Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

mỹ nhân nhận lời thách đấu

Tiểu thuyết gốc · 1437 chữ

Chương 21 mỹ nhân nhận lời thách đấu

Tinh hình trên Đấu Đài lúc này rất vi diệu, những kẻ không có thực lực thì trờ các thiên tài đánh nhau rồi từ đó ngư ông đắc lợi, còn những kẻ như Quân Càn, Quân Liệt thì chỉ muốn cái đám dân đen kia cút hết xuống để cho những thiên tài như hắn được nở rộ. Ở giữa Đấu Đài lúc này cũng được chia thành ba phe, mỗi phe sẽ là một gia tộc, cả ba phe lúc này đều chú ý đến những đối thủ đáng gờm mà mình muốn chạm chán.

Đột nhiên Tiếng của Mục Chân vang lên: ‘ha, ha, ha… từ trước đến nay ta đã nghe thấy danh tiếng đệ nhất mỹ nhân Bạch Mai thành Quân Tuyết, không chỉ dung mạo phi phàm như tiên tử, thiên tư thông minh, thiên phú càng là bất phàm, hai mươi tuổi nguyên anh. Hôm nay không biết có được giao thủ với mỹ nhân!’, nghe Mục Chân nói xong, Quân Tuyết chưa kịp nói gì Quân Càn đã nói: ‘Chân Mục ngươi làm gì có cơ hội so đấu với đại tỷ! đại tỷ ta chỉ cần một ngón tay cũng có thể đánh ngươi quỳ xuống đất xin tha, ngươi chỉ cần ta ra tay là đủ rồi!’.

Nói xong hắn lao luôn về phía Mục Chân, Quân gia chủ tu hệ băng, Mục gia thù chủ tu hệ mộc, băng linh lực quanh người Quân Càn bùng nổ, một tay của hắn được băng hệ linh lực bao bọc hóa thành một băng trảo vồ đến đầu Mục Chân. Mục Chân dù sao cũng là một trong những thiên tài đứng đâu Bạch Mai thành nên phản ứng của hắn cũng không hề chậm, toàn thân bùng phát mộc linh lực, mộc thuẫn nhanh chóng đươc hình thành trên đỉnh đầu, băng trảo và môc thuẫn va chạm tạo ra một vụ nổ tách hai người ra xa. Mọi người xung quanh cũng vì cuộc giao đâu của hai vị công tử ca này cũng nhường ra một phần, khi va chạm hai người này cũng nhân ra thực lực của nhau, Quân Càn thầm mắng trong đầu “vậy mà tên khốn này đã lên nguyên anh cảnh rồi, ta không thể thua đươc!”, lúc này Mục Chân sắc mặt cũng không còn tốt như lúc đầu nữa “tên bám váy tỷ tỷ này không ngờ cũng là nguyên anh, nhưng xem ra tên này mới lên nguyên anh chưa lâu.”, nhìn thấy màn so đấu này các vị trưởng lão của tam đai gia tộc cũng phải gật đầu vì sự tiến bộ của hai vị công tử này, phải biết rằng hai người này được coi là gia chủ đời tiếp theo của gia tộc, nhưng bọn hắn không hề muốn luyện tập mà chỉ ăn chơi và phá phách nên thực lục không phải là mạnh. Bắc Cảnh tuyển sinh là một cú huých giúp bọn hắn nhận ra sự yếu kém của mình, từ đó sinh ra hứng thú tu luyên.

Cò hai vị mộ sinh của Bắc Cảnh, Lam Phong thì gật đầu miệng nói: ‘năm nay đúng là không tệ, chất lương thí sinh cao hơn mọi năm không ít!’, còn Lam Băng vẫn dữ một bộ mặt lạnh không cảm xúc, phía dưới Đấu Đài trong tiếng hò hét của đám đông bên ngoài vòng đấu của hai tên công tử cũng diễn ra các trận đấu của các thí sinh bình thường, về phía Thần Cơ vì muốn ẩn dấu thực lực nên hắn tìm một góc để xem các thiên tài dấu nhau và cũng là tránh xung đột với các thí sinh khác. Sự thu liễm nay của hắn có thể qua mặt được hầu hết tất cả mọi người nhưng hắn lại bị một ánh mắt nhìn về phía hắn, hắn cảm thấy được có một ánh mắt đang nhìn mình. Thần Cơ nhìn lại theo ánh mắt đó, chỉ thấy đó là một người thiếu niên tuổi chừng mười tám, khuôn mặt bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn, nhưng trái ngược với khuôn mặt bình thường đó là một đôi mắt tinh khôi, đôi mắt như hội tụ tù các vì tinh tú trong toàn bộ vũ trụ hội tụ vào một đôi mắt này. Trên thân khoác lấy bộ quần áo thường dân, nhưng không vì thế mà Thần Cơ không thể nhin ra cái khí chất của một thiên tài, à không phải nói người thiếu niên này cho Thần Cơ một cảm giác hơn cả một thiên tài, đó chính là cảm giác gặp một yêu nghiệt, một yêu nghiệt chân chính.

