Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phục Hổ tàng Long

Tiểu thuyết gốc · 3101 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 9: Phục Hổ Tàng Long(phần 2)

Vương Hỷ ngồi trong hoa viên của cung Thái Tân chờ Lưu Khảm đến,vừa uống rượu vừa suy tính kế sách.

_Lần này sang Ngữ Chân nhất định phải cho Phi Long theo,để Phụ Hoàng trọng dụng đệ ấy,Phi Long có cơ hội thăng quan, ta mới có thể cân bằng thế lực với bọn Mã Giao Thị,nếu như sau này việc thanh trừng Mã Giao Thị của Phụ Hoàng diễn ra, ta cũng có thể tham dự.

-Vương Hỷ !

Lưu Khảm đã đến cắt ngang dòng suy nghĩ của Vương Hỷ

_Đúng như huynh suy đoán chuyện Thế Tử gặp nạn ở rừng Bách Tùng là có mưu tính trước!

_Hừm...có phải là do Vương Hoan giở trò?

_Điều này ta không khẳng định nhưng theo dấu vết để lại ,cho thấy cái gọi là móng vuốt mãnh hổ thực ra chỉ là những vết cắt của vật bén bằng sắt gây ra thôi,vả lại ta còn tìm được một ít muối lạnh còn vương vãi khắp nơi.

_Muối lạnh?

_Vâng,thứ này dùng để chà vết rỉ sét ở binh khí ,bọn giang hồ mãi nghệ cũng hay dùng tạo ra khói để biểu diễn .

_Nói vậy sương mù bỗng dưng xuất hiện mà bọn quân lính còn sống trở về nói lại là do thủ thuật này gây ra sao?

_Còn nữa,tên thống lĩnh cấm vệ quân đi theo Thế Tử ,Hữu Văn đã mất tích,Hoàng Thượng đang cho lính tìm kiếm tin tức của hắn,nghe Nhị Hoàng Tử bẩm báo lại sau khi Thế Tử bị hổ vồ chết tên Hữu Văn đã sợ tội thất trách bỏ trốn rồi.

_Hừm ...đây không phải là đỗ hết tội lên đầu người khác sao?Có lẽ tên này cũng đã bị sát hại rồi!

_Ở hiện trường cũng chưa tìm được xác của hắn,ta nghĩ hắn vẫn còn sống và đang ẩn náo đâu đó,bởi người bên Nhị Hoàng Tử cũng bí mật đi tìm tung tích của tên này.

_Vậy hãy cho người đi tìm tên Hữu Văn về trước Vương Hoan,ta nghĩ chuyện xảy ra lúc ấy hắn có lẽ sẽ biết rõ nhất ,nếu không tìm ra hắn, hắn sẽ bị giết diệt khẩu như vậy thì không còn tội danh nào để có thể bắt Vương Hoan .

_Ừm ..ta sẽ đi làm ngay...à còn chuyện này nữa...

_Chuyện gì mà huynh ấp úng vậy?

_À...trong lúc huynh đi sứ,ở trong triều đã rộ lên một tin đồn...

_Tin đồn?

_Tin đồn này đã khiến cho Hoàng Thượng rất tức giận,còn quần thần thì rất hoang mang...Hoàng Thượng đã ra lệnh cho Phụ Thân của ta đi điều tra xác thực là thật giả....

Thấy thái độ của Lưu Khảm mãi ấp úng khiến cho Vương Hỷ trong lòng cũng hiếu kỳ

_Tin đồn gì mà khiến cả triều đình xôn xao chứ?

_Là...là Thế Tử Vương Phong vẫn còn sống!

Vương Hỷ chưng hửng mở to mắt nhìn Lưu khảm

_Không thể nào?bịa đặt!đệ ấy đã chết rồi....năm xưa chính mắt ta đã thấy thi thể của đệ ấy tuy đã cháy đen nhưng ngọc bội song lân đeo ở thắt lưng do Thái Hậu tặng cho đệ ấy vẫn còn ....tên phản tặc nào lại dám cả gan tung tin như thế,ta phải lôi hắn ra ....

Thấy ánh mắt hằn lên những tia máu đỏ của Vương Hỷ,Lưu Khảm biết được trong lòng Vương Hỷ không chấp nhận được tin đồn thất thiệt này.

_Đó chỉ là lời đồn lưu truyền chưa xác định được,nhưng hẳn là đã có kẻ âm mưu dựa vào danh Thế Tử Tiền Triều mà củng cố thế lực,đằng sau hẳn đã lên kế hoạch muốn tạo phản.

