Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Cực Hội

Tiểu thuyết gốc · 2242 chữ

sau năm ngày khổ tu bởi vì không có công pháp nên tu vi của hắn tiến triển không đáng kể nhưng các thủ đoạn của hắn lại tăng tiến không ít [ toái sơn quyền] và [ trường giang quyền] đều thuần thục hơn không ít bởi vì là do hệ thống cấy ghép và nên lúc thi triển vẫn có chút cứng ngắc ngoài ra [xuyên tâm thủ] cũng thành thục không ít đã tiến vào nhập môn trung kì ,đây chính là chân chính sát chiêu của hắn uy lực rất lớn đương nhiên cũng đốt không ít tiền của hắn nhưng lại vô cùng đáng giá ( dạo này tác đang cố gắng để không xen vào giữa cốt truyện nữa, trước kia cũng là do tác văn phong không diên tả nổi nên mới bất đắc dĩ ra hạ sách này, dạo này quen tay làm liều rút đi chỉ có những chỗ thật sự cần giải thích thì tác mới ra thôi, mong ae tiếp tục ủng hộ)

" xem ra phải đi thử vận một chút rồi, chứ mãi không có công pháp thế này cũng không phải là cách hay " Liễu Linh nói thầm vài tiếng trong lòng rồi đứng dậy

không phải hắn xem thường Liễu gia đâu mà là hắn người mang hoả thuộc tính mà gia tộc chỉ có mỗi một quyển hoả công pháp là huyền giai trung cấp không cao mà cũng chả thấp ,kể ra hắn cũng có thể nói Liễu Phong là mình đột phá đấu giả để láy công pháp không khó khăn gì rồi sau này khi kiến được công pháp thích hợp hơn thì tu lại cũng được nhưng phải phế đi toàn bộ tu vi chính vì thế hắn mới không muốn nên định đi thử vận một chút nếu không có thì mới chấp nhận số mệnh đi tu luyện công pháp kia

trong bóng đêm vô tận chỉ có du nhất ánh trăng mờ nhạt làm bạn, bông có một bóng đem bỗng loé lên rồi biến mất vô cùng nhanh qua mặt hàng loạt thủ vệ của liễu gia mà không bị phát giác

" ha ha! chọn [ bắt tước công] quả là một quyết định sáng suốt mà " bóng đen đó chính là Liễu Linh giờ đây hắn khoác trên mình một bộ hắc bào rộng thùng thình che khuất thân hình nhỏ bé của hắn khuôn mặt còn đeo lên một cái mặt nạ, hình như là đang lẻn ra ngoài

" keng! túc chủ lại đánh chủ ý xấu gì đó " đang đắm mình trong màn đêm yên tĩnh thì bông chợt âm thanh của hệ thống vang lên doạ hắn không nhẹ súy chút nữa ngã chổng vó

" doạ ta hết hồn " một bên điều chỉnh thân hình một bên không khách khí trách móc hệ thống

" keng! có tật giật mình " hệ thống đáp đồng thời cũng tỏ ra chút ít hứng thú, nhân tính hiện ra vô cùng kĩ càng thật kì quái

" hắc hắc! đến nơi ngươi sẽ biết " trả lời bằng giọng điệu thần bí đồng thời cũng tăng nhanh tốc độ lên phi về một cái tửu lâu to lớn nhìn vô cùng rực rỡ trang trí bởi rất nhiều đèn lồng và tơ lụa màu đỏ thẫm có lẽ vì trong bóng đêm nên phá lệ chói mắt

[ Thúy Hương Lâu ] đúng vậy nơi mà hắn muốn đến chính là nơi đây

Đây là nơi tầm hoan hưởng lạc, là chốn ô uế bẩn thỉu, các cô nương tô son chát phấn ăn mặc diêm dóa, hoa cành phấp phới, y phục lộ liễu, phong tư vô hạn, tay vịn lan can, vui cười vẫy gọi.

Ngoài cửa lớn, vô số các cô nương hương sắc lộng lẫy công nhiên mời chào khách, không ngớt các đấng bậc dáng vẻ đạo mạo, áo quần bảnh bao bị lô vào trong lầu.

