Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúng kế

Phiên bản Dịch · 1629 chữ

Chương 82: Trúng kế

Ngoài thành Đông Phong có thêm một ma pháp trận. Với người bình thường, chỉ là thêm một đề tài cho họ buôn chuyện. Bọn họ sẽ ngồi trong những quán rượu nohr ẩm ướt tăm tối, thảo luận về lai lịch, bộ dáng của ma pháp trận này, sau đó khoe khoang hiểu biết của mình về những dũng sĩ và anh hùng trong truyền thuyết, nói họ lợi hại đến mức nào, nói ma pháp trận nho nhỏ này không đáng nhắc tới, một chiêu kiếm có thể chém tan!

Nhưng trong mắt giới quý tộc, ma pháp trận này xuất hiện lại như một tín hiệu. Lúc trước thành chủ tổ chức một buổi tiệc rượu đơn giản, chỉ mời không tới hai mươi người dự tiệc, xem ra là buổi tiệc xã giao hết sức bình thường. Nhưng điểm lạ là những gã quý tộc tham gia buổi tiệc kia sau khi trở về đều hành động hết sức kỳ lạ. Bọn họ đem rất nhiều tiền bạc hoặc tài liệu đặc thù đưa tới chỗ thành chủ.

Những quý tộc thấy vậy ban đầu cho rằng người tham gia bữa tiệc đó bị uy hiếp, nhưng sau đó lại phat hiện những người này đưa cả người thân vào trong lâu đài… Nếu đưa mỹ nữ hay vợ vào thì rất bình thường, thế nhưng ai nấy đều đưa tất cả người nhà vào lâu đài, chuyện này cực kỳ bất thường. Hơn nữa ngày hôm qua đột nhiên xuất hiện một ma pháp trận. Đám quý tộc đang quan sát lập tức cảm thấy tình cảnh hiện tại có điểm không ổn.

Từng thị vệ am hiểu tình báo đều được phái đi do thám, bọn họ nhanh chóng nhận được tin trở về.

Nghĩa địa ngoài thành có thi thể bị trộm đi, rất có khả năng là pháp sư Tử Linh tạo nên.

Tối hôm thành chủ tổ chức tiệc rượu, có người nói rất nhiều quý tộc đã thoả thuận với thành chủ để được an toàn.

Ngày hôm nay có ma pháp trận mới được xây dựng!

Con người là giống loài giỏi liên tưởng, chỉ cần suy nghĩ cẩn thận là xâu chuỗi được những manh mối này. Không ít quý tộc phản ứng lại, lập tức dẫn theo lễ vật tới gặp mặt thành chủ. Mà thành chủ cùng phu nhân lại vui vẻ mỉm cười nhìn từng quý tộc tới cửa nhà mình.

Uther và Sofia không có khái niệm về ‘sức ảnh hưởng’, nhưng bọn họ có một khái niệm về thứ khác giống thật mà lại là giả: ‘giao tiếp’.

Đến tận chập tối mới không còn khách tới gặp, Sofia ngồi trên ban công ngắm mặt trời xuống núi, nhìn ma pháp trận phía xa, cô quay sang chồng nói: “Giờ em rất vui nhưng cũng rất lo. Thủ đoạn của Beata quả thật rất hữu hiệu, nhưng càng hữu hiệu em càng lo sợ. Một thiên tài như vậy chạy tới thành Đông Phong chúng ta rốt cuộc có mục đích gì? Hắn không thích sắc đẹp, không ham tiền tài, có vẻ cũng chẳng quyến luyến gì quyền thế. Rốt cuộc hắn muốn làm gì?”

Chuyện này Uther cũng chẳng trả lời được, hắn chỉ đáp: “Bất luận sau này hắn muốn gì cũng là chuyện của sau này. Giờ hắn là đồng bọn của chúng ta, Trước hết chúng ta cứ giấu chuyện này trong lòng, cố nhịn hắn. Chỉ cần chuyện thần điện Sinh Mệnh xong xuôi, cho dù sau lưng Beata có thêm thế lực nào đó, chúng ta cũng có sức đấu với họ.”

“Hy vọng là vậy!”

Lương Lập Đông không biết hai vợ chồng thành chủ đang kiêng kỵ bản thân, giờ hắn đang theo đường núi trở về, sau lưng còn hai cô gái phép thuật cùng hai mươi kỵ binh.

Ba người làm phép thêm hai mươi kỵ binh tinh nhuệ, chiến lực như vậy đủ đánh một trận nho nhỏ. Theo lý mà nói đội ngũ như vậy sẽ không dễ bị cản đường, nhưng bọn họ quả thực bị người ta ngăn cản.

Dưới ánh hoàng hôn, một lão già mặc áo choàng mục sư màu xanh lá đứng ngay chính giữa con đường, tay trái lão cầm một quyền trượng màu đen uốn lượn, trên đỉnh quyền trượng có khảm một viên đá lục bảo to bằng nắm tay. Viên đá lục bảo này toả ra ánh sáng xanh lục, vài luồng sáng ánh lên gương mặt khô gầy của ông lão, khiến sắc mặt vốn âm trầm càng thêm u ám doạ người.

Lương Lập Đông cũng nhận ra lão già này, đại giáo chủ của thần điện Sinh Mệnh, Mark! Lương Lập Đông suy đoán hắn có thần thuật Luật Nhân Quả, nhưng hắn không hiểu vì sao đối phương lại cố tình chặn đường ở đây.

