Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta muốn làm võ Trạng Nguyên

Tiểu thuyết gốc · 1583 chữ

Mộng Hoa Đào

chương 6 : Người được chọn(phần 3)

Sau lễ Tế Thiên Vương Hỷ càng được Hoàng Đế trọng dụng,sai chàng làm sứ thần đi sang Ngữ Chân tộc chúc thọ cho Vương Tộc Ngữ Chân.Chuyện này làm cho Thế Tử càng tức giận

_Hừm,Phụ Hoàng càng ngày càng thiên vị,đôi khi ông ta chẳng phân rõ được ai mới là Thế Tử,chuyện ta đề xuất xây cất trùng tu Lăng mộ của các Tiên Đế để thể hiện lòng hiếu thảo lại bị Phụ Hoàng từ chối thẳng thừng không suy nghĩ trên Đại Triều làm ta mất mặt với bá quan văn võ,lại còn giao nhiệm vụ đi sứ cho thằng con hoang đó .

Nhị Hoàng Tử Vương Hoan cười nhẹ lên tiếng

_Hoàng huynh chớ tức giận,Hoàng Huynh là Thế Tử trời đã định thiên hạ này trước sau cũng là của huynh,cái thằng con hoang đó có tài giỏi mấy cũng không thể bước lên bệ ngọc,hà tất gì huynh phải nổi giận,chuyện hắn đi sứ đó là một cơ hội tốt.

_Hừm đệ còn cười cho đó là tốt sao?Hắn có thể thay mặt Phụ Hoàng đi ra oai với bọn ngoại bang chiếm hết oai phong,tốt chỗ nào?

_Ậy,lần này đi sứ chỉ có một quan văn tòng ngũ phẩm theo hắn ,quân lính chỉ có hơn một ngàn,không phải quá dễ để chúng ta ra tay sao!

_Ý của đệ là.....chúng ta sẽ ám sát hắn trên đường đi à?

_Không,làm thế Phụ Hoàng sẽ nghi ngờ....chúng ta nên chờ đến lúc hắn đến đất Ngữ Chân rồi ra tay,lúc đó hắn chết ở quan ngoại Phụ Hoàng có truy cứu cũng chỉ có thể truy cứu bọn ngoại bang kia.

_Hay,hahaha....Hoàng đệ đệ đúng là huynh đệ ruột thịt của ta,lúc nào cũng suy nghĩ chu đáo cho ta ,hết mực trung thành với ta...

_Việc đệ nên làm mà....

Tên Vương Hoan rời khỏi Cung Thế Tử thì đi ngay ra khu rừng Hão Hợp cửa Bắc Hoàng Thành tiếp giáp dãy núi Ngưu Sơn,đây là khu rừng dành cho Hoàng Tộc săn bắn vẫn còn nằm trong bức tường bao quanh của Hoàng cung.Hắn hội ngộ với một tên sát thủ Hắc Bang

_Nhị Hoàng Tử ,Vương Gia có mật tin muốn gặp Nhị Hoàng Tử ở Thái Diệp Hồ.

_Ừm....ta biết rồi.

Tên sát thủ phi thân rời đi Vương Hoan nhếch mép cười một cái

_Lão hồ ly Vương Lập này lấy cớ bị thương là có thể ở trong phủ an nhàn ngồi xem diễn tuồng,nếu Phụ Hoàng không bắt được tên thích khách đầu lĩnh chắc giờ ta đã tan xác trong chùa Thiên Vân,trong kế lại có kế muốn ta cũng chôn vùi chung với Hoàng Tộc ,lòng dạ thật thâm sâu,lần này lại muốn giở thêm trò gì đây...?

Vương Hoan lấy lý do đi thăm cửu phụ của mình là Đô Đốc Mã Giao Thịnh được rời Hoàng Thành đến hội ngộ với Vương Lập.

_Nhị Hoàng Tử vẫn khỏe chứ?