Khắp nửa đường đều ngập ngụa mùi son nồng đậm và mùi nữ nhân.

hắn còn nhìn thấy rất nhiều kẻ ra vẻ đạo mạo ra vẻ có ăn có học nhưng hành động lại vô cùng tục tĩu trái ôm phải ấp, cẩu thủ cái thì lên trên bắt lấy một toà thánh phong xoa nắn cái thì xuống dưới vỗ về lấy kiều đồn săn chắc, nhiều kẻ còn luồn tay qua lớp y phục mỏng manh mà phát tiết dục vọng chầm chậm tiến vào trong tửu lâu làm gì thì chắc ai cũng biết ( hì hì! đoạn trên là tác lấy từ một vị tiền bối nhưng sắc nặg quá sợ các ad sờ gáy nên có giản lược đi một chút)

hắn mặc dù chỉ mới mười hai tuổi chưa đến độ tuổi phát dục nhưng cũng cảm thấy mặt nóng gian, jj không tự chủ được có chút căng cứng dẫu sao đây cũng là nơi không thích hợp với hắn

cô gái cũng chả có chút dấu hiệu phản kháng nào nói đúng hơn là không thể đối với họ sống được như vậy là đã được lão thiên phù hộ rồi còn hơn cả đống kẻ đến con người còn làm không nổi , cũng không thể không nói đây là một thế giới tàn khốc hơn vô số lần thế giới cũ đến nỗi mà cách chị em phải lưu lạc đến nỗi phải làm những công việc như vậy nhưng mà kiếm được cũng chả được bao nhiêu hầu hết đều rơi vào hầu bao của các ông to bà lớn đến nỗi sống chỉ biết hôm nay không thể thấy ngày mai khi mà tuổi xuân qua đi cũng là lúc mất đi sinh cơ, còn vì sao không ai đứng ra ngăn cản ư! Vì đây là nơi cường giả vi tôn mạnh được yếu thua, bạn sẽ qua tâm một con kiến sống chết ư! Đương nhiên là không rồi!

" haizz! thôi ta đi lo chuyện của ta! chỉ chúc cho các ngươi kiếp sau tạo hoá tốt một chút " là người có tư tưởng hiện đại nên khi thấy những hình ảnh này sẽ chánh không được tỏ ra mềm yếu

" mau dẫn ta đi gặp lão bản! " quăng ra một túi kim tệ cho một tên sai vặt, Liễu Linh giọng khàn khàn phân phó ( 1 kim tệ bằng 100 ngân tệ nha, 1 ngân tệ đủ để cho

gia đình nghèo sống vừa đủ trong một ngày , một túi số lượng thường không cố định người nhận sẽ thường căn cứ vào độ nặng ,tiếng vang để xác định nhưng mà thường số lượng thường vào khoảng đôi ba chục )

" a! đại nhân thật nặng nha " khi vừa thấy túi tiền bay tới tên sai vặt này tung hứng vài lần rồi thu vào trong tay ao rồi chắp tay cung kính nói với Liễu Linh

" ít lằng nhằng đi dẫn đường! " Liễu Linh thản nhiên nói, đương nhiên đây là thủ tục để có thể bước vào Hoàng Cực Hội, ngươi giao ra tiền để chứng tỏ tiền tài của ngươi đồng thời tránh để cho người dẫn đường có dị tâm âm ngươi một phát ,còn đoạn đối thoại là mật khẩu mà chỉ có khách quen mới biết từ đó có thể thấy được lý do Hoàng Cực hội xừng sững không ngã

( có thể hiểu Hoàng Cực Hội chính là một tổ chức các gia tộc nhỏ bé lại với nhau để không bị tam đại gia tộc và hoàng thất sâu xé, hắn ta có thể biết rõ thủ tục đén vậy là do Liễu Linh không phải lần đầu đến đây, lần trước hắn đến là để mua [ tụ khí tán ] nhưng chả may đấy là hàng dởm nên mới nghẻo)

" Vậy nha! xin thỉnh đại nhân theo tiểu nhân " làm ra một tư thế thỉnh đi rồi tên sai vặt cất bước đi để dẫn đường

sau khi ngoắt nghéo ra các cửa thủ hộ, hàng loạt bẫy rập nếu như không có những kẻ dẫn đường thì người tự ý xâm nhập chắc chắc sẽ chết không toàn thây, sau khi đi được khoảng nửa giờ ( dùng giờ trung quốc 1 canh giờ = 2 giờ thời điểm hiện tại) thì Liễu Linh tới một đại môn bên ngoài có hai kẻ lực lưỡng đứng canh cùng với một đám người khí tức cường đại hơi thở tràn đầy sát khí và mùi máu tanh cho thấy họ không phải là những kẻ lương thiện gì , không có chút đình trệ nào Liễu Linh cất bước đi tới chỗ của một trong hai tên đại hán, khi bước tới gần thì hắn lại vung tay lên nhưng lần này bay ra lại không phải là kim tệ mà là một tấm lệnh bài hắc sắc có chut gồ ghề mà nếu kẻ nào tinh mắt sẽ nhận ra được đó là đúng một chữ [ Huyền], đại hán nhanh chóng tiếp được rồi quan sát một lúc mới ném trả cho Liễu Linh, đồng thời gật đầu ra hiệu cho tên còn lại

