Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Như lần đầu gặp mặt

Phiên bản Dịch · 1970 chữ

Chương 78: Như lần đầu gặp mặt

Gã béo trung niên Garvin có thể coi là một trong những người nắm quyền tại thành Đông Phong, sự khống chế của hắn tại thành thị này tuy chắc chắn không thể bằng thành chủ Uther, nhưng dẫu sao cũng là nhân viên được gia tộc Hoa Dâm Bụt phái ra ngoài phát triển, đương nhiên rất coi trọng tình báo. Cho dù mạng lưới tình báo không sánh được với công hội sát thủ và thành chủ, nhưng vẫn có thể tình cờ nắm được một số tình báo nhỏ lẻ nào đó.

Thấy Lương Lập Đông có hứng thú, hắn bèn nói tiếp: “Có điều nơi đó hơi mẫn cảm, là một địa điểm quan trọng của gia tộc ta. Ngài không thể tới đó một mình, phải do tôi dẫn ngài tới… Đương nhiên nếu các hạ dùng một số thủ đoạn phi thường tôi cũng chẳng thể làm gì.”

Nếu là trong tình huống bình thường, có lẽ Lương Lập Đông sẽ dùng năng lực của mình lén lút kiểm tra, dù sao những nơi hơi mẫn cảm đều không cho phép người ngoài vào. Có điều gã béo trung niên đã nói vậy, Lương Lập Đông cũng đành đáp: “Vậy làm phiền các hạ dẫn ta tới xem. Dẫu sao giờ pháp sư Tử Linh đã biết chúng ta đang tìm hắn, không thể đảm bảo liệu hắn có hành động gì nguy hiểm không. Việc này không thể chậm trễ.”

Gã béo trung niên cười nói: “Vậy không vấn đề. Tôi về một chuyến, vừa vặn gọi thêm người. Mặc dù vệ binh gia tộc ta thực lực không tệ nhưng cũng không dám đảm bảo bảo vệ ta không một sơ hở trước đám thích khách. Có điều, có một chuyện tôi mong các hạ đồng ý.”

“Mời nói.”

“Nơi đó khá quan trọng với gia tộc chúng tôi.” Gã béo trung niên mỉm cười ôn hoà: “Vì vậy nếu có thấy gì lạ xin ngài đừng để ý, cũng đừng kể ra ngoài. Được không?”

“Đương nhiên.” Lương Lập Đông gật đầu.

Gã béo trung niên Garvin thở phào nhẹ nhõm: “Vậy cám ơn ngài.”

Bề ngoài là gã béo trung niên ‘thỉnh cầu’ Lương Lập Đông, nhưng người sau hiểu rất rõ, hắn nợ gã béo một ân tình. Người hiểu xã giao có thể lặng lẽ không chút dấu vết truyền đạt ý nghĩ của mình, không khiến người ta khó chịu. Gã béo nói nơi đó rất quan trọng với gia tộc mình, mà Lương Lập Đông vẫn muốn tới, đối phương đồng ý, vậy chính là ân tình.

Có người nịnh bợ lấy lòng quá ‘thẳng’, như vậy người nghe tuy nhận ân tình nhưng trong lòng vẫn khó chịu. Còn gã béo này lại khác, ân tình hắn đưa rất ‘uyển chuyển’, người nhận bất luận có đồng ý nhớ ơn không cũng thấy thoải mái. Rất nhiều người không để ý tới năng lực ‘xã giao’ nhưng thực tế bản chất của xã giao chính là nghệ thuật nói chuyện. Xã giao tốt, khi làm nhiều việc có thể bớt nhiều đường vòng.

Gia tộc Hoa Dâm Bụt phái gã mập này ra ngoài khai phá cũng không phải không có lý.

Sau khi thảo luận xong, gã béo dẫn theo vài vệ binh gia tộc mình, cùng Lương Lập Đông ngồi xe ngựa ra khỏi lâu đài. Tuy hiện giờ bầu không khí bên phe Lương Lập Đông rất căng thẳng, chẳng những có kẻ địch lớn là thần điện Sinh Mệnh, còn có một tên pháp sư Tử Linh ẩn nấp gần trong thành, một khi sai sót rất có thể thua hết toàn cục. Nhưng đối với người bình thường, những ngày tháng này không có gì khác trước đây, tranh đấu giữa thần điện Sinh Mệnh và thành chủ chỉ là câu chuyện bàn tán nơi đầu môi bọn họ, còn chuyện pháp sư Tử Linh những người bề trên lại không thể để bọn họ biết. Chỉ cần là người có chút hiểu biết đều hiểu một khi việc này bị loan truyền sẽ gây nên ảnh hưởng rất lớn đối với tình hình trị an của thành Đông Phong.

