Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào lớp

Tiểu thuyết gốc · 1901 chữ

"Oáp, ngủ được một giấc ngủ ngon thật là thoải mái..."

Yugen dùng hết sức bản thân làm một động tác vươn vai, đón chào ngày mới. Những tia nắng nhu hòa và ấm áp, xuyên qua cửa sổ làm cả gian phòng đều sáng bừng lên, khiến cho tinh thần của Yugen vô cùng phấn chấn. Sau khi rời giường, thực hiện một vài động tác vận động, vệ sinh thân thể các loại...hắn có thể cảm nhận được thân thể mình tràn đầy năng lượng, giống như dùng mãi không hết vậy. Yugen dùng ý niệm triệu hồi Tsukasa Kadoya thần cấp trang phục từ không gian trữ vật của hệ thống, loay hoay mặc thử lên. Hắn ngó nghiêng toàn thân, tấm tắc thật không sai biệt lắm, chất liệu vải mềm mại nhưng cực kỳ dẻo dai chắc chắn, dùng tay sờ lấy cảm giác thật không đủ ghiền đâu. Nếu nhìn tổng thể, Yugen phải công nhận rằng tuy hắn dáng vẻ đã là một tiểu soái ca, thế nhưng nay lại càng có nét già dặn hiếm thấy, càng soái thêm.

Khục khục, thời gian không còn nhiều để tự kỷ bản thân...Yugen vội vàng xách mình ra khỏi căn phòng, khóa cửa cẩn thận, dồn bước chân nhanh ra khỏi ký túc xá tân sinh. Sau khi vất vả ngược xuôi hỏi thăm lớp học của chủ nhiệm Chu Y, Yugen cuối cùng cũng tìm thấy được đích đến. Đứng trước cửa lớp, hắn xoa xoa tay cho đỡ hồi hộp, vuốt vuốt phẳng lại quần áo, rồi tiến vào căn phòng học. Yugen lướt mắt qua toàn cảnh lớp học, rộng rãi thoáng mát, số người có mặt đã an vị hơn nửa, hắn nhanh chân chiếm lấy một chỗ ngồi tương đối tốt, sử dụng hồn lực loại bỏ một tí bụi bặm khỏi bộ bàn ghế, sau đó nhẹ nhàng ngả người ra sau ghế, đóng vai phủ tay chưởng quầy, nhắm mắt chờ đợi thời gian trôi.

Nhưng Yugen không biết rằng, lúc hắn vừa chợp mắt, tất cả cặp mắt đều đổ dồn vào thân hình Yugen như nhìn thấy động vật sắp bị tuyệt chủng, phải nói đúng hơn là nhìn về trang phục đang mặc của hắn. Quần áo có thiết kế vô cùng lạ mắt, đơn giản nhưng tính thanh lịch vẫn cao, bên trong là màu hồng, chiếc áo khoác ngoài là màu đen giữa một đám học viên đồng phục màu trắng. Giống như một con sơn dương lạc giữa bầy cừu, bức tranh này vô cùng sai trái có được không ?

Một số tiểu thiếu nữ nhìn thấy vẻ đẹp trưởng thành của Yugen, ái tâm bỗng nhộn nhạo, trong lòng dâng lên ồ ạt khát vọng muốn bắt chuyện với hắn nhưng lại rụt rè, không dám đến gần. Đám nam sinh thì mặt nhăn lại, nghiến răng nghiến lợi ghen tỵ ra mặt với Yugen, hận không thể đánh khuôn mặt đẹp đẽ của Yugen một chầu cho hả giận. Hừ hừ, cũng chỉ là một cái túi da đẹp cùng với trang phục kỳ lạ một chút thôi, có gì đâu có thể so sánh chúng ta đây chứ ? Thật là một đám nữ sinh không có mắt, vậy mà để ý tiểu nam hài như vậy ? Thật khó chịu !

"Á, Lạc Huyền, sao ngươi lại ở đây ?..."

Yugen vội mở mắt trước tiếng kinh hô từ đằng xa, phát hiện ra Hoắc Vũ Hạo đang ngạc nhiên há hốc mồm nhìn về phía mình. Vẻ mặt Yugen mỉm cười, ánh mắt không có một tia gợn sóng nào, vẫy tay chào hỏi Hoắc Vũ Hạo:

"Yo, Vũ Hạo, trùng hợp như thế, ngươi cũng theo học lớp này sao ? Xem ra bây giờ chúng ta sẽ trở thành bạn học rồi. Mong sau này chiếu cố nhiều hơn..."

