Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp viện trưởng, Đi cửa sau

Tiểu thuyết gốc · 1495 chữ

Đi theo bước chân của Bối Bối, Yugen không biết đã đi bao lâu, đã băng qua bao nhiêu tòa cao tầng nữa...Cuối cùng, Yugen hai người đã đến được một tòa biệt thự cực kỳ cổ kính và tráng lệ, nằm ở vị trí sâu bên trong Sử Lai Khắc học viện, hoàn toàn tách biệt với những lớp học và khuôn viên của học viện. Lối vào của tòa biệt thự được bảo vệ vô cùng sâm nghiêm, tổng cộng có mười người đang đứng canh gác, khí thế vô cùng phóng đại và áp lực, mang theo hơi thở người sống chớ gần.

Cho dù Yugen đang đứng ở khoảng cách xa cũng có thể cảm nhận rõ một sự áp lực vô cùng bất thường khiến cho thân thể khá là khó chịu và nặng nề. Hắn vội dùng hồn lực giải tỏa cho đỡ căng thẳng, cảm thán nơi đây có tồn tại một nhân vật cực kỳ trọng yếu của học viện Sử Lai Khắc. Một người canh gác giơ tay chặn đường Bối Bối hai người, hỏi:

"Đứng lại, nơi đây là phòng làm việc của viện trưởng, ai không có phận sự miễn vào..."

Yugen trên mặt lộ rõ vẻ chấn kinh trước lời cảnh cáo của lính gác, hắn không ngờ nơi đây lại là phòng làm việc của viện trưởng. Hắn biết viện trưởng có thân phận đối với Sử Lai Khắc cao quý đến cỡ nào, là người đứng đầu lãnh đạo toàn bộ học viên và giáo viên, là bộ mặt của cả học viện này. Thật không thể ngờ rằng Bối Bối có quen biết với viện trưởng, huống hồ còn cố ý dẫn hắn tới đây, không biết đại sư huynh viêc làm này tột cùng có dụng ý gì...

"Vị huynh đài này, mang tấm lệnh bài này đưa đến tay viện trưởng, thông báo rằng Bối Bối có chuyện hệ trọng, muốn bẩm báo trực tiếp với viện trưởng..."

Nói xong, Bối Bối hai tay dâng lên tấm lệnh bài màu xanh lam trong suốt, thoạt nhìn trông vô cùng dễ chịu. Phía trước có khắc một chữ 'Hải', phía sau lại có khắc thêm một chữ 'Mục', nhìn vào tuyệt đối không phải phàm vật. Lính gác trông thấy tấm lệnh bài kia, đồng tử co rụt lại, đôi tay run run đỡ lấy lệnh bài tựa như nâng cả thái sơn, giọng nói không khỏi ấp a ấp úng:

"Vvvâng...Ta sẽ lập tức bẩm báo ngay với viện trưởng."

Tên lính gác cầm lấy lệnh bài, hai chân giống như có gắn thêm động cơ, chạy tức tốc vào trong căn biệt thự để bẩm báo với viện trưởng. Một phút ba mươi giây sau, thân ảnh của tên lính gác chạy trở về vị trí cánh cổng, miệng thè lưỡi mệt như con chó nhà có tang. Hắn không nói gì, cúi đầu chào Bối Bối hai người rồi tay làm dấu mời, dẫn bọn hắn tiến vào sâu bên trong căn biệt thự. Sau khi quẹo tám ngã ba, bảy ngã tư, cuối cùng thì Yugen cũng thấy được một cánh cổng nữa, lần này Yugen lại là người thè lưỡi dài, mệt mỏi thấy rõ. Hắn âm thầm thề phải rèn luyện thân thể này, nếu không chiến đấu mệt quá mà bị ngất xỉu thì không khỏi quá mất mặt đi !

Cộc, cộc, cộc...Bối Bối đích thân đưa tay gõ cửa, một tiếng nói trầm tĩnh vọng từ căn phòng vang lên:

"Đến rồi à !? Vào đi, cửa không khóa...!"

Bối Bối mở cửa, bên trong căn phòng là một quang cảnh hoàn toàn khác, khiến Yugen tâm cảnh bình tĩnh lại, bước theo sau Bối Bối, mắt ngó nghiêng xung quanh trong lòng tấm tắc thầm khen. Cả căn phòng được bày bố vô cùng tinh tế, ngay cả nội thất được sắp xếp vô cùng hợp lý làm không gian trong phòng đã rộng rãi nay càng sáng sủa thêm.

Nổi bật giữa căn phòng là một người đàn ông độ tuổi trung niên đang nhàn nhã làm việc. Khuôn mặt người đàn ông kia hốc hác, dưới cằm có để một chòm râu dê, tóc tai hơi xuề xòa, đeo lên một chiếc mắt kính vuông nhưng đôi mắt đen phi thường có thần, sáng ngời đến đáng sợ. Yugen trong lòng giật thót, một phần là thân phận viện trưởng còn một phần là vì hắn biết người đàn ông là ai.

