Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Du lịch và thăm bạn cũ

Tiểu thuyết gốc · 2513 chữ

Thời điểm Leon đi đến đại sảnh của dinh thự, nơi đây đã được bày một bàn tiệc hoành tráng.

Tuy trên chiếc bàn dài có rất nhiều món ăn, nhưng ghế ngồi thì lại không có mấy.

Ngoại trừ vài chiếc ghế có người ngồi là Leon, Artermia cùng Ophelia thì cũng chỉ còn lại 3 ghế trống. Những người hầu đang đứng xung quanh phục vụ và hiển nhiên họ không được phép dùng bữa cùng gia chủ. Sau một lúc chờ đợi thì ngài công tước dẫn theo phu nhân của ông và 1 anh chàng đẹp trai cùng nhau khoan thai đến chậm.

Lúc nãy ở phòng riêng hắn có cảm nhận được một sự hiện diện mờ nhạt, có vẻ là anh chàng này.

Leon hỏi Artermia thì mới biết được người này là anh trai của cô, hiện giờ anh ta đang học tập xử lý chính vụ để tương lai thay thế ngài Công tước lãnh đạo gia tộc.

Bữa tiệc này tuy gọi là tiệc nhưng không có mời người ngoài, nên có thể xem đây là 1 bữa tiệc gia đình của nhà bọn họ.,

Công tước Gilbert đã tổ chức bữa tiệc gia đình để cảm ơn Leon.

Trải qua 1 màn chào hỏi, cảm ơn và cùng nhau ăn uống, Công tước lại thông báo cho Artermia chuyện sẽ để Leon dẫn cô đi về nhà hắn chơi.

Dù có chút bất ngờ nhưng Artermia cũng vui vẻ tiếp nhận.

Kế đó chính là kết thúc bữa tiệc gia đình và nghỉ ngơi.

Leon tổng cộng đã tiêu tốn 2 ngày ở lãnh địa nhà Công tước, chủ yếu là để tham quan ngắm cảnh.

Nơi đây không hổ danh là mảnh đất nắm giữ mạch máu lương thực cả nước, đập vào mắt là vô số cánh đồng bao la cùng những người nông dân đang canh tác.

Khi thấy được nhóm bọn họ, những người nông dân mang theo vẻ tươi cười chào hỏi Artermia.

Xem ra ở nơi này bọn họ rất tôn kính gia đình lãnh chúa.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Leon cũng cảm thấy may mắn vì mình đã ra mặt thay cho Artermia hôm nọ.

Nếu lúc đó không ai giúp đỡ và Artermia thua trận, cô sẽ mất đi tất cả vinh dự và khả năng cao sẽ bị đuổi khỏi học viện. Và việc bị gia đình hoàng gia từ hôn vô điều kiện sẽ khiến cô bị gia tộc từ bỏ vì đã khiến danh tiếng của gia tộc tổn thất nặng nề.

Lại hơi suy luận một chút, lấy tính cách yêu thương con gái của Công tước Gilbert thì sau đó ông ta cũng có thể sẽ vì chuyện Artermia bị hạ nhục mà làm phản cũng nên, lúc đó thì sẽ diễn biến thành 1 cuộc nội chiến.

Với việc Cộng hòa Centraln như hổ rình mồi, vương quốc nội chiến đồng nghĩa lực lượng suy giảm, đây chính là cơ hội tuyệt hảo để dẫn quân tiến công.

Từ 1 cuộc nội chiến, nó có thể sẽ trở thành trận chiến giữa 2 quốc gia.

“Đúng là càng suy nghĩ càng cảm giác mình đã quyết định sáng suốt.”

Leon ngay sau đó liền lau mồ hôi.

Nếu để sự việc diễn biến như hắn tưởng tượng thì thật sự là… rất không ổn.

Cuộc sống học đường của Leon coi như kết thúc, ở trường hợp xấu nhất có lẽ hắn còn sẽ bị chiêu binh và đưa ra chiến trường cũng nên.

Đây chính là điều hắn muốn tránh nhất.

Chém chém giết giết, thật sự hắn đã trải qua quá nhiều đến mức sinh mạng đối với hắn còn không phải là sinh mạng nữa.

Hắn khộng muốn tiếp tục trở nên giống như kiếp trước. Kiếp này Leon muốn mình trở thành 1 con người hoàn chỉnh, hắn muốn hiểu được sự trân quý của tình thân, bạn bè và cả tình yêu.