Yugen chìa bàn tay trơn mịn về hướng về Hoăc Vũ Hạo, nở nụ cười trìu mến khiến các nữ đồng học mặt hồng hồng, vội vàng quay đầu che giấu sự ngại ngùng.

"A phải phải, mong ngươi chiếu cố nhiều hơn. Lạc Huyền, hôm nay, dáng vẻ ngươi hôm nay thật kỳ quái, ngươi không sao chứ !?"

"Ha ha, làm gì có...ngươi suy nghĩ nhiều rồi ! Vậy ngươi ngồi kế bên ta đi, thời gian không sai biệt lắm chủ nhiệm sắp sửa vào lớp..."

"Hửm, ưm..."

Không lâu sau đó, một người phụ nữ trung niên nương theo tiếng giày lộc cộc bước vào lớp học. Mái tóc mang màu xám khói vô cùng óng mượt được quấn cố định bởi cây trâm cài tóc, da mặt có nhiều nếp nhăn. Đặc biệt là đôi mắt luôn luôn nhíu lại, sắc bén như một cây kim châm ra khỏi bao, duệ khí lan tràn ra khiến đối phương lần đầu tiên tiếp xúc cảm giác vô cùng gai người. Trên tay còn mang theo một chồng sách vở, trong lòng Yugen khẳng định đây chính là Bạch Phát Ma Vương mà Ngôn viện trưởng từng nói đến, chủ nhiệm lớp tân sinh Chu Y.

"Tôi tên là Chu Y, từ hôm nay sẽ đảm nhiệm vai trò chủ nhiệm của lớp học này. Các vị học viên ở đây hãy nhớ cho kỹ, Sử Lai Khắc học viện chỉ bồi dưỡng quái vật, không dung thiên tài, lớp này cũng thế. Thứ tôi muốn bồi dưỡng là quái vật, chứ không phải là rác rưởi. Cứ là rác rưởi thì chắc chắn không qua được sát hạch học kỳ này. Mấy tên ngu xuẩn các cậu có nghe rõ ?"

Yugen nở nụ cười tươi nhìn về phía Chu Y chủ nhiệm. Thật thú vị, vừa mới làm quen với các tân sinh mà đã tuôn ra một tràng bom tấn rồi. Nếu không phải Yugen hắn biết rõ trong nguyên tác tính cách của lão thái bà này chắc tâm trạng hắn cũng sẽ không vui giống như những tên quần chúng kia rồi. Xinh đẹp, tích cách ôn hòa nhưng lại thích đeo lên mặt nạ, giả bộ nghiêm khắc với học viên. Đúng là không thể tin được nữ nhân, nhất là nữ nhân có nhan sắc...

"Cái gì, thật là quá đáng..."

"Thân phận quý tộc chúng tôi không phải là rác rưởi..."

"Sao có thể ăn nói như thế chứ ? Đây là phẩm chất mà chủ nhiệm nên có sao ?"

Trong lớp học chỉ có ba người im lặng, không nói gì chính là Yugen, Hoắc Vũ Hạo và cả Vương Đông nữa. Cả ba người đều giữ tâm thái trung lập, không tỏ vẻ thái độ trước lời nói "gây hấn" của chủ nhiệm Chu Y. Thậm chí là Yugen còn có thể cười mà...

"Những người hôm qua đánh nhau trước ký túc xá, đứng lên cho tôi !"

Lời nói đột nhiên chuyển chủ đề của Chu Y làm cho toàn bộ học viên đều sững sờ, như lão hòa thượng sờ mãi không thấy tóc. Lão thái bà sao lại nói sang chuyện khác rồi ? Nhưng mà ai đánh nhau cơ ?

Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông đồng loạt đứng lên, xuất hiện chói lọi như hạc giữa bầy gà khiến cho "những con gà" kia không khỏi xì xầm bàn tán:

"Hả ? Tiểu nam hài tóc xanh nhìn ngoan hiền thế mà là thanh niên bất hảo sao ?"

"Thế mà còn đánh nhau trước ký túc xá tân sinh...Muốn bị khai trừ sớm à ?"

"Đúng là không thể tin được luôn..."