-Dù là gì ta cũng muốn xem mặt của tên đó như thế nào...hừ!dám khiến Phong Nhi chôn vào Hoàng Lăng vẫn không được an nghỉ....

-Ác.a aáchxì..ì..ì...!Hơ...

_Đại ca sao thế?

Phi Long đang cùng Bạch Lợi và các quân lính của mình đi đến Mộng Tiên Các uống rượu thì liên tục nhảy mũi

_Dạo này chẳng biết bị cái gì mà cứ nhảy mũi miết...

_Chắc huynh cảm lạnh rồi đó.

_Ta khỏe mạnh vô cùng bệnh tật gì ở đây,chắc có ai trong trại dám nói xấu ta chăng?

_Hừm ...quân lính ai cũng ngưỡng mộ huynh sao lại dám nói xấu sau lưng huynh chứ chắc là....

-Tránh ra.cút đi ..đi hết cho ta....

Một đám thị vệ hùng hổ đi đến đá đỗ đồ của dân chúng đang bày bán trên phố,hung hăng đuổi họ đi,và bao vây nhóm người của Phi Long,từ xa có một cái kiệu sang trọng dừng lại,có người bước xuống

_Hừm ,Phi Long để xem lần này ngươi có chạy được không?

Đó chính là Vương Hạo,lần trước hắn bị Phi Long đánh ở Mộng Tiên Các bây giờ ôm hận đến trả thù

_Lần trước ta chỉ mang theo có vài thị vệ ,bây giờ có hơn hai trăm tên cao thủ của Phủ Vương Khôi để xem ngươi thoát như thế nào,tên quan ngủ phẩm chết tiệt ngươi mà dám động đến bổn vương đây,đánh cho ta!

-Hừm...xem thường ta thế à....các binh sĩ ...đánh.

Hai bên xông vào đánh nhau lọan xạ,quân lính của Phi Long chưa đến ba mươi người nhưng lại là binh tinh nhuệ được huấn luyện kỹ càng,vừa thông qua kỳ tuyển chọn mà Phi Long đã đề ra trong doanh trại,định rằng hôm nay dẫn bọn họ đến Mộng Tiên Các đãi cho một chầu ngon khích lệ tinh thần,không ngờ giữa đường đã bị bọn người của Vương Hạo chặn đánh,được dịp số quân lính này cũng thể hiện sức chiến đấu.

Phi long không khó đánh hạ mấy chục tên thị vệ thêm vào đó Bạch Lợi cũng là một cao thủ ,chàng cũng hạ hơn hai mươi tên trong nháy mắt.Tên Vương Hạo trố mắt không tin được Phi Gia Quân lại lợi hại như vậy có thể đánh hạ hơn phân nửa số người mà hắn mang theo nhanh như thế,thấy tình hình không ổn hắn lên kiệu bảo hạ nhân khiêng về Vương Phủ bỏ mặc bọn thuộc hạ.

Đánh cho hơn cả trăm tên thị vệ nằm lăn đau đớn trên đường ,Phi Long cảm thấy hả dạ vô cùng.

_Hừ ...thị vệ Vương Phủ chẳng qua cũng chỉ có vậy?Nào tiếp tục đi uống nào,đừng để bọn này làm mất hứng!

-Dạ,tuân lệnh tướng quân..

Tên Vương Hạo chạy về Vương Phủ thì gặp ngay Nhị Vương Gia đang ở trong Đại Sảnh,thấy con trai mình hoảng hốt,liền hỏi chuyện

_Hừm...cái tên lêu lỏng ngươi ..sao không lo học hành lại ra ngoài chơi hoang như thế hả?

_Phụ Vương...ặc ...ặc...

_Sao lại thở hỗn hễnh như vậy..có chuyện gì mà khiến ngươi sợ hãi như thế?

_Phụ Vương hãy đòi lại công bằng cho con...thân con là tiểu vương gia của Vương Khôi Phủ,vậy mà lại bị tên quan ngủ phẩm làm cho mất mặt ở thị phố...

_Ngươi nói sao?tên quan ngủ phẩm nào mà dám mạo phạm người của Hoàng thất hả?hắn muốn bị chu di rồi sao?

_Dạ,hắn chính là Phi Long tên chánh ngủ phẩm Lực Sĩ Hiệu Úy ,được cai quản doanh trại thành nam...

-Hừm...một tên tướng quân cỏn con mà dám ....