Trong cơ thể của Thần Cơ, cây con trong lòng cũng song cuộn phun trào “làm sao nó có thể xuất hiện tại đây đươc, nhưng dường như tên kia không có sát ý với tên này, cũng không có ý định đưa mình đi, rốt cuộc hắn định làm gì chứ?”, không hề biết được những gì mà cây con nghĩ mà nếu có biết thì Thần Cơ cũng không quan tâm, bởi vì hắn biết hắn nhỏ yếu đên mức nào nếu muốn người ta cũng chỉ cần một chút lực lượng là muốn làm gì thì làm. Dưới ánh mắt đó Thân Cơ không thể nhận ra bất cứ thứ gì, bất cứ ý đồ gì đến từ thiếu niên kía, hắn cũng chỉ nghĩ là người kia xem trọng mình hơn một chút mà thôi, nghĩ vậy Thân Cơ cũng không để ý nữa mà hướng về trân đấu của Quân Càn và Mục Chân.

Sau khi tách ra Quân Càn lôi ra một thanh Băng kiếm đạt đến huyền cấp cực phẩm, linh lực tuôn ra bọc lấy thân kiếm, thi triển thân pháp đên gần, ý định chém ngang cổ Mục Chân. Mục Chân cũng dùng mộc linh lực bọc vào cây quạt trong tay, vung quạt đỡ lấy Băng kiếm, cây quạt nay tên Hắc Mộc Phiến là bảo vật trong Mục gia, quạt này đạt đến địa cấp hạ phẩm, quạt này trăm năm qua chỉ một mình Mục Chân sử dụng được, Hắc Mộc Phiến được làm từ Huyền Thiếc Mộc cứng như săt, rất sắc bén, đặc biệt mang hai hệ là mộc và kim thuộc tính. Mục Chân đỡ được một kiếm của Quân Càn, hất Quân Càn ra xa, không chờ hắn lấy lại thăng băng Mục Chân chuyền lực lượng vào quạt rồi nhanh chóng phẩy ra mấy cái, lực lượng bắn ra từ quạt mang theo cả mộc và kim thuộc tính lao về phía Quân Càn.

Lúc này do dư chấn của Mục Chân đẩy ra, Quân Càn chỉ kịp đưa Băng kiếm ra dỡ công kích, công kích làm cho hắn bay người về sau, miệng thổ huyêt. Chỉ thấy một bóng ảnh màu trắng bay ra đỡ lấy Quân Càn và đưa về phía người của Quân gia trên Đấu đài. Thì ra đó là Quân Tuyết, nàng vừa trị thượng cho tên đệ đệ này, nàng vừa nói: ‘đệ đã thấy sự yếu đuối của mình chưa, về sau cố gắng mà luyện tập đừng để ta và cha lo lắng nữa biết chưa!’, trong lời trách móc của tỷ tỷ hắn nhận ra sư lo lắng mà vị tỷ tỷ này dành cho mình, hắn không nói gì mà chỉ cúi mặt không giám nhìn nàng, từ nhỏ hắn đã lấy vị tỷ tỷ này làm hình tượng để học theo, nàng nó muốn có dung mạo thì có dung mạo, muốn thiên phú có thiên phú, muốn tài trí có tài trí nhưng chỉ vì là thân phận nữ nhi nên nàng không được cha bồi dưỡng như Quân Can hắn.

Nàng trị thương cho đệ đệ xong, nàng nhìn về phía Mục Chân nói: ‘cảm ơn Mục công tử đã nương tay, nếu công tử đã muốn giao thủ với tiểu nữ thì tiểu nữ xin tiếp nhận.’, nghe xong Mục Chân toàn thân thư sướng, được giao thủ với một trong tam đại mỹ nhân của Bạch Mai thành là ao ước của mọi nam nhân trong thành, vậy mà bây giờ Mục Chân hắn lại được giao thu với người được coi là đứng đầu trong tam đại mỹ nhân làm sao lại không hung phấn cho được.

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện!

Mọi người hãy comment để tác lấy động lưc sáng tác!

Bạn đang đọc Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất sáng tác bởi yy57056676
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy57056676
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.