Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ kiến Mục lão

Tiểu thuyết gốc · 1413 chữ

"Bạch Phát Ma Vương Chu Y ? Lạc Huyền, ngươi chắc chắn chứ !? Bà ta có tiếng là người khó tính nhất cả học viện này, chỉ cần bà ta thấy điểm nào ngứa mắt, thì sẽ cho bắt phạt ngay không cần nhiều lời…Nhẹ thì cho ngươi đeo phụ trọng, chạy hai mươi vòng sân khuôn viên trường. Nặng thì lập tức khai trừ khỏi lớp, cưỡng chế chuyển đến lớp khác, còn bị mắng trước toàn thể lớp học là rác rưởi... Phần lớn con em quý tộc cũng không thể thoát khỏi ma trảo của Chu Y đó. Ngươi xem, ngay cả viện trưởng như ta đây, bà ta cũng không cho mặt mũi, nếu không phải tâm lý ta còn giữ vững, ta đã bị bà ta làm cho tức chết mấy chục lần rồi."

Yugen trong lòng thầm gợi lên lòng thương cảm dành cho Ngôn Thiểu Triết vì hắn cũng biết rất rõ ngọn ngành chuyện này, bởi vì phu quân Chu Y lại là chủ nhiệm duy nhất phụ trách khoa Hồn Đạo Khí, thực lực lại càng tiếp cận Phong Hào Đấu La. Hiện giờ, tuy Sử Lai Khắc học viện được mệnh danh là học viện cường đại nhất, thế nhưng cũng chỉ bồi dưỡng thiên tài vũ hồn là chính, về phần Hồn Đạo Khí thì trình độ thua xa Nhật Nguyệt đế quốc xa tít tắp. Từ khi Hồn Đạo Khí ra đời đến nay đã gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với tư tưởng của toàn dân trên đại lục này. Hồn Đạo Khí đóng vai trò như đối trọng thực thụ so với vũ hồn, cho dù vũ hồn có vô dụng đến đâu chăng nữa, chỉ cần có hồn lực sung túc và trang bị Hồn Đạo Khí đến tận răng thì đã có thể đối đầu với ba, bốn thiên tài vũ hồn cộng lại...Vô cùng đáng sợ !

Càng đáng sợ hơn là, nếu đắc tội với Chu Y thì đồng nghĩa với việc đắc tội luôn cả đôi vợ chồng cùng một lúc. Khi đó, ai sẽ chế tạo và sửa chữa Hồn Đạo Khí cho toàn bộ học viện đây ? Ngôn viện trưởng hắn đây...!? Chẳng phải lúc đó chuyển nghề đập đá, đập kim loại giống như Tony Stark rồi sao ? Toàn bộ Hải Thần Các sẽ cười vào mặt hắn đến nỗi rớt răng ra ngoài luôn chứ tưởng bở...

Yugen vội lắc lắc đầu, vứt bỏ tạp niệm sang một bên, cười cười với Ngôn Thiểu Triết:

"Không sao đâu, viện trưởng ! Chỉ cần bản thân ta an phận thủ thường, tuân thủ nội quy chắc Chu Y chủ nhiệm sẽ không có cảm thấy nhằm vào ta đâu mà lo...!"

"Haizz, thôi vậy. Nếu ý ngươi đã quyết, ta cũng không nhắc lại nữa. Bây giờ, ngươi theo Bối Bối cùng đến ký túc xá tân sinh đi, ta còn phải đích thân đăng ký học cho ngươi để tránh gây phiền toái không cần thiết...À chút nữa quên mất, chìa khóa phòng ký túc xá, cầm lấy !"

"Úi, xém rớt...Tạ ơn viện trưởng ! Vậy chúng ta xin cáo từ trước. Mong viện trưởng giữ gìn sức khỏe..."

"Khụ khụ, ta còn đang ở độ tuổi trung niên, chưa có già yếu...Ngươi đi đi, ta còn phải thay y phục, nếu để người khác nhìn thấy, thật không có mặt mũi gặp người...!"

"Khục khục, Bối Bối huynh, chúng ta đi thôi !"

Đợi Bối Bối hai người đã đi rồi, Ngôn Thiểu Triết ánh mắt sắc bén nhìn về bọn họ phía xa xa, miệng thì thầm:

"Thật là yêu nghiệt mạnh đến nghịch thiên, chắc chắn tương lai không phải vật trong ao, không biết là phúc hay là họa đây !? Thú vị, thú vị ! Ha ha..."

Bối Bối sực tỉnh khỏi sự kinh ngạc, trong lòng trầm mặc, gật đầu không nói gì. Sau đó, không biết vì lý do gì đó, Bối Bối lại nhoẻn miệng cười, ứng thanh một tiếng:

"Ừm, đến khu ký túc xá tân sinh thôi...Ngôn viện trưởng, ta cũng cáo từ..."

