Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thể đặt tên

Tiểu thuyết gốc · 1052 chữ

hắn bị khí đến sắp điên rồi! hắn tiêu tốn một khoả tam phẩm đan dược cùng với một khoả [lôi tinh nguyên] tặng cho Yêu Dạ khụ khụ mặc dù có chút tư tâm nhưng không quan trọng, quan trọng là hắn đổi lấy một cái tứ cấp ma hạch ừ nghe có vẻ tốt đấy nhưng hắn hiện tại không thể hấp thụ nổi vì lý do là đẳng cấp không đủ với lại không có công phap dẫn dắt năng lượng đi đúng hướng

hắn đã bị hệ thống hố một cái rất đau

" bịch! bịch! thiếu gia mau giạy đi không lẽ ngài quên hôm nay là ngày gì sao " đang trong nỗi uất ức không hồi kết thì có tiếng đập cửa kèm theo đấy chính là giọng nói lanh lảnh dễ nghe của A Thử, nói cũng lạ từ khi mà hắn chuyển sinh đến đây đã biết bao nhiêu lần hắn trắng trợn ăn đậu hũ rồi mà cô chả có tỏ vẻ gì cả mà toàn úp úp mở m ở như kiểu cổ vũ hắn phạm tội ấy! thiện tai thiện tai a men

" tới liền! "không biết là vô tình hay cố ý mà lúc mở cửa thì A Thử đã lao vào vùng ngực rộng rãi của Liễu Linh rất ấm áp cứng rắn làm cho mặt cô đỏ bừng như trái cà chua trong lòng thì cứ như con nai chạy loạn không làm sao bình tĩnh được, nhất là luồng nhiệt khí từ miệng của Liễu Linh cứ liên tục phả vào tai cô còn cả cái cánh tay thì cứ bắt chặt lấy kiều đồn của cô không buông thi thoảng còn ngắt nhẹ một cái nữa! thật là xấu! ( khụ khụ đoạn này có hơi chút cẩu huyết nhưng vẫn đăng lên cho Anh em coi vì Anh em hoạn nạn mà - chắc do dạo này tác bế quan độ tình kiếp ấy mà!)

" cô không sao chứ! chỗ này có đau không! " miệng thì tỏ vẻ quan tâm nhưng một cái cánh tay thì lại trườn lên phía trên bắt lấy một toà mềm mại mặc dù cách lấy một lớp vải nhưng qua súc cảm có thể thấy làn da của cô vô cùng mềm mại khiến hắn không nỡ buông tay, thi thoảng lại hít lấy mùi hưng xử nữ như hương mai đầu xuân khiến đời hắn lên cơn phê.... ấy nhầm! đến nỗi A Thử thì giờ trời đất xoay tròn hai mắt mông lung miệng cứ ngâm nga " ư ư ư " thật sự cô đã trầm mêm không thoát ra được

nhưng chả biết lý do tại sao khi mà con vịt đã quay sẵn sàng đặt trước mặt Liễu Linh rồi chỉ việc chén thôi mà A Thử đã ngắt thằng em của Liễu Linh rồi lợi dụng lúc cậu sơ hở như con nai nhỏ chạy mất hút, chỉ để lại mỗi một câu nói

" hôm nay là sinh thần của lão gia! thiếu gia hãy nhanh tới đại sảnh đi " lúc đi cô liên tục nói thầm thiếu gia xấu lắm nhưng khoé m ieng lại treo lên nụ cười hạnh phúc bán đứng cô

" haizz! con vịt lại bay mất rồi! thôi cơ hội còn nhiều mà! " nhìn lấy bóng dáng A Thử chạy đi xa xa khiến hắn có chút thao thức nhưng cũng chỉ là một chút thôi, dẫu sao sớm muộn cũng rơi vào tay hắn thôi mà! mà khoan

" cái d-m! hôm nay là sinh thần của lão cha! sao không ai nhắc ta vậy " không thể trách hắn được dẫu sao hắn cũng mới chỉ tiếp nhận cái thân thể này được dăm bữa nửa tháng thôi có nhiều cái vẫn chưa thật thích ứng nhưng!

" hệ thống gợi ý một chút cho ta đi! " ai kêu hắn có bàn tay vàng cơ chứ, không hảo hảo lợi dụng thì thật phí của trời

" keng! nếu ta là cha ngươi ta sẽ một tay chụp chết thằng con bất hiếu như ngươi đấy! " mặc dù nói như vậy thôi chứ hệ thống lúc sau vẫn thành thật tìm lễ vật cho ta, đúng là khẩu thị tâm phi mà!

[ hoành thương đan ] do thiên đạo bất đồng nên chỉ khiến người ăn tăng lên một cái tiểu cảnh giới ( chỉ giới hại bên dưới đấu vương thôi) xác suất thành công là bảy thành không có di chứng giá tám ngàn điểm

[ phi thiên kiếm] pháp bảo thượng phẩm cắt sắt như cắt bùn, người có phong thuộc tính tăng thêm hai thành tốc độ giá một vạn điểm

[ sinh long hoạt hổ đan] một đêm ngự mười người không sợ giá năm ngàn điểm

sau đó hệ thống đúc rút ra được ba món đồ làm Liễu Linh tuyển, nghĩ nghĩ hắn vẫn chọn [ hoàng thương đan] vì cái thế giới này gần như không có luyện khí sư nếu mà đem [ phi thiên kiếm] ra sẽ tránh khỏi có chút phiền toái, còn đến nỗi món cuối cùng nếu hắn mà mang ra thì khẳng định sẽ chết không có chỗ chôn! ừ quyết định vậy đi

sau khi chọn song thì trên tay hắn đã xuất hiện một cái bình ngọc bên trong là một vien đan dược óng ả trơn nhẵn tuy đã đậy kín nắp bình rồi nhưng tinh mũi vẫn có thể người được mùi đan hương nồng nặc sảng khoái, sau đó hắn cấp mình thay đồ rồi phi như bay về phíaphíaphía tiền sảnh bởi lẽ là sinh nhật của lão cha nên người Nạp Lan gia khẳng định sẽ tới biết đau hắn lại gặp được mệnh trung chú định của mình thì sao

nhưng lúc sắp tới đại sảnh thì hắn lại tông phải một người

( khặc khặc đọc chương này có lẽ mọi người sẽ nghi vấn đâu là tính cách của main lãnh huyết hay trày cối! vấn đề này tác sẽ không giải đáp đâu các bạn cứ đọc đến gần cuối máp đấu phá thì sẽ rõ! spoil nhẹ là main cùng chí hướng với Anh bảy của lão Yếm nha)

Bạn đang đọc Isekai Tai Dau Pha sáng tác bởi goodguy5615743
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goodguy5615743
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.