Không để ý đến những tiếng xì xào kia, Chu Y chuyển dời ánh mắt sắc bén lên vị trí đang ngồi của Yugen, nhìn chằm chằm rồi nói:

"Cậu mặc trang phục màu đen kia cũng đứng lên cho tôi..."

Yugen vẻ mặt không biểu tình gì, ánh mắt lóe lên chút xíu ngạc nhiên cũng thức thời đứng lên, bao nhiêu nam sinh bên kia đều tỏ vẻ vô cùng hả hê trước lời nói của Chu Y. Tốt, ngươi tốt, lần này xem ngươi ngứa mắt, ta chống mắt lên coi ngươi bị trừng trị như thế nào...Ha ha, tiểu bạch kiểm xui xẻo...Chu Y chủ nhiệm nhìn nhìn Yugen một lúc lâu rồi hỏi:

"Đồng phục học viện của cậu đâu ? Sao không mặc vào...?

"Thưa chủ nhiệm, ta còn chưa được cấp phát đồng phục. Cho dù có đồng phục thì ta sẽ không mặc vào, cảm thấy không thoải mái..."

"Lý nào lại vậy ? Tất cả tân sinh sau khi đăng ký khóa học đều được chu cấp đồng phục kỹ càng, tại sao ngươi lại không có ?"

"Thưa chủ nhiệm, chính là vì ta được đặc cách tiến vào học viện vào buổi chiều hôm qua nên ta chưa được cấp phát là chuyện đương nhiên..."

Tất cả học viên mang một ánh mắt khinh bỉ, thậm chí còn có tên nam sinh lên tiếng chế nhạo Yugen:

"Ha ha, được đặc cách tiến vào học viện, ta không có nghe nhầm đó chứ !? Đúng là nực cười..."

"Ngươi thổi, ngươi tiếp tục thổi a. Trang bức quá mức sẽ bị sét đánh đó..."

"Ta không nhịn cười được nữa rồi, ha ha ha..."

Chu Y chủ nhiệm đôi mắt trở nên lạnh lẽo như rơi vào hầm băng, lớn tiếng cắt ngang:

"Câm miệng, ai cho các ngươi mở miệng chen ngang ta nói chuyện ? Vô lễ với chủ nhiệm, có muốn bị khai trừ sớm không ? Không muốn thì câm miệng và ngồi yên đó cho ta..."

Cả lớp học một lần nữa lại rơi vào khoảng không im lặng, thấy không sai biệt lắm, Chu Y mở miệng hỏi dò:

"Là ai cho phép ngươi đặc cách vào học viện ?"

"Về vấn đề này thì ta có thể nói nhỏ với Chu chủ nhiệm được không ? Ta sợ ta nói ra quá kinh thế hãi tục cho nên chỉ cho ngài biết là được rồi. Nếu như ngài không tin, có thể đi đến hỏi vị đó một chuyến cũng được..."

"Vậy là ngươi tên là gì ?"

"Thưa chủ nhiệm, ta tên là Lạc Huyền."

"Được, Lạc Huyền, ngươi có thể lên đây nói cho ta được rồi..."

"Vâng..."

Yugen cẩn thận rời chỗ ngồi, tiến lên vị trí bục giảng tới gần bên Chu Y, châu đầu ghé tai nói nhỏ. Hắn có thể ngửi thấy mùi hương nhẹ của hoa lan tỏa ra từ người Chu Y khiến cho hắn không khỏi lăng thần, hơi thất thần một điểm.

"Lạc Huyền..."

"Ầ, à vâng..."

"Ngươi có thể nói ra được rồi..."

"Người đó chính là...Ngôn Thiểu Triết, Ngôn viện trưởng !"

"CÁI GÌ ? KHÔNG THỂ NÀO...!"

Câu trả lời của Yugen như một trái bom rơi vào tai của Chu Y nổ tung làm choáng váng đầu óc, giật mình thốt lên kinh người khiến cho toàn thể lớp cũng giật mình theo. Hắn nói cái gì mà lại làm cho lão thái bà kinh ngạc như vậy ? Chẳng lẽ sau lưng tên này có đại thế lực chống lưng khiến cho chủ nhiệm cũng phải hoảng hốt thất thố như vậy ? Rốt cuộc hắn là ai ?

Bạn đang đọc Kamen Rider Decade Hệ Liệt: Từ Đấu La Đấu Lục 2 bắt đầu sáng tác bởi LạcHuyềnVuDã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcHuyềnVuDã
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 179

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.