Tên đó dơ tay lên làm một cái ám hiệu cho bọn còn lại khiến bọn chúng nhường ra một con đường, Liễu Linh không nhanh không chậm xải bước tiến vào đại điện to lớn đấy

Đập vào thị giác của hắn chính là một nơi vô cùng rộng lớn xen kẽ lẫn nhau là những gian hàng bầy bán đủ mọi thứ từ dược liệu, công pháp..... đến nô lệ thậm chí còn có cả giao bán các lệnh truy sát, nhưng mọi người nơi đây hầu hết là ẩn dấu thân phận ai cũng có công việc riêng của mình không ai làm phiền tới ai nơi đây hầu hết mọi người đều dựa vào ánh mắt của mình để chọn hàng tinh tường thì với được đồ tốt non tay thì chịu thiệt thòi nhưng vì hầu hết là ẩn danh nên chịu thiệt cũng chỉ biết nuốt cục tức xuống

"nơi đây thật không hổ là chợ đen nha! " mặc dù liên tục cảm khái nhưng cước bộ vẫn cứ không đình trệ dạo quanh các khu bầy bán nhưng vẫn chư thấy được món nào ưng ý dù đã bật hết công năng dò xét của thương thành

( công năng dò xét : sẽ tùy theo tu vi của người sử dụng tiến hành phân loại tài bảo ra chức năng, công dụng, nguồn gốc... hiện tại chỉ phân loại được tài bảo dưới trăm vạn kim tệ nhưng mỗi một canh giờ sử dụng sẽ tính 100 điểm )

" quả là đốt tiền nha! " đã dạo quanh được gần 1 canh giờ rồi mà Liễu Linh vẫn chưa thu hoạch được gì khiến cho trái tim của hắn xuất huyết kha khá rồi, hắn chỉ toàn gặp một phẩm dược liệu hai phẩm lác đác vài cọng tam phẩm chưa thấy cái nào công phap đấu kĩ cũng chỉ toàn huyền giai trung cấp đổ xuống hắn không thể tùy ý loạn mua được không thì đến lúc gặn món đồ vừa ý thì không tranh nổi

" Nga! lão bản Huyết Viêm Hoa này bán thế nào? " đứng lại cước bộ trước một gian hàng có vẻ tàn tạ, rách nát, bầy bán là những gốc dược liệu thập phần kì lạ, con mắt của hắn đang chú ý tới một đoá hoa màu đỏ tươi như máu, cây chỉ có năm cánh hoa thôi nhưng trên mỗi cánh lại có những hoa văn hình lửa hết sức sống động, cùng lúc đó thông tin về gốc hoa này cũng truyền trực tiếp vào não của hắn

[ Huyết Viêm Hoa : sinh trưởng ở gần nơi Cực Viêm Mãng sinh sống hấp thụ máu huyết của những con thú xấu số cùng với nọc độc của bọn chúng tạo nên mội gốc tam phẩm dược liệu nồng nặc hoả thuộc tính, là nguyên liệu cho nhiều loại đan dược tăng cường hoả thuộc tính]

lão giả râu tóc bạc phơ quần ao có vẻ rách rưới khuôn mặt chứa đầy vết nhăn và một vết sẹo dữ tợn cắt ngang khuôn mặt, lão chậm rãi mở ra đôi mắt đục ngầu của mình ra nhìn một lát Liễu Linh cùng gốc dược liệu rồi chậm rãi nhắm lại như thể đấy là một việc làm vô cùng tốn sức nhưng nếu ai nói lão là một lão già gần đât xa đời dễ bắt nạt thì nhất định Liễu Linh hắn sẽ nhổ chết hắn, nghĩ gì vậy nơi đây là đâu mà để cho một lão già ốm yếu lăn lộn vì vậy hắn vô cùng khách khí hỏi giá cả

" 10 vạn, không bớt một xu " sau một nhắm mắt lại lão khàn khàn lên tiếng

" thành giao " mặc dù đắt ngang một số bốn phẩm dược liệu nhưng vì công dụng cũng như độ hiếm của nó Liễu Linh cũng chỉ đắn đo một lúc rồi chốt giá

" 15 vạn! cái hoa này bổn công tử muốn " bỗng nhiên có tiếng phách lối vọng lại khiến cho cả lão giả và Liễu Linh nhìn lại

Bạn đang đọc Isekai Tai Dau Pha sáng tác bởi goodguy5615743
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goodguy5615743
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.