Tên thuộc hạ thân cận bên Nhị Vương Gia lên tiếng

_Dạ bẩm Vương Gia,tên Phi Long này là người của Tứ Hoàng Tử đề bạt,quan hệ rất thân,chắc vì điều đó nên mới cậy thế hống hách như vậy?

_Hừm...Vương Hỷ nó đang tranh vị trí Thế Tử nên cố gắng lôi kéo thế lực...nếu nó trở thành Thế Tử dẫu sao cũng hay hơn là Vương Hoan cái tên luôn nghe theo Hoàng Hậu Mã Giao...Ngươi đó cút vào phòng tự ngẫm lại bản thân của mình đi...suốt ngày cứ gây họa cho ta.....

_Ơ...Phụ Vương cha không ra mặt cho Hạo Nhi sao?

-Ra mặt...hừm...đây không phải là lúc ....cứ chờ một thời gian đi...có cơ hội ta sẽ cho cái tên nhãi nhép Phi Long đó chết thê thảm.

Đến Mộng Tiên Các nhóm người của Phi Long được chiêu đãi rất nồng nhiệt,nhất là bà chủ Uyển Uyển luôn nhã nhặn ,dịu dàng với Phi Long,do quá vui nên Phi Long đã uống say đến nổi không đi về được ,Bạch Lợi cũng đứng chẳng vững nên không dám đưa chàng về.Uyển Uyển đề nghị hãy để cho Phi Long ở lại ngủ một đêm ,sáng mai khi chàng hết say sẽ tự động đi về.

_Bà chủ Thi thật ngại quá,ta đứng còn không vững sợ cưỡi ngựa mang theo Đại ca giữ không chật làm huynh ấy té thì nguy hiểm lắm,đành để cho huynh ấy ở lại đây một đêm vậy!

_Không sao đâu,Bạch công tử,ta sẽ chăm sóc chàng ta chu đáo mà!

_Vậy xin đa tạ...ta đi nha..

_Dạ...

Uyển Uyển cùng gia đinh của mình dìu Phi Long vào phòng,cho chàng nằm trên giường của mình

_A Khấu..muội mau đi lấy một chậu nước ấm cho ta,ta phải lau mặt cho chàng,còn nữa lấy y phục của gia đinh cho chàng thay tạm đi,rượu đổ đầy y phục của chàng thế này sao có thể ngủ ngon được.

_Dạ...

Uyển Uyển tự tay chăm sóc cho Phi Long như một thê tử đang chăm sóc cho tướng công mình.

_Chàng thật là bê bối mà....cái này....vết bớt này....sao lại ở trên người của chàng....?

Khi Uyển Uyển thay áo cho Phi Long đã nhìn thấy một vết bớt đỏ hình cánh hoa ở trên ngực phải của chàng,nàng run rẩy thản thốt.

_Không thể nào...nếu như ở phía sau..ở phía sau đầu cũng có thì....

Uyển Uyển đưa tay len vào tóc của Phi Long sờ tìm một lúc,mắt nàng đỏ lên,môi run run,nước mắt chợt lăn dài trên má...

_Thế Tử!Là Thế Tử sao?Ngài vẫn còn sống sao?hức hức......Uyển Đình đang mơ phải không?

Ký ức xa xưa như hiện về trước mắt Uyển Đình,nơi Hoàng Thành nguy nga lộng lẫy,nơi Ngự Hoa Viên rộng lớn,một số tiểu cung nữ mới được tuyển vào cung đang đi theo các ma ma cai quản về nơi dành cho cung nữ sinh sống.Thi Uyển Đình bây giờ là một tiểu cung nữ mười tuổi làm việc ở phòng giặt y phục cho các cung,một hôm cô bé mang y phục đã giặt xong đi đến giao cho một vị tài nhân thì thấy trong hồ Thủy Nguyệt có một bé trai đang chìm dần,do Uyển Đình lớn lên ở thôn quê nên biết bơi rất giỏi ,cô bé không ngại ngần đã phóng xuống hồ cứu bé trai đó lên,thời may lúc này có đám cung nữ và thái giám chạy đến, kịp đưa bé trai đó đi chữa trị.

_Hoàng Tử ,trời ơi,mau gọi thái y....

Bé trai đó chính là Hoàng Tử Vương Phong mới được sáu tuổi,do mãi chơi trò trốn tìm với Hoàng Hậu mà sẩy chân té đập đầu vào gốc cây ven hồ bất tỉnh,nếu không nhờ Uyển Đình phát hiện ra kịp thời thì Vương Phong đã bị chìm xuống hồ không ai hay biết.