Trên đường mọi người vẫn đi lại như trước, bọn họ buôn bán sôi nổi, cò kè mặc cả. Gã béo Garvin vén cửa sổ, thò đầu ra nhìn cảnh tượng bên ngoài, dùng giọng bình tĩnh nói: “Có lúc tôi cũng rất hâm mộ những người bình thường này, ít nhất bọn họ không phải nghĩ quá nhiều chuyện, chẳng cần khiêu chiến uy quyền của kẻ khác, chỉ cần nghĩ làm sao cho no bụng là sống bình an được đến hết đời, chẳng mấy áp lực. Không như những người chúng ta; không chỉ tranh đấu trong tối ngoài sáng giữa quý tộc, có lúc còn phải suy tính tới cả đại cục. Ngày nào cũng sống dưới loại áp lực này, không thấy cực khổ ư?”

Lương Lập Đông nhìn đối phương: “Sao đột nhiên lại nói mấy lời này với ta?”

Gã béo buông rèm cửa xuống, ngồi thẳng người lên nói: “Beata các hạ, chắc ngài không thích cuộc sống của quý tộc, nhìn như bình thản nhưng lại tầng tầng áp lực, thế nên mới trở thành một tín đồ khổ hạnh đúng không?”

“Ta không phải quý tộc…” Lương Lập Đông ngẫm nghĩ một lát rồi mới nói: “Ít ra không phải quý tộc như các ngươi.”

Gã béo mỉm cười đáp: “Tôi biết ngài khác với đám quý tộc mục nát chúng tôi, ngài có mục tiêu của mình. Thật ra tôi cũng muốn được như ngài, bỏ hết tất cả trọng trách của gia tộc, trở thành một lính đánh thuê tự do tự tại, không thì thành tín đồ của thần linh cũng được. Thế nhưng không thể, tôi sinh ra trong gia tộc Hoa Dâm Bụt, gia tộc đối xử với chúng tôi rất tốt. Đã nhận ơn huệ vậy cũng phải trả giá vì gia tộc. Tôi tính sau khi làm được chút thành tích, tôi sẽ nghĩ thêm về chuyện này.”

Quý tộc ta không như quý tộc các ngươi, gã béo Garvin hiểu nhầm một cách vi diệu. Có điều Lương Lập Đông cũng chẳng định giải thích, hắn nói: “Nếu ta nhớ không nhầm, gia tộc Hoa Dâm Bụt hẳn có quy định về hội đồng trưởng lão từ xa xưa. Không như các thế gia quý tộc khác, hoàn toàn do tộc trưởng quyết định tất cả sự vụ trong gia tộc.”

“Đúng vậy.” Gã béo gật đầu, điểm này của gia tộc Hoa Dâm Bụt hoàn toàn khác với những quý tộc khác. Chỉ cần có chút hiểu biết về họ cũng đều nghe nói tới quy định xa xưa này: “Tuy khuyết điểm là xử lý mọi chuyện hơi chậm nhưng không thể không phủ nhận quy định hội đồng trưởng lão này có càng nhiều ưu điểm. Quy định này là căn cơ để gia tộc Hoa Dâm Bụt chúng tôi đặt chân vào khu rừng quý tộc.”

Lương Lập Đông thở dài một hơi, hắn nhớ quy định hội đồng trưởng lão này do hắn nói cho anh em Diana. Trong trò chơi bọn họ quả thật thành lập hội đồng trưởng lão, mà trong hiện thực cũng vậy. Xem ra trò chơi cũng có liên hệ rất sâu với hiện thực.

Garvin nhìn Lương Lập Đông trầm tư, bèn mỉm cười, không quấy rầy hắn. Một lát sau, xe ngựa dừng trước một căn nhà lớn, vài vệ binh trước cửa nhà đi tới, mở cửa xe. Garvin vùng Lương Lập Đông xuống xe, giẫm lên con đường lát đá xanh, bước vào trong. Gian nhà này rất lớn, phía nam là thảm cỏ cùng khá nhiều cây táo, trên cỏ còn có vài con thú nhỏ đang chơi đùa.

