Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu luyện bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 2923 chữ

Cách Vân Sơn mấy trăm dặm bên ngoài.

Chỗ này tụ tập một cái tòa thành, nằm trên sơn nguyên, tiếp giáp lấy dãy Hoành Sơn lối đi vào.

Cái này thành trì là Thanh Vân phái lập ra, chủ yếu là nơi sinh hoạt của đám hậu nhân không có duyên tu đạo, lâu dài sinh hoạt cũng hình thành cả một cộng đồng gia tộc. Bọn hắn đa phần đều có quan hệ sâu xa với Thanh Vân phái. Có thể nói xưa nay môn nhân đệ tử đều tuyển chỗ này mà ra.

Tần Mạc sớm được Từ trưởng lão an bài tại Từ gia bên trong.

Mặc dù hắn trung đẳng linh căn, xem như hợp cách đủ tiêu chuẩn tiến vào Thanh Vân phái, cũng không cần tham gia Vấn Tiên Hội nhưng Từ lão nói có một số chuyện cần phải khai báo chưởng môn nhân, cho nên bảo hắn cứ ở tạm dưới núi, nửa năm sau Vấn Tiên Hội mở ra sẽ đến đón hắn.

Trước khi rời đi, Từ lão ném cho hắn một bộ dẫn khí pháp môn, đồng thời giảng qua một chút về tu luyện thường thức. Nói hắn cứ cố gắng tuân theo pháp môn chăm chỉ tu luyện. Đối với nhu cầu sinh hoạt đã có hạ nhân của Từ gia lo lắng giùm, hắn cũng không cần lo.

Tần Mạc đối với cuộc sống Từ gia nhanh chóng quen thuộc. Dù sao cũng lăn lộn từ bé, hoàn cảnh thay đổi kiểu gì với hắn cũng thích nghi rất nhanh. Hắn quả thực chuyên tâm nghiên cứu lấy bộ công pháp Từ lão đưa cho, cái này kiến thức mới mẻ, nhưng chung quy không làm khó được hắn.

Tu luyện nói đơn giản là thu lấy tinh hoa của thiên địa, cái này tinh hoa người tu đạo gọi là thiên địa linh khí. Hấp thụ thiên địa linh khí cũng không phải chuyện dễ làm trong ngày một ngày hai.

Nhập môn chính là Luyện Khí, quy ra ba bước gồm Khí Cảm, Dẫn Khí và Ngưng Khí.

Tần Mạc từ khi nhận được pháp môn dẫn khí, bắt đầu tinh tế đánh giá, cái này pháp môn tên gọi Luyện Khí cơ sở, hắn đoán cũng không phải to lớn phức tạp gì pháp môn. Bởi vì chỉ cần dựa hình vẽ mà tu luyện, không hề có tâm pháp pháp môn, phải biết rằng, càng cao cấp công pháp đều có tâm pháp kết hợp. Đấy là hắn từ một cuốn văn tự bên trong thư tịch của Từ gia đọc được mới biết. Giống như một người học võ, cái gọi có hình không ý là biểu lộ cho nông cạn bề ngoài, còn lâu mới tìm được áo nghĩa bên trong. Điều này khiến hắn suy tư, trước hết dĩ nhiên là phải tìm ra chân chính ý nghĩa của môn dẫn khí này.