Nếu là tới gây sự… Lương Lập Đông lại chẳng sợ, thần thuật Luật Nhân Quả quả thực lợi hại nhưng không tác dụng gì với hắn. Có điều đẳng cấp đối phương rất cao, Lương Lập Đông cho dù không sợ Luật Nhân Quả nhưng không thể không đề phòng thần thuật bình thường của lão.

Lương Lập Đông vốn có ý định ám sát lão già này, giờ đối phương một mình xuất hiện tại đây, có lẽ là cơ hội tốt. Thế nhưng hắn cũng không dám tuỳ ý ra tay. Hắn không tin đối phương là người ngốc, dám xuất hiện một mình trước mặt kẻ địch. Chuyện khác thường ắt có gian trá, Lương Lập Đông đề phòng xung quanh, một khi có gì không đúng hắn sẽ lập tức ra tay.

Dường như nhận ra vẻ đề phòng của Lương Lập Đông, Mark mỉm cười: “Beata các hạ, xin hãy yên tâm, lần này ta tới không có ác ý mà mang theo thiện ý.”

“Thiện ý?” Lương Lập Đông thúc ngựa đi tới vài bước, tới phía trước đội ngũ, hỏi ngược lại: “Thần điện Sinh Mệnh hình như đâu có hiểu lầm gì với ta, sao lại có thiện ý với ác ý?”

Có lẽ giả hồ đồ là sở trường của giới quý tộc, mà Lương Lập Đông cũng am hiểu chuyện này.

Mark có vẻ cũng không ngạc nhiên trước lời ‘nguỵ biện’ của đối phương, lão vẫn mỉm cười: “Thiện ý là thiện ý, nó không nhất định phải tặng cho kẻ địch, cũng có thể biếu cho bạn bè. Lần này ta tới chủ yếu là muốn nói chuyện với các hạ, chẳng hay các hạ có thời gian rảnh không?”

Lão vừa dứt lời, gần như tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Lương Lập Đông, đặc biệt là hai cô gái phép thuật. Hai người đều nhận ra Mark có vẻ định lôi kéo Beata vào thần điện sinh mệnh. Giờ thực lực hai bên không khác biệt là mấy, nhưng nếu Lương Lập Đông ngả sang phía thần điện Sinh Mệnh, như vậy cán cân thực lực đang thăng bằng lập tức nghiêng sang một bên. Đám người Barbara có căng thẳng cũng là chuyện thường tình.

Lương Lập Đông xua tay: “Không cần đâu, ta rất nhiều việc, không có thời gian.”

Mark bị từ chối cũng không buồn để ý: “Không sao, ta lại có rất nhiều thời gian, lúc nào ngươi rảnh chúng ta đều có thể nói chuyện.”

Lương Lập Đông đã đoán được ý đồ của Mark, công khai lôi kéo chỉ là gỉa, thực chất là kế ly gián. Chỉ cần hai người bọn họ tiếp tục trò chuyện, xung quanh nhiều người chứng kiến như vậy, sau nà bọn họ báo lại, vợ chồng thành chủ chắc chắn sẽ nghi kỵ. Mặc dù Lương Lập Đông không buồn để ý tới ánh mắt kẻ khác, nhưng chuyện như vậy sẽ ảnh hưởng lớn tới kế hoạch mà hắn sắp đặt.

Đã biết đối phương có ý đồ gì, vậy phải phản công, Lương Lập Đông lui lại hai bước, mỉm cười nói: “Thế nhưng rất xin lỗi, ta không có hảo cảm gì với Mark các hạ. Ta nghĩ chúng ta vĩnh viễn không có cơ hội ngồi xuống nói chuyện.”

“Đừng nói chắc chắn như vậy!” Mark nói không nhanh không chậm: “Ta biết các hạ đang tìm người rất quan trọng, mà ta có manh mối của các nàng!”

Trong tiếng Hollevin, hai chữ các nàng khác với bọn họ, vì vậy rất dễ phân biệt.

Cái gì! Lương Lập Đông sửng sốt, phản ứng đầu tiên của hắn là làm sao Mark biết hắn đang tìm Mèo Ba Tư cùng Tiểu Bạch? Thấy sắc mặt hắn thay đổi, vẻ mặt Mark nở một nụ cười đắc chí khi thấy âm mưu đã được thực hiện.

Sau đó một tờ giấy vo viên được quăng đến trước mặt Lương Lập Đông: “Nếu Beata các hạ muốn biết tin về các nàng, vậy làm theo lời ghi trên tờ giấy này.”

Mark tung tờ giấy lên, sau đó bay khỏi. Cùng lúc đó, trong rừng núi hai bên đường vài mục sư cùng bay lên.

Lương Lập Đông nhanh chóng mở tờ giấy ra, nhưng thứ trên tờ giấy khiên hắn kinh ngạc. Trên tờ giấy trắng tinh không một chữ, đây chỉ là một tờ giấy không được vo tròn… Hắn kinh ngạc hai ba giây, tiếp đó tờ giấy trắng đột nhiên hoá thành tro bụi, bay theo làn gió giữa hoàng hôn.

Gay rồi! Lương Lập Đông biến sắc, hắn biết mình bị lừa, trúng kế ly gián rồi.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.