Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Y và Phàm Vũ

Tiểu thuyết gốc · 1504 chữ

Lạc Huyền lại một lần nữa đồng hành cùng Hoắc Vũ Hạo, theo chân Chu Y đến một tòa kiến trúc cực kỳ to lớn. Được xây dựng theo kiểu dáng của tòa lâu đài, rộng lớn và mang phong cách cổ kính. Thế nhưng khắp nơi đều được đắp lên từng tấm kim loại sáng bóng, nhìn từ xa cũng cảm thấy được vẻ đẹp hiện đại pha lẫn một chút hơi thở trầm nặng của trung cổ. Bên trong thỉnh thoảng vang ra ngoài những tiếng chan chát của kim thiết va vào nhau, Yugen vận chuyển hồn lực phong bế lỗ tai để giảm bớt chút áp lực truyền đến. Mắt hắn thì đang nhìn chằm chằm vào bảng hiệu bóng loáng, tràn đầy cơ khí cảm giác đang được treo trước hai cánh cổng lớn.

KHU THÍ NGHIỆM HỒN ĐẠO KHÍ

Hoắc Vũ Hạo trong lòng ngực hít một hơi lạnh, trông có vẻ choáng váng trước dáng vẻ đại khí của nó. Trái tim của hắn đập thình thịch không thể ngăn nổi, thầm cảm thán trước dáng vẻ nguy nga của kiến trúc. Chu Y đặt tay nhẹ lên cánh cổng, hướng về bên trong thí nghiệm khu mà đến. Hoắc Vũ Hạo lòng mang hồi hộp, vừa mong chờ một điều gì đó khó có thể giải thích nổi, cảm giác rằng cánh cửa này sẽ mở ra thể giới mới, đang chờ đợi hắn khám phá...

Càng tiến sâu vào bên trong, Hoắc Vũ Hạo càng phát hiện ra nhiều điều hay ho, tất cả các lối đi vào đại sảnh đến cả những hành lang đều mang kết cấu của kim loại ngay cả chính hắn chưa từng thấy. Hắn ngó nghiêng xung quanh như một đứa bé con hiếu kỳ, ánh mắt sấng tinh tinh chiếu rọi khắp mọi nơi, trong đầu hắn chợt nhớ tới lời nói của Đường Nhã lúc còn ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm: Hồn Đạo Khí có ý nghĩa cực kỳ khẩn thiết trong việc chấn hưng Đường Môn. Vũ Hạo chợt ho khụ khụ vài tiếng, điều chỉnh tâm tình trở lại hình tượng nghiêm túc, đỏ mặt thầm nghĩ mình hơi quá thất thố rồi...

Yugen ngước nhìn Chu Y, có cảm giác nàng có vẻ là người khá quen thuộc với địa hình nơi đây, bước chân không loạn, tiếp tục tiến về phía trước, bỏ qua những cánh cửa được đánh số theo thứ tự "1", "2",...cho đến khi dừng lại trước cánh cửa số "12". Chu Y từ trong người rút ra một tấm lệnh bài kim loại nhỏ, đưa lên trên vị trí trung tâm của đại môn. Bỗng nhiên trên cửa lệnh bài lún vào sâu như rơi vào cát lún, phát ra từng sóng chấn động hồn lực ngắn ngủi. Nương theo tiếng kêu lạch cạch, đại môn tự động mở ra, đón chào nhóm Chu Y ba người...

Vừa mới tiến vào khu thí nghiệm, một tiếng oanh tạc thật lớn làm cho Hoắc Vũ Hạo giật mình hoảng sợ, theo phản xạ nhảy ra phía sau lưng Chu Y. Âm thanh chấn động kèm theo dư ba khí lưu lan tràn ra khắp nơi, làm cho quần áo của Yugen cứ bay phấp phơ về phía sau. Yugen hơi nhăn nhăn mặt cũng lui về phía sau, lấy bàn tay phủi phủi vuốt vuốt cho phẳng lại bề mặt của áo vest đen.

Yugen ánh mắt dò xét quang cảnh xung quanh, khu thí nghiệm này là một bãi đất trống, kích thước độ rộng của nó khá mênh mông, ít nhất cũng hai nghìn mét vuông tả hữu, sân bãi biên giới có treo từng tấm kim loại mỏng. Nhìn đến đây, Yugen trong lòng có một điểm quen thuộc, nó giống như một trường tập bắn ở bản thế giới của hắn vậy.

"Phàm Vũ..."

Tiếng hét to phát ra từ Chu Y cắt đứt dòng suy nghĩ của Yugen, di chuyển đôi mắt về phía trước. Một người trung niên nhíu nhíu mày, bước chân tiến đến chỗ của Chu Y. Người đàn ông trung niên kia thân hình cực kỳ cao lớn, ngay cả Chu Y cũng phải thua một cái đầu. Mái tóc màu xám khói rồi bời, ánh mắt kiên nghị, sáng quắc có thần. Bả vai to nhưng không thô, mặc trường bào màu trắng bên trong là chiếc áo vải đơn giản. Từng khối cơ nhục rắn chắc như đá hoa cương gồ lên một cách chỉnh tề. Trong mắt Yugen, người trung niên lại giống một tòa núi cao hơn chứ không giống nhân loại...

