Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết người lấy máu!

Phiên bản Dịch · 1579 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Phủ thành chủ?"

Giang Biệt Vân bỗng nhiên biến sắc, kinh ngạc đưa mắt nhìn Giang Hàn, "Ngươi đã làm gì rồi?"

"Ta không làm gì cả..."

Giang Hàn chép miệng một cái.

"Đúng là không làm gì!"

Một giọng nói đạm mạc truyền đến, "Chẳng qua khi ở trong Linh Lung Các, ngươi đã đắc tội với Thương Diệp đại sư, sau đó lại ấu đả đánh hộ vệ phủ thành chủ trên phố mà thôi! Ở trong mắt Giang gia, sợ rằng đây chỉ là một chuyện nhỏ, nhỉ?"

Oanh!

Cửa lớn mở ra.

Mấy bóng người sải bước đi tới. Cầm đầu là một người trung niên mặc trường bào màu tím, diện mục uy nghiêm.

Ở phía sau hắn ta chính là Thương Diệp đại sư đang vuốt râu, gương mặt không chút biểu cảm.

Sắc mặt Giang Biệt Vân lập tức trở nên khó coi không gì sánh được.

Hắn ta hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Thành chủ, Thương Diệp đại sư, chắc hai vị đã hiểu lầm gì rồi. Hắn thực sự không phải Giang Hàn con ta, thật ra thân phận của hắn còn không rõ..."

"Không phải?"

Lưu Tinh thành chủ thản nhiên nói, "Sử Phong, có phải hắn đã đánh ngươi lúc ở trên đường không!"

"Chính là hắn!"

Một người đàn ông sưng mặt sưng mũi đi lên hai bước, hung tợn trừng mắt nhìn Giang Hàn, "Ta nhớ rất rõ hình dạng của hắn, cho dù hắn có hóa thành tro ta cũng sẽ không quên! Đúng rồi, còn có con nhóc kia nữa, đây chính là con nhóc hắn nhặt từ trên đường về."

Hắn tự tay chỉ về phía Giang Y Y đang đứng sau lưng Giang Hàn.

"Miệng sạch sẽ một chút."

Trong mắt Giang Hàn lóe lên một tia sát ý, hắn hờ hững liếc mắt nhìn tên kia.

"Giang gia chủ, ngươi giải thích thế nào?"

Lưu Tinh thành chủ chắp hai tay sau lưng, trên người chậm rãi tản mát ra một luồng khí tức áp bách, phía sau hắn ta còn có một hư ảnh mơ hồ, lúc ẩn lúc hiện.

Võ hồn!

Con ngươi Giang Hàn co rút lại.

Không ngờ Lưu Tinh thành chủ lại là một cường giả Võ Hồn, đúng là có chút phiền toái rồi.

Võ đạo tu hành không có giới hạn.

Nhưng con người lại có giới hạn.

Trải qua không biết bao nhiêu năm tháng nghiệm chứng, cảnh giới tu hành võ đạo được chia thành:

Võ giả, Võ sư, Đại võ sư, Võ hồn, Võ vương, Võ hoàng, Võ tôn, Võ thánh, Võ đế, Võ thần!

Mỗi một đại cảnh giới lại chia thành cửu tinh.

Lúc này, Giang Hàn chỉ mới là nhất tinh Võ sư, dựa vào Thiên phẩm chiến kỹ, muốn đối phó với Đại võ sư đương nhiên không thành vấn đề, thế nhưng đối mặt với một vị Võ hồn...

Gần như không có khả năng!

"Phải làm sao mới có thể phá cục đây?"

Ánh mắt Giang Hàn chậm rãi đảo qua mọi người ở đây.

【 Lưu Thiên Mãnh, Lưu Tinh thành chủ, nhị tinh Võ hồn. Không có hồi báo gì. 】

【 Thương Diệp đại sư, Tam phẩm Luyện dược sư, ngũ tinh Đại võ sư. Không có hồi báo gì. 】

【 Giang Biệt Vân, gia chủ Giang gia, bát tinh Đại võ sư. Không có hồi báo gì. 】

【 Trương Tam... 】

Nhìn lướt qua nguyên một đám, gần như tất cả đều không có hồi báo gì!

"Phù, bình tĩnh."

Vẻ mặt Giang Hàn trở nên bình tĩnh. Hắn quan sát kiến trúc bốn phía, sau đó lại nhìn Giang Y Y đang đứng sau lưng, nói thầm trong lòng, "Nếu toàn lực bộc phá Đại Lực Ngưu Ma Quyền, mặc dù ta sẽ bị thương, thế nhưng không phải tuyệt đối không cách nào thoát thân..."

"Thành chủ có chỗ không biết."

Lúc này, da mặt Giang Biệt Vân co quắp một cái, cười khổ nói, "Giang Hàn trời sinh tâm mạch yếu ớt, không cách nào tu hành, đây là chuyện mà mọi người đều biết. Mà người bên cạnh này chỉ có dáng dấp giống với con ta... Thân phận chân thật của hắn là gì, ngay cả ta cũng không biết."

"Trời sinh tâm mạch yếu ớt?"

Lưu Tinh thành chủ hơi nhíu mày.

"Không sai!"

Lúc này, Thương Diệp đại sư bỗng nhiên đi lên trước một bước, gắt gao nhìn chằm chằm Giang Hàn, "Hắn vốn là người tâm mạch yếu ớt, thế nhưng bây giờ lại không phải! Hắn... ăn Huyền Băng Phật Liên!"