Khí Cảm, chính là cảm ứng linh khí tồn tại. Tần Mạc cho rằng vốn nó vẫn tồn tại phiêu tán giữa thiên địa, cả bên trong mỗi lần thổ nạp, phàm nhân không phải hàng ngày đều hít thở nó hay sao? Như vậy tại sao lại phải cảm ứng nó tồn tại? Hắn suy nghĩ nát óc, cuối cùng bừng tỉnh ngộ, đây cũng không phải thông thường khí, cái gọi là linh, tức là nó có linh tính, như vậy linh khí muốn cảm ứng đến phải dụng tâm quan tưởng, lấy tinh thần mà cảm ứng thì mới kêu gọi linh khí hô ứng cùng. Phàm nhân cho dù hít thở nó, cũng bị bài xuất ra ngoài giống như trọc khí vậy, cho nên mới không có tác dụng nửa điểm. Cái gọi cảm ứng linh khí chính là nói ngươi có linh căn hay không, khái niệm linh căn cũng rất mơ hồ, người ta dựa vào linh căn để phán đoán tư chất tu tiên là vì vậy. Kẻ tư chất cao, khả năng hô ứng linh khí càng lớn nên tu luyện tốc độ vượt xa kẻ khác.

Trung đẳng tư chất nghe nói mất cả tháng mới cảm ứng đến linh khí, thế nhưng chỉ mất một ngày, Tần Mạc bước qua một bước Khí Cảm, để cho hắn vô lực giải thích.

Lúc này Dẫn Khí chính là dựa theo pháp quyết trên hình vẽ, hắn chỉ cần chiếu theo mà thực hiện động tác, dần dần mấy cái pháp môn bị hắn luyện đi luyện lại không dưới ngàn lần, bắt đầu trở thành bản năng bên trong cơ thể, quen thuộc vận chuyển linh khí đi qua các kinh mạch bên trong, cuối cùng tụ lại ở đan điền.

Một bước này, trong tu chân giới gọi là luyện tinh hóa khí. Luyện chính là linh khí, mượn linh khí trải qua thân thể kinh mạch trui rèn cuối cùng tích tụ tại đan điền, giai đoạn này cũng chính là bước cuối cùng Ngưng Khí.

Từ trưởng lão suy nghĩ rằng, nửa năm hẳn là Tần Mạc sẽ vững chắc bước vào quá trình Ngưng Khí, hắn như vậy vốn đã đề cao Tần Mạc vì trung đẳng tư chất nói cao cũng chưa hẳn, chỉ so với hạ đẳng tư chất tốt hơn một chút mà thôi.

Tuy nhiên, Tần Mạc mất hai tháng đã nắm rõ pháp môn tu luyện. Tiến bộ này liền cảm thấy hứng thú vô cùng.

Mỗi một lần bế quan sau, hắn tinh tế nội thị kiểm tra, phát hiện bên trong thể nội, đan điền lại bàng bạc thêm một chút, không nhiều, cái này linh khí tinh thuần tụ tại đan điền, để cho hắn cảm nhận nó ẩn chứa lực lượng. Chỉ là hắn vô pháp điều động.

Dục tốc bất đạt, đa phần tu sĩ chỉ có thể từ từ tu luyện. Mỗi một bước đều mười phần cẩn thận, chỉ cần điều động linh khí có sai sót nhỏ cũng để lại hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

Về sau, ước lượng mỗi ngày hắn tu luyện, linh khí đánh qua một cái chu thiên, linh lực trong đan điền lại nhiều thêm một tí, nhưng tốc độ này vẫn là rất chậm. Dựa theo Dẫn Khí cơ sở lý giải, muốn đạt Luyện Khí kỳ một tầng, phải tích lũy một lượng lớn linh lực, đủ để phá tầng ngăn này.

Cái này hắn lại rời đi gian phòng, hướng Từ gia thư tịch tìm hiểu, mới biết tu luyện ngoài tư chất thì công pháp mới là thiết yếu nhất, càng cao cấp công pháp, linh khí đánh vào càng lớn, như hắn cái này pháp môn cơ sở hẳn là tần thường nhất đi, đừng nói mỗi ngày, có khi cả tuần lễ mới hoàn thiện một vòng chu thiên đã là nhanh nhất tốc độ. Suy nghĩ lại, Tần Mạc cũng không thể không hạ xuống tâm tư háo thắng.