Yugen lại hành hạ đôi chân của mình, lẽo đẽo theo sau Bối Bối. Đến ký túc xá tân sinh. Bây giờ trời cũng đã rơi vào xế chiều, Yugen đứng trước mặt khuôn viên ký túc xá, quay lại nói lời từ biệt Bối Bối, rồi chân bước lững thững tiến lên lầu, định mở khóa phòng thì lỗ tai bỗng giật giật nhẹ, nghe được tiếng náo nhiệt của tụ tập đông người:

"Nhìn kìa, có hai học sinh mới muốn đánh nhau. Mau đến xem đi ! Tên học sinh tóc xanh kia thật đẹp trai nha..."

Trong lòng Yugen không khỏi trầm ngâm, xem ra trận đánh giữa Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nữ cải nam trang đang diễn ra, cốt truyện bắt đầu khởi động rồi. Yugen tạm dừng động tác, quay đầu chạy xuống dưới khuôn viên thành thực xem trận đấu, làm một cái ăn dưa quần chúng thôi. Khi Yugen đến được địa điểm, cũng vừa lúc nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo hai tay đang ôm chặt Vương Đông, khóa chặt hành động đối phương, lâm vào thế giằng co. Bản thân hắn cảm thấy không cần tự thân xuất mã vì hắn biết rõ đây chính là cuộc gặp gỡ định mệnh của hai vợ chồng người ta, không tiện xen vào nhưng cái cảm giác ban phát cẩu lương biến tướng làm hắn cũng phải bĩu môi. Thiệt tình, hết Bối Bối với Đường Nhã lại tới bọn ngươi, các ngươi lương tâm cảm thấy không đau sao ?

Yugen lắc đầu, đôi mắt chuyển dời đối tượng, chăm chú nhìn về thân ảnh của ông lão mặc trường bào trắng tinh y hệt Ngôn Thiểu Triết nhưng có mũ trùm, khuôn mặt hiền lành và an tường đang nhắm mắt hưởng thụ làn gió nhẹ. Con ngươi Yugen co rút lại mãnh liệt, không ngờ bản thân còn có thể nhìn thấy dung nhan của Mục lão. Theo dòng tân sinh kia, có ai biết được ông lão hằng ngày nằm trước ký túc xá, trông giống như lão niên làm lao công thông thường đó lại là trụ cột tối cao nhất của Sử Lai Khắc học viện, cực hạn đấu la phong hào Thánh Long Đấu La đâu cơ chứ ? Hồn sư có tư chất thiên tài nhất thời bấy giờ, uy thế phong hoa tuyệt đại bấy nhiêu, chỉ vì một chữ tình mà phải chịu nỗi đau bán thân bất toại đến già, thực lực suy kiệt mà qua đời...

Thương thay cho một đời tuyệt đại thiên kiêu ! Ông trời thật quá bất công...

Dường như cảm nhận có ánh mắt đang nhìn mình, Mục lão mắt khẽ mở hướng về phía Yugen ngược lại. Hai cặp mắt đối diện nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, thời gian bỗng chốc như kéo dài vô tận cùng. Ẩn sâu trong đáy mắt của Mục lão ánh lên vẻ ngạc nhiên, vì trước mặt hắn là một nam hài trạc tuổi cậu bé tóc xanh kia. Trong thân thể bé con ấy toát ra khí chất của người trưởng thành, giống như đã từng trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc đời vậy. Đặc biệt là đôi mắt chất chứa sự xót xa, đúng, chính là sự thương hại đó đang dành cho hắn. Một đứa bé nhìn có vẻ thiên chân vô tà, lại có thể biểu lộ ra nhiều sắc thái cảm xúc phức tạp như người lão niên tuổi xế chiều, Mục lão há không ngạc nhiên sao ?

Yugen biết mình bị phát hiện, vội lắng lại cảm xúc đang trào dâng, lảng tránh đi ánh mắt của Mục lão, đôi chân chạy nhanh trở về ký túc xá, không để tâm đến cuộc ẩu đả của hai người kia. Mục lão chợt a một tiếng nhẹ rồi thôi, hắn lại trở về với trạng thái nhắm mắt như ban đầu, tuy là tĩnh tọa nhưng trong lòng đã lưu tâm nhãn lên Yugen. Trong lòng tính toán chừng nào trở về Hải Thần Các, nhất định sẽ cố gắng chú ý đến tiểu nam hài đặc biệt kia. Thật là một ngày quái lạ, thật là quái lạ !

Bạn đang đọc Kamen Rider Decade Hệ Liệt: Từ Đấu La Đấu Lục 2 bắt đầu sáng tác bởi LạcHuyềnVuDã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcHuyềnVuDã
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 220

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.