_Lục Hoàng Thúc thương thế đã khỏi chưa lại còn có tâm trí lo đến sức khỏe của ta sao?Một trận pháo nổ mất cả tâm huyết!

_Hừm,kế hoạch bị thất bại,ta vẫn còn đang nghi ngờ liệu đã có ai vô tình tiết lộ hay không?

_Hoàng Thúc chớ có hướng mũi giáo đi chỗ khác,kế hoạch cũng có phần ta lập ra,Hoàng Thúc lại thêm vài chi tiết không nên có vào!

_Hoàng Điệp muốn ám chỉ điều gì?

_Hừm,cho người chôn thêm thuốc nổ quanh chùa Thiên Vân ,há chả muốn ta cũng chết chung trong đó sao?

_Thuộc hạ ta tự ý hành sự,muốn Hoàng Đế chết chung với hắn, ta không thể suy tính ra được chuyện đó!Nhưng chuyện đại pháo được ẩn giấu ở đồi Thông Hoa tại sao lại bị Vương Hỷ tìm đến tiêu diệt?

-Há chẳng phải trong đội ngủ sát thủ của Hoàng Thúc thất trách à?

--Hừm chuyện này giờ có truy cứu cũng chẳng đi đến đâu...tạm thời cứ bỏ qua....

_Nhất định đã có gián điệp trà trộn vào Hắc Bang ,Lục Hoàng Thúc nên nhanh chóng xử đi nếu không lại nhận thêm thất bại,lần sau có khi chẳng còn giữ được mạng.

-Hừm....ta hôm nay hẹn ngươi ra không phải để ngươi dạy ta cách hành sự,...việc mưu sát Hoàng Đế không thành lại còn đá động đến tính đa nghi của hắn...mấy hôm nay bọn đại nội mật thám vây kín các Vương Phủ ta phải cải trang mới có thể rời Phủ.

_Lục Hoàng Thúc người muốn sau này được nửa phần giang sơn thì hãy gắng chịu khổ trong lúc này đi....Ta đến đây là muốn Hoàng Thúc giúp ta một việc.....

-Hừm....

Sau khi bàn xong kế hoạch Vương Hoan lên kiệu rời đi

_Ta vẫn còn có Hoàng Mẫu chống lưng,há để ông trở mặt,sau khi hoàn thành đại kế ta sẽ tiễn ông đi âm ty một đoạn.

Vương Lập cũng đưa mắt nhìn theo

_Tên nhãi ranh...muốn làm Hoàng Đế à ,không phải chuyện ngươi muốn làm là làm được ,đừng tưởng ta không biết suy nghĩ của ngươi.....hừm...

Phi Long hẹn Vương Hỷ ra cây hoa đào gặp mặt,nhấn với Nghiêm Thuần rằng chàng có chuyện rất quan trọng để nói với Vương Hỷ.Ban đầu Vương Hỷ không muốn đi,nhưng nghĩ đến sắp rời Kinh Thành một khoảng thời gian dài ,sẽ chẳng nhìn thấy được mặt của Phi Long nữa nên miễn cưỡng đi đến Ngự Hoa Viên.

Đến bên cạnh cây hoa đào rồi mà chẳng nhìn thấy Phi Long đâu,đang ngó quanh tìm kiếm thì từ trên ngọn cây đào tiếng của Phi Long vọng xuống.

_Vương Hỷ,huynh lên đây đi!

Vương Hỷ nhìn lên thấy Phi Long đã ngồi ở một cành cây to.

_To gan...ngươi dám ở trên đó ra lệnh cho ta à....xuống đây!

_Huynh lên đây đi...trên này có nhiều thứ thú vị lắm....và có thứ quan trọng ta muốn đưa cho huynh xem....

Vương Hỷ ngập ngừng suy nghĩ

_Tuy cây hoa đào này là của ta,nhưng chưa lần nào ta trèo lên đó cả,không biết trên đó có gì để xem....

