lương Lập Đông mỉm cười âm trầm, tay nắm một khối vật chất nguyên tố màu đen. Thật ra hắn không biết phép thuật cao cấp như Tra Hỏi Linh Hồn, nhưng hắn là người làm phép, người bình thường luôn e sợ người làm phép, hắn nói gì người khác cũng tin theo ba phần.

Người trước mặt ý chí tan vỡ, sợ đến mức chảy cả nước mắt lẫn nước mũi: “Để tôi nói, để tôi nói, đừng động đến linh hồn tôi… Là thành chủ đại nhân bảo tôi theo dõi ngài. Thành chủ hứa hẹn sẽ thưởng cho chúng tôi một đồng vàng. Pháp sư đại nhân, xin ngài tha cho chúng tôi, chúng tôi sẽ đưa ngài tất cả tiền…”

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.