Về chuyện này làm Hoàng Hậu không ngừng tự trách mình một thời gian,nhưng cũng không quên ban thưởng cho tiểu cung nữ có công cứu Hoàng Tử ,khi Uyển Đình diện kiến Hoàng Hậu ,bà thấy Uyển Đình có gương mặt khả ái ,nói năng khéo léo nên giữ lại bên cạnh ,sau này khi Vương Phong được phong làm Thế Tử bà ban Uyển Đình cho Vương Phong làm cung nữ cận thân,theo hầu và chăm sóc cho Vương Phong.Hằng ngày Uyển Đình chăm lo việc thay y phục ,việc ăn uống cho Vương Phong nên những đặt điểm trên người Vương Phong nàng đều rõ.

Năm xưa trong biến cố nàng bị trúng một đao sau lưng ngất đi không biết gì nữa,lúc tỉnh lại đã ở bên ngoài cung,và được một sư phụ trong đoàn ca múa cưu mang,theo hỏi mãi người sư phụ này mới cho nàng biết có một người bằng hữu của sư phụ ở trong cung đã cứu nàng mang đến đây nhờ sư phụ cưu mang.Thế là nàng cùng vị sư phụ này theo đoàn hát lưu lạc khắp chốn,mười năm sau người này qua đời để lại một số tiền cho nàng bảo rằng nàng nên đi tìm nơi nương tựa,nàng mang số tiền mua lại một tửu lầu ở Kinh Thành và sinh sống tại đây suốt năm năm qua.

Sự nổi tiếng của đoàn múa Mộng Tiên Các vang xa khắp Kinh Thành ,giúp cho nàng được nhiều quan lớn mời đi múa giúp vui trong những buổi yến tiệc ,có cả yến tiệc trong Hoàng Cung,nhờ đó mà nàng có thể trở lại cung Cảnh Xuân đốt tiền giấy cúng bái Vương Phong ,đây là lý do vì sao cung Cảnh Xuân thi thoảng lại xuất hiện ánh lửa ma hỏa hoạn năm xưa mà các thái giám ,cung nữ đồn đại.

Uyển Đình không biết tại sao Vương Phong còn sống ,tại sao lại không nhận ra nàng

_Chàng ấy tại sao không nhận ra ta,thời gian mười lăm năm đối với trí nhớ của một đứa trẻ mười tuổi lại có thể phai mờ đến thế sao?Hay có uẩn khúc gì?Ta có nên nhìn nhận lại chàng không?Thế cuộc thay đổi rồi,liệu thân phận của chàng bị bại lộ ,chàng có nguy hiểm đến tính mạng không?Ta phải làm gì đây?

-Ưm...Phụ Hoàng...Mẫu Hậu...ưm...đừng mà...aaaa.....hic...hic....

Tiếng Phi Long đứt quảng khi mơ thấy ác mộng,làm cho Uyển Đình càng khẳng định đây đúng thật là Vương Phong,thấy bên hai khóe mắt chàng tuông lệ ,nàng cũng xót xa đau lòng,rơi nước mắt.,choàng tay ôm lấy đầu Phi Long cho gối lên chân nàng,một tay sờ tóc chàng,một tay vỗ nhè nhẹ lên ngực chàng

_Phong nhi ngoan,Phong nhi ngoan,có Đình Đình ở đây rồi đệ mau ngủ đi,ngủ ngoan đi ...

Phi Long hình như nghe được tiếng vỗ về ,gương mặt nhăn nhó đau đớn từ từ chuyển thành bình thản,và chìm sâu trong giấc ngủ.

Sáng hôm sau Phi Long tỉnh lại,ngồi dậy mơ màng ngó quanh căn phòng,căn phòng bày biện trang nhã,ngoài bàn để những hộp phấn,gương đồng ,còn trang trí thêm hoa nguyệt quế thơm dịu,một cây cổ cầm treo trên vách,tấm bình phong ngăn cách giường ngủ với nửa phòng còn lại.Chàng ngó thấy chậu nước vào khăn lau đã chuẩn bị sẵng,liền rửa mặt cho tỉnh táo lại,rồi bước ra phòng ngoài.Thấy một bàn đầy những món ăn khá đặt biệt,đang định ngồi xuống ăn thì cửa phòng mở ra,Uyển Uyển bước vào tay này cầm một bộ y phục.