Leon suy nghĩ mà không hề nhận ra bản thân hắn đã thay đổi khá nhiều từ lúc đến dị giới này, trải qua tuổi thơ bên ông nội, vào học viện và kết giao được những người bạn tốt, tất cả những thứ này đang thay đổi hắn từng chút.

Trong lúc suy nghĩ vẩn vơ thì bọn họ đã trở về dinh thự gia tộc Guinier.

Nghỉ ngơi 1 đêm, hôm sau cả bọn sẽ bắt đầu xuất phát.

Do là Công tước đề nghị mang theo con gái ông đi du lịch nên chi phí lần này vẫn là do nhà công tước chi trả.

Số dư trong thẻ Leon lập tức tăng lên gấp đôi khiến hắn không khỏi cảm thán về độ giàu có của các gia đình quý tộc cấp cao.

-----------------------

Sáng hôm sau…

Nhóm Leon sau khi dùng bữa sáng ở dinh thự liền rời đi.

Trải qua 2 lần dịch chuyển, Leon dẫn theo hai cô gái đến 1 thị trấn nhỏ gần Thung lũng Phi Long.

Hắn thuê 1 con thú cưỡi từ thương hội với giá 50.000 Jelly 1 ngày.

Loài thú này gọi là Chubby, có hình dạng tương tự 1 con hamster nhưng là với kích thương lớn hơn nhiều lần.

Nó khá hiền và đã được huấn luyện để dùng cho di chuyển, trên cổ cũng có đeo 1 chiếc vòng khắc ma pháp chú văn để tránh trường hợp mất khống chế.

Ba người ngồi trên bộ lưng đầy lông của nó và tiến về Thung lũng Phi Long.

Tốc độ của loài này thật sự rất nhanh, chí ít nó nhanh hơn ngựa-kun ước chừng gấp đôi, nhờ vậy nhóm Leon chỉ mất chưa đến 2 giờ liền đã tới nơi.

Nguyên nhân Leon tới đây là vì hắn muốn thăm lại hai người bạn Wyvern của mình – Jerone và Melisa.

Cũng không biết có gặp tên thần vô trách nhiệm nào đó như lần trước không.

Trong ánh mắt ngỡ ngàng của hai cô gái, Leon hiên ngang mang theo bọn họ tiến vào Thung lũng Phi Long.

Ophelia run rẩy hết nhìn trái lại nhìn phải.

“Leon-san, chúng ta có phải hay không hơi liều lĩnh rồi ?”

Trông Ophelia mếu máo như sắp khóc.

Cô không ngờ “người bạn” mà Leon định thăm lại sống ở nơi nguy hiểm như thế này.

Xung quanh thỉnh thoảng có một vài con Wyvern thò đầu ra nhìn, tuy chúng cóp vẻ không định tấn công nhưng chỉ cảm giác áp bách do chúng mang lại cũng đủ khiến cô sợ run cả người.

Về phần Artermia, tuy cô không đến mức sợ hãi như Ophelia nhưng cũng tỏ ra rất thận trọng. Cô nhỏ giọng nói:

“Này Leon-kun, tại sao bạn của cậu lại sống ở chỗ này ? Nó quá nguy hiểm đối với 1 nhân loại đi.”

Cô cũng không dám to tiếng vì sợ kinh động đám Wyvern.

Gần 1 năm Leon mới trở lại đây, và lũ Wyvern nơi đây đều không ít thì nhiều có chút tiến bộ.

Từ nãy đến giờ hắn dùng 【Spirit Eye】nhìn quanh thì chưa thấy con nào có level thấp hơn 60 cả.

“Mình cũng đâu nói sẽ gặp người.”

Leon cũng nhỏ giọng đáp lại.

Câu trả lời của hắn khiến 2 cô gái lại lần nữa sửng sốt.

Dựa vào cảm giác, hắn dẫn cả hai đi qua ba bốn chỗ ngoặc sau đó dừng lại trước một cái hang to lớn.

“Leon-kun… bạn của cậu là…”

Artermia cảm giác mình đã đoán được gì đó.

Leon hơi gật đầu sau đó liền hướng về phía hang động hét lớn:

“Jerone ! Melisa ! Tôi dẫn bạn đến thăm hai người đây !!!”