Khi nói câu này, trên người Thương Diệp đại sư tràn ra sát ý lành lạnh, trong mắt hắn ta lại càng thoáng qua một tia đau lòng.

Đây chính là Huyền Băng Phật Liên đấy!

Không ngờ lại bị thằng nhóc này ăn hết, quả thực là phí của trời!

Dù gì Thương Diệp đại sư cũng là Luyện dược sư, mà mỗi một Luyện dược sư đều là y sư. Lúc trước hắn ta đã nhìn ra thân thể Giang Hàn có vấn đề, nhưng bây giờ khí huyết trên người Giang Hàn lại tràn đầy như vậy, là vì nguyên nhân gì, đương nhiên không cần nhiều lời.

Huyền Băng Phật Liên?

Nghe được cái tên này, Lưu Tinh thành chủ và Giang Biệt Vân đều nhíu mày.

Bọn họ đều chưa từng nghe tới vật ấy.

"Ta cũng chỉ mới nhìn thấy Huyền Băng Phật Liên trong một quyển sách cổ, bề ngoài của nó gần như giống Hắc Băng Liên như đúc, chỉ có khác biệt rất nhỏ. Vật ấy trân quý không gì sánh được, có thể cải tạo kinh mạch, ma luyện thân thể, vô giá!"

Thương Diệp đại sư âm trầm nhìn chằm chằm Giang Hàn, dường như hận không thể bằm Giang Hàn thành thịt.

Hắn ta trăm tính ngàn tính, nhưng lại không tính tới trường hợp Giang Hàn trực tiếp ăn Huyền Băng Phật Liên ngay lúc ấy, không cho hắn ta có chút cơ hội nào!

"Cái gì? !"

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều biến sắc.

Bất kể lúc nào, thiên tài địa bảo có thể cải tạo kinh mạch, ma luyện thân thể, thứ nào mà không có giá trên trời?

"Phí của trời!"

Sau khi biết trình độ trân quý của Huyền Băng Phật Liên, Lưu Tinh thành chủ giận dữ, "Giang gia chủ, nếu hôm nay ngươi không cho ta một lời giải thích hợp lý, đừng trách ta hoàn toàn trở mặt!"

"Ha ha..."

Lúc này, Giang Hàn bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, "Rõ ràng Huyền Băng Phật Liên là ta mua, sao các ngươi nói cứ như ta đoạt của các ngươi vậy?"

"Ách?"

Lưu Tinh thành chủ sửng sốt, vô thức nhìn về phía Thương Diệp đại sư.

Thương Diệp đại sư nhíu mày.

Hắn ta trầm ngâm trong chớp mắt, ánh mắt u ám nhìn về phía Giang Hàn, cười như không cười nói: "Huyền Băng Phật Liên có dược lực hung mãnh, sẽ dung nhập vào trong máu thịt của cơ thể. Điều này cũng có nghĩa, trong máu hắn có ẩn chứa dược tính của Huyền Băng Phật Liên..."

Quét!

Hai mắt Lưu Tinh thành chủ đột nhiên sáng ngời.

Ánh mắt hắn ta nhìn về phía Giang Hàn như nhìn thấy đồ ăn quý giá không gì sánh được, khiến kẻ khác không rét mà run.

Đúng lúc này.

Giang Biệt Vân tiến lên trước một bước, trầm giọng nói: "Nếu Huyền Băng Phật Liên đã do Giang Hàn mua, Thương Diệp đại sư lại không phủ nhận, vậy chuyện này có liên quan gì với phủ thành chủ đâu? Ẩu đả với hộ vệ của thành chủ phủ bên đường, chuyện này đúng là lỗi của nó, nếu thành chủ muốn bồi thường gì, thành chủ cứ nói thẳng ra đi, đừng ngại!"

Giang Hàn đứng ở phía sau hắn ta, rũ mí mắt xuống.

Nếu không phải sau khi hắn cải tạo kinh mạch, ma luyện máu thịt, cảm giác cực kỳ nhạy bén, sợ rằng hắn đã bị hành động này của Giang Biệt Vân làm cảm động một phen.

Nhưng bây giờ...

Một tia sát ý nhàn nhạt như có như không kia, sao hắn có thể không phát hiện?

Giang Biệt Vân cũng có suy nghĩ muốn giết hắn lấy máu!

Dù sao đi nữa, cho dù là Lưu Tinh thành chủ hay là Giang Biệt Vân, đều là người tuổi tác không nhỏ. Nếu không có kỳ ngộ gì, sợ rằng đời này cũng chỉ dừng lại ở đây, khó có thể đạt được thành tựu gì cao hơn.

Nhưng nếu có thể cải tạo kinh mạch, đồng nghĩa với bọn họ có thể đạt tới một tầng cao mới!

Đột nhiên.

Giang Y Y đang đứng ở phía sau bỗng đi lên trước một bước nhỏ, cầm lấy bàn tay lớn của Giang Hàn.

Hắn cho rằng tiểu cô nương này đang sợ hãi, vừa muốn mở miệng an ủi, bỗng nhiên đáy lòng hắn chấn động. Chỉ thấy một luồng sức mạnh bàng bạc thuận theo bàn tay nhỏ của Giang Y Y trào vào trong cơ thể hắn, trong nháy mắt, khí tức của hắn tăng vọt!

...

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Có Thể Nhìn Thấy Hồi Báo (dịch) của Vô Ngôn Dĩ Đối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 466

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.