_Chàng tỉnh lại rồi Phi Tướng quân!

_À..ra là bà chủ Thi...sao ta lại ngủ ở đây?

_Đây là phòng của thiếp ...đêm qua tướng quân....

Phi Long hoảng hốt

_Ta không có làm bậy chứ hả?

Uyển Uyển mỉm cười

_Không có,đêm qua chàng say quá,Bạch công tử không dám để chàng đi về nên ta cho chàng ngủ lại đây...à đây là thức ăn ta đã chuẩn bị cho chàng,chàng ăn đi...

_Thật à...vậy ta không khach sáo nhé...

Phi Long ăn những thức ăn mà mình chưa thấy lần nào

_Ưm...những món này...mùi vị....hình như ta đã ăn qua rồi thì phải...ừm nhất là món bánh này....ngon quá ...đây là bánh gì vậy?

_Đây là bánh quế hoa!

Uyển Uyển thầm nghĩ

"Nó là bánh mà chàng rất thích ăn,ngày nào không ăn sẽ không chịu đi ngủ"

_Ừm ngon quá!

_Chỉ cần chàng thích,mỗi ngày ta sẽ làm sai người mang đến doanh trại cho chàng!

_Như vậy sao được thật là phiền Bà chủ Thi quá!

_Chàng đừng gọi ta như vậy...chàng hãy gọi ta là Uyển Uyển đi!

_Ơ sao được....

_Hay chàng chê bai thân phận của ta....

_Ế...đâu có....ừm Uyển Uyển...

_Đây là y phục của chàng,ta đã giặt sạch rồi,lát sau chàng ăn xong thì thay nhé!

_Ừm...

_Bà chủ ơi....có hàng giao đến này....

Có tiếng của hạ nhân gọi ngoài cửa Uyển Uyển liền nói

_Ta có việc phải đi làm,chàng cứ tự nhiên nha..

_Ừm.....

Phi Long nhìn theo dáng của Uyển Uyển cảm thấy hình dáng này ,thái độ này của nàng rất thân quen

_Nàng ấy dịu dàng ,ân cần giống như mẫu thân của ta vậy nhỉ...ưm..y phục thơm mùi hoa quế này...chắc nàng đã bỏ tâm tư nhiều khi giặt nó rồi....

Giữa triều đình nghị chính đang bàn đến chuyện phái người theo bảo vệ Vương Hỷ đến Ngữ Chân đón Kế Vương Tử về làm Hoàng Tử Phi,Vương Hỷ xin Hoàng Đế cho Phi Long dẫn quân theo đến Ngữ Chân với danh nghĩa tướng quân hộ tống ,nhưng lại bị phía Mã Giao Vĩnh,Mã Giao Thịnh cùng các quan viên bên Mã Giao thị phản đối,cho rằng quân ở doanh trại thành nam chưa có kinh nghiệm tác chiến ,quân hộ tống hôn sự lại phải đi đường xa nên không thích hợp cho tân binh đi.

Hoàng Đế biết rất rõ bên Mã Giao Thị sợ Phi Long lần này nếu hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thăng quan giúp Vương Hỷ thêm thế lực nên ra sức phản đối.

_Hạ Vũ ngươi là lão thần của võ tướng ngươi cảm thấy chuyện này thế nào?

Đề Lãnh Hạ Vũ là Quan Chánh Nhị Phẩm là lão thần đã từng cùng Thái Thượng Hoàng bình ổn bọn ô hợp ngoại tộc đang cai quản Thành Đông Các là một trung thần của Kha Chấn.

_Theo thần nghĩ tài cán của tân binh đến đâu cũng chẳng ai có thể biết,nếu là người tài giỏi ắt sẽ làm được chuyện lớn,nhưng cũng không nên vội trọng dụng vì chuyến đi hộ tống này rất quan trọng ,ảnh hưởng cho việc giao kết hai nước nếu có sơ suất nào cũng không tốt.Hay là cứ cho các Doanh trại thi đấu với nhau,bên nào đấu thắng thì bên đó lãnh binh đi hộ tống,những doanh trại thua cuộc cũng không thể không phục!

_Ừm!ý kiến hay...vậy TRẫm ra lệnh cho các tướng quân cai quản các doanh trại Kinh Thành mười ngày sau sẽ thi đấu với nhau,Đề Lãnh Hạ Vũ sẽ là người ra thể lệ thi và chấm thi .

_Dạ ,thần tuân lệnh.

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.