Tiếng hét vang vọng khắp hang động tối om, âm vang còn làm kinh động một vài loài chim ở xung quanh khiến chúng bay tứ tán.

Cả Artermia và Ophelia đều bị hắn dọa cho chết khiếp, gương mặt của cả 2 cũng nhanh chóng tái đi.

“Grrrrrr !!!”

Với một tiếng gào thét vang dội, hai sinh vật một đen một trắng từ trong hang lao ra với tốc độ cực nhanh, sau khi lượn vài vòng trên đầu bọn họ thì chúng cũng đáp xuống và nhìn chăm chú nhóm Leon bằng đôi mắt to lớn của mình.

Lúc này thì cả hai cô gái đều đã rơi vàng trạng thái hóa đá.

“C-Chúng.. chúng ta sẽ bị ăn mất !”

Ophelia nghẹn ngào, nước mắt của cô đã đảo quanh hốc mắt.

Trước mặt bọn họ bây giờ là hai sinh vật cực kỳ to lớn, hình thể so với đám Wyvern bên ngoài phải lớn hơn chí ít gấp ba lần.

Đầu của chúng giống như những mô tả về loài rồng phương Tây, cổ dài, hai đôi cánh to lớn, tứ chi với móng vuốt sắt nhọn.

“Wow ! Cả hai đều đã tiến hóa rồi sao ?”

Leon hơi ngạc nhiên hỏi.

Hai cô gái từ trạng thái hóa đá khôi phục.

Artermia nhìn Leon với ánh mắt như nhìn quái vật:

“Leon-kun… cậu nói chuyện được với chúng sao ?”

Cô chỉ nghe thấy Leon đơn phương đặt câu hỏi, có vẻ cậu ta có thể cùng chúng trao đổi ?

Artermia cảm thấy thật khó để tưởng tượng một nhân loại lại nghe hiểu được tiếng của loài rồng.

Leon chỉ nhẹ gật đầu và chờ hai con Wyvern… không, là chờ hai con rồng đáp lời.

“Là Leon à. Lâu rồi không gặp.”

Jerone thân mật đưa đầu lại gần, Leon cũng liền thuận tay xoa đầu nó.

Tên này lại bắt đầu vẩy vẩy đuôi ra vẻ thích thú…

Hành động này của nó lại khiến hai cô gái phía sau lần nữa đình chỉ hoạt động não bộ.

Một con rồng to lớn được nhân loại xoa đầu và vẫy đuôi như một con cún… hình ảnh tương phản này khiến cả 2 đều bị sốc văn hóa.

Đang lúc vui vẻ thì đuôi của Jerone bị kéo lại, Melisa nghiêm túc nói:

“Jerone ! Anh đã là bố rồi ! Trưởng thành lên xem nào !”

Con rồng đen ái ngại liếc nhìn Melisa rồi thành thành thật thật lui lại.

Ra là tên này sợ vợ - Leon cảm giác hơi buồn cười.

“Xin lỗi vì đã để cậu thấy cảnh xấu hổ này, Leon.”

Con rồng trắng – Melisa – sau khi lườm Jerone liền hướng về đám người tỏ vẻ xin lỗi.

“Sau khi chúng tôi kết hôn thì Phong thần-sama có đến đây một lần và trao cho bọn tôi một phần sức mạnh làm quà. Nhờ vào thần lực mà bọn tôi đã từ Wyvern tiến hóa thành Thiên Long.”

Melisa giải thích.

Leon cũng gật đầu, con mắt của hắn đã thấy được thông tin của hai người.

Tên: Jerone

Chủng tộc: Thiên Long

Lv: 150

Kỹ năng: 【Dragon Pulse】【Dragon Meteor】【Dragon Flame】【Kháng ma thuật lv5】【Vảy rồng lv5】【Lửa Phẫn Nộ】【Long Lực】【Hồi phục】

Tên: Melisa

Chủng tộc: Thiên Long

Lv: 149

Kỹ năng: 【Ice Beam】【Dragon Meteor】【Dragon Flame】【 Kháng ma thuật lv5】【Vảy rồng lv5】【Tia Băng Giá】【Long Lực】【Hồi phục】

Sau khi nhận được thần lực từ tên thần vô trách nhiệm nào đấy thì cấp độ của bọn họ đã tăng lên cao đáng kể.