Điều này khiến Tần Mạc mang một tâm trạng lại là vui buồn lẫn lộn. Ít nhất hắn biết tốc độ tu luyện của mình tốt hơn nhiều người, nhưng chính bởi thiếu khuyết pháp môn tu luyện nên hiệu quả cũng không cao.

“ Xem ra muốn tiến bộ chỉ có thể sử dụng càng cao cấp công pháp, nói vậy, Thanh Vân phái hẳn là có. Ta cũng không nên tự phụ, kẻ khác nếu có tốt hơn công pháp phụ trợ, sớm sẽ vượt xa ta.”

Thiên Nam đại lục, công pháp cũng chia thành thiên địa, huyền hoàng bốn loại phẩm chất. Mỗi một phẩm lại chia thành hạ trung thượng đỉnh. Đừng nói Thiên cấp công pháp, đến Địa cấp cũng hiếm vô cùng. Thanh Vân phái vì sao chưa từng xuất hiện Kim Đan kì đại tu sĩ? Là vì công pháp quan hệ, bọn họ vốn công pháp chỉ là Huyền cấp, tu đến Trúc Cơ hậu kỳ đã là vạn hạnh.

Tần Mạc lướt xem vài cái, đối với tu chân giới tầm mắt hiểu biết lại rộng rãi hơn chút, gấp lại cuốn thư tịch, rời đi nơi này lại hướng đến Từ gia nơi trạch viên mà đi.

Mỗi lần đến nơi này, hắn đều cảm nhận bên trong phủ đệ nơi Từ gia chủ bế quan tu luyện, lính khí giống như đậm đặc hơn không ít. Cái này Từ gia sử dụng trận pháp tụ khí cho nên Tần Mạc cũng không lạ lẫm. Nơi hắn sinh hoạt dĩ nhiên cũng có, chỉ là chất lượng không bằng mà thôi. Dù sao ở Từ gia tu luyện vẫn tốt hơn so với ở bên ngoài.

Lão quản gia họ Tính gặp hắn đi đến, liền ôm quyền chào hỏi. Biết được hắn muốn xin Từ gia chủ đi ra ngoài quan sát Vô Danh thành, liền đi vào bẩm báo, một lát sau đi ra cười nói:

“Từ gia chủ báo Tần công tử lần sau muốn ra ngoài cũng không cần xin phép hắn. Công tử có cần người theo hầu, để lão nô phân phó?”

“ Đa tạ Tính gia gia, vãn bối tự mình là được!”

Lão quản gia họ Tính gật đầu, nhìn hắn rời đi bất giác mỉm cười, đối với Tần Mạc gọi hắn gia gia, hắn cố cải chính nhưng Tần Mạc giống như ăn giấm chua không nghe. Hắn biết là vì mọi chuyện ăn uống sinh hoạt của hài tử này đều do hắn quản lý, Tần Mạc có thiện cảm với hắn là đương nhiên, có thể đánh lên quan hệ cùng Tần Mạc, đối với hắn hiện tại cũng vô dụng, nhưng suy nghĩ lâu dài hậu nhân về sau càng có lợi.

Từ gia ít nhiều có xu thế bài trừ người ngoài, đối với Tần Mạc chưa từng xem như người nhà, hắn thì khác, thân phận chỉ là người hầu, vì không phải Từ gia người, đứng bên ngoài suy nghĩ lại là thấu đáo hơn. Cái này Tần Mạc được Từ gia lão tổ đưa về, ý nghĩa nào đó muốn hắn thụ cái phần nhân tình của Từ gia. Về sau thành đạo sẽ nhớ ơn cũ, hẳn sẽ duy trì Từ gia mấy trăm năm không đổ. Từ gia chủ âm thầm cô lập Tần Mạc, nói cho cùng vẫn là thất sách. Nghĩ đến đây hắn âm thầm thở dài.

Tần Mạc rời đi, dọc theo đường lớn quan sát hai bên phố xá.