Cuối con đường đá uốn lượn là một căn nhà gỗ hai tầng rất lớn, gian ngoài được sơn màu vàng nhạt, cửa gỗ có màu tím nhạt.

Đẩy cửa bước vào, trong gian nhà là một chàng trai đang ngồi đối diện với một cô gái. Cậu trai khoa chân múa tay nói gì đó, cô gái che miệng cười, có vẻ rất vui.

Nghe bên cạnh có tiếng động, hai người cùng quay đầu lại, chàng trai thấy gã béo bèn nghiêm mặt đứng dậy nói: “Rất vui được gặp ngài, Garvin các hạ. Tôi chờ ngài ở đây đã lâu rồi.”

Cô gái chạy lại kéo tay gã béo, ngọt ngào gọi cha, sau đó đưa ánh mắt hiếu kỳ sang phía Lương Lập Đông.

Garvin nhìn chàng trai, mỉm cười nói: “Darwin các hạ, rất vui vì ngài tới chỗ tôi làm khách. Có điều tôi cũng biết tâm tư của ngài chẳng ở chỗ tôi, vì vậy xin miễn mấy lời khách sáo nhé. Giờ tôi còn có chút việc cần xử lý, Tina sẽ phụ trách chiêu đãi ngài, mong ngài đừng trách tôi không biết cách tiếp khách.”

Nghe lời này, cả hai người cùng đỏ mặt.

Lương Lập Đông đưa mắt nhìn cô gái một hồi lâu, thậm chí có hơi ngây ngẩn. Cô gái này dáng dấp quả không tệ, nhưng đây không phải lý do khiến Lương Lập Đông nhìn cô thêm vài lần. Lý do là vì dung mạo thiếu nữ tên Tina này… rất giống Diana. Có điều hai người cùng tổ tiên, cùng huyết thống, trông có giống nhau cũng không có gì là lạ.

Garvin quay sang Lương Lập Đông nói: “Beata các hạ, mời ngài chờ trong chốc lát, tôi lấy vài thứ rồi xuống ngay.”

Lương Lập Đông gật đầu, sau khi Garvin lên lầu, hắn bèn ngồi xuống một chiếc ghế.

Không khí trong phòng khách vốn đầy hương vị ngọt ngào nhưng lúc này đột nhiên có thêm con kỳ đà cản mũi Lương Lập Đông, khiến không khí bỗng trở thành lúng túng. Có điều hai người đều là con cháu nhà quý tộc, hiểu cách xã giao, bọn họ nhanh chóng bình định lại tâm trạng, thanh niên tên Darwin thậm chí chủ động tiến tới ngồi gần Lương Lập Đông hỏi: “Vừa rồi tôi nghe Garvin các hạ nói ngài là Beata?”

Lương Lập Đông gật đầu.

“Hồng Thần Quan Beata?”

Lương Lập Đông tiếp tục gật đầu, người trẻ tuổi hít một hơi lạnh, lúc này Tina cũng lộ vẻ kinh ngạc. Có điều bộ dáng ngạc nhiên của hai người rất khác nhau, thiếu niên gần như ‘sợ hãi’ còn thiếu nữ Tina lại là ‘hiếu kỳ’.

Được công hội lính đánh thuê ‘tuyên truyền’ giúp khiến tiếng tăm của Lương Lập Đông tại thành Đông Phong không kém cạnh thành chủ Uther bao nhiêu. Gương mặt trắng trẻo của Darwin chuyển thành vẻ sùng bái: “Beata các hạ, nhìn vẻ ngoài ngài không lớn hơn chúng tôi bao nhiêu mà đã là pháp sư mạnh mẽ đến vậy. Thật hâm mộ ngài.”

Thiếu nữ Tina cũng gật đầu lia lịa, cường giả có đến đâu cũng được người người tôn trọng.

Lương Lập Đông nhìn hai người, hắn quay sang Darwin nói: “Bất cứ thực lực nào cũng phải do mình tự nỗ lực cố gắng mới đạt được, tạm không nói đến ngươi…” Sau đó hắn chuyển ánh mắt sang phía Tina, dùng giọng điệu kỳ quái nói: “Ngươi có thiên phú trở thành Thánh võ sĩ cường đại, vì sao không thử cố gắng?”

Tina nghe vậy hai mắt trợn tròn, giơ ngón tay chỉ vào gương mặt đang đầy vẻ kinh ngạc của mình!

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.