Ngôn Thiểu Triết, phong hào đấu la cấp 97, vũ hồn Quang Minh Hỏa Diễm Phượng Hoàng, là sư huynh tương lai của Hoắc Vũ Hạo, môn đệ của Mục lão, Cực hạn đấu la, phong hào Thánh Long Đấu La. Sau khi Mục lão qua đời, viện trưởng Ngôn là người đã nâng đỡ và bảo vệ Hoắc Vũ Hạo trong suốt quãng thời gian còn gắn bó với Sử Lai Khắc học viện. Mà Yugen cũng sực nhớ ra Bối Bối vốn chính là cháu ngoại ruột của Mục lão, cho nên quan hệ giữa hai người khá thân thiết là đằng khác. Thế mà Bối Bối lại dùng lệnh bài của Mục lão, cho hắn gặp mặt Ngôn viện trưởng, há chẳng phải là cố ý dẫn đường cho hắn "đi cửa sau" sao ?

Trong lòng Yugen cảm thấy vừa bối rối vừa cảm động, lý trí bản thân không khỏi mắng Bối Bối là đồ đần, muốn từ chối thịnh tình nhưng tâm can thì lại không cam lòng bỏ qua cơ hội quý giá như vậy. Sau một hồi tranh đấu nội tâm sâu sắc, Yugen cũng không chịu được dụ hoặc, bước chân dừng lại, chờ đợi phản ứng của Ngôn Thiểu Triết:

"Bối Bối à, không phải ta đã dặn dò nhiều lần là phải hạn chế nhất có thể việc sử dụng Hải Thần Lệnh rồi sao ? Ngươi bắt buộc phải tiến vào nội viện thì mới có thề tùy ý sử dụng bất cứ khi nào cũng được, nếu không thì ngươi cũng quá làm ta khó xử đi..."

"Ta biết nhưng không còn cách nào khác, nếu ta chậm một phút một giây thôi, thì đó sẽ là tổn thất vô cùng to lớn cho toàn bộ học viện..."

"Hửmmm, thật thú vị, hiếm khi thấy ngươi có vẻ kích động như vậy, nói thử xem một chút..!"

"Ta muốn cho tiểu đệ này được nhập học vào Sử Lai Khắc học viện..."

"Không được, ngươi đã cho suất học bổng cuối cùng đến tay một tiểu nam hài, hình như tên là Hoắc Vũ Hạo thì phải. Thật xin lỗi, ta không thể nào cho ngươi thêm một suất học bổng nào nữa...cho dù là sư phụ đứng trước mặt, ta cũng sẽ nói vậy mà thôi ! Ngươi mau trở về lớp với Đường Nhã đi. Ta còn phải xử lý đống sổ sách này nữa..."

"Cái này...không biết viện trưởng Ngôn ngài đã từng thấy ai vừa mới thức tỉnh vũ hồn thì đã có thể dùng một quyền đánh bay hồn thú nghìn năm Mạn Đà La Xà nằm liệt trên mặt đất bao giờ chưa ?"

"Hà, cái gì, làm sao có thể ? Bối Bối, ngươi đừng nói dối, câu chuyện này quá là hài hước rồi ! Chí ít phải là Hồn Vương, không không, là Hồn Vương hệ Cường công mới có thể làm được điều đó..."

"Nhưng chính mắt ta nhìn thấy đứa bé này đã làm được điều vô cùng phi lý đó, bằng tay không không phải là triển khai hồn kỹ..."

Vừa nói, Bối Bối vừa chỉ tay vào thẳng mặt Yugen khiến Yugen trên mặt không khỏi một trận chán ghét, trong lòng điên cuồng nhổ nước bọt. Uy uy, đại sư huynh, ta có đắc tội gì với huynh sao ? Sao huynh cứ làm ta cảm thấy khổ sở thế này ?

Đôi mắt của Ngôn Thiểu Triết bỗng nhiên sáng bừng như ánh mặt trời ban trưa, thăm dò từng tia từng xen-ti-mét cơ thể của Yugen khiến hắn cảm giác như trần truồng, bị sờ thấu từ trên xuống dưới. Tuy hắn không có chứng cứ nhưng hắn khẳng định viện trưởng có ham mê đặc thù, đặc biệt là đối với các bé trai. Yugen vội lách thân mình phía sau Bối Bối, lên tiếng đáp:

"Viện trưởng Ngôn, ngài hảo a."

Ngôn Thiểu Triết nhìn Yugen một hồi lâu, không chào hỏi gì, nhìn chằm chằm vào Bối Bối, hỏi gặng:

"Bối Bối, điều này là thật sao ?"

"Tất nhiên là thật, ngoài ta còn có Đường Nhã và Hoắc Vũ Hạo có thể làm chứng..."

"Vậy được rồi, đi theo ta !"

"Viện trưởng, ngài muốn dẫn chúng ta đi đâu ?"

"Diễn võ trường, làm một bài kiểm tra mới được..."

Bạn đang đọc Kamen Rider Decade Hệ Liệt: Từ Đấu La Đấu Lục 2 bắt đầu sáng tác bởi LạcHuyềnVuDã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcHuyềnVuDã
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 201

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.