Vô Danh thành này không chỉ có một nhà Từ gia, hắn biết được nơi này giống như hậu viên của Thanh Vân phái, nói vậy mỗi cái gia tộc đều ít nhiều quan hệ sâu xa với đại phái tu tiên bên trong. Suy nghĩ như vậy, hắn đi trên đường cũng tận lực tránh va chạm cùng người.

Một hồi đi tới, nơi hắn đến vậy mà tấp nập nhộn nhịp người qua lại. Nơi này phố xá sầm uất, hắn đoán chính là khu vực phường thị.

Hai bên hàng quán mọc lên san sát. Nhiều nơi treo biển với đủ thể loại vật phẩm, giành cho phàm nhân cũng có mà cho người tu tiên cũng không phải hiếm. Tần Mạc dạo một vòng coi như mở mang kiến thức.

“ Vị tiểu huynh đệ này dừng bước!”

Tần Mạc hơi ngẩng đầu lên, hắn nhìn quanh khu vực này ít người lai vãng, bên cạnh hắn càng không có người, vậy mà âm thanh giống như rót bên tai, trong lòng thoáng hoảng hốt, rốt cuộc lại nghe tiếng nói phía sau truyền đến:

“ Gọi ngươi đó, ta ở ngay sau ngươi, nhìn gian hàng có tên Ngọc Trai Bảo Tài tạp hóa tiệm nhỏ kia không, lão phu chính là tiểu hồ lô tạm thời bên trong trú ẩn. Ngươi đến mua hồ lô đi, ta thấy ngươi trên người có linh khí quấn thân, hẳn là đang nhập môn tu luyện, lão phu có thể trợ giúp ngươi nhanh chóng tăng lên công hành.”

Tần Mạc theo hướng dẫn từ lời nói bí ẩn kia, tìm được tên của tạp hóa, hắn giống như vô tình liếc qua, rốt cuộc tìm được tiểu hồ lô giữa một đống vật phẩm. Hắn ôm eo bóp bụng một hồi, tần ngần không biết xử lý làm sao. Trong đầu thầm nghĩ ta không có ngân lượng, làm sao mua?

Không nghĩ giọng nói kia lại cười the thé lên:

“ Hắc, thì ra ngươi là quỷ nghèo, xem ra lão phu lại phải vận dụng một lần thần hồn lực rồi.”

Tần Mạc trợn mắt, người kia có thể đọc được nội tâm hắn suy nghĩ hay sao? Chẳng lẽ nói tu tiên giả năng lực cũng quá cao đi! Hắn lại dụng tâm suy nghĩ, muốn hỏi người kia nói sử dụng thần hồn lực là ý gì, nhưng nhìn quanh không ai trả lời, đến khi nhìn lại nơi tiểu hồ lô thì há hốc mồm, không biết nó lúc nào đã biến mất không thấy.

Ngọc Trai Bảo Tài đứng ở bên trong một nữ tử mười sáu, mười bảy tuổi, bộ dạng như là chưởng quầy, đối với hồ lô biến mất cũng không biết, gặp hắn ăn vận quê mùa, nhìn ngang ngó dọc trước cửa hàng, hơi bĩu môi khinh thường.

Nàng ta dù sao vẫn là cảnh giới Luyện Khí một tầng, mắt đánh giá tư cách vẫn có, cho nên thấy hắn ăn mặc tuy hơi sai nhưng lại có linh khí mờ nhạt, trong lòng không tình nguyện, hỏi:

“ Quý khách muốn mua vật? Chúng ta tiệm tuy nhỏ nhưng đa dạng, cái gì cũng có.”

Tần Mạc đứng một lúc vẫn không tìm thấy hồ lô kia, lại nghe nữ tử kia lời nói, bất giác ngửa mặt lên nhìn, ngại ngùng lắc đầu.

“ Hừ, không mua đồ thì đi chỗ khác đứng, sáng tới giờ không có khách đều tại ngươi ám quẻ, rõ xúi quẩy!”