Và ngạc nhiên là Melisa vậy mà lại sở hữu đồng thời cả 2 thuộc tính lửa và băng, khó trách vảy của cô lại có màu trắng.

Nếu để Leon đối đầu với một trong hai ngay lúc này thì đoán chừng hắn chỉ có cầm chắc tấm vé chuyển sinh lần nữa.

Mặc dù cũng không phải là không có cơ hội thắng nếu hắn dùng tất cả át chủ bài hiện có… nhưng cơ hội để thắng rất mong manh.

【Kháng ma thuật lv5】khiến cho mọi tổn thương từ các hệ cơ bản là Lửa, đất, nước, gió, băng, điện đều sẽ bị suy giảm 50%, và với 【Vảy rồng lv5】tất cả sát thương vật lý cũng đều bị suy giảm 50%.

Kẻ địch đánh vào mình gây ra 100% sát thương, mình đánh vào người kẻ địch chỉ có 50% sát thương, dùng đầu gối nghĩ cũng biết là đánh không lại rồi.

Muốn dùng ma thuật để đối đầu với Thiên Long vậy chỉ có thể dùng Quang ma pháp hoặc Ám ma pháp.

Quả nhiên dù chỉ là rồng cấp thấp đi nữa, loài rồng vẫn là loài rồng.

Đây chính là sức mạnh của loài đứng trên đỉnh chuỗi thực vật.

Leon tạm dừng suy nghĩ lung tung mà hơi đưa tay về phía sau và nói:

“Nhân tiện giới thiệu với 2 người, đây là bạn của tôi - Artermia và Ophelia.”

Giới thiệu xong Leon liền quay người lại nhìn hai cô gái.

“Artermia-san và Ophelia-san, đây là bạn của tôi. Như hai người đã thấy, đây là 2 Thiên Long. Mọi người chào hỏi nhau đi.”

Mất một lúc lấy lại bình bĩnh, Ophelia vỗ bộ ngực đồ sộ và thở ra:

“Cậu làm mình sợ muốn chết, thì ra đây là bạn của Leon-san. Chào hai người, mình là Ophelia.”

Cô hơi cúi đầu chào hỏi.

Biết được Leon vậy mà có thể kết thân được với cả rồng khiến Ophelia càng thêm thán phục.

Artermia thì nhìn qua nhìn lại vài lần sau đó thở dài:

“Quả nhiên ngay lần đầu tiên gặp cậu mình liền đoán được cậu không bình thường…. Nhưng đến mức này thật sự là rất ngoài dự tính. Ai có thể ngờ được Leon-kun vậy mà có thể trao đổi với Thiên Long và còn trở thành bạn chứ !”

Nghe cô nói vậy hắn cũng không có ý tứ lắm và gãi đầu.

“Chuyện cũng dài lắm, nói chung tất cả đều là ngoài ý muốn.”

Liếc xéo hắn, Artermia trêu chọc:

“Mình cũng muốn được ngoài ý muốn như vậy đấy.”

“Ahaha…”

Leon lúng túng cười ngượng ngùng.

Hơi cúi người, Artermia nói:

“Hân hạnh được quen biết, tôi là Artermia.”

Cả 2 con Thiên Long đều đưa mặt lại gần tò mò nhìn 2 cô gái, sau đó chúng dùng mũi hít hà vài cái.

Jerone tò mò hỏi:

“Leon-kun, đây là đối tượng của cậu sao ?”

Hắn bị câu hỏi của tên này làm kém chút đứng không vững.

“Bớt nói nhảm, họ là bạn tôi ! B-Ạ-N đấy ! Rõ chưa ?”

Leon trừng mắt nhìn tên ngốc này và nhấn mạnh.

Melisa cũng liếc mắt rồi lắc lắc cái đầu to lớn của mình.

“Jerr hơi ngốc một chút, cậu hãy thứ lỗi. Nhưng việc cậu dắt hai cô gái đến làm tôi cũng nghĩ họ là người yêu của cậu hay đại loại thế chứ ?”

“Tha cho tôi đi.”

Leon không còn cách nào ngoài giơ hai tay đầu hàng.

Cả đám đã có được một chuyến thăm vui vẻ cùng cặp đôi Thiên Long.

Bạn đang đọc Isekai: Ta Không Muốn Làm Anh Hùng sáng tác bởi ToanDinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ToanDinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.