Nếu Yugen hắn nhớ không lầm thì người này chính là phu quân của Chu Y, chủ nhiệm duy nhất chịu trách nhiệm trong việc sản xuất và phát triển Hồn Đạo Khí cho toàn bộ Sử Lai Khắc học viện, thực lực Hồn Đấu La, tên là Phàm Vũ.

"Chu Y, sao cô lại tới đây ?"

"Cậu không nhớ lần trước tôi nói gì với cậu sao ?"

"Tôi đã nói rồi, tôi không đồng ý đâu ! Nếu như không có chuyện gì thì cô về đi, tôi đang bận lắm!"

"Thì chính là chuyện hồn sư có thuộc tính tinh thần thao tác hồn đạo khí đấy...Tôi đã tìm được nhân tuyển rồi..."

Hoắc Vũ Hạo há hốc mồm trước lời lẽ đầy tính dịu dàng của Chu Y. Hắn biết chủ nhiệm hắn tính cách rất khắt khe đến đáng sợ, từng câu nói nghiêm khắc đến lạnh tâm. Thế mà dùng giọng điệu ôn hòa như gió xuân để đối đáp với người trung niên này. Đối với Yugen mà nói thì đó là chuyện thường tình, họ là phu thê, còn hận không thể ân ân ái ái công khai trong học viện là đằng khác. Nếu không phải vì nhan sắc của Chu Y quá xinh đẹp mà còn chồng mình thì quá điển trai, không muốn gây ra rắc rối không cần thiết thì họ cũng đâu cần phải che che giấu giấu, giả vờ như người xa lạ cho mệt...

Haizz, có những lúc nhan sắc quá hoàn hảo cũng không phải là tốt, dựa vào mặt ăn cơm còn khó hơn việc lao động chân tay, người xưa nói đâu có sai !

"Chính là cậu ta, Hoắc Vũ Hạo, vũ hồn Linh Mâu, có thuộc tính tinh thần, là nhân tuyển vô cùng phù hợp..."

"Tiểu tử này sao ? Không được ! Thực lực quá yếu, cấp 11, cô đùa tôi sao ?"

"Cậu coi thường mắt nhìn người của tôi sao ? Hoắc Vũ Hạo, cho anh ta biết uy lực hồn kỹ của cậu đi !"

Trong lỗ mũi của Yugen hơi giật nhẹ, không biết có phải ảo giác hay không nhưng hắn có cảm thấy mùi nũng nịu của tình nhân đang phát ra nồng nặc từ Chu Y trao cho Phàm Vũ. Không phải, là mùi của cẩu lương...! Còn Hoắc Vũ Hạo bên kia thì phồng má bánh bao, biểu thị một chút dỗi đối với Phàm Vũ. Gặp mặt chưa bao lâu thì đã khịt mũi coi thường bản thân, há lại không dỗi cơ chứ !? Nhất định sử dụng hồn kỹ một lần nữa cho Phàm Vũ phải trầm trồ ngạc nhiên mới được...

Hồn kỹ, phát động !

Khi Hoắc Vũ Hạo còn đang nghĩ ngợi bâng quơ gì đó, một luồng áp lực khổng lồ tuôn ra ồ ạt từ trên thân của Phàm Vũ. Áp lực xung quanh như mãnh thú hung bạo đang găm chặt thân ảnh của Vũ Hạo khiến hắn thân thể không kiềm chế được lùi về sau. Sau một cái nháy mắt, nguồn áp lực kia bỗng bốc hơi như chưa từng có gì xảy ra, Phàm Vũ trong mắt lóe lên tia sáng ngạc nhiên, vội quay sang gặng hỏi Chu Y:

"Sao lại hồn kỹ thần kỳ như vậy chứ ?"

"Tôi đã nói rồi mà. Nãy anh có chịu tin tôi đâu..."

"Vậy còn tiểu tử này, không lẽ hắn cũng có thuộc tính tinh thần !?"

"Tất nhiên là không phải, nhưng mà vũ hồn của cậu bé này rất đặc biệt, một vũ hồn có khả năng hoạt động giống như một hồn đạo khí chính thống. Tôi tin chắc, cậu ta sẽ mang lại nguồn cảm hứng rất lớn cho cậu..."

"Hửm, lợi hại như vậy sao...? Thú vị !"

"Học trò Lạc Huyền, kính chào Phàm Vũ lão sư. "

Yugen đã đợi từ nãy đến giờ mới nhận được sự chú ý của hai vợ chồng này. Thâm tâm hắn không khỏi thở dài một hơi, quầng sáng của nhân vật chính làm hắn không còn gì để nói, đến giờ này mới được trao đất diễn để ra sân. Tuy hơi lâu nhưng đã đến giờ hắn biểu diễn cho mọi người xem rồi !

Bạn đang đọc Kamen Rider Decade Hệ Liệt: Từ Đấu La Đấu Lục 2 bắt đầu sáng tác bởi LạcHuyềnVuDã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcHuyềnVuDã
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 201

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.