Ai ngờ nữ tử một lời không hợp, lại đổi thái độ. Tần Mạc ngạc nhiên, hắn làm gì xuất hiện chỗ này từ sáng, rõ ràng nàng ta cố tình gây sự. Hắn cũng vô tâm để ý nàng ta, lạnh lùng quay đi.

Hắn đi đi lại lại nhiều vòng. Quan sát những cái kia mới lạ đồ vật không thấy chán. Dù sao cũng là hài tử, tò mò là thiên tính của bọn hắn.

Ngọc lâu trên, một nơi ăn chơi xa xỉ, hai thanh niên mười chín, hai mươi tuổi an vị ghế trước, trên bàn đại yến thịnh soạn, sơn hào hải vị đầy ắp. Xung quanh oanh oanh yến yến nữ nhân hầu hạ.

Nhất danh thiếu niên khuôn mặt tuấn tú, chỉ có ánh mắt nhãn quang hơi tối tăm, sầu mi khổ kiếm, không vui thở dài. Từ gia bên trong không ai không biết thân phận tôn quý, hắn chính là Từ gia Từ Hoan thiếu chủ.

“ Haha, ta nói suốt bữa tiệc Từ lão đệ vì sao như thế buồn bã, có thể nói cho vi huynh lý do chăng?” Thiếu niên còn lại nhoẻn miệng cười, làm bộ quan tâm hỏi.

“ Hắc Hùng huynh biết rồi còn cố hỏi. Đệ mặc dù là Từ gia thiếu chủ, về lý năm nay theo lão tổ nhập môn tu luyện. Vậy mà mấy tháng trước lão tổ rước về một kẻ ngoại tộc, ý định sẽ đưa hắn vào Thanh Vân phái. Ta đây nếu phải thông qua Vấn Tiên Hội khảo thí, chín phần là không qua được!”

“ Là dạng này sao?” Hắc Hùng thiếu niên nghiền ngẫm, ánh mắt như có như không nhìn xuống đường lớn, bỗng nhiên cười nhạt nói:

“ Từ đệ, vi huynh đã có kế sách!”

Hắn làm động tác đuổi đám thị nữ, lúc này mới ghé sát tai Từ gia thiếu chủ thầm thì.

Họ Từ thiếu niên kinh nghi bất định, bất giác cảm thấy lạnh run, hắn không ngờ vị sư huynh thân thiết mấy năm cùng hắn xưng huynh gọi đệ này lại có một mặt độc ác như vậy. Hắn ngập ngừng nói:

“ Điều này... chỉ sợ lão tổ điều tra biết được, dù sao ta cũng không muốn lấy mạng hắn...”

Hắc Hùng biết hắn tâm động, bề ngoài lời nói chỉ là cố lộng huyền hư mà thôi. Hắn liền cười nhạt, giả lả nói:

“ Vi huynh hiểu Từ đệ không nỡ xuống tay, cái này ác đức việc vi huynh có thể thay đệ gánh vác... chỉ là, ai, nói ra thật hổ thẹn, vi huynh tu luyện đến Luyện Khí hai tầng cảnh về sau chỉ thiếu một bước nữa, tại vì cố gắng vượt cảnh không thành lúc này căn cơ bất ổn không tiện ra tay... ”

Từ Hoan đắn đo một hồi, cuối cùng vỗ nhẹ bên hông một cái, một chùm quang mang từ trữ vật túi bên hông lao ra, phiêu phù trước mặt hắn. Hắn trên mặt toát lên vẻ tiếc nuối thoáng qua, trầm giọng nói:

“ Linh Hoàn Đan, có đan dược này Hùng huynh có thể nhảy đến Luyện Khí ba tầng cảnh, coi như cố tật lúc trước trong quá trình tu luyện cũng không thành vấn đề!”

Bạn đang đọc Huyền Thiên Tiên Lộ sáng tác bởi YêuTiênHiệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YêuTiênHiệp
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.