Nghĩ đoạn Vương Hỷ liền phi thân lên,chuyền cành này đến cành khác, tới ngồi trên cùng một cành cây với Phi long.

_Ngươi không canh gác,dám bỏ việc chạy ra đây ....

_Hi hi hi....huynh nhìn xem....

Vương Hỷ nhìn theo hướng tay Phi Long chỉ ,chàng thấy được khung cảnh náo nhiệt ở bên ngoài Hoàng Thành,bất chợt nghĩ đến hình ảnh của Vương Phong năm nào khi cậu ấy trồng cái cây hoa đào này xuống.

"_Hỷ ca ca ,khi nào cây đào này lớn chúng ta hãy cùng trèo lên ngọn cây xem mọi người bên dưới có nhỏ như con kiến không nha!

_Phong Nhi cây đào dù có cao cũng không cao qua tường thành đâu,con người bên ngoài cũng chẳng thể teo nhỏ lại được."

_Phong Nhi đúng là nhìn được con người nhỏ như con kiến nè!

_Hả?

Vương Hỷ chợt tỉnh lại

_Không gì?Ngươi bảo ta lên đây là để ngắm cảnh à?

_À à..không chỉ thế...nè cầm lấy!

Phi Long đưa cho Vương Hỷ một bức họa,Vương Hỷ mở ra xem,thì ra là bức chân dung của Vương Phong.

_Ta xin lỗi vì lần trước làm hư bức họa của ngươi....ta dựa vào trí nhớ tự vẽ lại đó....xem như đền lại cho ngươi.

Vương Hỷ cuốn bức họa lại,không còn thái độ giận nữa nói với Phi Long

_Giữ được tranh họa cũng chẳng thể giữ được người,đã mất là mất,ta không còn trách ngươi nữa rồi,bức họa này ngươi mang đi đốt đi,dù vẽ có mười phần giống nhau nhưng thần thái của người trong tranh chẳng còn nữa,có giữ cũng chẳng ý nghĩa gì.

_Ơ ..ta đã cố gắng suốt mấy ngày ngồi vẽ đó...

_Hừm ..ngoài cố gắng xin tội và lấy lòng ta,ngươi có muốn gì thì nói ra luôn đi....ta ngày mai đã rời Kinh Thành rồi.

Phi Long không ngờ tâm ý của mình lại bị Vương Hỷ nhìn ra rõ như vậy,chàng ấp úng

_Ngươi ,ngươi phải đi trong bao lâu...

_Ba tháng!

_Vậy không kịp đợi ngươi về rồi?

_Là chuyện gì quan trọng không?

_Ừm...ngươi có thể đề cử ta đi thi Võ Trạng Nguyên vào tháng sau không?

_Ngươi muốn làm quan à?

_Làm quan lớn ai mà không muốn chứ!

_Vậy sao?Viết thư đề bạc ngươi cũng không khó gì,nhưng ta có điều kiện,,

_Điều kiện gì,ta chấp nhận hết...

_Chưa nghe đã mau mắn chấp nhận rồi à!

_Sao cũng được..nhưng đừng bắt ta phóng hỏa giết người là được...

-Không đến nổi đó đâu...chỉ là trong khi ta rời Kinh ngươi thay ta...thỉnh thoảng đến xem mạch cho Hoàng muội của ta Vương Dung theo dõi sức khỏe của nó.-

_Ừm dễ mà....y thuật ta cao lắm....sẽ bồi bổ nàng ta trở nên hồng hào xinh đẹp...

_Còn nữa....nếu sau này được phong quan ,nhất định phải theo phò trợ ta!

_Việc đó nên làm,nên làm ,ngươi là người đề bạc ta mà....nhưng ta có thể xin thêm một ân huệ nữa không?

_Là gì nữa?

_Ta có hai bằng hữu trong cung cũng muốn thi Võ Trạng Nguyên kiếm công danh,ngươi sẵng tay viết thêm hai thư đề bạt nha...

_Hừ....thật tham lam....cũng chẳng hề gì...

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.